Tôi vốn là thằng con trai ngây thơ hay ton vào cuộc sống,tin vào những
gì mình nhìn thấy và chưa..nhìn thấy.Và tôi đã thấy cuộc đời toàn là
mầu hồng nếu như không có chuyện này xảy ra>
Có lẽ tôi là thằng
con trai được anh,em xét vào hàng ế,tồn kho nên tôi khao khát được yêu
thương ,được một người con gái nâng niu,chăm sóc.Tôi đã từng mơ tới một
bàn tay người con gái dịu dàng và bỏng cháy an ủi tôi mỗi khi tôi buồn
và cung bên nhau mỗi khi tôi vui.Có lẽ đấy là một ước mơ xa xỉ,một ước
mơ ngoài hành tinh.Không hiểu vì sao tôi cũng như hàng trăm, hàng vạn
thằng con trai khác,ko thương binh, không liệt sĩ gì cả,mà sao con gái
cứ nhìn thấy tôi xong là buông hai từ âu yếm"BYE BYE"(ĐAU)Nhìu đêm về
tủi thân đến phát...vãi cả nước mát thương cho cảnh côi cút đêm
khuya.Nhìn ngày lễ tết anh em đèo người yêu phóng như những thằng điên
trên đường mà lòng tôi trào lên nỗi hận.Về nhà lao vào phòng tắm tôi
soi kỹ vào gường thì thấy rằng mình đâu có kém..ai,ko đến nỗi phải
..ÓI,mà còn hơi bị..được nữa chứ,vậy thì ông trời thật không thương kẻ
hiền lương!!!Nói dài dòng cho anh chị em hiểu và thông cảm cho sự khát
khao tình ái của tôi.
Vậy là nỗi khát khao ấy cứ đeo đẳng tôi mãi
cho đến khi tôi chợt phát hiện ra rằng tôi nên tìm người yêu trên
mạng.Tôi cày cuốc nhiệt tình trên thủa ruộng YAHOO.Và cuối cùng sau bao
nhiêu năm tháng tối tăm,mặt trời đã hé rạng đông(HÉ HÉ)Qua rất nhìu bạn
chát tôi phát hiện ra một em hơi bị tuyệt, hợp với tôi.Lên mạng tôi
thấy em có 1 cái nick dễ thương vô cùng"Thỏ non rô ti"và chúng tôi đã
trao đổi ngàn lời,ngàn câu chuyện.Tôi sung sướng và hạnh phúc khi em
nói rằng em ko thể chát với ai nữa ngoài tôi,em nằm mơ cũng thấy tôi,và
tôi là ..THẦN TƯỢNG của em.Tôi cũng vậy,ôi tôi đắm chìm vào cơn mê say
tình ái,em mới 19 tuổi,cái tuổi đẹp nhất của một đời người,em nói
chuyện dịu dàng, em an ủi tôi mỗi khi tôi buồn,tôi yêu em quá,tôi sung
sướng quá,tôi bối rối quá.Tôi cảm thấy 1 ngày ko được chát cùng em là
cuộc đời tôi trở thành vô nghĩa.Một hôm em ngỏ ý muốn gặp tôi,tôi run
run mà rằng tôi rất hân hạnh.Chúng tôi hẹn nhau tại một quán cà phê yên
tĩnh.Em bảo em mặc váy đỏ,mồm ngậm củ dưa chuột,tay bê lọ hoa,chân đi
đôi tông coỏng.Còn tôi,tôi hẹn em,em cứ nhìn thấy ai 4 mắt,mặc quần
xanh nõn chuỗi,áo da cam,đi chân đất ..là tôi.Tôi sợ nếu không ăn mặc
như thế thì chúng tôi sẽ không nhận ra nhau.Thế là cả ngày hôm đó,tôi
bủn rủn,tôi ngất ngây,hồi hộp đến đỉnh điểm.Trời ơi!Em là một con thiên
nga lộng lẫy,còn tôi chỉ là con vịt xấu xí smà thôi.Tôi sợ em lại như
hàng nghìn đứa con gái khác nhìn thấy tôi là chạy,tôi lo lắng tới bạc
đầu.Tôi đã ngồi trong nhà vệ sinh 5 tiếng chỉ để soi gương,mặc kệ ngoài
kia bao nhiêu tiếng gọi khản cổ của cha mẹ.
Đã có những phút yếu
lòng tôi từng nghĩ hay là không đến chỗ hẹn nữa,hay là mình chỉ nhìn
lén nàng thôi rồi... chạy!Bao nhiêu câu hỏi đặt ra làm tôi choáng
váng.Cuối cùng tôi nhận ra rằng tại sao tôi lại ế đến ngày hôm nay vì
tôi ..HÈN quá,ko xứng đáng là một thằng đàn ông.Tôi hít một hơi dài
vùng lên đi ra khỏi nhà và lao đến chỗ con tim tôi đang vẫy goi.
Nói thực tôi bị cận thị khá nặng nên nhìn xa hơi kém,tôi đến đứng giờ
và gửi xe đi vào quán.Mồ hôi của tôi chảy ướt đẫm chiếc quần mới mua từ
năm...ngoái.Chiếc bàn đây rồi mà em tôi đâu???tôi thở dài,dù sao em vẫn
là con gái đi trễ hẹn 1 chút là chuyện thường.Tôi gọi 1 cốc nước lọc đá
uống lấy khí thế.Lúc bấy giờ dường như cả cơ thể tôi như một quả bom nổ
chậm,căng thẩng tới tận cùng,Tôi cảm giác như nghe thấy tiếng mạch máu
của mình đập vậy!
Tôi ngóng nhìn ra cửa,một nửa con tim tôi mong em
đừng đến,một nửa con tim tôi khát khao em đến.Trời ơi!Chưa bao giờ tôi
lại hồi hộp đến thế này! VÀ EM ĐÃ ĐẾN:
Trong anh đèn mờ oả của quán
cà phê,em bước vào lộng lẫy và quyến rũ,váy đỏ này,mồm ngậm củ dưa
chuột này,tây bê lọ hoa này ,đúng là em rồi,em từ từ đi vào chỗ tôi.Tôi
chết lặng đi trông hồi hộp.Mát tôi mờ đi,tay chân co quắp bắt chuồn
chuồn.Dáng em đẹp quá,hới to eo 1 tý,tôi trấn tĩnh lại,dụi mắt mà
nhìn.Em có mái tóc ngắn,đen tuyền,như tóc đàn ông(NO vấn đề càng phong
cách) em có đôi mắt tuyệt đẹp,toát nên nét huyền bí phương đông,tuy chỉ
là 1 mí.Em có quả mũi dọc dừa thẳng tắp nhưng sao....lại to thế???? Tôi
nhìn thấp xuống là bờ môi cong gời cảm, tô điểm bằng những nét son môi
tinh tế.
Tôi ngạc nhiên nhưng sao xung quanh cái miệng xinh xắn ấy
là cái gì ...đen đen,loằng ngoằng mọc tùm lum vậy???Tôi nhìn kỹ trồi ơi
đó là ...RÂU.Em có râu,râu mọc tùm lum,toè loe trên khuôn mặt đày dễ
thương ấy!Tôi bủn rủn,tôi ngã khuỵ xuống,có cái gì đó như trực trào ra
khỏi miệng tôi.Tôi cuống cuồng vùng dậy,bỏ chạy khỏi nơi nghiệt ngã
ấy,thế là hết,tôi vừa chạy vừa nôn,vừa khóc.Tôi khóc cho một thằng đàn
ông mà cuộc đời như đêm đen, tôi khóc thương cho số phận mình hẩm
hiu,tôi khóc thương cho những linh hồn của những cái nick đễ thương
trên INTERNET vô cảm kia.Có lẽ ko bao giờ tôi dám quay lại với thế giới
ấy nữa,đau đớn quá,tủi nhục quá,và căm phẫn quá,Tôi lao vào đêm đen,tôi
cảm giác đêm đen,đen như cái tiền đò của tôi vậy.AMEN.
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com