Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

Trần Tuấn

Lòng Đêm


Chìm trong đêm!
Chìm trong mê!
Chìm trong bóng trăng thề hư ảo
Ta lặn lội suốt một đời giông bão
Hết xây rồi… đổ vỡ… như không


Chìm trong đêm!
Chìm trong mê!
Ta vò võ đợi bao ngày … vò võ
Ta hoang tưởng ngày trăng về tạ tội
Cho lời hứa vội mỏng manh!...

Chìm trong đêm!
Chìm trong mê!
Chìm trong nhoáng màu ảo ảnh
Ta bật khóc với những chiều thất vọng
… Không em!


bởi: Guest_hong van_* trong Jul 14 2010, 05:51 PM

Ôm lòng đêm
Ngồi đợi ánh trăng lên
Gió cũng co ro nép về bên hàng cây bó gối
Chậm đến thế những làn mây mệt mỏi
Liu hiu lững lững khung trời

Ôm lòng đêm
Chờ người về Chuộc Tội
Áo hoàng bào trải mộng hứng trăng thưa
Là thế đó ảo vộng của ngày xưa
Giờ bò gối
Trăng cũng không thèm sáng nữa

Ôm lòng đêm
Thấy một đời vôi vữa
Xây bao lần , rồi lại vụn nát thêm thôi
Ôm lòng đêm
Ôm tình đời
Trăng chẳng sáng nữa đâu!
Vì lửa hồn… đã tắt
Gió sẽ rồi khuất mặt
Đợi mà chi ....
                                 hongvan

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com