Dec 1 2007, 08:53 AM
Bởi: tuikobiet2011
Sinh ra ở một miền quê sông nước. Bốn tuổi biết bơi, 5 tuổi leo cây như khỉ.
Nhưng từ nhỏ đã theo ba mẹ lênh đênh sông nước miền Tây Nam bộ. Hiện giờ ký ức thời đó đã mờ nhạt, nhưng tôi vẫn nhớ những con kênh nhỏ, những hàng cây tra, cây đước, cây mắm. Những cánh đồng , không phải đồng lúa mà là đồng cỏ ven sông... " Nếu có ước muốn trong cuộc đời này tôi sẽ ước muốn cho thời gian trở lại ... ".Vùng quê nhỏ bé bây giờ đối với tôi hồi đó rộng lớn biết bao, nhìn về phía xa những cánh đồng lúa bát ngát tôi thấy Chân Trời màu xanh. Chỉ có 2 mùa mưa nắng, mưa cả tuần , cả tháng , nước dâng lên tới giường ngủ. Cá lội trong nhà, những ruộng lúa trắng xóa nước, kiếm ăn rất nhàn : Lấy rổ vớt cá dưới chân ![]() Tới 6 tuổi tôi đi học ,vẫn còn nhớ rất rõ ngày khia giảng đầu tiên. Mẹ dắt tôi tới trường , hôm ấy là thời điểm chuyển mùa , trời không mưa không nắng, gió mát , sân trường nồng nàn mùa đất, cảm giác hôm ấy có lẽ sẽ theo tôi suốt cuộc đời. Trường tôi chỉ có 3 phòng học, nền đất, không có bụt giảng ... Nhưng ở đó có những thầy cô tốt. Nhớ lại thời ấy, tuổi thơ của tôi đẹp biết bao ... Chỉ có những cánh đồng , những con sông , những hàng cây. Sống trong 1 gia đình hạnh phúc , đã từng 1 thời tôi coi ba tôi là thần tượng của mình, nhưng bây giờ ... .... |
Bạn bè
(♥ Góc Thơ ♥)
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Blog chưa có danh mục nào. Tìm kiếm: Mùa Đông Của Anh
.:.: Mùa Đông Của Anh :.:.
Ngày nào anh yêu em, anh đã quen trong cay đắng tuyệt vời. Ngày nào em yêu anh, em hẳn quên với trời hạnh phúc mới Em ơi Đông lại về từ trăm năm lạnh giá Tim anh như ngừng thở, từ sau ân tình đó... Em nghe không? Mùa đông, mùa đông Ngày nào ta xa nhau, anh bước sâu trong vũng tối nhạt nhòa Từng mùa đông theo qua, anh đã quen với đường đời băng giá Xưa hôn em một lần, rồi đau thương tràn lấp Anh yêu em một ngày và xa em trọn kiếp Nên anh yêu mùa đông, nên anh yêu mùa đông, ôi Mùa Đông của anh. Anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình ái. Anh chỉ là người say bên đường em nhìn thấy. Anh đi đi, người điên không biết nhớ và người say không biết buồn... Những cuộc tình dương gian, muôn đời không nghĩa lý... Nhưng người vẫn tìm nhau trong vòng tay tình ý Như đôi ta... niềm yêu xưa chỉ còn một vì sao anh lẻ loi. Trời lập đông chưa em, cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi Để mặc anh lang thang, ôm giá băng ngỡ thầm người yêu tới. Đêm chia ly em về, đường khuya em bật khóc... Anh xa em thật rồi, làm sao quên mùi tóc Em hỡi em, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian ... Thơ ...
Sự tinh khiết ...
![]() Dòng cảm xúc
Người ta thường cho cuộc sống là những điều to tát, vĩ đại. Người ta thường cho hạnh phúc là đạt được những ước vọng và những giá trị. Nhưng tôi thì nghĩ khác, tôi thích những cái nhỏ bé, tĩnh lặng. Tôi thích tìm hạnh phúc trong sự bình yên và giản đơn. Tôi thích những khoảnh khắc mơ hồ, mông lung để tận hưởng vẻ đẹp của cuộc sống. Cuộc sống muôn màu muôn sắc, chưa đựng vô vàn những vẻ đẹp, mà trong đó có những nét đẹp tưởng chừng như không bao giờ tồn tại... ![]() ANH KHÔNG ĐẾN
Anh ko đến lúc em buồn.
Bởi.... Nỗi buồn nào rỗi cũng sẽ vơi đi. Lời an ủi sẽ thành vô nghĩa. Anh ko đến đâu lúc em lạnh giá. Bởi trái tim rồi sẽ bùng lên như ngọn lửa. Rồi cũng có ngày lửa tàn. Anh ko thể theo bước chân lang thang. Khi nỗi buồn đi trên phố vắng. Bởi... Tình Yêu... Ko đơn giản như nụ cười. Nên anh ko đến đâu. Lúc em đang Hạnh Phúc. Chỉ khi nào người đàn bà trong em bật khóc. Anh sẽ đến... Để thấm những giọt tâm hồn. Trên đôi mắt của em! Vì sao và vì sao ?
|
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com |
![]() |