Hạ qua thu về. Trong cánh rừng hoang, một chiếc lá vàng, trên cành thở than...chiếc lá cuối cùng, nhuốm màu thời gian...
Trên cây sầu đâu, một xác ve sầu, chứa một trời thơ, chứa một trời mơ...Xác ve văng vẳng, tình ca thơm nắng, một mùa thu trắng...
Ve sầu sống sót kêu vang
Mùa thu chợt đến rỡ ràng lá hoa
Con ve lãng tử quên nhà
Say màu lá úa, quên tà áo mơ
Cuối thu còn mỗi cành trơ
Ve sầu lột xác tiếng tơ vẳng buồn
Rồi thu, rồi lá, cũng buông
Xác ve ngân vẳng khơi nguồn thương ca.
Ve sầu kêu ve ve
Suốt mùa hè
Ðến kỳ gió bấc thổi
Nguồn cơn thật bối rối
Một miếng cũng chẳng còn
Ruồi bọ không một con...[/color]
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com