Tại một vùng đồi nhỏ, có một bộ tộc Ngựa hoang sinh sống và định cư. Lâu dần, nơi đây phát triển thành phố xá, thành khu thị trấn nhỏ bình an và hạnh phúc. Muôn vật sống trong cộng đồng dân cư ấy đều rất đoàn kết và thương yêu nhau.
Trong thị trấn có gia đình của Bác Ngựa hoang. Bác có những đứa con khôi ngô tuấn tú. Các anh Ngựa Nâu, Ngựa Đen, Ngựa màu cà phê sữa đều mang trong mình dòng máu kiễu hãnh và tràn đầy nhiệt huyết. Các anh không chỉ là niềm tự hào mà gia đình bác Ngựa Hoang, mà còn là sự ngưỡng mộ của hàng xóm láng giềng. Ai cũng quý các anh. Kế bên cạnh nhà bác Ngựa Hoang là nhà cô em bà con của bác. Cô ấy có đứa con gái bé nhỏ là La Con – đó là kết tinh của một mối tình thời thiếu nữ giữa cô và một chàng Lừa. Hằng ngày, La con hay chạy sang nhà bác Ngựa Hoang để vui chơi cùng các ông anh họ của mình. La khoái các anh của mình lắm. Phần các anh Ngựa Nâu, ngựa Đen và Ngựa Cà phê Sữa thì tỏ ra rất yêu quý cô em họ nhỏ nhắn của mình. Đến năm, trường mở cửa trở lại khai giảng lớp mới. Các anh Ngựa con đến tuổi học lớp Một, cô em La con cũng đi học Mẫu Giáo. Mà sao khi người ta đi học, ai cũng thấy là mình quan trọng hẳn lên và lớn dữ lắm rồi. Các anh Ngựa từ ngày đi học, các anh có thêm nhiều bạn bè, nhiều chuyến đi chơi khắp nơi cùng bè bạn của mình. Các anh hay về kể cho cô em họ La con nghe những nơi các anh ghé qua. Anh Ngựa Đen nói hôm kia anh phóng cùng mấy người bạn băng băng qua cánh rừng, gặp một thác nước thật to, thật hùng vĩ, trông thích ơi là thích. Còn anh Ngựa Nâu thì bảo hôm kia anh cõng bạn Vẹt trên lưng, theo lời bạn ấy dẫn đường anh đến một bãi cát đẹp lắm, ở đó hen, có một cái hồ nước lớn lắm, quá chừng nước tràn vào. Hồ đấy gọi là gì La con biết không? – là "biển" ấy! Tuyệt lắm nghen! Đến anh Ngựa Cà phê Sữa thì lại nói, anh chẳng đi đâu cả, anh cả ngày trong thư viện đọc sách, toàn sách hay nghen. Sách kể về "Nàng Tiên Cá" nè, sách kể về thiên nhiên nè, nhiều tranh ảnh trong sách đẹp lắm. Em có biết nàng Tiên Cá ra làm sao không? Trong sách vẽ nàng có cái đuôi cá và đầu người với mái tóc dài đấy! Lạ chưa. Tình cảm giữa anh em Ngựa - La ngày càng trở nên tốt đẹp hơn. Bọn trẻ thường quấn quýt bên nhau trò chuyện chơi đùa, chúng trao đổi đủ thứ chuyện về mọi sự vật hiện tượng mà hằng ngày nghe thấy, biết qua. Đôi khi, trong những chuyến đi chơi hay đi học, các anh Ngựa còn mua về nhà cho cô em La con khi thì mẩu bánh, khi thì cái kẹo và có khi là một con ốc họ nhặt ở biển về nữa. Những ngày đi học, có nhiều bạn hay chê bai, chòng ghẹo La con. Người ta nói chớ La con là sự kết hợp kì cục, nói La đi chung với các anh Ngựa hổng có xứng chút nào, La con làm hoen ố hình ảnh kiêu hùng, mạnh mẽ của họ. Các bạn trong lớp, hay ăn hiếp La con lắm. Mà La con thì có cái tật hay mít ướt khóc nhè, mỗi lần bị bạn bè chê bai là La con cứ khóc ấm ức vậy đó. Dù gì người ta cũng là con gái chớ bộ Có anh Ngựa Cà phê Sữa là hay để ý chăm sóc La con, vì anh thường ở trong trường, vào thư viện đọc sách, nên anh biết La con hay bị ức hiếp lắm. Mỗi bận La con bị bạn bè hay vô tình ai đó trêu chọc là anh Ngựa Cà phê Sữa bênh vực và che chở cho La con hết mực. La con khi ấy hay nép bên cạnh anh để được chở che. Thành ra, La con quý anh Ngựa Cà phê Sữa nhất. Ảnh cũng thương La con nhất. Thời gian dần trôi, các anh ngựa cũng dần lớn lên. Các anh đã học xong cấp 1, cấp 2 rồi cấp 3… Học xong mỗi anh phải tìm cho mình một con đường đi khác nhau, tức là các anh học Đại học hoặc các anh đi làm để đỡ dần cho Bác Ngựa Hoang đang tuổi già sức yếu. Anh Ngựa Đen và anh Ngựa Nâu thì đi xa học tiếp để theo đuổi những ước mơ trai trẻ của mình, hai ảnh vốn thích bay nhảy mà. Anh Ngựa Cà phê Sữa thì khác, ảnh thôi hổng học nữa, ở nhà đi làm phụ bác Ngựa Hoang. Nói gì thì nói, ba thằng con trai, cũng phải có một thằng ở nhà gần gũi, chăm sóc, đỡ đần cha mình chớ. Còn La con, La con cũng đi học ở xa, tại ở thị trấn hổng có trường học mà La con muốn học mà. Một ngày nọ, khi La con đi học về, check mail thì nhận được mail của đứa bạn. Trong mail, bạn báo tin rằng anh Ngựa Cà phê Sữa của La con trong lúc chạy đến chỗ làm việc đã bị sẩy chân, ngã nhào xuống một con dốc và giờ anh đang nằm bất tỉnh trong bệnh viện. Nghe tin ấy, La con buồn bã lắm, nhưng càng buồn hơn vì La con đang đi học xa nhà, không về được và không có cách nào về được. Bữa đó La con khóc quá chừng. Hằng ngày, La con mong cho thời gian qua nhanh, mau chóng đến kì nghỉ hè để về thăm anh Ngựa Cà phê Sữa của La. Kì nghỉ hè năm ấy vừa đến, La con đã một mạch chạy ngay đến nhà bác Ngựa Hoang để thăm anh Ngựa Cà phê Sữa. Bước vào nhà thấy anh đang quẩn quanh trong phòng, La con kêu khẽ một tiếng, anh Ngựa cà fê quay qua cười. Mà sao khi thấy anh cười, La con linh cảm có gì đó lạ lắm. Nụ cười mới xa lạ làm sao. Lát sau, La con nghe mọi người trong nhà kể mới biết, anh Ngựa Cà phê Sữa, sau lần bị té, khôi phục cũng nhanh, nhưng mà bị mất trí nhớ rồi, mất cả ý thức luôn. Vì cú chấn thương ấy ảnh hưởng đến não nên anh bây giờ ảnh cứ cười hoài à mà hổng nhớ, hổng biết gì hết. Bác sĩ Heo Rừng dặn rằng, phải chăm sóc anh chu đáo. Nghe như thế, La con thấy thương anh quá đi! Bạn bè anh đến thăm ai cũng hỏi: - Còn nhớ mình là ai không? Mà anh thì chỉ cười - cười - cười và cười thôi. La con ghét nụ cười ấy lắm. Bữa nọ, La con và vài người bạn đi chơi về, ghé thăm anh như mọi ngày. La con đặt giỏ hoa bên bàn, và hỏi anh Ngựa Cà phê Sữa câu hỏi ai cũng hay hỏi anh, La con muốn ngày nào cũng hỏi để nhắc anh nhớ La con. - Còn nhớ La con không anh Cà phê? - Em gái bé nhỏ của anh nè, nhớ không anh? Bạn bè đứng nhìn mà xót xa gì đâu. Có đứa bạn bực quá, định thúc mạnh vào hông La con mà nói: - Sao hỏi hoài hỏi mãi một câu vậy! Đột nhiên, lúc đứa bạn định thúc La con một cái, mới vừa giơ cái cẳng của nó ra thôi, anh Ngựa Cà phê Sữa đã kéo La con qua bên cạnh mình như che chở. Lúc ấy, La con khóc. Phải rồi, anh Cà phê của La con đâu có mất trí nhớ, đâu có mất ý thức đâu. Còn biết che chở và bảo vệ La con thì sao mất trí nhớ được. Đúng rồi, anh còn nhớ mà, chỉ là anh không nói được, tạm thời câu chữ trong đầu anh nó đang đi chơi đâu đó thôi mà. Bạn bè La con dẫn La con về nhà, ai cũng im lặng không nói khi nhìn cảnh ấy. Thật lạ lùng quá mà! Tối ấy, La con khóc đến tận sáng. Cả đêm La con thương anh Cà phê Sữa của mình, La con cầu nguyện cho anh chóng khỏi, để còn chỉ cho La con những cuốn sách hay, dạy La con học, để ai có ăn hiếp La con thì ảnh còn che chở bảo vệ La con chớ. Sau bữa đó, La con hứa sẽ năng qua nhà anh Ngựa Cà phê Sữa, thăm anh, giúp anh mau nhớ lai mọi chuyện hay ít nhất thì La con cũng muốn làm một cô em gái bé bỏng cho anh chở che dù rằng anh vẫn cứ cười những nụ cười mà La con rất ghét… o O o Bạn thân mến, Cuộc sống thì ngập tràn những rủi ro, bất trắc mà ta không lường trước được. Có khi những điều không may ấy sẽ đến với ta, hay một người thân thiết. Mà có lẽ, đôi lúc ta cảm thấy bất lực trong việc đón nhận và xóa bỏ những rủi ro bất trắc ấy. Nhưng từ trong những điều không may ấy, ta mới nhận ra rằng ta quan trọng thế nào với họ, và họ quan trọng thế nào với ta. Đừng để những rủi ro, bất trắc làm bạn cảm thấy mình khuất phục trước số phận. Ngay khi chỉ có duy nhất một ánh sáng nhỏ nhoi dẫn đường, chúng ta cũng nên quyết tâm đeo đuổi. Ở đây, đối với bệnh tật cũng vậy, khi ta còn tin tưởng còn hi vọng dẫu có ra sao, dẫu có thế nào, ta cứ hãy luôn hi vọng và cầu nguyện về một ngày mai... Hãy cầu nguyện cùng La con cho anh Ngựa Cà phê Sữa mau lành bệnh, mau mau lành bệnh, bạn nhé! |
Bạn bè
Bài viết cuối
9 ân đức của Cha Mẹ
Sổ lịch
♥ Hãy nhớ rằng ...♥
Thực đơn người xem
(..::| Yêu là gì? |::..)
Phải chăng là khi tim bạn đập nhanh, lòng bạn tay bạn ướt đẫm mồ hôi, giọng nói bạn phải chạy theo mới có thể bắt kịp với nhịp đập trái tim nơi lồng ngực?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là THÍCH Phải chăng là bạn không thể giữ cho mắt và tay bạn rời khỏi họ? Đó chưa phải là yêu… Chỉ là SỰ THÈM MUỐN Phải chăng là bạn luôn hãnh diện và háo hức muốn khoe họ với mọi người vì họ rất tuyệt? Đó chưa phải là yêu… Chỉ là MAY MẮN Phải chăng là bạn cần họ vì bạn biết họ đang có mặt bên cạnh bạn? Đó chưa phải là yêu… Bạn cảm thấy như thế, bởi vì bạn đang CÔ ĐƠN Phải chăng là bạn ở bên cạnh họ vì đó là điều họ muốn? Đó chưa phải là tình yêu… Chỉ là LÒNG TRUNG THÀNH Phải chăng là bạn ở bên họ vì vẻ bề ngòai của họ làm cho tim bạn đập nhanh hơn một nhịp? Đó chưa phải là yêu… Chỉ là SỰ MÊ MUỘI Phải chăng là bạn tha thứ mọi lỗi lầm của họ vì bạn quan tâm họ? Đó không phải là yêu… Đó là TÌNH BẠN Phải chăng là khi bạn nói với họ rằng họ là người duy nhất bạn nghĩ tới? Bạn không yêu họ rồi vì… bạn đã NÓI DỐI Phải chăng là bạn cho họ những thứ bạn thích vì lợi ích của họ? Đó chưa phải là tình yêu… Chỉ là LÒNG THẢO Thế nhưng… Khi tim bạn vỡ vụn và đau nhói những lúc họ buồn... Đó mới là YÊU Khi những người khác dù có thu hút bạn, nhưng bạn vẫn ở lại bên cạnh họ một cách không hối hận… Đó mới là YÊU Bạn chấp nhận lỗi lầm của họ vì bạn biết đó là một phần tính cách của họ… Đó mới là YÊU Khi bạn khóc vì những nỗi đau của họ, dù là nhiều lúc đối với những nỗi đau đó, họ còn cứng cỏi hơn cả bạn nữa… Đó mới là YÊU Khi bạn cảm thấy như ánh mắt của họ nhìn thấu tim bạn, chạm vào tâm hồn bạn một cách sâu sắc đến đau lòng… Đó mới là YÊU Phải chăng bạn bằng lòng đưa trái tim, cuộc đời, sự sống cho họ chứ? Nếu có thì đó là YÊU Tình yêu có muôn vàn điều kỳ diệu và trong muôn vàn điều kỳ diệu có tình yêu « CHỈ CÓ TÌNH YÊU »
Ngày mới đã bước sang được 2 tiếng rồi, trời vẫn mưa rả rích Anh với em lại gặp nhau nơi ngã tư xưa Em nói với anh rằng em còn phân vân quá Rằng em chẳng thể quyết định được điều gì Vậy có phải là em muốn anh quyết định hộ lòng em Nhưng chỉ có tình yêu mới cho ta biết rõ Nên thử lại 1 lần hay quay bước ra đi Nhưng anh vẫn tin vào một ngày mai tươi sáng của đôi mình Vì thế anh sẽ cố gắng với những gì anh có thể Và ngày đêm nguyện cầu trái tim em sẽ có khi rộng mở Nhưng anh chẳng thể cho em hiểu hết lòng anh Đó là điều chỉ tình yêu làm được Trong vòng tay em cùng ngắm buổi rạng đông Mặt kề nhau mà như thể cách xa ngàn vạn dặm Chân lý này anh đã gắng hết mình cho em hiểu Rằng tình yêu có thể vượt lên trên tất cả mọi nỗi đau Nếu ta có niềm tin, nếu ta rộng mở tấm lòng Nhưng chỉ có tình yêu mới cho ta biết rõ Nên thử lại 1 lần hay quay bước ra đi Nhưng anh vẫn tin vào một ngày mai tươi sáng của đôi mình Vì thế anh sẽ cố gắng với những gì anh có thể Và ngày đêm nguyện cầu trái tim em sẽ có khi rộng mở Nhưng anh chẳng thể cho em hiểu hết lòng anh Đó là điều chỉ tình yêu làm được Và anh biết nếu anh có thể tìm được đủ ngôn từ Để đến được nơi sâu thẳm trong trái tim em Ngọn lửa giấc mơ của chúng ta sẽ lại được nhen lên Và sẽ không để chúng ta phải nói lời chia tay mãi mãi Nhưng chỉ có tình yêu mới cho ta biết rõ Nên thử lại 1 lần hay quay bước ra đi Nhưng anh vẫn tin vào một ngày mai tươi sáng của đôi mình Vì thế anh sẽ cố gắng với những gì anh có thể Và ngày đêm nguyện cầu trái tim em sẽ có khi rộng mở Nhưng anh chẳng thể cho em hiểu hết lòng anh Đó là điều chỉ tình yêu làm được Đó là điều chỉ tình yêu làm được »Điều Kì Diệu Mang Tên Tình Yêu«
(¯`Tình Yêu Là Sự Tôn Kính´¯)
- Tình yêu là sự tôn kính , là đìều đầu tiên để nhân loại trở lên tốt đẹp .
- Tình yêu là vô giá : Không bán không yêu không mặc cả .Muốn được yêu phải đem đời trả giá . - Trái tim cảm nhận được những gì đẹp nhất mà con người không thể nhìn thấy hay chạm tới được . - Ai yêu mãnh liệt người đó sẽ tin vào điều không thể . - Tình yêu đẹp nhất cũng cần có nước mắt . - Sự giận dỗi trong tình yêu cũng như muối , không nên cho quá nhiều . - Sự lừa dối của tình yêu ghê sợ hơn tất cả ! - Tình yêu như những đốm lửa , nó đốt cháy đến tận xương tuỷ và toả sáng đến tận trời xanh . - Lời dèm pha , đó là những mũi tên có lửa . - Hình ảnh của người yêu không thể già đi.Vì mỗi giây phút là giờ nó sinh ra . - Tình yêu có thể hoá túp lều tranh thành lâu đài vàng . - Ghen tuông làm đảo lộn và đầu độc những gì tốt đẹp nhất trong tình yêu . - Hạnh phúc nằm ngay trong nhà mình , không nên đi tìm trong vườn ngưởi khác . - Bất cứ số phận nào cũng tìm thấy trong tình yêu một chỗ dựa . - Tình yêu mà không có sự tôn trọng thì không thể tiến xa được , bay xa được . - Không có gì dịu dàng và cứng rắn như trái tim . - Người ta xét đoán theo vẻ bề ngoài hơn là thực chất .Ai cũng có mắt nhưng ít người có khả năng nhìn thấu suốt . - Người phụ nữ chỉ tin lời tỏ tình khi nói lên khẽ khàng và giản dị . - Cần phải gặp một quỉ xứ để hiểu lấy một thiên thần . - Hãy yêu bằng một tình yêu lãng mạn nhưng đừng quên bước hụt hẫng muôn thủa khi trở về với thực tế . - Tình yêu như dòng sông cuộn chảy , không có chỗ cho kẻ ngược dòng . Vẻ đẹp đánh vào mắt nhưng phẩm giá chinh phục tâm hồn . - Không có gì cao quí và đáng kính hơn lòng chung thuỷ. Ngày xa anh …
Ngày xa anh…
Ngày xa anh… Em nghe tim mình say mèm vì uống quá nhiều nỗi nhớ… Những nỗi nhớ mang tên "Không Dịu Êm". Ngày xa anh… Em học được cách tận hưởng cái cảm giác chờ đợi. Ngày xa anh… Ngày qua nhanh hơn em tưởng. Sáng nhớ anh. Chiều nhớ anh. Tối nhớ anh. Rồi lại bắt đầu một ngày mới nhớ anh. Thật lạ lùng, với em ngày không dài như người ta vẫn thường cảm thấy khi xa người mình yêu. Có lẽ, khi có một điều gì đó để đợi chờ, ngày sẽ ngắn hơn và thú vị hơn. Hay có lẽ, anh đã làm tâm trí em phải bận rộn suốt ngày nên mới thấy thời gian bay nhanh như thế. Ngày xa anh… Nghĩ về anh dường như đã trở thành thói quen của em mất rồi. Và sự thật, ngày nào em cũng phát hiện ra cùng một điều như nhau, đó là, không khi nào em ngừng nghĩ về anh. Em như một chiếc tủ mà khi mở ra tất cả các ngăn đều chứa đầy hình ảnh của anh trong đó. Ngày xa anh… Em khám phá ra những giá trị của Internet, của Yahoo, của Mobiphone mà trước đây em chưa hề nghĩ mình sẽ quan tâm nhiều đến như vậy. Và em thầm biết ơn tất cả hơn bao giờ hết. Ngày xa anh… Em nhận ra một điều, không phải lúc nào những ký tự được gõ trên bàn phím cũng đều là những thứ vô hồn, vô cảm. Thật đấy! Em nghe thấy giọng nói của anh. Ánh nhìn ấm áp sau đôi kính cận. Cái nụ cười ngọt ngào pha chút lém lỉnh. Cái hếch mũi khó chịu. Cái đầu đinh ngô ngố trông yêu không chịu được… Và anh. Em ngắm anh qua những ký tự tưởng chừng như không có linh hồn ấy. Ngày xa anh… Em biết thế nào là cái cảm giác bất ngờ đến hạnh phúc, cứ mỗi khi xuất hiện dòng thông báo từ Yahoo "You have 1 new mail message", cho dù đã là cái mail thứ 300 rồi. Ngày xa anh… Mail, em không thể sống thiếu mail. Mail em thích và em thích mail. Em học được cách thổi vào những bức mail linh hồn em, nụ cười em, và cả nhịp đập tim em nữa. Ngày xa anh… Em thưởng cho mình cái cảm giác sung sướng, cứ mỗi khi thêm vào được một điều mới mẻ trong chuỗi những phát hiện của em về anh, tựa như một đứa trẻ lần đầu tiên khám phá ra một điều gì đó rất thú vị. Ngày xa anh… Em học được cách tận hưởng và biết ơn mọi khoảnh khắc em được đón nhận mỗi ngày. Cuộc đời này không hoàn toàn màu hồng nhưng nó thật đáng yêu. Mỗi một ngày với em là một món quà quí giá, và khi mở nó ra, em thấy anh trong đó! Ngày xa anh… Tự nhiên thích ngắm máy bay trên bầu trời xa kia. Thấy thân quen ngỡ như anh đang ngồi trên đó. Ngày xa anh… Em hay xách xe lòng vòng xuống phố. Thèm cái cảm giác bất chợt bắt gặp anh, như những ngày trước. Ngày xa anh… Thấy yêu những mảng màu đêm tĩnh lặng huyền bí. Yêu ánh trăng. Tưởng tượng anh cũng đang nhìn lên trăng như em... Một cảm giác thật khó tả! Ngày xa anh… Có lẽ trên trái đất này, chỉ mỗi em, cảm nhận được cái "sức nóng" của những buổi đêm ngày đông… Tựa hồ như có ngàn ngọn lửa đang thiêu đốt trong em… Em nhớ anh! Ngày xa anh… Em yêu nhiều và viết cũng nhiều. Viết cho anh. Viết cho em. Viết về những gì có tim anh - tim em trong đó. Những lá thư chưa bao giờ gửi. Những câu thơ. Những điều ước xếp trong ngôi sao và cánh hạc. Ngày xa anh… Em cảm giác như trái đất này vô cùng nhỏ bé, mọi nơi trên thế giới đều rất gần nhau. Như thể nước Đức sát biên giới với Việt Nam vậy. Ngày xa anh… Em thậm chí còn không tin nổi là mình đã trở thành một "crazy fan" của đất nước ấy, con người ấy, đội bóng ấy. Như thể một du khách trung thành nhất, dù chưa bao giờ đặt chân đến đó. Ngày xa anh… Em phát hiện ra một điều hết sức thú vị, rằng anh và em, mình có thể kéo dài thời gian của một ngày thêm 6 tiếng nữa. Vì mình lệch nhau 6 múi giờ mà. Chẳng phải khi em bước sang 0 giờ 1 phút thì anh vẫn còn đang dùng bữa tối lúc 6 giờ sao? Ngày xa anh… Em đặc biệt thích cái câu hát "Như chưa từng có những phút lìa xa… Những con đường anh đi rồi cũng sẽ đưa anh về bên em…". Cái bài hát "Chân tình" mà anh đã hát tặng em ngày ấy. Anh nhớ không? Ngày xa anh… Em đỏ cả mặt mỗi khi nghe ai đó hát bài "Mong anh về". Như một kẻ bị "đánh trúng tim đen". Như thể bài hát ấy viết cho riêng em. Ngày xa anh… Anh đang ở đâu? – Không phải Đức, không phải Việt Nam, cũng không phải một nơi nào khác… Mà, anh đang ở đây, ngay trong tim em! - Hà Nội những ngày xa anh, 2006 - Sắc màu
Nhạc nền
t8m
|