Lớp 6A5

   Trong: Nhật ký
 
user posted image


http://vnvista.com/twinkerstars - Bài viết này tôi lấy từ blog của một "nhóc con". "Nhóc con" này đi học xa (ở Nhật), một hôm ngồi mơ màng nhớ mà viết về những ngày "thuở nhỏ" của mình. Tôi đọc mà thấy sao mà dễ thương quá chừng. Vì vậy, khi đăng bài viết này lên Twinkerstars, tôi đã hạn chế không sửa gì nhiều. Có thể khi đọc, các bạn bắt gặp một số từ như "dzìa, quài, dzậy,…" mang đậm chất văn nói địa phương, thì các bạn hãy mỉm cười vì nhóc con đó cố tình viết thế, khi nhớ đến cái chất Nam Bộ đang trôi chảy trong con người mình.


o O o



Hồi đêm hôm ngồi lúi húi dọn cái mớ sách của mình, tui thấy cuốn "Kỉ vật HHT" bác Fun tặng tui dạo trước. Mò mẫm đọc đi đọc lại một hồi, thấy "tụi nó" viết truyện sao mà hay khủng khiếp luôn...

Ba tui người miền Trung, má tui con gái Hà Thành, còn tui thì sanh ở An Hữu, Cái Bè, Tiền Giang á. Hồi còn ở nhà, ba tui chọc tui quài, ba tui nói mốt tui lớn lên, ai mà đi điều tra lý lịch tui một hồi chắc bị khùng luôn quá, tại tui có cái "pờ rồ phai" ác quá mà, hihi…

Nhà tui ở Vĩnh Long, đó là một cái nhà màu xanh da trời, nằm ngay đầu đường một con hẻm nhỏ. Tui còn nhớ nha, hồi đó ba tui xây cái sân cũng rộng ghê lắm, có hàng rào nữa nè, cũng màu xanh luôn đó nghen. Trưa nào tui cũng mắc võng ra nằm, nhìn trời nhìn đất rồi lăn ra ngủ luôn…

Hồi xưa nhà tui cũng khá ghê lắm, ba má tui hồi đó làm giáo viên bên An Hữu, hồi sau được cấp nhà ở Vĩnh Long, má sanh thằng Út (thằng đó là em tui) ở Vĩnh Long này lun á. Lúc nhỏ tui sống với bà nội, sau khi ba bị người ta lừa lấy hết tiền, má tui phải bán tạp hoá ở chợ Vĩnh Long, còn ba thì chạy lên Sài Gòn suốt. Tui lúc đó cũng nhỏ xíu hà, thấy bạn bè với mấy đứa xóm ba má tụi nó ở nhà suốt, mà sao ba má mình đi đâu mất tiêu, nhiều khi tui cũng thấy buồn ghê lắm...

Hồi đó tui thích nhất là được thức khuya chờ má dzìa, má bán hàng ở chợ mà. Nhiều hôm theo ba lên đưa cơm cho má, thích ăn kẹo nào cũng được má cho ăn. Tối má dzìa, má còn để dành cho mấy bịch đường nhỏ xíu để tui ngậm chơi nữa á…

Bà nội tui thương thằng em tui ghê lắm nha, hồi má sanh nó bà đỡ đẻ cho má mà. Có lần bà kể với tui rằng, hồi đó má sanh ngược, ai cũng nói chắc má hỏng qua khỏi đâu, mà cái thời đó điện đóm còn khan hiếm, má tui lại đau đẻ đúng cái hôm cúp điện mới đau. Dzậy mà bà nội tui cứ hông cho má đi bệnh xá, bà nói để bà đỡ thằng Út cho. Má tui trở dạ lúc 12h đêm, tự nhiên đúng lúc ba tui nấu nước sôi thì nhà có điện, bà mừng lắm. Rồi thì thằng Út cũng oe oe ra đời, nội nói nội mừng ghê lắm, nên đặt nó là Phúc Nguyên luôn. Ngày nó sanh trăng sáng, đèn cũng sáng, nên ai cũng nói thằng này lớn phước lớn mạng lớn lắm đó nghen ^__^

Mà hồi nhỏ tui hay khóc lắm nghen, cái cổ có chút xíu nên ăn cơm tui cũng khóc, ba đưa tui đi mẫu giáo tui cũng khóc quá chài. Mà ba thương tui lắm nghen. Tui còn nhớ nè, hồi đó trường tui còn nghèo lắm, mưa ào cái là nước ngập tá lả luôn, vậy mà ba vẫn lội nước vô trường, mặc áo mưa rồi cõng tui trên vai, hồi đó nhỏ có biết thương ba đâu chớ, tui chỉ biết cười tự hào với tụi bạn cùng lớp thui à...

Rồi tui vào lớp Một, sáng má chở tui đi học, mua cho tui gói xôi. Tới năm lớp Ba tui mới được má cho 500đ đến trường, đã thế còn để dành mua đồ chơi cho thằng Út nữa chớ…

Ba tui dạo đó lên Sài Gòn làm việc hoài, mỗi khi ba về ba lại dẫn hai đứa tui đi chơi. Có lần ba cho hai đứa ăn cơm tấm, ba gọi thêm cả chai 7 up nữa , mà tui cứ ngơ ngơ hoài, có bít nó là cái gì đâu.

Ba má tui đi làm quài, tụi tui ở nhà với bà nội suốt. Nhiều khi đi học, tui thấy tụi bạn có ba má đưa đi, làm bài thì có ba má kèm này kia kia nọ. Tui ngó lại mình, tui tự học bài vì ba tui hông rảnh để chỉ tui. Tui tự đi bộ đến trường vì má tui phải dậy sớm ra chợ dọn hàng bán. Tối hai đứa tui cũng ngủ với bà nội hông à, nằm nghe bà kể chuyện Thạch Sanh, Tấm Cám rồi lăn ra ngủ hồi nào hong hay biết luôn.

Bà hay dạy tụi tui rằng, mình hông bằng người ta, nhưng mình học giỏi là mình được yêu thương lắm. Hồi đó tui lúc nào cũng có một mình, tui ráng học nhiều hơn người ta, một năm tui "đu" luôn hai lớp, nên mới có chuyện 17 tuổi tui tốt nghiệp Phổ thông rồi á. Chẳng biết từ bao giờ, tui cứ luôn tự nhắc bản thân mình, tui phải ngoan thiệt ngoan để ba má tui hỏng có buồn như cha mẹ thằng Trí Thức, tui phải học thiệt giỏi để ba má tui được khen...

Tui dân Vĩnh Long mà, con gái miền Tây chính tông hén. Hồi nhỏ, trưa trưa tui hay nghe mấy người hàng xóm mở đài nghe cải lương, coi dzậy chớ tui ngán cải lương dzữ lắm. Nghe một hồi là tui lăn ra ngủ mất đất lun à…

Mà miền Tây có nhiều trái cây lắm nha. Nhà tụi bạn tui đứa nào cũng có vườn, rảnh rảnh chút là chạy sang ăn ké. Thích nhất là nhà đứa nào nuôi dzịt nhiều như nhà thằng Bùi Huy, hôm nào tới cũng được má nó làm cháo dzịt cho ăn. Sướng ghê lắm, hihi!

Ủa mà hông biết hồi nhỏ mọi người hay chơi cái gì há? Hồi nhỏ tui chơi đủ thứ trò, sáng tui chơi xì tốp, trưa tui chơi đá banh, chiều tui chơi wính cầu, xẩm tối tui chơi tạt lon, tối thui tối thủi thì kéo nhau về nhà tui bày đồ hàng ra chiến đấu. Cả xóm được nguyên một khoảng sân to đùng, ngày nào cả đám cũng kéo nhau ra chơi bời hết, báo hại hôm nào cũng bị bác hàng xóm la, hihi…

Xóm tui mọi người yêu thương nhau ghê lắm nghen, đúng nghĩa là sớm tối tắt đèn có nhau luôn. Cái hồi ba tui bán nhà, chuyển hết ra Hoàng Thái Hiếu ở, hì hì, nhớ hôm dọn đi mà buồn hết sức, mấy đứa nhỏ trong xóm cứ níu áo dặn hai đứa tui nhớ dzìa chơi, hông được quên đứa nào đâu á… Ngồi ngẫm lại mà thấy, dạo đó cũng có nhiều "sự kiện" ghê...

Rồi ba đưa tui lên Sài Gòn ở với ba, má vì công chuyện ở quán nên hông lên theo được. Ngày tui đi má lén cả nhà ngồi khóc, tui cười dzậy mà lên xe tui cũng ôm Bé bự khóc um sùm, xa Vĩnh Long tui buồn lắm cơ...

Có một lần tui mém đánh nhau với một thằng Sài Gòn, tại nó hỏi tui một câu nghe chói tai hết sức "Vĩnh Long là cái miệt nào vậy tụi bây?". Tui đã thề là tui sẽ cho nó phải hối hận mà, ai biểu nó dám động đến Vĩnh Long của tui chi!

Ba tui nói, nhắc tới miền Tây, người ta chỉ biết có Cần Thơ thôi, nên nhỏ giờ tui ghét Cần Thơn dzữ lắm... Vĩnh Long của tui có gì thua người ta chớ? Vĩnh Long tui có bưởi Năm Roi nè, có Cam Sành Tam Bình nè, có cả cầu Mỹ Thuận nữa nhaaa, oách quá trời quá đất!

Mà nhắc cầu Mỹ Thuận mới buồn cười. Hôm đầu tiên tui tới Odaiba, tui nhìn không chớp mắt cái cầu Rainbow đó... đơn giản vì nó giống cầu Mỹ Thuận của tui thôi…

Chẳng biết cảm giác của người khác thế nào, nhưng đối với tui, cầu Mỹ Thuận có cái gì đó thân thương lắm. Từ hồi nhỏ xíu tui đã thích ngắm mặt trời mỗi khi ngồi chờ phà sang bên kia sông. Cũng đã nếm cái cảm giác sợ phát khóc khi ngồi từ trên phà nhìn xuống. Rồi khi người ta khởi công xây cầu, từ khi bắt đầu cho đến lúc "ôkê", chẳng nhớ tui đã đạp xe lên đó bao nhiêu lần rồi nữa...

Từ nhà tui đến cầu xa gần 9 cây số, vậy mà tui cứ đạp lên đạp xuống quài. Tui thích cầu Mỹ Thuận lắm cơ. Có một lần tui đứng giữa cầu, hướng mắt về phiá cái phà đang nằm chỏng chơ ở đó, không dưng mà cứ thấy sao sao, thấy cái bến phà sao mà trơ trọi quá...


...

Tui đọc "Ấu thơ…" của người ta, tui cứ cười sao mà nó đẹp ghê đến thế. Tui nhìn lại mình, tự nhiên tui cũng thấy "Ấu thơ trong tui" đẹp lắm à nghen…

Ấu thơ trong tui là những hôm ngồi năn nỉ má làm bài Nữ công dùm, là những hôm ba đưa tui xuống phường 4 ăn bánh canh giò heo. Ấu thơ trong tui là những hôm bà nội nấu nồi cháo lươn thơm nức mũi, là mấy hũ cà pháo ngon thiệt ngon. Ấu thơ trong tui không phải là chạy chơi trong đồng, dưới ruộng, mà là những hôm trưa hè tui với cả đám trong xóm đứng tạt lon. Ấu thơ trong tui cũng chẳng có chuyện tình củm nhẹ nhàng, dễ thương chi chi hết, nhưng nó là những hôm mấy anh chở tui tan học về, là mấy lần thằng Vũ, thằng Long ngáo leo cây hái dừa cho tui uống, là mấy hôm đi học ở trường tụi nó nghịch bím tóc tui. Ấu thơ trong tui cũng bình thường như bao ấu thơ của bao con người bình thường khác, nhưng ở giữa Ấu thơ của mình, tui bắt gặp những nụ cười, những que cà lem, những cây kẹo kéo, tui chạm đến những cảm xúc, những yêu thương mà tụi nó dành tặng tui...

Hôm rồi, tui vô tình gặp lại đại sư huynh của mình, nghe huynh ghẹo hồi xưa huynh chọc tui khóc nhè quài mà tui cười muốn chết, nghe huynh nhắc đám bạn bè mà tui cứ thấy sao sao...

Ba sẽ không bao giờ hiểu được tại sao lúc nào tui cũng muốn xuống Vĩnh Long chơi, mặc dù nó chán, nó đìu hiu gần chết. Ba cũng sẽ không bao giờ hiểu được cái cảm giác nôn nao của tui khi tui nhìn thấy cầu Mỹ Thuận thấp thoáng ở xa xa, thương lắm, gần gũi lắm, thân quen lắm cơ...


....

Cuộc đời tui từ nhỏ tới giờ hông phải làm gì hết. Ăn có người bưng, uống có người rót. Hồi nhỏ ba má khó khăn nhiều mà tui nào có cảm nhận được đâu, tui chỉ bít học và học mà hông bít làm gì phụ ba má hết... Ba má cho tui ăn ngon, cho tui mặc đẹp, cho tui đi học bằng ôtô. Giờ tui sang đây rùi ba má vẫn còn phải lo cho tui như hồi xưa nữa... Lo coi tui có chịu đi ngủ sớm hay không, lo coi tui ăn uống, tui học hành thế nào... trong khi tui vẫn chưa làm được gì cho ba má tui hết...

Hồi sáng, tui nằm trên lớp nghe tụi nó kể "chiện" gia đình, tự nhiên tui thấy mình có nhiều hạnh phúc lắm nghen. Tui có ba, tui có má, tui có một thằng em sẵn sàng đánh lộn với tui bất cứ lúc nào. Tui có bà nội nấu cháo lươn ngon thiệt ngon, có những bạn bè dễ thương hết sức luôn. Và tui có Ấu Thơ của mình, nhắm mắt lại cứ như đang hiện ra trước mắt. Nó có thể không đặc biệt, nó có thể không hay, nhưng nó có những nụ cười, có những kỉ niệm không bao giờ tui quên được đâu.

...
...
...

Ấu thơ trong tui là một que cà lem, một cây kẹo kéo...

Ấu thơ trong tui là những lần cả đám đứng tắm mưa...

Ấu thơ trong tui là cái hôm ngồi đào đất chôn bảy con nòng nọc...

Ấu thơ trong tui là chai 7 up vừa lạ lạ vừa hay hay...

Ấu thơ trong tui là những gói xôi thơm mùi sầu riêng nức mũi...

Ừa, ấu thơ trong tui là một cái gì đó rất dễ thương...




Từ blog của một nhóc Ngốc.

 

> Trả lời nhanh
Bình luận của bạn sẽ được đăng sau khi chủ blog kiểm duyệt và chấp nhận
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Thông tin cá nhân

Yêutinhheo
Họ tên: Bùi Minh Thuỷ
Nghề nghiệp: Học sinh
Sinh nhật: : 9 Tháng 9 - 1995
Nơi ở: Trung tâm của vương quốc heo đất
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Bạn hãy nhớ bạn là con người và đừng tự làm mình hèn hạ

Bạn bè
hong_ngoc123
hong_ngoc123
babiimeo
babiimeo
nh0c_i3u
nh0c_i3u
le_phi47
le_phi47
BeShOcK_01
BeShOcK_01
candy_hp
candy_hp
ngoisaobang_vy
ngoisaobang_vy
1USD
1USD
lũ_quỷ_của_chúa
lũ_quỷ_của_chúa
lolem_hepho596
lolem_hepho596
Xem tất cả


9 ân đức của Cha Mẹ
-Sinh: người Mẹ phải khó nhọc cưu mang hơn chín tháng, chịu sự đau đớn trong lúc đẩy thai nhi ra khỏi lòng mẹ

user posted image


-Cúc: Nuôi dưỡng, nâng đỡ, chăm nom, săn sóc hài nhi cả vật chất lẫn tinh thần. Tình cảm rất tự nhiên nhưng gắn bó ân cần, nên khi Cha Mẹ nhìn con thêm hân hoan vui vẻ, bé nhìn Cha Mẹ càng mừng rỡ cười tươi.

-Súc: Cho bú mớm, lo sữa nước cháo cơm, chuẩn bị áo xống ấm lạnh theo thời tiết mỗi mùa; trông cho con lần hồi biết cử động, điều hòa và nên vóc nên hình cân đối xinh đẹp.

-Dục: Dạy dỗ con thơ động chân cất bước linh hoạt tự nhiên; biết chào kính người lớn, vui với bạn đồng hàng; tập con từ câu nói tiếng cười hồn nhiên vui vẻ. Khi trẻ lớn khôn thì khuyên răng dạy dỗ con chăm ngoan, để tiến bước trên đường đời.

"Dạy con từ thuở còn thơ,
Mong con lanh lợi, mẹ cha yên lòng"

-: Âu yếm, nâng niu, vuốt ve, bế ẵm ... để con trẻ vào đời trong tình cảm trìu mến thân thương .

-Cố: Chăm nom, thương nhớ, đoái hoài, cố cập con trẻ từ tấm bé đến khi không lớn, lúc ở gần cũng như lúc đi xa :

"Con đi đường xa cách
Cha Mẹ bóng theo hình
Ngày đêm không ngơi nghỉ
Sớm tối dạ nào khuây"

-Phúc: Giữ gìn, đùm bọc, che gió, chắn mưa, nhường khô, nằm ướt, hay Cha Me quên mình chống đỡ những bạo lực bất cứ từ đầu đến, để bảo vệ cho con.

-Phục: theo khả năng và tâm tính của trẻ mà uốn nắn, dạy dỗ, tìm phương pháp hướng dẫn trẻ vươn lên hợp tình đời lẽ đạo, tránh cho con bị lôi cuốn bởi tiền tài ảo vọng, vật chất và thị hiếu bên ngoài.

-Trưởng: Lo lắng tận tình, đầu tư hợp lý, cho con học tập để chuẩn bị dấn thân với đời; cố vấn cho con nên vợ thành chồng xứng hợp với gia phong, thế đạo. Dù không cố chấp vấn đề "môn đăng hộ đối", nhưng vợ chồng so le về tuổi tác, trình độ, sức khỏe và khả năng thu hoạch tiền tài... cũng thiếu đi phần nào hạnh phúc lứa đôi, mà tuổi trẻ thường vì tiếng sét ái tình, làm lu mờ lý trí, khi tỉnh ngộ xem như chén nước đã đổ, khó mà lấy lại đủ!

Sổ lịch

♥ Hãy nhớ rằng ...♥
- Có ai đó rất tự hào về bạn .
- Có ai đó đang nghĩ đến bạn
- Có ai đó quan tâm đến bạn
- Có ai đó rất nhớ bạn


- Có ai đó muốn nói chuyện với bạn
- Có ai đó muốn ở cạnh bạn
- Có ai đó luôn mong sự bình yên cho bạn


- Có ai đó luôn biết ơn mọi sự cổ vũ của bạn
- Có ai đó muốn nắm tay bạn
- Có ai đó luôn muốn bạn hạnh phúc


- Có ai đó muốn tặng quà cho bạn
- Có ai đó thán phục sự mạnh mẽ của bạn
- Có ai đó muốn bảo vệ bạn


- Có ai đó yêu thương bạn vì chính bạn là bạn
- Có ai đó rất vui khi bạn là bạn của họ
- Có ai đó muốn bạn biết rằng họ sẵng sàng ở bên bạn


- Có ai đó muốn làm mọi điều dành cho bạn
- Có ai đó muốn chia sẻ cùng bạn
- Có ai đó vẫn tha thiết với cuộc sống chỉ bởi vì bạn


- Có ai đó luôn cần sự động viên của bạn
- Có ai đó cần niềm tin ở bạn
- Có ai đó vẫn tin tưởng ở bạn
- Có ai đó thích một bản nhạc nhắc họ về bạn


(..::| Yêu là gì? |::..)
Phải chăng là khi tim bạn đập nhanh, lòng bạn tay bạn ướt đẫm mồ hôi, giọng nói bạn phải chạy theo mới có thể bắt kịp với nhịp đập trái tim nơi lồng ngực?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là THÍCH

Phải chăng là bạn không thể giữ cho mắt và tay bạn rời khỏi họ?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là SỰ THÈM MUỐN

Phải chăng là bạn luôn hãnh diện và háo hức muốn khoe họ với mọi người vì họ rất tuyệt?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là MAY MẮN

Phải chăng là bạn cần họ vì bạn biết họ đang có mặt bên cạnh bạn?
Đó chưa phải là yêu… Bạn cảm thấy như thế, bởi vì bạn đang CÔ ĐƠN

Phải chăng là bạn ở bên cạnh họ vì đó là điều họ muốn?
Đó chưa phải là tình yêu… Chỉ là LÒNG TRUNG THÀNH

Phải chăng là bạn ở bên họ vì vẻ bề ngòai của họ làm cho tim bạn đập nhanh hơn một nhịp?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là SỰ MÊ MUỘI

Phải chăng là bạn tha thứ mọi lỗi lầm của họ vì bạn quan tâm họ?
Đó không phải là yêu… Đó là TÌNH BẠN

Phải chăng là khi bạn nói với họ rằng họ là người duy nhất bạn nghĩ tới?
Bạn không yêu họ rồi vì… bạn đã NÓI DỐI

Phải chăng là bạn cho họ những thứ bạn thích vì lợi ích của họ?
Đó chưa phải là tình yêu… Chỉ là LÒNG THẢO



Thế nhưng…


user posted image


Khi tim bạn vỡ vụn và đau nhói những lúc họ buồn...
Đó mới là YÊU

Khi những người khác dù có thu hút bạn, nhưng bạn vẫn ở lại bên cạnh họ một cách không hối hận…
Đó mới là YÊU

Bạn chấp nhận lỗi lầm của họ vì bạn biết đó là một phần tính cách của họ…
Đó mới là YÊU

Khi bạn khóc vì những nỗi đau của họ, dù là nhiều lúc đối với những nỗi đau đó, họ còn cứng cỏi hơn cả bạn nữa…
Đó mới là YÊU

Khi bạn cảm thấy như ánh mắt của họ nhìn thấu tim bạn, chạm vào tâm hồn bạn một cách sâu sắc đến đau lòng…
Đó mới là YÊU

Phải chăng bạn bằng lòng đưa trái tim, cuộc đời, sự sống cho họ chứ?
Nếu có thì đó là YÊU



user posted imageTình yêu có muôn vàn điều kỳ diệu và trong muôn vàn điều kỳ diệu có tình yêu

« CHỈ CÓ TÌNH YÊU »
user posted image


Ngày mới đã bước sang được 2 tiếng rồi, trời vẫn mưa rả rích
Anh với em lại gặp nhau nơi ngã tư xưa
Em nói với anh rằng em còn phân vân quá
Rằng em chẳng thể quyết định được điều gì
Vậy có phải là em muốn anh quyết định hộ lòng em


Nhưng chỉ có tình yêu mới cho ta biết rõ
Nên thử lại 1 lần hay quay bước ra đi
Nhưng anh vẫn tin vào một ngày mai tươi sáng của đôi mình
Vì thế anh sẽ cố gắng với những gì anh có thể
Và ngày đêm nguyện cầu trái tim em sẽ có khi rộng mở
Nhưng anh chẳng thể cho em hiểu hết lòng anh
Đó là điều chỉ tình yêu làm được


Trong vòng tay em cùng ngắm buổi rạng đông
Mặt kề nhau mà như thể cách xa ngàn vạn dặm
Chân lý này anh đã gắng hết mình cho em hiểu
Rằng tình yêu có thể vượt lên trên tất cả mọi nỗi đau
Nếu ta có niềm tin, nếu ta rộng mở tấm lòng


Nhưng chỉ có tình yêu mới cho ta biết rõ
Nên thử lại 1 lần hay quay bước ra đi
Nhưng anh vẫn tin vào một ngày mai tươi sáng của đôi mình
Vì thế anh sẽ cố gắng với những gì anh có thể
Và ngày đêm nguyện cầu trái tim em sẽ có khi rộng mở
Nhưng anh chẳng thể cho em hiểu hết lòng anh
Đó là điều chỉ tình yêu làm được


Và anh biết nếu anh có thể tìm được đủ ngôn từ
Để đến được nơi sâu thẳm trong trái tim em
Ngọn lửa giấc mơ của chúng ta sẽ lại được nhen lên
Và sẽ không để chúng ta phải nói lời chia tay mãi mãi


Nhưng chỉ có tình yêu mới cho ta biết rõ
Nên thử lại 1 lần hay quay bước ra đi
Nhưng anh vẫn tin vào một ngày mai tươi sáng của đôi mình
Vì thế anh sẽ cố gắng với những gì anh có thể
Và ngày đêm nguyện cầu trái tim em sẽ có khi rộng mở
Nhưng anh chẳng thể cho em hiểu hết lòng anh
Đó là điều chỉ tình yêu làm được
Đó là điều chỉ tình yêu làm được

»Điều Kì Diệu Mang Tên Tình Yêu«
user posted image


♥ Nếu ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi.

♥ Nếu một người nào đó yêu ta nhưng ta lại không yêu ngừơi ấy, hãy tôn trọng điều đó vì tình yêu đã đến gõ cửa trái tim ta, nhưng hãy nhẹ nhàng từ chối nhận món quà mà mình không thể đáp lại. Đừng nhận để không gây đau khổ. Cách ta cư xử với tình yêu chính là cách ta cư xử với chính mình, mọi con tim đều có cùng cảm nhận về nỗi đau và niềm hạnh phúc ngay cả khi cách sống và con đường chúng ta đi có khác nhau.

♥ Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta , nhưng rồi tỉnh yêu lại ra đi, thì cũng đừng nên níu kéo hay đỗ lỗi mà hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó và rồi ta sẽ hiểu. Hãy nhớ rằng ta không lựa chọn tình yêu. Mà là tình yêu chọn lựa ta. Tất cả những gì mà chúng ta thật sự có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với tất cả những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta, hãy cảm nhận từng hơi thở của nó nhưng rồi hãy dang rộng tay và để cho nó ra đi một khi tình yêu đã muốn thế. Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được.Có những người đang yêu đã sai lầm. Sống một cuộc sống không tình yêu lâu ngày, họ cho rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Họ ngỡ rằng con tim là một chỗ trống mà tình yêu có thể lấp đầy, họ bắt đầu nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với mình, hơn là một điều xuất phát từ chính bản thân mình. Họ quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu , đó là – tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi . Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn nó trong trái tim mình .Mãi mãi tình yêu là một điều bí mật. Hãy tận hưởng niềm hạnh phúc khi tình yêu đến ngự trị trong ta dù chỉ một khoảnh khắc của cuộc đời mình

(¯`Tình Yêu Là Sự Tôn Kính´¯)
- Tình yêu là sự tôn kính , là đìều đầu tiên để nhân loại trở lên tốt đẹp .
- Tình yêu là vô giá : Không bán không yêu không mặc cả .Muốn được yêu phải đem đời trả giá .
- Trái tim cảm nhận được những gì đẹp nhất mà con người không thể nhìn thấy hay chạm tới được .
- Ai yêu mãnh liệt người đó sẽ tin vào điều không thể .
- Tình yêu đẹp nhất cũng cần có nước mắt .
- Sự giận dỗi trong tình yêu cũng như muối , không nên cho quá nhiều .
- Sự lừa dối của tình yêu ghê sợ hơn tất cả !
- Tình yêu như những đốm lửa , nó đốt cháy đến tận xương tuỷ và toả sáng đến tận trời xanh .
- Lời dèm pha , đó là những mũi tên có lửa .
- Hình ảnh của người yêu không thể già đi.Vì mỗi giây phút là giờ nó sinh ra .
- Tình yêu có thể hoá túp lều tranh thành lâu đài vàng .
- Ghen tuông làm đảo lộn và đầu độc những gì tốt đẹp nhất trong tình yêu .
- Hạnh phúc nằm ngay trong nhà mình , không nên đi tìm trong vườn ngưởi khác .
- Bất cứ số phận nào cũng tìm thấy trong tình yêu một chỗ dựa .
- Tình yêu mà không có sự tôn trọng thì không thể tiến xa được , bay xa được .
- Không có gì dịu dàng và cứng rắn như trái tim .
- Người ta xét đoán theo vẻ bề ngoài hơn là thực chất .Ai cũng có mắt nhưng ít người có khả năng nhìn thấu suốt .
- Người phụ nữ chỉ tin lời tỏ tình khi nói lên khẽ khàng và giản dị .
- Cần phải gặp một quỉ xứ để hiểu lấy một thiên thần .
- Hãy yêu bằng một tình yêu lãng mạn nhưng đừng quên bước hụt hẫng muôn thủa khi trở về với thực tế .
- Tình yêu như dòng sông cuộn chảy , không có chỗ cho kẻ ngược dòng . Vẻ đẹp đánh vào mắt nhưng phẩm giá chinh phục tâm hồn .
- Không có gì cao quí và đáng kính hơn lòng chung thuỷ.

Ngày xa anh …
user posted image


Ngày xa anh…

Ngày xa anh… Em nghe tim mình say mèm vì uống quá nhiều nỗi nhớ… Những nỗi nhớ mang tên "Không Dịu Êm".

Ngày xa anh… Em học được cách tận hưởng cái cảm giác chờ đợi.

Ngày xa anh… Ngày qua nhanh hơn em tưởng. Sáng nhớ anh. Chiều nhớ anh. Tối nhớ anh. Rồi lại bắt đầu một ngày mới nhớ anh. Thật lạ lùng, với em ngày không dài như người ta vẫn thường cảm thấy khi xa người mình yêu. Có lẽ, khi có một điều gì đó để đợi chờ, ngày sẽ ngắn hơn và thú vị hơn. Hay có lẽ, anh đã làm tâm trí em phải bận rộn suốt ngày nên mới thấy thời gian bay nhanh như thế.

Ngày xa anh… Nghĩ về anh dường như đã trở thành thói quen của em mất rồi. Và sự thật, ngày nào em cũng phát hiện ra cùng một điều như nhau, đó là, không khi nào em ngừng nghĩ về anh. Em như một chiếc tủ mà khi mở ra tất cả các ngăn đều chứa đầy hình ảnh của anh trong đó.

Ngày xa anh… Em khám phá ra những giá trị của Internet, của Yahoo, của Mobiphone mà trước đây em chưa hề nghĩ mình sẽ quan tâm nhiều đến như vậy. Và em thầm biết ơn tất cả hơn bao giờ hết.

Ngày xa anh… Em nhận ra một điều, không phải lúc nào những ký tự được gõ trên bàn phím cũng đều là những thứ vô hồn, vô cảm. Thật đấy! Em nghe thấy giọng nói của anh. Ánh nhìn ấm áp sau đôi kính cận. Cái nụ cười ngọt ngào pha chút lém lỉnh. Cái hếch mũi khó chịu. Cái đầu đinh ngô ngố trông yêu không chịu được… Và anh. Em ngắm anh qua những ký tự tưởng chừng như không có linh hồn ấy.

Ngày xa anh… Em biết thế nào là cái cảm giác bất ngờ đến hạnh phúc, cứ mỗi khi xuất hiện dòng thông báo từ Yahoo "You have 1 new mail message", cho dù đã là cái mail thứ 300 rồi.

Ngày xa anh… Mail, em không thể sống thiếu mail. Mail em thích và em thích mail. Em học được cách thổi vào những bức mail linh hồn em, nụ cười em, và cả nhịp đập tim em nữa.

Ngày xa anh… Em thưởng cho mình cái cảm giác sung sướng, cứ mỗi khi thêm vào được một điều mới mẻ trong chuỗi những phát hiện của em về anh, tựa như một đứa trẻ lần đầu tiên khám phá ra một điều gì đó rất thú vị.

Ngày xa anh… Em học được cách tận hưởng và biết ơn mọi khoảnh khắc em được đón nhận mỗi ngày. Cuộc đời này không hoàn toàn màu hồng nhưng nó thật đáng yêu. Mỗi một ngày với em là một món quà quí giá, và khi mở nó ra, em thấy anh trong đó!

Ngày xa anh… Tự nhiên thích ngắm máy bay trên bầu trời xa kia. Thấy thân quen ngỡ như anh đang ngồi trên đó.

Ngày xa anh… Em hay xách xe lòng vòng xuống phố. Thèm cái cảm giác bất chợt bắt gặp anh, như những ngày trước.

Ngày xa anh… Thấy yêu những mảng màu đêm tĩnh lặng huyền bí. Yêu ánh trăng. Tưởng tượng anh cũng đang nhìn lên trăng như em... Một cảm giác thật khó tả!

Ngày xa anh… Có lẽ trên trái đất này, chỉ mỗi em, cảm nhận được cái "sức nóng" của những buổi đêm ngày đông… Tựa hồ như có ngàn ngọn lửa đang thiêu đốt trong em… Em nhớ anh!

Ngày xa anh… Em yêu nhiều và viết cũng nhiều. Viết cho anh. Viết cho em. Viết về những gì có tim anh - tim em trong đó. Những lá thư chưa bao giờ gửi. Những câu thơ. Những điều ước xếp trong ngôi sao và cánh hạc.

Ngày xa anh… Em cảm giác như trái đất này vô cùng nhỏ bé, mọi nơi trên thế giới đều rất gần nhau. Như thể nước Đức sát biên giới với Việt Nam vậy.

Ngày xa anh… Em thậm chí còn không tin nổi là mình đã trở thành một "crazy fan" của đất nước ấy, con người ấy, đội bóng ấy. Như thể một du khách trung thành nhất, dù chưa bao giờ đặt chân đến đó.

Ngày xa anh… Em phát hiện ra một điều hết sức thú vị, rằng anh và em, mình có thể kéo dài thời gian của một ngày thêm 6 tiếng nữa. Vì mình lệch nhau 6 múi giờ mà. Chẳng phải khi em bước sang 0 giờ 1 phút thì anh vẫn còn đang dùng bữa tối lúc 6 giờ sao?

Ngày xa anh… Em đặc biệt thích cái câu hát "Như chưa từng có những phút lìa xa… Những con đường anh đi rồi cũng sẽ đưa anh về bên em…". Cái bài hát "Chân tình" mà anh đã hát tặng em ngày ấy. Anh nhớ không?

Ngày xa anh… Em đỏ cả mặt mỗi khi nghe ai đó hát bài "Mong anh về". Như một kẻ bị "đánh trúng tim đen". Như thể bài hát ấy viết cho riêng em.

Ngày xa anh… Anh đang ở đâu? – Không phải Đức, không phải Việt Nam, cũng không phải một nơi nào khác… Mà, anh đang ở đây, ngay trong tim em!


- Hà Nội những ngày xa anh, 2006 -

Sắc màu
Trắng trinh nguyên, ngây thơ và mơ mộng.

Tôi yêu màu trắng. Yêu sắc áo học trò ngây thơ, tinh khiết. Yêu sắc mây trời dệt mộng những chuyện thần tiên.

Xanh dịu dàng, hy vọng ở tương lai.

Tôi yêu màu xanh. Yêu biển cả mênh mông sâu thẳm. Yêu bầu trời bao la vời vợi.

Vàng kiêu sa vẻ quý phái trang đài.

Tôi yêu màu vàng. Yêu trời chiều nhàn nhạt nắng. Yêu lá úa trong rừng khô xào xạt.

Đỏ hoạt động, hăng say và cương quyết.

Tôi yêu màu đỏ. Yêu cánh phượng gọi hè về rực rỡ. Yêu lá trạng nguyên sưởi ấm đêm đông.

Tím khiêm nhường hay mơ mộng luyến tiếc.

Tôi yêu màu tím. Yêu hoa sao nhái mỏng manh trong gió núi. Yêu dòng mực nghiêng nghiêng nét chữ học trò.

Hồng trẻ trung nét tươi thắm thương yêu.

Tôi yêu màu hồng. Yêu hoa kiếm ấm nồng dòng máu đỏ. Yêu màu áo cô đẹp quá dịu dàng.

Lục thăng trầm trong yên tĩnh cô liêu.

Tôi yêu màu xanh. Yêu hàng cây nghiêng mình soi bóng nước. Yêu thảm cỏ mượt mà thăm thắm nhà ai.

Nâu ẩn dật và phụng thờ lý tưởng.

Tôi yêu màu nâu. Yêu ánh mắt xoe tròn con trẻ. Yêu chiếc áo bạc màu ngoại ấm ủ ngày xưa...

Nhạc nền

                          


t8m
 

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024   VnVista.com