Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

Tình Yêu Đơn Phương......

Một trái tim khô

Chào mọi người,blog của mình hiện tại ko có bài viết nào hay hết nay mình sẽ gửi một câu truyện do nhà văn Nguyễn Ngọc Tư sáng tác cho các bạn thưởng thức nhé.
                              Một trái tim khô...
   Năm Hậu ba mươi chín tuổi, Hậu gặp một chuyện ly kỳ ,chạng vạng trên đường về nhà,qua cua Bún Bò,Hậu bị đâm.Thằng cha này giết người mà nhát hít,nhắm mắt đâm hai nhát nhưng chỉ ngóay trúng bả vai.Thấy Hâu đổ gục,người nầy còn sám hối một câu ,xong quăng dao xuống mương cống chạy mất .Sau câu nói đấy Hậu mới thấy mình chết ngắc.
   Vết thương lành nhưng Hậu mắc chứng trầm uất ,hoang tưởng ,rối lọan tâm thần.Hẳn cái cú sốc chết đi sống lại ấy khủng khiếp lắm.Hậu đã khóc suốt tháng viện đầu,uống thuốc vào thì ngủ thiếp,thức dậy đã thấy nước mắt chảy thành hàng (như thể Hậu đã khóc sẵn trong mơ).Tháng thư hai Hậu vật vờ,nín thinh nín thít,nằm không muốn dậy (mà dậy thì chẳng muốn nằm),đang ăn rớt đũa Hậu thà lấy tay bốc chứ không thèm lượm lên. Rồi bỗng một ngày Hậu tỉnh queo,xin bác sĩ cho xuống bếp bệnh viện nấu cháo từ thiện với chị em,"chứ rảnh quá biết làm gì bây giờ".Gỉoi giắn , tươi tắn ,đến nỗi không ai tin Hậu còn bệnh(bác sĩ nhiều khi còn không dám tin),nhưng mãi Hậu vẫn không nhận ra chồng.Thường nhiều lần lại thăm,Hậu ngó lơ,Thường nắm tay,Hậu quạu quọ,mặt nhăn như khỉ ăn gừng, bảo,tui có chồng rồi nghen ,cha nội.Chồng tui tử tế đàng hòang chứ đâu có cà chớn như ông.Thường buồn quá,tha thểu ra về.
    Hôm mới giải phẫu xong, cảnh đời mới buồn ác liệt,khi tỉnh dậy,Hậu chỉ biết tê tái hỏi một câu,"sao anh đành đọan giết em?"(trời đất ơi,chắc là hết chuyện nói rồi).Ba đem Thường thức trằng,con mắt trõm lơ,người căng như sôi dây đàn,lặng người theo mỗi tiếng Hậu rên,hớt hải khi Hậu trở mình,nhưng đến khi Hậu hỏi  câu ấy,Thường mới quỵ xuống,rối rít gọi em ơi,em á,em sao vậy, thấy đau ở chỗ nào.Anh đây mà,chồng em đây,không nhận ra anh sao...
    Hậu chỉ nhếch...........
  Tới đây thôi nhé mình mệt rôi fải ngừng viết đã.Cám ơn các bạn đã vào blog của mình.

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com