(¯`·.º-:¦:-♥Yeutroncontim♥-:¦:-º.·´¯)

Bây giờ là:

Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

Thông tin cá nhân

yeutroncontim
Họ tên: ♥·webyeutronc♥ntim.tk·♥
Nghề nghiệp: Văn phòng
Sinh nhật: 16 Tháng 7 - 1988
Nơi ở: Đam Rông_Lâm Đồng
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
yêu em vì đó chính là em !

Thiên nhiên


Nếu như - Lê Hiếu
 
Nếu như phải cách xa chắc em đâu biết là
Chờ em đêm buồn theo ánh trăng tà
Và nếu như phải mất nhau chắc em cũng rất buồn
Làm sao quên được bao tháng ngày thơ

Ngồi nơi đây anh mơ, mơ về một ngày
Ngày xa xăm bên em gần em mãi
Rồi đông qua thu sang lá khô rơi vàng
Đếm lá buồn theo thời gian

Có nhớ đến nhau xin về đây với nhau
Hát câu hẹn ước cho ngày sau
Nếu chẳng nhớ nhau xin đừng gieo đớn đau
Cho dù mơ ước chẳng còn đâu

Những tháng ngày đã qua, có cây thông trước nhà
Chờ em thông dường như cũng đã già
Bên kia trời nắng xanh, bên đây mây xám lạnh
Ngồi đây nhớ em anh làm thơ
Ngồi buồn nhớ em anh ngủ mơ
...Ngồi buồn nhớ em anh ngủ mơ...


(♥ Góc Thơ ♥)

Hoa đẹp


Thông điệp yêu thương


 ..... ẤY biết không ? .....  
Không biết bao nhiêu lần TỚ nhìn lên bầu trời đầy sao kia để ước nguyện...
TỚ ước rằng chúng ta sẽ luôn mãi ở bên nhau...
TỚ ước rằng TỚ sẽ mãi là người lau những giọt nước mắt lăn trên má của ẤY, sẽ luôn là người để Ấy chia sẻ niềm vui nỗi buồn...
Và ẤY ơi, điều ước quan trọng nhất là gì ẤY có biết ? 
" TỚ ước rằng ẤY sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian để TỚ được là người hạnh phúc thứ hai sau ẤY !" 

...... ẤY ơi ! ..... 
Giá như những lúc ngồi cùng ấy thời gian cứ kéo dài mãi.
Giá như TỚ có thể bước vào tâm hồn ẤY.
Giá như TỚ có thể ghi nhớ một cách rõ ràng hình ảnh ẤY trong tâm trí.
Giá như TỚ có thể mơ về ẤY hằng đêm.
Giá như TỚ biết ẤY nghĩ gì về TỚ ...
Giá như mà có ẤY ở đây ! 
Giá như ẤY là con mắt phải, còn TỚ là con mắt trái thì mình sẽ mãi ở bên, chẳng có con mắt thứ 3 nào cả.
Giá như thế gian là một buổi hoàng hôn, ẤY là mặt trời và TỚ là biển rộng.
Giá như TỚ chẳng bao giờ phải hoài nghi về câu chuyện cổ tích, hoàng tử lấy vợ, công chúa lấy chồng, sẽ chỉ có những đứa trẻ thôi, dắt tay nhau qua cánh đồng cỏ nội.
Giá như chúng ta hiểu nhiều hơn những điều chúng ta biết, rằng mọi dòng sông đều đổ về một biển nhưng không phải sông nào cũng sâu, cạn như nhau. 
Và  ẤY ơi ! Giá mà TỚ có thể biến mọi cảm xúc thành lời, giá mà TỚ có thể gửi những yêu thương vào gió.
Giá như thương yêu không bao giờ phải là ngọn cỏ để vô tình bị dẫm nát dưới chân qua.
Giá như thế gian chỉ có một ngôi nhà, để chúng ta có chung ô cửa sổ, chung cửa đi, và chung một mái nhà. 
Giá như mà ẤY biết, có những điều giản đơn chẳng thể nói thành lời.
Giá như mà tớ chẳng bao giờ phải ngần ngại mỗi khi nhìn sâu vào đôi mắt ấy, không phải đắn đo điều gì đó vô tình.
Giá như tớ hiểu được điều giản đơn sau những tiếng thở dài, sau ánh mắt, nụ cười, sau cái nhìn xa xôi, sau những nét trầm tư trên gương mặt ấy.

Và mỗi khi nghĩ về TỚ ... 
Giá như ẤY đừng bao giờ nghĩ rằng thi sĩ biết làm thơ ....
bởi vì thế mà họ mơ rất giỏi...
Giá như ẤY đừng bao giờ nghĩ rằng nhà văn biết viết truyện ....
bởi vì thế mà họ bịa rất tài...
TỚ có thể là thi sĩ, là nhà văn hay một người viết kịch, TỚ có thể tô màu lên những điều nhợt nhạt của cuộc sống, nhưng dường như trái tim tớ lại là điều mà chẳng bao giờ TỚ có thể viết hết thành lời !
Đơn giản vậy thôi ... !

..... TỚ YÊU ẤY  ! .....
.... và giá như có một sự đọc ngược lại để đừng bao giờ có một dấu "chấm" sau tất cả những điều được viết ra từ những nỗi niềm vô hạn ! 
..... TỚ ! .....


   Trong: Tình yêu
 

http://nhackhongloi.org/
http://www.cakhucbathu.com/
http://nghenhacvang.net/

Có lẽ em chẳng yêu tôi...

Đó chẳng phải là yêu đâu em nhỉ, vì nếu là yêu chắc em sẽ không thế…
Nếu yêu tôi, chắc em sẽ nhớ, sẽ nghĩ, sẽ lo lắng và mong chờ. Yêu tôi, em đâu hững hờ đến vô tâm bỏ mặc tôi rơi như thế nào, nhớ tôi, em đâu nhạt từng tin nhắn, từng cuộc gọi hỏi han hay những gì liên quan đến nhau, nghĩ về tôi em đâu bình chân như vại khi tôi lạc lỏng, sụt sùi đớn đau,… Tất cả, tất cả đã nói lên rằng tôi trong em nào có phải là yêu, mà có lẽ những gì mình đã có dường như chỉ là cảm xúc vô chừng em buông lơi, chưa kịp nắm bắt và níu giữ lại mà thôi.

Tình yêu vạn nghìn lí lẽ, đôi lúc yêu chẳng biết lí do tại sao, thế nào là thế, cũng vì vậy mà tôi nhận ra rằng em chưa hề yêu mình…

Có bao giờ em gọi tôi khi nhìn thấy cuộc gọi nhỡ trên máy, có bao giờ em trả lời tin nhắn khi tôi bảo rằng nhớ quá, thương quá người ơi, và có bao giờ em thấy giọt nước mắt tôi rơi ngã nghiêng, đau đớn đến nhường nào. Yêu nhau sẽ tìm đến bên nhau, mọi người bảo thế, nhưng hình như chỉ có riêng tôi tìm về em, còn em bao giờ cũng chia vách, ngăn bờ thì làm gì có việc tìm đến bên tôi. Không yêu nên nhẹ lòng chẳng vương luyến lưu, này ánh mắt, này nụ cười cũng bình thường thôi như bao người là vậy em nhỉ!

Cảm xúc tôi dành cho em là thật rất thật em à, thế còn em? Em cứ bảo rằng nông nổi đi, lạc lối đi, nhưng xin đừng bảo là ngộ nhận, bởi nếu là thế sẽ đau lòng lắm cho người đã bảo rằng nhớ, rằng yêu…


Hình ảnh đã đăng

Ngày hôm qua trong tôi vẫn cứ in đậm, từng phút giây, từng khoảnh khắc mình có vẫn hằn rõ nét thì làm sao bảo rằng nhất thời. Nếu nửa vời yêu thương tôi chẳng buồn nghĩ nhiều về em đâu, nếu chỉ xem như là cuộc vui tim tôi đã chẳng thấy đau, nếu em như người hờ kẻ tạm để xoa dịu lòng có lẽ chẳng có những đêm tôi say mềm mà gối ướt đẫm vì nhớ thương,… Thời gian mình có chẳng đủ để gọi là dài cho một cuộc tình đầy thơ mộng, nhưng yêu nhau dẫu là dài hay ngắn thì cũng đâu thể đủ để bảo rằng đậm hay nhạt phải không em!

Không tôi, em vẫn có một ai đó yêu thương, chiều chuộng để mà nũng nịu. Không tôi, em vẫn là em, chưa bao giờ bảo rằng nhớ hay mong, bấy nhiêu thôi đã đủ để biết rằng tôi trong em là ở vị trí nào, thế mà tôi cứ vờ ngây ngô…

Yêu nhau người ta sẽ nhớ nhau biết bao, thời gian nào có đủ, gần nhau nào có đầy, lời thương, tiếng nhớ thì biết bao nhiêu cho cạn. Có lẽ, tôi trong em chỉ là khúc khuỷu đường cong, là một điểm dừng bỗng dưng mỏi mệt, là phút đam mê đánh mất chính mình, là sự buông lơi vô định để mặc mình rơi, để khi lí trí làm lòng giật mình em nhận ra… mình nào có yêu. Bởi thế nên em im lặng, hững hờ để rạch ròi một tình cảm, duy chỉ tôi cứ như kẻ cuồng si thét gào hỏi tại sao, yêu hay không yêu chỉ con tim biết rõ, và mọi điều hiển hiện đủ để ta cảm nhận được, nhưng lắm lúc tôi đã vờ như không nên khổ là vậy.

…Ừ, có lẽ em chẳng yêu tôi đâu, hỏi thôi nhưng lòng đã có rồi đáp án, thế mà vẫn cứ muốn hỏi, hỏi hoài một câu hỏi, lạ em nhỉ! ( sưu tầm)
 


 

> Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com