Tôi đã được gặp lại em một lần. Hạnh phúc thay và tạ ơn Chúa của em vì em vẫn khỏe mạnh và hồn nhiên như ngày nào. Nhưng... em giờ đây đã khác nhìều. Không phải vì em thay đổi mà vì căn bệnh đã khiến em thay đổi. Em say sưa kể chuyện... của em và của bạn em. Lớp sinh học của em rất vui, không thấy mổ ếch mà toàn đi chơi, nào Vũng Tàu, nào Phan Thiết. Em mặc cho tôi nhìn em một cách lén lút, thập thò(^.^). Và rồi em kể đến chuyện tình cảm của em, rồi tệ hơn, căn bệnh của em. Nó làm tôi sững sờ và đau nhói, nó cướp đi hạnh phúc đầu đời của một thiếu nữ, phải xa người yêu, xa bạn bè. Và tệ hơn cả là xa tôi...