........BIỂN TRONG TÔI........
Cuối cùng, cũng đến được đây, 1 tphố biển cách xa sài gòn hàng trăm cây số. sau nửa ngày đường vật vờ vật vưởng trên xe, ấn tượng đầu tiên đập vào mắt là ngút ngàn màu xanh, xanh của biển,xanh của trời,xanh của những dãy núi nối tiếp nhau.
đang ở ngoại ô thành phố nhưng t đã cảm nhận được cái ko khí trong lành nơi đây mà ở sài gòn chẳng khi nào tìm thấy được. trong ko khí này cũng có lẫn mùi mằn mặn wen thuộc của biển. T hít thật sâu cái ko khí mằn mặn này…” thích wá” . Nhìn vẻ mặt của mình bác lái xe lại cười, có lẽ đối với họ wen thuộc wá rồi đến nỗi ko có cảm giác nữa nhưng với tôi, 1 đứa học trò chưa từng trải qua những thăng trầm của cuộc sống, chưa thật sự đối mặt với đời, mới đủ sức và đủ tâm hồn tận huởng những khoảnh khắc quý bàu như thế này…
gần cuối tháng 4, thành phố chuyển sang màu tím bằng những con đường rực rỡ bằng lăng,lại còn được nhận một chùm hoa thật đẹp từ người bạn mới wen ở thànhphố biển nữa…
những buổi chiều, thơ thẩn dọc bãi biển, chờ để được ngắm hoàng hôn…. Và rồi nhận ra được bí ẩn của biển: đó chính là những con sóng bạc đầu ào ạt xô bờ cát trắng xoá dưới ánh nắng lấp lánh hoặc của những con dãtràng hồng hồng nho nhỏ đang mải miết lăn những viên cát nhỏ xíu bằng chiếc càng mảnh mai.
chiều. biển mang mác thổi gió vào. 1 mình ven triền cát mênh mông dõi về khơi xa. Sóng nhẹ ngàng liếm lên bàn chân trần. có điều gì dịu dàng,mơn man trong lòng…. trước biển thăm thẳm và không cùng, lòng người trở nên dịu dàng và gần gũi hơn.
Đêm của biển hoang sơ và huyền bí vô cùng. những hàng dừa cố vươn mình lên nền trời xanh thẳm. gió vi vu thổi bài ca hiền hoà của biển…….