blue_sky_1109's Blog

Thông tin cá nhân

blue_sky_1109
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn



Bình luận mới

^_^ Ngày xửa ngày xưa ... ^_^
Chắc hẳn ai ai trong các bạn cũng đã từng có một thời say mê những câu chuyện cổ tích. Đó là một thế giới của những mơ ước, thế giới của các chàng hoàng tử, các nàng công chúa, của những xứ sở thần tiên.
Chúng ta đều đã quá quen thuộc với câu "ngày xửa ngày xưa..." (once upon a time) từ khi còn là những đứa trẻ. Vậy tại sao lại không viết lại những câu chuyện cổ tích mà chúng ta yêu thích bằng ngôn ngữ của chính chúng ta để chúng mới mẻ hơn, hấp dẫn hơn. Hy vọng các bạn cũng sẽ ủng hộ mình

(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

Truyện cười

 
NGƯỜI NHẠC SĨ LANG THANG

Ngày xưa có một người nhạc sĩ lang thang, ông đi thơ thẩn trong rừng, một mình đi giữa cánh rừng rộng, ông thấy lòng mình thoải mái, ông nghĩ:
- Ở trong rừng sao thấy thời gian và không gian bao la thế. ta phải tìm cách gọi bạn đến cho vui mới được.
Rồi ông cầm cây đàn vĩ cầm ra kéo, tiếng đàn vang lên trong rừng cây, chẳng mấy chốc sau, có con sói từ trong rừng sâu đi ra. Thấy nó người nhạc sĩ lang thang bèn nói:
- Tưởng ai té ra là chó sói, mình có mong nó đâu.
Chó sói cứ hướng tới người nhạc sĩ và nói:
- Ông nhạc sĩ thân mến ơi, ông chơi sao tiếng đàn thành thót du dương vậy, nghe ông chơi đàn tôi đâm ra cũng muốn học chơi đàn.
Người nhạc sĩ nói:
- Học thì cũng nhanh thôi, nhưng ngươi phải làm đúng những gì ta dạy bảo
Sói đạp:
- Vâng thưa nhạc sĩ, tôi sẽ tuân theo những lời dạy bảo như thợ học nghề với thợ cả.
Người nhạc sĩ bảo sói hãy đi theo. Đi được một lúc thì thấy ở bên đường có cây bồ đề cổ thụ, thân cây mọc rỗng thành hang. Người nhạc sĩ bảo chó sói:
- Này có thấy không? Muốn học kéo đàn vỉ cầm thì hãy chui vào hang này, hai chân trước ôm chặt lấy lõi thân cây ở giữa hang.
Sói nghe làm theo. Người nhạc sĩ nhanh trí khuân một tảng đá lớn lấp cửa hang. xong rồi nhạc sĩ lang thang nói:
- Cứ đợi đấy, đến lúc nào ta quay lại sẽ tính.
Nói rồi ông đi đường ông.
Đi được một quãng đường dài ông lại thầm nghĩ:
- Ở trong rừng sao thấy thời gian và không gian bao la thế. ta phải tìm cách gọi bạn đến cho vui mới được.
Rồi ông cầm cây đàn vĩ cầm ra kéo, tiếng đàn vang lên trong rừng cây, chẳng mấy chốc sau, có con cáo từ trong rừng sâu đi ra. Thấy nó người nhạc sĩ lang thang bèn nói:
- Tưởng ai té ra là cáo, mình có mong nó đâu.
Cáo tiến lại gần người nhạc sĩ và nói:
- Ông nhạc sĩ thân mến, ông chơi sao tiếng đàn thánh thót du dương vậy, nghe tiếng đàn ông chơi tôi đâm ra muốn học đàn.
Nhạc sĩ đáp:
- Học thì cũng nhanh thôi nhưng ngươi phải làm theo đúng những gì ta dạy bảo đấy.
Cáo nói:
- Vâng, thưa nhạc sĩ, tôi sẽ tuân theo những gì ông dạy bảo như một người thợ học nghề với thợ cả
Người nhạc sĩ nói:
- Thế thì hãy đi theo ta
Đi được một thôi đường thì tới một chỗ mà hai bên lối đi là những hàng cây dẻ. Nhạc sĩ dừng chân ngắm nhìn, rồi ông víu bên này đường một ngọn cây, bên kia đường một ngọn cây. Lấy chân dận lên hai ngọn cây và bảo:
- Này cáo nếu ngươi muốn học đôi chút thì đưa chân trái trước đây.
Cáo nghe lời đưa chân trái ra, người nhạc sĩ cột nó vào ngọn cây trái bên đường. Rồi ông nói tiếp:
- Nào giờ đưa chân phải đây.
Ông buộc chặt chân phải cáo vào ngọn cây bên phải. Sau đó ông kiểm tra xem đã buộc chặt chưa, thấy đã buộc cẩn thận, ông thả cho 2 ngọn cây bật lên cao, giờ thì cáo bị 2 ngọn cây đưa lên cao chỉ còn biết giãy giụa trong không trung. Người nhạc sĩ lang thang nói:
- Cứ đợi ta trở về sẽ tính tiếp.
Nói rồi ông lại tiếp tục lên đường.
Đi dược một lúc, ông ta lại nói thầm một mình.
- Ở trong rừng sao thấy thời gian và không gian dài thế. Ta phải tìm bạn đến cho vui mới được.
Rồi ông lấy đàn ra kéo, tiếng đàn vang khắp rừng cây. Một con thỏ chạy tung tăng đến. Thấy nó, người nhạc sĩ lang thang nói:
- Tưởng ai hóa ra thỏ, ta có thch1 thỏ đâu.
Con thỏ chạy đến và nói:
- Trời ông nhạc sĩ thân mến, ông chơi sao tiếng đàn thánh thót du dương quá. Nghe ông chơi đâm ra tôi cũng muốn học chơi đàn.
Người nhạc sĩ đáp:
- Hạc thì cũng nhanh thôi nhưng ngươi phải làm theo đúng những điều ta dạy bảo đấy
Thỏ nói:
- Vâng, thưa nhạc sĩ, tôi sẽ tuân theo những gì ông dạy bảo như một người thợ học nghề với thợ cả
Người nhạc sĩ nói:
- Thế thì hãy đi theo ta.
Đi dược một thôi đường dài thì họ đến chỗ rừng quang đãng, ở đó có một cây hoàng diệp liễu cổ thụ. Nhạc sĩ lấy một sợi dây dài buộc vào cổ thỏ, Đầu kia buộc vào thân cây., rồi ông bào thỏ:
- Này thỏ ráng lên nhé giờ chạy quanh gốc cây 20 lần đi.
Nghe lời thỏ cố gắng chạy quanh gốc cây 20 lần, dây cuộc quanh gố cây 20 lần nên chỉ còn 1 đoạn ngắn nhỏ, thỏ bị buộc bởi đoạn dây ngắn nên chẳng chạy tung tăng được, chỉ cần kéo căng dây một chút là đã bị buộc cổ thít cho đau nhói cả người.
Nhạc sĩ lang thang nói:
- Cứ đợi đấy, tới lúc ta quay trở lại đây đã.
Nói rồi ông tiếp tục lên đường.
Trong lúc người nhạc sĩ tiếp tục cuộc hành trình của mình, sói dùng sức đẩy lùi tảng đá, dần dần nó cũng đẩy được tảng đá lăn ra ngoài. Thoát nạn nó chạy như điên cuồng đuổi theo nười nhạc sĩ lang thang và tính sẽ xé xác ông ta. Thấy sói chạy ngang qua, cáo lấy hết sức hét thật to gọi sói:
- Anh bạn sói ơi cưu tôi với tên nhạc sĩ lang thang đánh lừa tôi.
Sói kéo ngọn cây, lấy răng cắn đứt dây, thế là cáo lại được tự do. Cả 2 cùng lên đường tính sẽ trả thù người nhạc sĩ. Dọc đường chúng thấy một chú thỏ bị buộc bên gốc cây, chúng lại cắn đứt dây cho thỏ rồi cả bọn cùng kéo đi tìm người nhạc sĩ lang thang.
Trong lúc chúng đang đi tìm cũng là lúc người nhạc sĩ kéo đàn, tiếng đàn du dương tới tai người tiều phu bác ta ngừng tay rìu lắng nghe xem tiếng đàn từ đâu tới. Rồi bác vác rìu lên vai hương tiếng đàn mà đi. Thấy Bác tiều phu người nhạc sĩ nói:
- Gời mới thấy người mình mong, mình mong người tới chứ đâu có mong thú vật tới nghe.
Nói rồi ông lại tiếp tục chơi đàn, tiếng đàn du dương thánh thót làm cho bác tiều phu say sưa thả hồn theo tiếng đànn, mặt lộ rõ niềm vui say sưa ấy.
Trong lúc hai người đang đứng thì lũ sói, cáo, thỏ kéo tới. Trông thấy chúng tới vẻ mặt đầy hung dữ, bác tiều phu đã biết chúng muốn gì rồi. Bác cất chiếc rìu sáng loáng lên và đứng bên cạnh người nhạc sĩ, bác nghĩ:
- Đứa nào có giỏi thì cứ tới gần đây ta sẽ cho chúng biết tay.
Lũ sói, cáo và thỏ thấy vậy đâm hoảng, chúng cạy thẳng một mạch vào trong rừng. Người nhạc sĩ lang thang dạo thêm một bản nhạc để cảm ơn bác tiều phu rồi ông lại lên đường tiếp tục cuộc hành trình của mình.



« Các bài cũ hơn · blue_sky_1109's Blog · Các bài mới hơn »

Bình luận

linh_chua_yeu25
Jun 25 2006, 06:02 PM
Bình luận #1


NGUYỄN TRƯỜNG PHONG
Group Icon

Nhóm: Members
Bài viết: 0
Nhập: 21-June 06
Đến từ: việt nam quê hương tôi
Thành viên: 9,293



[size=6][/size]
con đường hạnh phúc
thật là tuyệt vời khi có những người bạn tốt .người bạn sẽ giúp ta chia sẻ vui buồn trong cuộc sống thường ngày ,điều đó thật hạnh phúc .Nhưng tôi lại không đươc như vậy .Tôi chỉ ở có một mình tại xứ người, phải làm sao ? tôi đã tìm được trang wed này nhưng tôi lại không có địa chỉ amil .Tìm được nguồn hạnh phúc chưa kịp thì lại bị mất; mong mọi người dạy tôi lâp địa chỉ email
cám ơn các bạn [color=red][/color]
User is offlineProfile CardPM
Quote Post

 

 Trả lời nhanh
Bình luận của bạn sẽ được đăng sau khi chủ blog kiểm duyệt và chấp nhận
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024   VnVista.com