Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

MÙA CHIM LÀM TỔ

TÌNH EM

Chẻ ngang bầu trời, ta xé toạc vầng trăng
Đêm đen hỡi ta trách ngươi nhiều lắm
Cứ rắn lại thôi, làm em - ta nghẹn thở
Móc câu liêm treo lủng liểng, sao mờ

Cày tung mặt đất, ta hận nhìn sỏi đá
Chẳng để em – ta, một chỗ trú yên bình
Đào sâu xuống nữa, Diêm Vương hờn trách móc:
Chỗ ta ngồi sao mãi chẳng được yên.

Trời không - Đất bỏ - Diêm Vương dỗi
Thế gian này đâu là chỗ em – ta
Tình em, anh giữ nhưng không giấu
Bởi thế gian ư? Quá lụy phiền.

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com