MÙA CHIM LÀM TỔ

   Trong: Phiếm sự
 
Đừng để ý đến cái tiêu đề tôi đặt. Nghe ra nó to tát và lớn lao lắm. Tôi chỉ muốn trình làng với mọi người chuyện rất nhỏ thôi. Tất nhiên là rất nhỏ, bởi chẳng mấy ai để ý, mà có để ý thì cũng chẳng muốn bàn góp làm gì, vì nó... rất nhỏ.
Trong tâm thức của mọi người thì hai tháng áp Tết là mùa cưới. Kể cũng lạ. Tự nhiên có bốn mùa: Xuân, Hạ, Thu, Đông. Nếu tính chi li thì mùa cưới là sự tổng hoà giữa hai mùa của tự nhiên: mùa Đông và mùa Xuân. Còn tại sao lại gọi là mùa cưới, và nó khởi nguyên như thế nào, chắc khó ai có thể giải thích một cách cặn kẽ được. Nhưng không sao, mùa cưới là thời điểm mà có nhiều đám cưới. Rất đơn giản.
Thiệp mời tới tấp, có ngày đến 2, 3 đám mời. Gia đình phải “phân công” nhau đi dự. Nhưng tôi vẫn... độc thân thì biết tính sao. Đành lựa ra một đám thân nhất đi dự còn những đám khác thì gởi quà mừng đôi bạn trẻ. Bây giờ, ngoài những tục lệ của tổ tiên để lại, đám cưới thời văn minh có thêm đôi chút cầu kỳ, nào xe cộ, nào chụp ảnh, nào quay phim v.v... Nhưng một khi đã đi dự đám cưới thì nhất định phải ở lại để dự “Bữa cơm thân mật” với người ta, chúc tụng người ta đầu bạc răng long rồi hẵng về.
Chuyện thứ nhất.
Vâng. Chẳng phải gì khác mà là chuyện dự “Bữa cơm thân mật”. Vui vẻ, nhiều thứ và nhiều điều đáng bàn lắm. Điều tôi muốn nói ở đây lại là cái anh quay phim. Nghe ra chẳng có đầu có đuôi gì cả. Nhưng các bạn hãy khoan, có lý do của nó đấy. Những hình ảnh của một ngày hạnh phúc trong đời thì xứng đáng được lưu giữ để về sau ngâm ngợi. Và tất nhiên, những hình ảnh chúc tụng nhau cũng không thoát khỏi khung hình của máy quay. Dở một nỗi là anh này làm việc tận tụy lắm, hình ông nọ đang thẳng cánh vứt miếng xương xuống gầm bàn, hình bà kia đang gấp tư mảnh giấy ăn đưa lên miệng, và cả những hành động “kỳ quặc” khi mà hơi men đã hơi hơi ngấm... Tất tần tật. Vào ống kính hết. Và khi chỉnh sửa để ra một tác phẩm hoàn chỉnh, những hình ảnh ấy tuy có bị cắt nhưng không phải là không còn. Gia chủ chỉ còn biết dở khóc dở cười khi xem lại những cảnh này mà thôi. Vậy đích thị là tại anh quay phim chứ hẳn à. Còn ta dự tiệc mà còn giữ ý tứ quá thì có lẽ... “không được tự nhiên”???
Chuyện thứ hai.
Chuyện của “cái thùng hạnh phúc”. Cánh trẻ tụi tôi vẫn thường tếu táo với nhau như thế. (Nếu có chút gì phạm thượng mong “các cụ” lượng thứ). Chắc rằng bạn cũng như tôi, không ít lần dự cưới mà phải nhấp nhổm không yên. Ngồi ăn mà lòng cứ thắc thỏm về chuyện quà mừng, đến bao giờ đôi uyên ương ấy tới bàn thăm hỏi, giới thiệu nhạc phụ, nhạc mẫu hai bên và uống chén rượu đào, đồng thời nhận “quà mừng” thì tới lúc đó mới ăn uống thảnh thơi được.
Trở lại với “cái thùng” ở trên, giờ đây nhiều cặp uyên ương đã lựa chọn cho mình phương thức mới này. Một chiếc... gì nhỉ? “Thùng” là nói vui. Còn thực ra cho đến giờ chắc cũng chưa ai biết gọi nó là gì nữa. Tôi mạn phép gọi nó là “quả tim hạnh phúc”. (Vì nó có hình dáng một trái tim cách điệu và được dán dòng chữ “chúc mừng hạnh phúc”). Khách dự cưới đều lần lượt theo thứ tự thả những chiếc phong bao mừng cưới vào đó, sau đó bắt đầu nhập tiệc. Chẳng biết mọi người thế nào, nhìn hình ảnh đoàn người bên cạnh cái “quả tim” ấy tôi cứ thấy nó... kỳ kỳ. Còn làm theo cách “truyền thống” (cách này chắc chẳng cần giải thích) thì cũng thấy... ngượng ngịu. Do vậy hãy cứ tạm thời bằng lòng với cái “quả tim hạnh phúc” thôi. Còn nếu không, cô dâu chú rể cứ phải đi từng mâm uống nước (dĩ nhiên, uống nước) thì thật cực.
Mùa cưới năm nay hãy còn dài, và cưới xin vẫn còn những câu chuyện dài nhiều tập. Tôi vẫn đang độc thân và... đám cưới của tôi thì sao nhỉ?

 

 Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
ĐÔI ĐIỀU MUỐN NÓI
Biết anh ai biết hơn em...


BẠN THÂN YÊU, QUÊ TUI ĐẤY
Điện Biên là một tỉnh miền núi biên giới của Tổ quốc, cách thủ đô Hà Nội 300 km theo đường chim bay và 470 km theo quốc lộ 6. Với diện tích 9.554,107 km2, phía Tây Bắc giáp Tỉnh Lai Châu, phía phía Đông và Đông Bắc giáp với Sơn La, phía Tây Bắc giáp tỉnh Vân Nam của nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa với đường biên giới dài 38,5 km; phía Tây Nam giáp 2 tỉnh Luông Pha Băng và Phong Xa Lỳ của nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào với đường biên giới dài 360 km. Toàn Tỉnh có một thành phố, một thị xã, 6 huyện 75 xã và 13 phường thị trấn. Điện Biên có 21 dân tộc trong đó tỉ lệ dân tộc Thái chiếm tỷ lệ 40,4%, Mông 28,8% , Kinh 19,7% còn lại là dân tộc khác.

CẬP NHẬT BÁO ĐIỆN BIÊN PHỦ
Mùa ban nở

Lắng nghe trong bước xuân đi
Câu thơ da diết thầm thì cùng cây
Chắt chiu ấp ủ bao ngày
Sắc hoa bừng dậy thơm say lòng người

Lời ca lay động đất trời
Ngọt ngào câu khắp thắm lời giao duyên
Phải từ cổ tích hỡi em?
Vòng xòe bay bổng đượm men rượu cần

Bản mường rạo rực vào xuân
Lắng trong nụ biếc nuôi mầm sinh sôi
Thôi đừng khép nữa lá ơi
Để thơ mở rộng những lời yêu thương

Bước, dừng lòng dạ vấn vương
Nao nao sắc trắng tỏa hương bồi hồi...

Trần Văn Hạc


Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com