Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

HAY XEM TOI VIET GI

Ông Riedl đi rồi...Mắm tôm trở lại !?

MỘT NGÀY KÌ LẠ !
Đó là ngày 12/12/2007 :
Trên các phương tiện thông tin đều đưa tin :
  - Ông Riedl đi rồi...
  - Mắm Tôm trở lại...
 Không biết sự ra đi của  ông Riedl  và sự trở
 Lại của Mắm tôm có liên quan gì... không nữa ?
 Mời các bạn đọc hai tin dưới đây và cho biết 
 cảm tưởng nhé !

Ông Riedl đi rồi...

(LĐ) - Hôm qua, các tuyển thủ Việt Nam đã đá trọn 90 phút không có thuyền trưởng Riedl. 90 phút tạm quyền của ông Chung hôm qua khác hẳn với những 90 phút mà ông Chung dẫn dắt đội Việt Nam đá vòng loại Olympic Bắc Kinh. Ông Chung hôm qua đã không thay đổi được tinh thần rệu rã trong một SEA Games không thành công...

Nói như ông Chủ tịch VFF thì chúng ta sẽ phải thay đổi hay làm lại về mặt tổ chức từ 2008. Đến giờ, bản thân tôi cũng nghi ngờ những phát biểu hùng hồn của ông Chủ tịch bóng đá nhưng lại được đào tạo chuyên sâu về bóng rổ.

Trước SEA Games, ông Chủ tịch nói, đội được chuẩn bị tốt nhất và không lấy vàng thì đến bao giờ mới có vàng. Bây giờ thì ông Chủ tịch lại nói theo một hướng khác, kiểu người giật mình ra rồi lại đi giải quyết sự cố.

Ông Riedl đi rồi để lại cho bóng đá Việt Nam khối chuyện phải làm, trong đó phần lớn là những chuyện mà khi còn ông Riedl không ai dám đụng đến. Ông Riedl đi rồi chưa phải là xong, bởi phần hậu mà bóng đá Việt Nam phải đối diện là sự ngộ nhận của cả một bộ phận chịu trách nhiệm đến sự phát triển của bóng đá.

Sau trận bán kết thua Myanmar, tôi nghe được rất nhiều lời chê trách ông Riedl, trong đó có những vị đang là thành viên trong Hội đồng huấn luyện quốc gia. Đến đây lại thấy tiếc vì cái hội đồng ấy suốt thời gian qua xem như bị "liệt" và chẳng làm được gì đúng chức năng của hội đồng.

Ông Riedl đi rồi cũng cần phải xem lại những gì ông ấy làm và những gì mà "ông chủ" của ông Riedl đã làm để kiểm soát chuyên gia có theo đúng lộ trình hay không.

Nói như những thành viên của Hội đồng huấn luyện từng phê phán thì rõ ràng chúng ta cũng chẳng có lộ trình gì cả.

Thế mới có chuyện mạnh ông Riedl, ông Riedl lái; sang đời ông Chung mạnh, ông Chung lái. Đến các ông của Hội đồng huấn luyện lại là một kiểu "chỉ đạo" khác. Giờ thì ông Chủ tịch VFF nói phải làm lại?

Ông Riedl đi rồi mới làm lại?

Nguyễn Nguyên

 

Mam Tom tro lai

 

TT - Sau gần bốn tuần với nhiều nỗ lực đáng hoan nghênh của Bộ Y tế, bệnh tả đã được khống chế. Khi sự việc xong xuôi, Bộ Y tế mới chính thức công nhận mắm tôm không phải là thủ phạm gây bệnh tả như đã từng “kết tội” nó là nguyên nhân gây bộc phát bệnh này.

Mắm tôm được cho phép sản xuất và phân phối trở lại, nhưng lệnh cấm mắm tôm cũng đã gây nhiều thiệt hại cho các doanh nghiệp sản xuất và phân phối món ăn này. Trả lời câu hỏi tại sao Bộ Y tế không xin lỗi về những thiệt hại do lệnh cấm mắm tôm, ông Nguyễn Huy Nga - cục trưởng Cục Y tế dự phòng - cho biết: “Tại diễn đàn kỳ họp thứ 2 Quốc hội khóa XII, Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Quốc Triệu đã nói: Nhân dân thông cảm, trong lúc có dịch bệnh mạng người là quan trọng”.

Hàng trăm mẫu mắm tôm đã được đem đi xét nghiệm xem có chứa vi khuẩn gây bệnh tả hay không, và kết quả hoàn toàn không. Thật ra, kết quả này cũng phù hợp với y văn đã công bố từ 20 năm trước rằng vi khuẩn tả không thể tồn tại trong môi trường nồng độ muối cao như trong mắm tôm. Nếu các giới chức y tế chịu khó tham khảo y văn, có lẽ họ đã tiết kiệm được công sức và tiền bạc trong việc xét nghiệm vừa qua.

Trong thực hành y khoa, người ta phân biệt giữa hai lời “xin lỗi” và “xin được thông cảm”. Khi một bệnh nhân nằm bệnh viện và bị biến chứng không phải do sai lầm của bệnh viện, ban giám đốc tỏ lời thông cảm đến bệnh nhân như: “Chúng tôi rất tiếc sự cố đã xảy ra ở bệnh viện chúng tôi”. Nhưng nếu bệnh nhân bị biến chứng do sai lầm của bệnh viện và bác sĩ, một lời xin lỗi rất cần thiết, như: “Chúng tôi thành thật xin lỗi và ghi nhận sai sót của chúng tôi”. Trong y khoa, văn hóa xin lỗi đóng vai trò quan trọng trong mối liên hệ giữa bệnh nhân, bác sĩ và bệnh viện.

Nói ra lời xin lỗi có tác dụng tâm lý làm người xin lỗi cảm thấy tốt hơn, vì xin lỗi giúp bệnh nhân tin tưởng vào giới chức y tế hơn và họ không cảm thấy đó là một sự đe dọa, tức là một sự cố sẽ không xảy ra một lần nữa, hay ít ra khả năng xảy ra một lần nữa rất thấp. Một lời xin lỗi chẳng những hàn gắn mối liên hệ giữa các thành viên trong xã hội (trong trường hợp này là giữa các quan chức y tế và công chúng) mà còn nâng cao mối liên hệ đến một tầm cao hơn.

Tôi còn nhớ cách nay vài năm khi sang Nhật công tác, đọc báo thấy một cột dài dành cho những “apology” (xin lỗi). Xin lỗi của các cá nhân gửi đăng, công ty bán đồ điện xin lỗi khách hàng vì hàng không về kịp để giao, cơ quan điện lực xin lỗi người dân vì hôm qua cúp điện năm phút do sự cố ngoài dự định...

Tôi để ý một trường hợp xin lỗi khá thú vị của một công ty sữa ở thành phố Osaka. Số là công ty này bán sữa thiếu tiêu chuẩn, hệ quả là một số khách hàng bị bệnh và khi biết được sự việc họ rất giận. Ngoài chuyện bồi thường, công ty còn có một cách xin lỗi rất độc đáo mà tôi chưa bao giờ thấy ở các nước phương Tây. Họ mướn gần 100 người chuyên nghề đi xin lỗi, phần lớn là các bà nội trợ, gọi điện thoại đến khách hàng để xin lỗi.

Chưa hết, họ còn “ra quân” bằng cách gửi các chuyên gia xin lỗi này đến từng siêu thị, nhà ga xe điện, thậm chí đường phố đông người để cúi gập mình thành khẩn xin lỗi. Điều làm tôi khâm phục hơn là khi đem câu chuyện tôi vừa “khám phá” kể cho đồng nghiệp Nhật nghe, họ thản nhiên nói đó là cách xin lỗi khá phổ biến của các công ty thương mại Nhật. Công ty không xem đó là một sự nhục nhã, mà là một thái độ sòng phẳng và tôn trọng khách hàng.

Y khoa là một ngành nghề với nhiều bất định. Trong y khoa không có những phân biệt rạch ròi giữa trắng với đen, giữa bệnh với không bệnh hay giữa nguyên nhân và yếu tố nguy cơ. Hệ quả của những bất định đó là thực hành y khoa, kể cả chính sách y tế cộng đồng, thường hay phạm sai sót.

Do đó, những sai sót trong vụ mắm tôm vừa qua nằm trong hệ quả của sự bất định rất con người đó. Trong một môi trường bất định, chúng ta không thể tránh khỏi những sai sót, nhưng chỉ có thể giảm sai sót mức thấp nhất bằng cách xử lý thông tin khoa học tốt hơn và ứng xử với văn hóa y khoa: xin lỗi.

Như chúng ta vẫn biết “lời nói không mất tiền mua”, nhưng một lời xin lỗi từ các giới chức y tế có ảnh hưởng tích cực rất lớn đến tâm lý và sự tin tưởng của công chúng đến các cơ quan y tế không những hôm nay mà còn đến mai sau.

GS.TS NGUYỄN VĂN TUẤN




 

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com