Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

I only want to be with you

Khoảng cách cuộc sống

user posted image


Chiều muộn. Bước chân ra khỏi văn phòng khi đường phố đã lên đèn. Lướt xe thật chậm qua từng con phố nhỏ như một chu trình vốn đã được “cài đặt” cả hơn một năm nay, gió thổi vào người... co ro, lạnh buốt. Hơi lạnh sau trận mưa phả mạnh vào người, kéo theo cả những tiềm thức từ trong sâu thẳm.

Cơn gió vô tình làm tóc rối tung! Người ta thường chép miệng bảo nhau rằng thời của thiết bị kỹ thuật số, thời của Internet nên lo gì không liên lạc được với nhau. YM (Yahoo! Messenger), Internet phone đã thu hẹp khoảng cách hữu hình. Thế nhưng có một khoảng cách vô hình cũng đang dần hình thành.

Thi thoảng gặp nhau trên mạng, chào nhau dăm câu để còn có cảm giác vẫn giữ liên lạc với nhau rồi lại hối hả lao vào cuộc mưu sinh. Ra trường, cuốn vào vòng xoay cuộc sống, giật mình ngoảnh lại, bỗng nhớ lắm tiếng cười giòn tan, ánh mắt ngời hạnh phúc khi nói về giấc mơ của mình tại khoảng sân trường ngày xưa...

Anh bảo rằng đừng sống hoài niệm và triết lý quá, chỉ tự làm khổ mình. Ừ, giá mà có thể sống giản đơn hơn! Vẫn an nhiên trong từng câu chữ, những biểu tượng icon khóc - cười, buồn - vui và... đôi ba lần gửi trả những đóa hồng hay nụ hôn hiện lên nhấp nháy trên màn hình bằng gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ.

Cái khoảng cách không biết định lượng bằng gì ấy tạo cảm giác thật gần mà cũng thật xa...Đêm - lòng bình an đến lạ... Hít một hơi thật sâu, kéo sát áo lạnh vào người. Cơn gió vô tình lại làm tóc rối tung...

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com