Jul 25 2007, 06:20 PM
Bởi: newmoon
ĐÊM NỮ HOÀNG
Đêm cánh cửa phòng khép kín bên trong mình em nhìn trân vào gương đôi mắt u buồn em vẽ lên mắt, lên môi, lên khuôn mặt thơ ngây những màu sắc như bức tranh tĩnh vật, ko lay động để yêu kiều, để thản nhiên hôn lên môi hồng kiêu sa Đêm gương phản chiếu em là nữ hoàng của 1 góc phòng lộng lẫy và chỉ mỗi em em, góc phòng sao quá chật chội giam hãm linh hồn chứa 1 vì sao mang hình trái tim nóng bỏng Đêm vụt qua hết niềm cô đơn, hết những thảng thốt u sầu em bỏ chạy cánh cửa mở tang hoang trong đêm xa xăm, tiếng vang dội nhức buốt của phanh xe phá tan 1 khoảnh khắc đêm Đêm môi cong lên dỗi hờn, thách thức lên yên và giày cao gót kiêu hãnh em vẫn là nữ hoàng của đêm, lấp lánh và man dại như khi tình yêu nếm cơn bão hờn ghen Đêm có gì ngọt ngào hơn chocolate thơm hơn hương hoa hồng đẫm nhung mềm em ngây thơ dịu dàng để gai hồng cắm lên mi ngoan cho tan nát 1 thời đắm mình sau cánh cửa sầu muộn Đêm sẵn sàng đau để giải thoát mình khỏi bóng đêm hôn 1 chút mặt trời, 1 chút yêu thương và làm 1 nhóc búp bê ngoan của ngày rực rỡ hân hoan... ICY LIPS biển ném vào đáy mắt màu đen u uẩn đôi môi nhợt nhạt cười lơ đãng sao chạy trốn khi muốn trói chân trói chặt đôi tay vội vã thảng thốt tình cờ, em là ai là mắt, là môi, là làn tóc rối là cuốn xa mây ngàn, là lâu đài xa vợi ko có hồ nước đóng băng cho nước mắt có những căn fòng gió lộng, vô cảm những bước chân trần vội vã trốn chạy có nước rơi trên mặt hồ và kiếng vỡ hoang tàn như môi em, đen thẳm ... mặt trăng cắt nát qua tấm gương lạo xạo đừng vội choàng tỉnh bằng tiếng cây fang vào hình ảnh qua gương trốn đi, mưa nhạt nhoà ánh sáng thu mình vào cô đơn, vào đoá hồng dẫm nát, đỏ tứa 1 màu nắm tay cho hoang tàn lên điệu, môi ngọt thêm băng giá sẵn sàng đón nhận cái tát nảy lữa để hôn.. SEDUCEMENT thổn thức trong đáy tim... thèm khát muốn bóp chết 1 linh hồn nhục cảm muốn nắm bắt hết vòng tay mê đắm về đâu, trái tim bỏng rát, lạc loài là sương khói, là bóng ma vất vướng hay mặt trời rực lửa trong lòng ... chạy, muốn uống hết đại dương cho thoả hờn cơn khát xua hết cuồng fong cho nỗi dậy dỗi hờn ko thể với tới 1 ngưỡng cửa trần gian bình thường cõi tục em, nắm giữ 1 con tim tội lỗi, rách nát với nụ cười lạnh ngắt em, hôn em 1 lần để liếm vội những giọt nước mắt trên mi để xua đi con đường dài vĩnh viễn xa nghìn trùng ...
|
** YÊU XUÂN **
Mùa xuân lại về, hứa hẹn những nồng ấm yêu thương. Dù ở nơi thật xa quê nhà, lòng cũng ko dám mơ ước, ko dám níu kéo nhiều quá niềm vui ngày Tết bên gia đình.
Trời lạnh như cắt da thịt, nỗi buồn chẳng thấm nỗi vào tim vì những khắc khoải còn thổn thức bên đời, bên vòng quay cuộc sống, được và mất, tình yêu vẫn tồn tại đâu đó, mãnh liệt, nồng nàn. Ko trách những phút giây vô tâm của hiện tại, ko trách khung cảnh cứ càng cô quạnh, lạnh lẽo mỗi khi xuân về. Có là gì giữa những lo toan, những niềm vui dù nhỏ nhoi, hay ào đến, hay choáng ngợp cả tâm hồn, thì cũng là những khoảnh khắc để nhớ, để quên, vui buồn như cơn gió thoảng hương. Tình yêu nhé, hãy quen thuộc với niềm yêu luôn xanh mãi như vườn cỏ non mềm dưới nắng. Yêu lắm, xuân vẩn về bên những điều quá đỗi đơn giản, dịu hiền và xa vắng. Xuân 2007 **BABY**
Mình từng ước được trở lại làm baby, ấm áp, yêu thương trong vòng tay mẹ.
Ở nơi xa xôi naỳ, nhiều đêm ước được ngủ bên mẹ. Ngày nhỏ, mẹ ru con khi con ngủ, khi con sợ, con thích được mẹ vỗ về biết chừng nào, con cứ nằm đó miên man trong lời hát ru của mẹ, cũng đâu để tâm mẹ có buồn ngủ ko, mẹ có mỏi ko? con chỉ thích nghe những âm điệu ngọt ngào, rót từng lời vào giấc ngủ của con. Mẹ ơi, ngày con lớn, có nhiều chuyện ngông cuồng, nổi loạn xảy ra trong cái đầu mới lớn ngốc nghếch của con, mẹ ko biết hết, mẹ ko quản lý hết, vì mẹ ơi, con ko muốn mẹ buồn. Con đi xa rồi, con hiểu và cũng lớn lên nhìu rồi mẹ, có những điều con muốn giấu mãi, để mẹ luôn nhìn về con với nổi lòng bình yên. Mẹ ơi, con nhớ mẹ lắm. |
Bình luận
Thực tập viên
Nhóm: Members
Bài viết: 0
Nhập: 3-January 07
Thành viên: 21,089
Đã lâu rồi tạm quên nắng buổi mai
Cuộn trong chăn những nỗi niềm ngái ngủ
Nhìn ra cửa sổ chỉ là màu trăng trắng
Của rèm thưa che phủ mệt nhoài
Ngày ko buồn gọi đôi chân gõ nhịp
Cho mặt đất rộn ràng 1 khúc ca
Dù khe khẽ, dù dịu dàng như bóng lá
Ấp ủ trong mình linh hồn hoa mát rượi
Rủ vào hàng ngàn giọt sương tan
Long lanh nhé, ngày rất đỗi cô đơn
Dù dỗi hờn vẫn yêu nụ hôn môi.
Thực tập viên
Nhóm: Members
Bài viết: 0
Nhập: 3-January 07
Thành viên: 21,089
Em ngồi hát vu vơ
Em thích gió
Luồn qua ngón tay
mát lành
Em thích nhìn
màu xanh ngắt cỏ hoa
trên đồi lồng lộng
lá vàng bay
Những lúc buồn
Em làm thơ
Những vần thơ
Đẫm lệ sầu và thấm men rượu say
Thích ôm bóng mình
Suy ngẫm với cô đơn
Những lúc buồn
Thích lao xe bạt gió
Thích đốt cháy những nhiệt nồng tuổi trẻ
Cho nguội lạnh con tim thổn thức
Cứ rộn ràng khôn nguôi
Những lúc buồn
Anh lại biến mất
Để em như vầng trăng lạnh
Lấp lánh qua những hàng cây xác xơ
Đóng khung vào cửa sổ
vởi tầm kiếng vỡ tan...
Những lúc buồn
Em thích hôn môi
Và được khẽ lau
Đôi mi ướt nhạt nhòa
Được trốn vào vòng tay rộng
Để quên những ưu tư, mệt mỏi đời thường...
Thực tập viên
Nhóm: Members
Bài viết: 0
Nhập: 3-January 07
Thành viên: 21,089
Em thức dậy
tìm trong tiềm thức, giấc mơ
những con đường thật dài
mình em cô quạnh
cuộc sống
có những lúc hờ hững
vô tâm như gió
cứ cuốn đi, để lại em
lạnh lẽo một mình
Em thức dậy
ko cần cánh tay ôm
để thổn thức
đôi lúc tình yêu chỉ giống như
cánh hoa thơm ngát
xa xỉ trong khung kính
vườn hoang
Em thức dậy
và mở cửa
để đón nắng ươm vàng
ngoài kia trời xanh ngắt
tung tăng đôi làn mưa nhạt
để ru những giấc mơ
dịu dàng
đầy bâng khuâng
một ngày
thấy mông lung
vô cảm
giữa cuộc đời
vô tâm...
Thực tập viên
Nhóm: Members
Bài viết: 0
Nhập: 3-January 07
Thành viên: 21,089
Cho em lao xao 1 buổi chiều ko gió
Đứng trước mình và trước những hoàng hôn
Đời cứ ngỡ như mơ mà vô cùng kì ngộ
Thức giấc rồi vẫn còn khát cơn say
Cho em long lanh đôi mắt chiều nay
Mây thổn thức và tim em thổn thức
Có gì là vương ở nơi xa xôi lắm
Nắng mùa về mãi là những sớm mai
Ngày ko tắt và lòng em ko tắt
Gió du dương thổi hết những dỗi hờn
Đừng thì thầm vào tai ước hẹn tình si
Cho môi cười hồn nhiên như thởu nhỏ
Cho ngày buồn vẫn thổn thức nhói trong tim.