Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

pé vô tình

PHÉP MÀU CỦA CHỜ ĐỢI




Phép màu của đợi chờ


           Bất cứ ai từng yêu đều hiểu: Để cho tình yêu lớn lên và trổ hoa, sự chờ đợi quan trọng biết chừng nào.

Tại sao lại như vậy? Tại sao chúng ta không thể có ngay cái chúng ta đang muốn và cần tới mức điên cuồng? Tại sao chúng ta phải chờ hai năm, ba năm và dường như bỏ phí khoảng thời gian quí báu đó? Bạn có lẽ sẽ đặt câu hỏi tương tự: Tại sao một gốc cây từ lúc gieo hạt tới khi ra hoa,kết trái lại phải mất nhiều thời gian đến như vậy?

Điều chúng ta biết chắc chắn là: Tình yêu cần sự chờ đợi kiên nhẫn.Chúng ta phải biết cho nhau thời gian, bạn không có cách thức hay phương tiện nào khác ngoài thời gian để khiến một người thực lòng yêu bạn hoặc khiến bạn thực sự yêu người đó. Vậy, chúng ta hãy cho nhau món quà kỳ bí của chờ đợi, hãy có mặt bên nhau mà không cần đòi hỏi, cũng không mong chờ được đền đáp. Dĩ nhiên, không có gì khó hơn là làm được như thế nhưng đó chính là phép thử độ sâu và tính chân thật của tình yêu. Những kẻ yêu nhau phải biết chờ đợi nhau cho tới khi họ nhìn sự vật bằng cùng một ánh mắt hoặc tới lúc đủ khôn ngoan để cho phép nhau tự do nhìn sự vật theo cách riêng của mỗi người.

Chúng ta sẽ mất đi những gì khi không chịu chờ đợi? Khi chúng ta cố tìm ra đường ngang ngõ tắt trong cuộc đời? Khi chúng ta hối hả trao cho nhau những lời thề thốt mù quáng và ngốc nghếch, trong lúc chúng ta chưa đủ chín chắn và chưa nhận thức được trách nhiệm của mình? Chúng ta sẽ đánh mất niềm tin rằng mình có thể yêu và được yêu chân thành. Hãy suy ngẫm lại những chuyện tình kim cổ. Chẳng phải điều cốt lõi của những câu chuyện tình đó chính là sự chờ đợi-tấm vải nên trên đó những câu chuyện tình được vẽ nên-đó sao?

Vậy làm sao chúng ta có thể có được cuộc sống và tình yêu đích thực nếu chúng ta không nhẫn nại đợi chờ??? <script language=javascript1.1 src="../bottom_cauchuyentinhyeu.js">



bởi: nguoi yeu em trong Jun 22 2010, 02:03 AM

nhoxvotinh_pro........đã 3 năm rùi chúng ta iu nhau đã vượt qua mọi khó khăn bao nhiu nước mắt để giờ đây chỉ là vô nghĩa khi e quay lưng ra đi , e đi với 1 người khác bõ lại a 1 mình với cô đơn và những nỗi nhớ về e ,chúng ta chia tay đã gần 1 năm rùi e cũng đã có hạnh fuc mới rùi mà a nào có quên đc đâu . a cũng đã cố gắng quên e để tìm 1 chân trời mới 1 hạnh fuc mới nhưng a khong thể thật sự là a khong thể quên e .a fai làm sao đây khi iu 1 người mà người đó giẫn đạp coi thường xem t.c như 1 trò chơi a muốn quên người đi thì lại càng nhớ thêm . a muốn nói thêm nhìu lắm muốn tâm sự những nỗi bùn bao ngày xa e a fai gánh chịu và muốn e bít là a iu e hơn cả bản thân mình ,nhưng mà a nói ra thì có đc gì nữa đâu vì e đã quên a rùi, a bít trang web này có lẽ e đã quên rùi nhưng a mong 1 lúc nào đó khi e bùn và e nhớ về a nhớ về những thời gian chúng ta bên nhau và e muốn tìm về kí ức vàcó thể e sẽ vào trang web này vì nó đc tạo ra trong thời gian ta iu nhau và e đọc đc những dòng chữ nói lên t.c a dành cho e.......những dòng chữ cuối này mong e nhận đc nó và hiêủ cho tình iu a dành cho e...............a iu e nhìu lắm sẽ chẳng ai thay thế đc e trog trái tim a , mog e quay về bên...!!























bởi: kĩ niệm ảo trong Jul 22 2010, 01:43 PM

nhoxvotinh_pro.......chào e . lâu rùi hk gập e chắt h này e đag hạnh fuc bên người mới . chỉ còn lại 1 mình a là vẫn chìm đấm trong kí ức ngày nào vẫn mê muội iu e . nhiều lúc a nhớ e chỉ dám nhìn e qua tấm hình cũ mà e đã để lại . a xót xa ngậm ngùi cứ ngỡ e còn bên a . thời gian sóng thiếu e cũng đã trôi qua nhiều , mà sao a muốn quên lại không thể nào quên , còn đây bao kĩ niệm những lúc ta vui đùa buồn vui luôn có nhau mà h chỉ mình a ......nhiều đêm trong cơn mê , a cứ ngỡ e nằm kề , giật mình a thức giấc không thấy e ở đâu....và rồi a lại khóc và đôi mắt cứ ước nhòa tại vì iu e quá vẫn tin e về bên....1 năm qua a đã sống bằng thân xác không có hồn , 1 nữa a đã chết đã theo e từ lâu.....e còn nhớ hồi đó a với e hay coi truyện e chỉ là con đĩ hk ....chuyện đó bùn nhỉ t.c của họ gập nhiều khó khăn và cuối cùng kết thúc lại hk đc ở bên nhau...lúc đó a cũng ngĩ rằng t.c của mình dù cũng gập nhiều vấp vã và đôi khi mình hk hiểu nhau khiến  chúng ta hay giận nhau , dẫu có buồn mà chúng ta vẫn bên nhau , nhưng đến cuối cùng thì e cũng ra đi , đến cuối cùng thì cuộc tình mình cũng như câu chuyện thôi.....chuyện tình buồn khổ như thế a cứ ngỡ sẽ trong truyện kia thôi...nào ngờ h đây a với e la 1 câu chuyện tình buồn khác.....dặn lòng dù có đâu đớn vẫn luôn lừa dối bãn thân....dù khong có e bên cạnh a vẫn sống vui va hạnh fuc......dù biết khong thể sống thiếu e.....hận mình gục ngã đã lâu vẫn khong thể cố đứng lên.....

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com