|
Hơn một nữa mùa hè đã trôi qua rồi....thời gian nhanh thật....chỉ còn lại một tháng rưỡi nữa thôi là tiếp tục lao đầu vào học...năm nay phải cố gắng thôi....để còn thi đại hoc nữa..... Mí hôm ni đau chân quá.....lật chân từ tuần trước tới giờ mà chưa hết.Mí buổi sáng nì siêng siêng lên KT đánh bong rổ...cũng vui nhưng mà cực một nổi là chân đau.......hix hix
Ngày hôm qua đánh thua giao hữu với PCT.....nhưng mà thấy vậy cũng ổn rồi.....vì toàn là dân mới......trận đầu đánh tiến bộ,nhưng vẫn còn mắc nhiều lỗi quá.......binh lực lại thiếu.....Chưa đánh xong trận PCT mà mí thằng cu bên Nguyễn Hiền mời đánh giao hữu tuần sau goài......bởi zậy tuần này phải tập cho mí thằng cu thật chắc về cách phòng thủ không thì chít hít....... Hôm nay seo thấy học Lý điện có tiến bộ ghê......bài nào cũng làm được.....nói ching cũng tàm tạm......hehhehhe
1. Tình bạn là mãi mãi Trong một giây phút nào đó trong cuộc sống, bạn tìm thấy đươc một người bạn thân...
Đó là người có thể thay đổi cuộc sống của bạn dù chỉ là một phần nhỏ nào đó
Là người có thể làm cho bạn cười đến ngặt nghẽo đến nỗi bạn không thể dừng lại
Là ngưởi làm cho bạn tin rằng thế giới này thật sự tốt đẹp
Là người đã ngồi hàng giờ để thuyết phục bạn rằng thật sự cánh cửa cuộc đời vẫn chưa đóng lại với bạn và nó đang cho bạn mở ra
Đó chính là người bạn mãi mãi...
Khi bạn ngã qụy và thế gíơi quanh bạn dường như qúa đen tối và trống rỗng, người bạn ấy...Xem tiếp »
Cũng như mọi ngày.....nhưng hôm nay lại gặp một số rắc rối  ngay buổi sáng,thật là đau đầu...... Nhiệt độ hôm nay có giảm xuống chút ít....nhưng vẫn nóng....không những vậy còn có gió nữa....bụi quá trời luôn  . Chiều nay lại phải đi học nhưng trước khi đi cũng phải tranh thủ chạy qua nhà tập ném vài trái ,đánh vài trận rồi mới đi.....hehehe Ngày mai là đấu giao hữu với PCT...nhưng không biết... Xem tiếp »
|
Thuở ban đầu, hai người yêu nhau như hai đứa trẻ chơi trò tập viết chung trên một tờ giấy. Lúc đó, tờ giấy còn trắng tinh, chàng và nàng đều hăng hái. Họ tràn trề hạnh phúc vì được làm việc chung. Tờ giấy ngập tràn những điều mà đầu óc hai người trẻ tuổi yêu nhau có thể nghĩ ra được. Có thể một lúc nào đó chàng tranh giành để được viết nhiều hơn, lúc ngược lại, chàng lẳng lặng để nàng thỏa sức muốn viết gì tùy ý. Một vài người chỉ nhấc bút mà chẳng cần phải đắn đo. Có cặp quyết định viết chung một cây viết, có người dồn sức để một người thay mặt cầm viết, thế nhưng tình yêu không thể tồn tại mãi nếu chỉ có một người viết hoặc mỗi người viết riêng rẽ trên một nửa tờ giấy. Tính cách của mỗi người tạo nên tự dạng của họ trên giấy. Cũng như tính cách, tự dạng của mỗi người rất khó thay đổi. Không phải là không làm được nhưng tốn rất nhiều thời gian, công sức mà kết quả không phải lúc nào cũng như ý. Cũng như tính cách, tự dạng là thứ rất khó bắt chước. Người này có thói quen viết ngay ngắn, sạch sẽ, rõ ràng, người kia thích viết ngoáy, chữ siêu vẹo, gạch xóa lung tung. Tuy vậy, để cho những điều viết chung trên một tờ giấy dễ hiểu hơn, mỗi bên đều phải thay đổi ít nhiều tự dạng của mình... ...Mỗi sai lầm trong tình yêu tương đương với một vết mực nhoè... Thế nên, dẫu vô tình hay cố ý, dù những dòng chữ viết ra ngay ngắn đẹp đẽ biết bao, dù lời lẽ hai người trao cho nhau cao đẹp tới đâu chăng nữa, vết mực nhoè vẫn là vết mực nhoè. Bạn không thể lấy cái này bù đắp, che lấp cái kia. Dẫu bạn có đổ bao công sức để tẩy xóa, che lấp chúng đi, để cố quên chúng đi, coi như chúng chưa từng có thì dấu tích của những vết mực nhoè vẫn thấp thóang đâu đó. Trong tình yêu không có sự tha thứ tuyệt đối. Tuy nhiên, càng viết người ta càng cảm thấy mệt mỏi. Sự hứng thú tự nhiên tan biến dần và cả chàng lẫn nàng đều phải tự tìm lấy cho mình động cơ để tiếp tục bên nhau. Đó là sự ràng buộc và trách nhiệm đối với nhau, với những hậu quả của trò chơi mà họ đã tham gia. Và thế là trò tập viết kéo dài mãi mãi. Nó ngốn hết trang giấy này đến trang giấy khác và chỉ chấm dứt khi mực trong ruột cây bút cạn khô. Cũng có khi hai người bỏ cuộc giữa chừng. Đấy là vào một lúc nào đó (có thể họ đã viết chung với nhau được khá nhiều rồi), một hoặc cả hai bên cho rằng mình đã phải đơn độc viết mãi khôn ngừng hoặc đâm ra ghét tự dạng và ngôn từ của nhau. Cũng có thể vì một vết mực nhòe có thật hay tưởng tượng. Có thể những gì họ viết ra trái ngược nhau...
|