Bản in của bài viết
vudieu_sampa0426's Blog
gửi cho anh
khi nao em mat anh
Anhơi, điều mà em sợ nhất là sẽ mất anh mãi mãi. Liệu điều đó có xảy ra không anh, khi tình yêu của mình khó có thể thành quả ngọt. Tại sao em tại gặp anh muộn thế và tại sao em lại yêu anh nhỉ? Tình yêu em dành cho anh tăng dần theo thời gian và con tim em đã thú nhận rằng em không thể sống thiếu anh.
Tuy nhiên, mình không thể đến với nhau được mặc dù em biết anh cũng rất yêu em. Nỗi khổ của anh cũng chính là nỗi đau của em đó anh à.
Em biết rất nhiều người không đồng tình với tình yêu của anh và em, và em cũng hiểu là anh không thể nào là của riêng em được, em biết nhưng em vẫn hy vọng và mơ ước... Mỗi khi được ở bên anh, em cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trần đời nhưng cái thời gian đó sau mà trôi đi nhanh quá, nó làm em hụt hẫng mỗi khi anh trở về nơi khác...
Anh thường an ủi em "tình yêu không có đúng sai, và anh sẽ luôn ở bên em dù có bất cứ chuyện gì xảy ra", câu nói của anh làm em cảm thấy yên tâm trong giây phút ấy, nhưng rồi em không thể nào không lo lắng... em sẽ mất anh chăng? Một ngày không gặp được anh là em đã cảm thấy buồn và nhớ anh biết chừng nào, nếu mất anh mãi mãi... em không biết là mình có thể tồn tại nỗi trong cuộc sống này không, bởi anh chính là hơi thở của em, anh là người làm cho em thấy cuộc sống này thật tươi đẹp.
Làm sao để em có thể là của riêng anh mãi mãi đây anh? Em càng yêu anh thì em lại càng lo lắng, càng cảm thấy mình ích kỷ. Em phải làm sao bây giờ hả anh. Bây giờ em có thể đánh đổi mọi thứ để có được anh, anhà. Em yêu anh quá, biết sao bây giờ. (hà nội, nhớ anh)
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com