(♥ Góc Thơ ♥)
Truyện cười
Tin nhanh
Blog bạn bè
Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 5)
Tập 12 : Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 4) Tập 10 : Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 3) Tập 6 : Lại nói về Hoa Đà.. Tương truyền lúc Khổng Minh biết mình không... Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 2) Tập 4: Lại nói đến Lữ BỐ, Trương Liêu cùng chư tướng bị Tào Tháo bắt... Tam Quốc Ngoại Truyện Tập 1 : Lại nói về Điển Vi... Điển Vi là dũng tướng của Tào Tháo, ngoài... Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Giới thiệu các trang WEB hay
Trước Khi Lấy Vợ
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non
Ra đường ai biết cháu hay con Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc Bán cả bàn thờ sắm phấn son Lấy vợ xin anh lấy vợ non Tóc thề mườn mượt xõa eo thon Mắt sáng, môi hồng, da tươi thắm Đỡ tiền mua sắm những phấn son. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già Ra đường ai biết chị hay bà Sanh hai ba lượt mình teo nhếch Má hóp, xương lòi, ốm như ma Lấy vợ xin anh lấy vợ già Ra đường em biết chuyện gần xa Lỡ anh đi lạc thì em nhắc Cũng tốt cho anh đó thôi mà. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn Chồng cao vợ thấp khó đi chung Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng. Lấy vợ xin anh lấy vợ lùn Áo quần em mặc, vải hay thun Người cao một bộ, em hai bộ Tiết kiệm cho anh gấp bội phần. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào Rủi khi đau bụng đi cầu cá Lớ ngớ quều quào, lọt xuống ao. Lấy vợ xin anh lấy vợ cao Chúng mình đùm bọc lẫn cho nhau Cây trái anh thèm, em tay với Đỡ mất công anh bắc thang trèo. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu Rủi khi bà mớ đè lên bụng Dẹp xác ông chồng khóc hu hu. Lấy vợ xin anh lấy vợ ù Tay em đầy đặn, tối em ru Kê đầu anh ngủ "êm hơn gối" Mộng đẹp, hiên ngoài gió vi vu. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm Người toàn xương xẩu, làm sao ôm? Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom Lấy vợ xin anh lấy vợ ròm Bỡi vì vừa đủ"một người" ôm Đỡ tiền ăn vặt, đỡ tiền cơm. Nuôi em còn dễ hơn nuôi kiến Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen Áo quần khi xé rách teng beng Rủi hôm cao hứng chồng về trễ Bể chén, bể ly, bể cái đèn. Lấy vợ xin anh lấy vợ ghen Vì anh, em gác cửa cài then Vì anh, em mới làm như thế Nên đành phải thức trắng đêm đen. Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng Giận con lè lưỡi tựa bà chằng Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn. Lấy vợ xin lấy vợ sún răng Đỡ tiền nha sĩ, ngại sâu ăn Sáng, trưa, chiều, tối em ăn cháo Khỏi phải mua bàn chải đánh răng. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô Hàm răng lởm chởm nói bô bô Rủi khi bả giận ôm chồng cắn Đổ máu phu quân chạy thấy mồ. Lấy vợ xin anh lấy vợ hô Lỡ sau mà có gặp côn đồ Em cười, chúng tưởng Chung Vô Diệm Hồn xiêu phách lạc cõi hư vô. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu Ra đường thiên hạ bảo trèo cao Về nhà bị vợ đì giặt áo Mất mặt trượng phu đấng anh hào. Lấy vợ xin anh lấy vợ giàu Mặc người thiên hạ bảo gì nhau Chúng mình có phận nên duyên nợ Anh đừng nghi kỵ dạ em đau. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo Ông bà cha mẹ khó ăn theo Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ Tội đàn con nhỏ đói leo nheo. Bởi nghèo "chung thủy" mới đi theo Sáng chiều em phụ lo cơm áo Anh sẽ vì em thấy tự hào. Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to Đêm nào đi ngủ cũng khò khò Tội đức lang quân nằm kế cạnh Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho. Lấy vợ xin lấy vợ ngáy to Lỡ bề ăn trộm nó hăm ho Đêm khuya thanh tịnh em ngay ngáy Trộm tưởng thiên lôi chạy cao giò. KHI YÊU TA BẮT ĐẦU NÓI DỐI Thầy văn học đọc cho chúng tôi nghe câu phương ngôn Định nghĩa Chết
Chết có phải là Tử hay không ????? Đàn ông
Đàn Ông Giống Như ...
*Đàn ông giống như : trẻ sơ sinh- ban đầu thì rất đáng yêu, nhưng để yêu thì rất mệt *Đàn ông giống như : cafê- loại ngon nhất thường rất đặc và có thể khiến bạn mất ngũ cả đêm *Đàn ông giống như : máy tính- tính toán rất nhanh nhủnh bộ nhớ bao giờ cũng thiếu *Đàn ông giống như : tủ đá- cho đầy bia vào và bạn có thể tha hoặc lôi đi bất cứ lúc nào *Đàn ông giống như : thanh chocolate- ngọt mềm nhưng có thể là nguyên nhân khiến bạn to bụng *Đàn ông giống như : điều khiển tv - đơn giản, dể xữ dụng và thường nằm ở đâu đó wanh TV *Đàn ông giống như : film truyền hình dài tập - xem cũng thú vị, nhưng đừng dại ma tin *Đàn ông giống như : những chiếc gối- loại tốt nhất cũng có lúc mềm và bẹp đi *Đàn ông giống như : lốp xe cũ- khi lốp này mòn thì cần phải dự trữ 1 cái lốp mới để sẳn sàng thay thế *Đàn ông giống như : giấy gói nilon- rẻ có thể nhìn thấy wwa và luôn dính sát vào *Đàn ông giống như : lời thầy bói- hầu như chẳng bao giờ đúng *Đàn ông giống như : khăn trải bàng ăn- chỉ xuất hiện khi có đồ ăn trên bàn *Đàn ông giống như : mâscara- thấy có đàn bà là chảy (chạy) *Đàn ông giống như : mũ bảo hiểm - chỉ có ích khi xảy ra tai nạn, còn bt thì trông sao thô kệch *Đàn ông giống như : bãi đậu xe- chỗ tốt bao giờ cũng đã bị người khác đạu trước *Đàn ông giống như : tài khoản ngân hàng- ko có tiền bên trong thì cũng không co lãi suốt *Đàn ông giống như : cái váy ngắn- ko để ý là no co hớt lên phía trên *Đàn ông giống như : wả chuối- càng già thì càng nẫu *Đàn ông giống như : ngày nghỉ- chăng bao giờ đũ dzài *Đàn ông giống như : xi măng- cần 1 thời gian mới cưng lại *Đàn ông giống như : bão tuyết- bạn ko biết bao giờ nó đến và nó sê ở lại bao lâu Đàn Ông Thích Gì ?
|
Vào đời vua Hùng Vương thứ 8x, ở một vùng quê cách xa kinh đô Phong Châu, có một cậu bé mồ côi, thường theo người lớn săn bắt và đánh cá. Năm tám tuổi, cậu bé đi đánh cá xa bờ, cậu bé bị lạc và vô tình lạc đến kinh đô. Ở đây cái gì cũng lạ, không như ở làng quê của cậu. Một lần, cậu bé đang bắt cá dưới chân cầu thì gặp một ông lão ngồi chơi trên cầu, ông lão ngồi tung tăng thế nào mà rớt chiếc dép xốp, sẵn có cậu bé dưới chân đó, ông lão gọi: "nè nhóc, lượm giùm ngoại chiếc dép coi con". Cậu bé thấy ông lão hiền lành, nên lượm dép lên cho ông lão, vừa xỏ dép xong, ông lão lại ngồi đung đưa chân trông rất xì tin, và dép lại rớt nữa. Ông gọi: "Nhóc ơi, lượm giùm ngoại chiếc dép đi con". Hơi bực mình, cậu bé lượm dép lên cho ông lão, vừa lượm cậu vừa lầm bầm gì đó. Xỏ dép xong lần thứ hai, ông lão lại làm rớt dép lần thứ ba, không biết lần này là cố tình hay cố ý. Ông gọi: "Con ơi, lượm dép giùm ngoại cái đi". Lần thứ ba cậu bé bực lắm rồi, tính bỏ đi cho xong, nhưng nghĩ lại mình đã hai lần lượm dép rồi, lỡ dơ rồi, giờ có lượm thêm một lần nữa cũng không sao. Thế là cậu bé lượm dép cho ông lão. Thấy cậu bé dễ bảo, ông lão hỏi thăm và nhận cậu bé làm con nuôi. Ông lão đó chính là vua Hùng, nhân mấy hôm nay rảnh không có chuyện gì làm, lại nhàn cư vi bất thiện, nên vua Hùng ra cây cầu đầu làng kiếm chuyện chơi. Vua đặt tên cậu bé là Mai An Tiêm.
Lớn lên, Mai An Tiêm rất khỏe mạnh và chăm chỉ làm việc. Ngày nào An Tiêm cũng vô phòng tập thể hình của kinh thành, bởi vậy An Tiêm có một thân hình lực lưỡng oai phong như lực sĩ thể hình, ngày nào cũng bị mấy cô gái fan hâm mộ dí chạy thục mạng, bị té lỗ mũi ăn trầu hoài, do đó không những thân hình cậu khỏe mạnh mà còn có cái mũi cũng to tổ bố. Thấy An Tiêm ngày nào cũng bị khổ sở với mấy cô gái chân dài chạy nhanh, vua Hùng cưới vợ cho An Tiêm và cho cả hai vợ chồng đi phá rừng, làm rẫy trồng trọt. Nguyên một vùng rừng núi dày đặc, ban ngày nắng không lọt vào rừng, ấy thế mà chỉ sau một thời gian vào tay của An Tiêm, cả khu rừng đã được đưa vào truyện cổ tích. Ông tổ của nghề phá rừng ra đời từ đó, ngày xưa chỉ có cái búa với cái rìu trong tay, mà An Tiêm đã hạ được khu rừng trong vòng 2 năm, bấy giờ mà có thêm cái cưa máy với cái xe reo, chắc chỉ cần 3 tháng là đồi trọc mọc lên như nấm mèo. Chỉ ít lâu sau, An Tiêm đã dựng được nhà cửa và gặt được nhiều thóc lúa chứa đầy kho, nhà An Tiêm làm bằng gỗ quí, đã được ghi vào sách đỏ, như là lim, mun, sến, táu, gụ.. Bởi thế nên mới có kẻ ganh ghét, vì An Tiêm không "biết điều" với chúng, nên bọn chúng tìm cách ton hót với vua Hùng. Nhà Vua truyền lệnh đầy gia đình An Tiêm ra một hòn đảo hoang vắng ở biển Ðông. Sáng hôm đó, gió Nam thổi ào ào ngoài cửa biển, mười hai chiếc tàu chiến to gấp đôi tàu Titanic đã chờ sẵn. Bến cảng chật ních người đến xem, họ muốn xem cảnh tượng hi hữu nhất, hoành tráng nhất trong năm. Mọi người dẫm đạp lên nhau mà xem, thôi thì tiếng còi tàu, tiếng sóng vỗ, tiếng người la hét, chửi rủa ầm ĩ cả một không gian vốn không mấy gì tĩnh lặng. Mười hai chiếc tàu lớn đó đang hộ tống một chiếc ghe chở gia đình Mai An Tiêm và một bao gạo Thái Lan, ngoài ra không còn gì cả, nhà vua không cho chàng mang theo gì cả để xem còn nhờ Trời vào đâu. Nhìn cảnh đoàn thuyền đó giống như một con ruồi đang bay giữa bầy trâu. Sau năm ngày sáu đêm lênh đênh trên biển, đoàn tàu và ghe tới một hòn đảo hoang đầy cát trắng, họ để An Tiêm ở đó rồi.. kéo chiếc ghe không về. Ngoài ít lương khô, không có một con dao hoặc một hột giống gì nữa. Vợ An Tiêm khóc. Chàng dỗ vợ: "Bàn tay ta làm nên tất cả, có sức người sỏi đá cũng thành phở". Vợ An Tiêm nhớ đến tô phở nghi ngút khói thơm lừng ở quán phở 24, bèn nuốt nước miếng cái ực rồi thôi khóc. Hôm sau, An-Tiêm kiếm được cành cây nhọn, liền đào đất xuống thật sâu và thấy nước ngọt để uống. Rồi chàng cùng các con bẻ cành cây, khuân đá sắp lại làm nhà trú mưa nắng, thất bất ngờ, nhà này chắc chắn hơn nhà tranh trong đất liền nữa, và nhà đá ra đời từ đó. Vợ chàng xuống ven biển mò được cua, cá ăn thêm. Trong thực đơn hàng ngày của vợ chồng chàng chỉ món như lẩu hải sản, cá hồi, cá mập, mực một nắng, mực nướng, nghêu, sò, ốc, hến, tôm cua ghẹ.... Trên hoang đảo này chưa có rau cải gì, ăn hải sản hoài cũng ngán, cả gia đình An Tiêm chỉ mong có một ngày được ăn cơm sinh viên thôi, và họ cứ chờ mãi, chờ mãi đến ngày đó. Nhà của chàng ven biển nên được trang trí bằng san hô, ngọc trai,.. toàn là sản vật của biển. Cuộc sống của gia đình chàng vất vả là thế. Một đêm tháng mười, trời tối đen như mực, trong người thấy hơi khó chịu, muốn "đi", An Tiêm quờ quạng bước ra ngoài, tự nhiên có cái gì đau đau ở chân, thấy mặt đất tối sầm, đầu nổi cục u, chàng bị vấp cục đá té, và cái việc mà đáng lẽ phải ra ngoài kia làm thì bây giờ chàng không kiểm soát được nữa... chàng chửi thầm "tiên sư đứa nào bỏ đá ở đây", và để cho biết là mình giận cục đá lắm, chàng cúi xuống nhặt nó lên, lấy hết sức bình sinh ném thật mạnh vào hòn đá lớn hơn nằm cạnh đó, và hô "Mày hả bưởi!!!". Bất ngờ có một tia sáng lóe lên chỗ hai hòn đá chạm nhau. An Tiêm mừng quá, la lên "Ơ-rê-ca" và chạy lòng vòng ngoài bãi biễn tối thui, quên cả mình đang ở trong trạng thái mà đáng lẽ không nên chạy như thế. An Tiêm đã tìm được đá lửa. Nhờ kiếm được những viên đá lửa lớn, An Tiêm có lửa để nấu cua, luộc ốc, tối tối buồn thì có thể ngồi quây quần bên nhau đốt lửa nướng cá, sò, mực, vừa ăn vừa kể chuyện đời xưa, hay là hát hò... hát chán thì ra triền cát nằm lăn hay ngồi ngắm sao... một cảm giác rất Yomost!!!! Một hôm... "Chiều chiều ngó ngược ngó xuôi, Ngó qua ngó lại, trúng đuôi con gì...?" Oái, có con chim trắng ở đâu bay tới, nó còn làm rơi hột gì đen đen từ sau cái đuôi của nó, An Tiêm tự nhiên tò mò, chạy ra nhặt thử, nhìn nhìn một lúc rồi đưa lên mũi ngửi thử. Bỗng nhiên chàng nôn thốc nôn tháo, mặt mày xanh lè xanh lét. Chàng phun nước miếng cái phẹt rồi đem mấy cái hột lạ đó trồng thử. Hàng ngày chàng chăm sóc chỗ gieo hạt rất cẩn thận, tưới nước thường xuyên, thậm chí có hôm hứng lên, chàng tưới cho cây cái mà sau ngày người đời gọi là urê gì gì đó. Mấy tháng sau, những hột ấy mọc thành những cây nhỏ bò lan trên mặt cát. Cây có nhiều trái màu xanh thẫm to bằng đầu người lớn. An-Tiêm hái một trái đem về cho cả nhà ãn thấy ruột đỏ mà ngọt, lại có lắm nước, ăn một miếng, mát cả vào trong ruột mát ra... Thế là An Tiêm liền trồng thêm nhiều nữa. Ðến khi dưa có nhiều trái rồi, ăn không hết nên An Tiêm dùng que nhọn vạch chữ vào, thả xuống biển cho trôi đi khắp nơi. Thuở hàn vi, vì nhà nghèo nên không được đi học, An Tiêm không biết chữ, sau này khi được làm con nuôi của vua Hùng, mấy lần định đi học nhưng chưa được, vì mới ló mặt vào lớp là các cô nàng cứ nhìn chàng không chớp mắt, mơ mộng điều gì đó, không tập trung học được, bị thầy cô giáo la hoài. An Tiêm thấy vậy tội nghiệp nên chàng quyết định nghỉ luôn. Chàng cũng tính đi học lớp xóa mù buổi tối, nhưng chưa kịp học thì chàng đã thành chúa đảo rồi, vậy là chàng không biết chữ. Bởi vậy những chữ An Tiêm khắc trên quả dưa, có vài chữ được lưu truyền tới ngày nay và các nhà khảo cổ học vẫn đang tìm hiểu đó là chữ gì. Tiếp chuyện chàng thả dưa trôi ra biển, thuyền buôn qua lại, vớt được trái này, ăn thấy ngon, liềm tìm tới đảo, đổi hàng hóa, vải, gạo lấy những trái đó đem đi các nơi bán. Ðó là trái dưa hấu, tức quả dưa đỏ. Tiếng đồn về "quả dưa đỏ" đến tai vua Hùng. Vua biết tài của An Tiêm nên cho cả gia đình An Tiêm trở lại đất liền. Lần này vua lại phong thưởng cho cả gia đình An Tiêm và khuyên chàng dạy cho mọi người cách trồng dưa. Nhờ đám đồi trọc chàng khai thác dạo trước, nay đã thành vườn dưa, An Tiêm nghiễm nhiên trở thành chủ vựa dưa lớn nhất nước Văn Lang, và thương hiệu Dưa Hấu Đỏ đã được chàng đăng kí bảo hộ độc quyền, kể từ đó, nước Vãn Lang có thêm loại dưa hấu đỏ vừa để ăn, vừa để bán. Bây giờ, An Tiêm không còn, vựa dưa không còn, thương hiệu Dưa Hấu đỏ không còn, nhưng những vết tích còn sót lại của nó thì một số người nói vẫn còn, một số người nói không, còn khoa học thì đang chứng minh. Nguon: Pinochu |
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 5)
Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 4) Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 3) Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 2) Tam Quốc Ngoại Truyện Chí Phèo thời Blog Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn phần 1 (version 2) Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn phần 2 (version 2) Thạch Sanh - Lý Thông thời @ (version 2) Tết và 5 điều con gái cần nhớ Bình luận mới
nai_be' trong
Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 4)
Guest_nhung_* trong Một số Link truyện hay hu trong Một số Link truyện hay Guest_anhke8074_* trong Một số Link truyện hay DD trong Một số Link truyện hay viêt trong Tam Quốc Ngoại Truyện [email protected] trong Tây Du Hí (phần 9) tunn trong Đăng ký và sử dụng Box.net để lưu trữ dữ liệu bongtoivotinh trong Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn phần 1 (version 2) Guest_chuong_* trong Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 2) Ơ clock kìa
Tâm sự riêng
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu... Kiếm việc
Vào một đêm trăng thanh gió mát. Hiếm hơn nữa là đêm ấy có trăng khi toàn thành phố... mất điện, mất điện thì mới thấy ánh trăng, thấy ánh trăng lung linh lại sinh ra sự... lãng mạn. 20 điều tôi thích bạn!
Download Story
Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 1 http://www.box.net/shared/csfdmy3ezc Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 2 http://www.box.net/shared/nzjdljz6xj Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 3 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 4 http://www.box.net/shared/lgeygvoj5f Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 5 http://www.box.net/shared/k93pjkie7a Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 6 http://www.box.net/shared/ld6td3llzg Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 7 http://www.box.net/shared/2rbhbrcy46 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 8 http://www.box.net/shared/gp4n5f2526 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 9 http://www.box.net/shared/qpspzj8fy8 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 10 http://www.box.net/shared/nt77u995ob Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 11 http://www.box.net/shared/1mmgqqtpcy Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 12 http://www.box.net/shared/ta7ou9eirz Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 13 http://www.box.net/shared/lu360ez9yr Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 14 http://www.box.net/shared/ohk7gaiqpz Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 15 http://www.box.net/shared/jjtjds1igb Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 16 |
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com |