Xem theo danh mục:
Tìm kiếm:
Giới thiệu các trang WEB hay
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non Ra đường ai biết cháu hay con Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc Bán cả bàn thờ sắm phấn son
Lấy vợ xin anh lấy vợ non Tóc thề mườn mượt xõa eo thon Mắt sáng, môi hồng, da tươi thắm Đỡ tiền mua sắm những phấn son.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già Ra đường ai biết chị hay bà Sanh hai ba lượt mình teo nhếch Má hóp, xương lòi, ốm như ma
Lấy vợ xin anh lấy vợ già Ra đường em biết chuyện gần xa Lỡ anh đi lạc thì em nhắc Cũng tốt cho anh đó thôi mà.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn Chồng cao vợ thấp khó đi chung Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng.
Lấy vợ xin anh lấy vợ lùn Áo quần em mặc, vải hay thun Người cao một bộ, em hai bộ Tiết kiệm cho anh gấp bội phần.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào Rủi khi đau bụng đi cầu cá Lớ ngớ quều quào, lọt xuống ao.
Lấy vợ xin anh lấy vợ cao Chúng mình đùm bọc lẫn cho nhau Cây trái anh thèm, em tay với Đỡ mất công anh bắc thang trèo.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu Rủi khi bà mớ đè lên bụng Dẹp xác ông chồng khóc hu hu.
Lấy vợ xin anh lấy vợ ù Tay em đầy đặn, tối em ru Kê đầu anh ngủ "êm hơn gối" Mộng đẹp, hiên ngoài gió vi vu.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm Người toàn xương xẩu, làm sao ôm? Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom
Lấy vợ xin anh lấy vợ ròm Bỡi vì vừa đủ"một người" ôm Đỡ tiền ăn vặt, đỡ tiền cơm. Nuôi em còn dễ hơn nuôi kiến
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen Áo quần khi xé rách teng beng Rủi hôm cao hứng chồng về trễ Bể chén, bể ly, bể cái đèn.
Lấy vợ xin anh lấy vợ ghen Vì anh, em gác cửa cài then Vì anh, em mới làm như thế Nên đành phải thức trắng đêm đen.
Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng Giận con lè lưỡi tựa bà chằng Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn.
Lấy vợ xin lấy vợ sún răng Đỡ tiền nha sĩ, ngại sâu ăn Sáng, trưa, chiều, tối em ăn cháo Khỏi phải mua bàn chải đánh răng.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô Hàm răng lởm chởm nói bô bô Rủi khi bả giận ôm chồng cắn Đổ máu phu quân chạy thấy mồ.
Lấy vợ xin anh lấy vợ hô Lỡ sau mà có gặp côn đồ Em cười, chúng tưởng Chung Vô Diệm Hồn xiêu phách lạc cõi hư vô.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu Ra đường thiên hạ bảo trèo cao Về nhà bị vợ đì giặt áo Mất mặt trượng phu đấng anh hào.
Lấy vợ xin anh lấy vợ giàu Mặc người thiên hạ bảo gì nhau Chúng mình có phận nên duyên nợ Anh đừng nghi kỵ dạ em đau.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo Ông bà cha mẹ khó ăn theo Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ Tội đàn con nhỏ đói leo nheo.
Bởi nghèo "chung thủy" mới đi theo Sáng chiều em phụ lo cơm áo Anh sẽ vì em thấy tự hào.
Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to Đêm nào đi ngủ cũng khò khò Tội đức lang quân nằm kế cạnh Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho.
Lấy vợ xin lấy vợ ngáy to Lỡ bề ăn trộm nó hăm ho Đêm khuya thanh tịnh em ngay ngáy Trộm tưởng thiên lôi chạy cao giò.KHI YÊU TA BẮT ĐẦU NÓI DỐI
Thầy văn học đọc cho chúng tôi nghe câu phương ngôn "Khi yêu người ta bắt đầu nói dối" Có đúng thế không hỡi bạn bè cùng tuổi? Lứa tuổi bắt đầu yêu.
Sáng nay em gửi gắm gì qua ánh mắt nhìn Mà khiến anh đêm về khó ngủ Ở gần thôi mà sao vẫn nhớ Ngày ngắn vô cùng - không đủ để nhìn nhau
Ðừng ai hiểu lầm ai muốn làm cao Dù đôi lúc ngó lơ sang chỗ khác Thì ra, thầy bảo mà đúng thật Khi biết yêu trước tiên mình tự dối mình
Rồi nếu lỡ bạn bè nhắc đúng một cái tên Tự dưng em quá chừng xấu hổ Má đỏ bừng và không cười nói nữa Có ai hỏi: "Hắn đấy à ?" vội đáp: "còn lâu!"
Và anh thì có khác gì đâu Cũng bối rối rồi vội vàng phủ nhận Ai lại dám tỏ bày niềm xúc động Nên bất ngờ phải nói "Có" thành "Không"
Bài hát anh hát cho cả lớp nghe chung Sao ánh mắt cứ nghiêng về một phía ? Tự dưng em không dám lên lớp trễ Chỉ sợ anh chê : con bé ấy lười !
Tự dưng em vui hơn và anh càng thấy yêu đời Anh đi dạo thường xuyên hơn ngang căn phòng em ở Em cũng chợt thích ngồi bên cửa sổ Chỉ cần một cái nhìn là hai đứa sẽ ngủ ngon
Nhưng bạn bè ơi, đừng tìm hiểu gì hơn Em sẽ bảo em chỉ ngồi hóng gió Anh sẽ giải thích rằng anh đi ngang căn phòng đó như đi ngang bao căn phòng khác của trường
Khi biết yêu ai cũng ngỡ mình vẫn bình thường Dù thật sự có rất nhiều thay đổi Mà thay đổi trước tiên là bắt đầu nói dối Nhưng là sự nói dối vụng về trẻ nít rất dễ thương Và dĩ nhiên là đáng được khoan dung Hãy tha thứ cho những người vì bắt đầu yêu nên bắt đầu nói dối (ST)
Chết có phải là Tử hay không ?????
Già chết gọi là LÃO TỬ Cha chết gọi là PHỤ TỬ Mẹ chết gọi là MẪU TỬ Chồng chết gọi là PHU TỬ Vợ chết gọi là THÊ TỬ Em chết gọi là ĐỆ TỬ Con trai chết gọi là NAM TỬ Con gái chết gọi là NỮ TỬ Thầy giáo chết gọi là SƯ TỬ Học trò chết gọi là SĨ TỬ Lính chết gọi là QUÂN TỬ Người trong hoàng tộc chết gọi là HOÀNG TỬ Kẻ quý phái chết gọi là QUÍ TỬ Người chết vì lạnh và thiếu mặc gọi là HÀN MẶC TỬ Nhiều người chết cùng lúc gọi là ĐỒNG TỬ Bị chấy rận cắn chết gọi là CHÍ TỬ Bị điện giật chết gọi là ĐIỆN TỬ Bị té ngựa chết gọi là MÃ TỬ Bị đánh bầm dập mà chết gọi là NHỪ TỬ Bị kẻ thù chặt ra nhiều khúc mà chết gọi là THÁI TỬ Bị Thiên lôi đả chết gọi là THIÊN TỬ Chết vì yêu thì gọi là ÁI TỬ Chết vì bị phong hàn thì gọi là CẢM TỬ Chết vì tò mò thì gọi là THÁM TỬ Chết mà không tìm ra xác gọi là BẤT TỬ Chết sau khi mọi việc đã hoàn tất gọi là CHU TỬ Chết trong khi đang thi hành công vụ gọi là CÔNG TỬ Chết vì đập đầu vô của gọi là CỦA TỬ Chết đuối dưới sông gọi là GIANG TỬ Chết một cách lãng xẹt gọi là LÃNG TỬ Chết một cách từ từ nhẹ nhàng gọi là NƯƠNG TỬ Chết vật vã dữ dội gọi là ĐỘNG TỬ Chết mà thân thể còn nguyên vẹn gọi là NGUYÊN TỬ Chết mà thân thể rữa nát gọi là PHÂN TỬ Chết một cách chậm chạp từng phần gọi là PHẦN TỬ Chết để bảo vệ Phật pháp gọi là PHẬT TỬ Chết trong rừng gọi là LÂM TỬ Chết trong nhà thờ gọi là THÁNH TỬ Chết trong trang viên, nông trại gọi là TRANG TỬ Chết trong chùa gọi là TỰ TỬ Ngồi đọc báo mà chết gọi là BÁO TỬ Do cứu người khác mà chết gọi là CỨU TỬ Ăn ỏ hiền lành mà chết gọi là HẢO HÀI TỬ Hiếu thảo mà chết gọi là HIẾU TỬ Người to lớn mà chết gọi là KHỔNG TỬ Không ốm đau mà chết gọi là MẠNH TỬ Nô đùa nghịch ngợm mà chết gọi là NGHỊCH TỬ Khó đẻ mà chết gọi là SANH TỬ Hy sinh chịu chết thay cho người khác gọi là THẾ TỬ Ra trận mà chết đầu tiên gọi là TIỀN TỬ Uống nước Yến mà đau Bung chêt gọi là TIỂU YẾN TỬ
Đàn Ông Giống Như ...
*Đàn ông giống như :
trẻ sơ sinh- ban đầu thì rất đáng yêu, nhưng để yêu thì rất mệt
*Đàn ông giống như :
cafê- loại ngon nhất thường rất đặc và có thể khiến bạn mất ngũ cả đêm
*Đàn ông giống như :
máy tính- tính toán rất nhanh nhủnh bộ nhớ bao giờ cũng thiếu
*Đàn ông giống như :
tủ đá- cho đầy bia vào và bạn có thể tha hoặc lôi đi bất cứ lúc nào
*Đàn ông giống như :
thanh chocolate- ngọt mềm nhưng có thể là nguyên nhân khiến bạn to bụng
*Đàn ông giống như :
điều khiển tv - đơn giản, dể xữ dụng và thường nằm ở đâu đó wanh TV
*Đàn ông giống như :
film truyền hình dài tập - xem cũng thú vị, nhưng đừng dại ma tin
*Đàn ông giống như :
những chiếc gối- loại tốt nhất cũng có lúc mềm và bẹp đi
*Đàn ông giống như :
lốp xe cũ- khi lốp này mòn thì cần phải dự trữ 1 cái lốp mới để sẳn sàng thay thế
*Đàn ông giống như :
giấy gói nilon- rẻ có thể nhìn thấy wwa và luôn dính sát vào
*Đàn ông giống như :
lời thầy bói- hầu như chẳng bao giờ đúng
*Đàn ông giống như :
khăn trải bàng ăn- chỉ xuất hiện khi có đồ ăn trên bàn
*Đàn ông giống như :
mâscara- thấy có đàn bà là chảy (chạy)
*Đàn ông giống như :
mũ bảo hiểm - chỉ có ích khi xảy ra tai nạn, còn bt thì trông sao thô kệch
*Đàn ông giống như :
bãi đậu xe- chỗ tốt bao giờ cũng đã bị người khác đạu trước
*Đàn ông giống như :
tài khoản ngân hàng- ko có tiền bên trong thì cũng không co lãi suốt
*Đàn ông giống như :
cái váy ngắn- ko để ý là no co hớt lên phía trên
*Đàn ông giống như :
wả chuối- càng già thì càng nẫu
*Đàn ông giống như :
ngày nghỉ- chăng bao giờ đũ dzài
*Đàn ông giống như :
xi măng- cần 1 thời gian mới cưng lại
*Đàn ông giống như :
bão tuyết- bạn ko biết bao giờ nó đến và nó sê ở lại bao lâu
Dưới đây là 10 điều người đàn ông mong đợi khi tìm kiếm hạnh phúc. Bạn có thể nhận ra những điều kể ra dưới đây không chỉ đơn thuần là có một khuôn mặt đẹp và thân hình tuyệt mỹ.
1/Sức hấp dẫn: Sức hấp dẫn là yếu tố thu hút sự chú ý và chinh phục được trái tim của ta, đôi khi nó còn vượt hơn cả yếu tố khuôn mặt và thân hình đẹp. Và nếu người phụ nữ biết cách phát huy lợi thế này của mình, người đàn ông dễ dàng bị khuất phục.
2/Một thân hình đẹp: Chúng ta ngại nói về đều này, thế nhưng khi ta đi dạo trên phố cùng bạn gái, nhiều người trong chúng ta đều muốn cho những người xung quanh thấy cả. Ðây là điều cần biết về nòi giống, mà chất lượng của nó luôn được nhắc đến trước tiên là hình vóc con người. Ðây chính là yếu tố thứ hai.
3/ Một khuôn mặt khả ái: Bạn nhận ra rằng bạn mong mỏi được nhìn ngắm khuôn mặt của một người con gái bất kể ngày đêm trong suốt quãng đời còn lại của mình, điều này có nghĩa là bạn đã thật sự yêu rồi đấy. Hãy nhớ rằng, cái đẹp nằm trong mắt người ngắm nó, và chỉ thật sự đẹp khi có cả vẻ đẹp tâm hồn nữa.
4/Tính chân thật và lòng tin cậy: Sau một ngày căng thẳng, chúng ta cần một người nào đó để giãi bày tâm sự. Một mối quan hệ tình cảm bền vững nhất khi nó được xây dựng trên lòng tin cậy, sự ngay thẳng và chân thật. Nếu làm khác đi cũng giống như ta xây nhà trên cát vậy.
5/Sự tôn trọng: Ít nhất điều mà người đàn ông không trông đợi là người phụ nữ không tin tưởng, đối xử và xem ta như một tên ngốc. Ðối với đàn ông, không có gì sai khi cho rằng chúng ta tự đắc và dễ bị tổn thương khi bị phê phán. Thế nhưng cũng phải thừa nhận rằng, lời phê phán có tính xây dựng của người hiểu ta nhất có thể giúp ta trở thành người đàn ông, người cha, người yêu hoàn hảo hơn. Lần sau, khi người bạn yêu nói chuyện gì đó với bạn, hãy lắng nghe và tiếp nhận vì bạn là đàn ông mà.
6/ Óc hài hước: Ðây chính là điểm mà bất kỳ người đàn ông nào cũng ưu tiên cả. Chúng ta làm việc nặng nhọc, chịu nhiều áp lực và ta cần một người phụ nữ sẵn sàng mỉm cười khi cuộc sống gặp khó khăn và làm ta cười khi công việc thất bại. Nào các bạn trẻ, bây giờ tôi muốn biết khi người phụ nữ khiến ta mỉm cười và ta làm họ cười thì điểm nào thú vị hơn. Có được khả năng làm phụ nữ cười thì xoa dịu cái tôi của ta, nhưng nở được nụ cười trên môi lại là một liều thuốc bổ nhất mà ta có thể tìm được đấy.
Phụ nữ luôn xếp óc hài hước là nét tiêu biểu mà họ thích nhất ở phái nam. Một người phụ nữ mà phải khó khăn mới có thể mỉm cười và vui vẻ sẽ là cái gai trong mắt bạn cho đến ngày bạn lìa đời, và tôi nói thật, ngày bạn bị phán quyết sẽ đến sớm hơn ngày của cô ấy đấy.
7/ Trí thông minh và tính quyết đoán: Hầu hết cánh đàn ông không thích một người phụ nữ quá thông minh, bởi vì họ khó mà chinh phục và thuần hóa được người như thế. Tuy nhiên, nếu người phụ nữ biết xử sự tinh tế, khéo léo thì đây là một "lực hấp dẫn" đáng kể đối với quý ông.
8/ Hoài bão và nghị lực: Với người phụ nữ có hai phẩm chất trên, người đàn ông có thể an tâm về con thuyền gia đình luôn đủ sức vượt qua sóng gió cuộc đời, để cập bến hạnh phúc.
9/ Một trái tim vàng: Nếu bạn sẽ phải đương đầu với những rắc rối với áp lực mạnh, tuýp phụ nữ với trái tim vàng sẽ giúp đỡ bạn, cho bạn tình thương, lòng tin, sự ấm áp và bạn cần tác động để có được tối đa. Phải chắc chắn rằng bạn có thể đền đáp được lòng tốt này, bởi vì mọi việc rồi có thể sẽ kết thúc và rồi cô ấy sẽ ra đi.
10/Tình yêu: Vượt lên tất cả, điều mà người đàn ông thật sự cần hơn cả vẫn là tình yêu. Ðiều này trở thành nguồn năng lượng vô biên để người đàn ông trở nên mạnh mẽ, yêu đời, cống hiến và chăm lo hạnh phúc gia đình. ... |
Ngày xửa ngày xưa, tại xứ sở nọ, có một vương quốc thịnh vượng và thanh bình. Mùa đông năm đó, tuyết rơi trắng như bông. Hoàng hậu của vương quốc ngồi đan bên cửa sổ... |
"Ái dồi ôi" - Bổng hoàng hậu kêu thất thanh và vứt mạnh kim đan ra phía trước. Bà bị kim đâm vào tay. Cũng phải thôi, vì từ bé đến giờ, sống trong nhung gấm, người hầu kẻ hạ xung quanh, có bao giờ phải đan đâu. Bà đau, đau lắm. Một giọt máu từ tay bà rơi xuống tuyết, tuyết phủ che mất. Một giọt nữa, lại bị tuyết che. Tức mình, bà nặn máu cho ra. Máu hoà xuống tuyết, đỏ lòm. Hoàng hậu liền ước : “Sau này mà có một người con gái da trắng như tuyết, môi đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun thì sướng nhờ”. Nghĩ vậy, bà mỉm cười, và kéo vua cha vào phòng ngủ...
Chín tháng sau, hoàng hậu sinh được một cô con gái giống y như mong ước. Da cũng trắng như tuyết, môi đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun, và răng thì vàng khè. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang. Bạch Tuyết vừa được sinh ra thì bà mất, hưởng thọ 35 tuổi và an táng tại quê nhà.
Một năm sau, vua cha lấy vợ mới. Bà này đẹp, nhưng kiêu. Ngày nào bà cũng soi gương và hỏi:
“Gương kia ngự ở trên tường. Nước ta ai đẹp được dường như ta. Ta là hoàng hậu kiêu sa. Gương mà nói xấu là ta đập liền”. Gương đành trả lời: “Thưa hoàng hậu, hoàng hậu đẹp nhất trần đời”. Nghe vậy, hoàng hậu sướng rơn.
Bạch Tuyết càng lớn càng xinh đẹp, nhất là khi nàng không cười. Mỗi bước chân nàng đi, hoa trái như tươi hơn, chim chóc như hót hay hơn, và không gian tràn ngập tiếng vui cười. Năm lên bảy, Bạch Tuyết bắt đầu đẹp hơn hoàng hậu, giờ đã bước vào tuổi lục tuần.
Vào một ngày nọ, như thường lệ, vừa tỉnh giấc, hoàng hậu hỏi ngay gương thần. Nhưng lần này, gương đã trả lời: “ Xưa kia bà đẹp nhất trần. Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn”. Nghe gương trả lời, hoàng hậu giận tím người. “ Này thì đẹp này, này thì đẹp này”, hoàng hậu vừa gào, vừa đập bôm bốp vào gương. Đập chán, bà liền cho gọi người thợ săn giỏi nhất của vương quốc đến và ra lệnh: “Nhà người hãy đem con Bạch Tuyết xấu xí vào rừng, treo nó lên cành cây, và moi tim gan của nó về đây cho ta xào cần tỏi. Mau!”.
Người thợ săn vâng lệnh và đem Bạch Tuyết vào rừng. Khi ông rút dao ra, Bạch Tuyết liền khóc lóc thảm thiết:
“Bác tha cho cháu bác ơi Cháu xin ở lại rừng chơi suốt đời Bác về nói với bà ta. Bác vừa giết cháu chẳng tha cho về. Tim thì bác mổ lợn xề. Gan, bác bắn hoẵng mang về lập công”. Động lòng, người thợ săn tốt bụng liền thả cho Bạch Tuyết chạy đi, rồi ồng quay trở lại lâu đài với bộ lòng lợn trên tay... Lại nói về Bạch Tuyết. Được người thợ săn thương tình, cô chạy một mạch không thèm ngoái lại vì sợ ông đổi ý. Cô cứ chạy, chạy mãi. Thú rừng gào rú xung quanh cô. Gai rừng cứa khắp người cô. Không biết cô đã phải đau đớn thế nào, chỉ biết rằng sau này thì thân thể cô chằng chịt sẹo.
Chán nản, Bạch Tuyết bắt đầu khóc. Cô khóc thương người mẹ quá cố. Cô khóc giận người cha nhu nhược. Cô khóc hận mụ dì ghẻ độc ác. Và cuối cùng, cô khóc vì sợ. Không sợ làm sao được, khi bầy thú hoang chạy xung quanh cô cứ liếm mép quèn quẹt. Cô cứ chạy như vậy không biết đã bao xa, vượt qua bao con suối, leo qua bao ngọn đồi. Thế rồi, đến lúc tưởng chừng như tuyệt vọng nhất, bỗng trước mắt cô hiện ra một ngôi nhà nhỏ. Mừng rơn, Bạch Tuyết hét to: "Y.a.h.o.o!!!!!!!, sống rồi".
Từ từ, thận trọng, Bạch Tuyết tiến lại gần ngôi nhà. "Cộc... Cộc...Cộc", cô gõ cửa. Không có tiếng đáp lại. "Kịch...Kịch...Kịch", Bạch Tuyết gõ to hơn. Không gian vẫn im lặng như tờ. "Uỳnh...Uỳnh... Uỳnh", lần này, lấy hết sức bình sinh, Bạch Tuyết mắm môi mắm lợi đạp cửa. Chỉ có tiếng ẳng của một con chó hoang giật mình kinh hãi. Bạch Tuyết thử đẩy cửa. "Xời, thế mà cứ tưởng là có khoá", cô nói thầm vì cửa mở toang. Trước mắt cô hiện ra một cảnh tượng kỳ thú mà có nằm mơ cô cũng chẳng bao giờ hình dung ra được. Đồ vật trong nhà, cái gì cũng bé tẹo, mà loại nào cũng có 7 thứ...
Trong khu rừng này, không có một bóng dáng người qua lại, ngoại trừ 7 người đàn ông tí hon, hay còn gọi là 7 chú lùn. Thường ngày, cả 7 chú lùn đi làm từ sáng sớm, sau khi đã chuẩn bị cơm nước đầy đủ cho bữa tối. Họ làm cửu vạn tại một thị trấn cách đó không xa. Hôm nay, họ về muộn hơn thường nhật. Từ xa, cả 7 chú đã nhận thấy nhà mình có điều gì khác lạ so với mọi ngày. Cửa giả thì mở toang. Khói thôi toả lên từ mái bếp. Và chao ôi là thú dữ đứng xếp hàng trước cửa. Bước vào căn phòng, sự xáo trộn đầu tiên đập vào mắt các chú lùn là bàn ăn của họ. " Ai đã uống chút nước của tôi vậy?" Chú lùn thứ nhất kêu to. " Còn ai đã dùng chút cơm của tôi?" Đến lượt chú thứ hai ngạc nhiên. " Ai đã ăn chút rau của tôi?" Chú lùn thứ ba thốt lên " Và ai đã xơi hết thịt của tôi?" Cuối cùng chú thứ bảy cất tiếng.
Cả bảy chú lùn đứng đưa mắt nhìn nhau. Vậy là tối nay phải ăn mì tôm rồi. Bỗng một chú hét lên: " Phòng ngủ của tụi mình đang có người trong đó". Không ai bảo ai, tất cả cũng lao vào. Và cũng không ai bảo ai, tất cả đều dừng lại trước cửa. " Chả phải em sợ đâu, nhưng anh là anh cả, anh vào trước đi, bọn em đứng ngoài cảnh giới". Chú thứ bảy nhìn anh trai, đồng thời đẩy mạnh anh vào phòng...
Người anh cả bước vào phòng với chiếc cời lò trên tay. Từng bước, từng bước, chú thận trọng đi vào. Không gian im lặng đến nghẹt thở... Bỗng uỳnh. Chuột chạy loạn xạ. Chiếc cời lò rơi từ trên tay chú xuống đất lúc nào. Cảnh tượng trước mắt làm chú sững sờ, quên cả đau đớn do bị cời lò rơi vào chân. Một cô bé đẹp như thiên thần, đang nằm ngủ trên 7 chiếc giường được nàng ghép lại. Khuôn mặt cô mới thánh thiện làm sao, nếu không để ý đến gợn thịt nhỏ còn vương trên mép. Nụ cười trên môi cô càng làm cho khuôn mặt của cô thêm phần rạng rỡ. Tuy nhiên hai nắm tay cô thì lại đập liên tiếp xuống giường. Có lẽ cô đang trải qua một giấc mơ đầy biến động.
Trong cơn mơ, Bạch Tuyết thấy mình đấm túi bụi vào mặt hoàng hậu. Chịu không nổi, hoàng hậu ngã cái rầm làm cô giật mình tỉnh giấc.
“A a a....... Mẹ ơi cứu con”. Bạch Tuyết hét lên hoảng loạn khi thấy 7 người đàn ông có bộ mặt cười đang ngó mình trân trân. Rồi tiếng hét cứ nhỏ dần, nhỏ dần, rồi lại vút cao. Được một lát thì tắt hẳn. Lúc này, thay vì sợ hãi, cô bắt đầu thấy tò mò với 7 con người trước mặt. Hơn nữa, cả bảy chú lùn đều tỏ thái độ rất thân thiện khiến cô cảm thấy họ thậm chí còn đáng yêu nữa là đằng khác, nếu không kể tới đôi lúc có chú lại nghiến răng ken két vì quá đói. Dần dần họ đã làm quen được với nhau.
Cuộc sống êm ả cứ thế trôi qua. Hàng ngày, Bạch Tuyết làm Ô sin quét dọn nhà cửa, nấu cơm đun nước, giặt giũ quần áo trong khi 7 chú lùn đi làm cửu vạn ở làng bên. Tối đến, họ cùng đánh chắn. Cả 8 người đều cảm thấy rất hạnh phúc...
Về phần dì ghẻ, đinh ninh rằng mình đã được ăn tim gan Bạch Tuyết, bà ta không thèm ngó ngàng tới gương thần. Một hôm, nhân dịp sinh nhật lần thứ 70, bà mới lại lôi gương ra và bắt đầu hỏi:
“ Gương kia ngự ở trên tường Nước ta ai đẹp được dường như ta...”
“ Xưa kia bà đẹp nhất trần Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn Nàng ta ở khuất núi non Tại nhà của bảy chú lùn xa xa” Gương thần trả lời. Và đây cũng là lần cuối cùng người ta nhìn thấy gương thần vì ngay sau câu trả lời đó, dì ghẻ vớ lấy gương và lẳng vèo ra ngoài cửa sổ vỡ tan tành.
Ngay sau đó, dì ghẻ nhằm hướng nhà của 7 chú lùn thẳng tiến, sau khi đã hoá trang thành người bán hoa quả rong với hai gánh táo trĩu nặng trên vai.
Một ngày kia, trước cửa nhà của bảy chú lùn xuất hiện một bà lão với một quả táo duy nhất trong đôi quang gánh của mình. Để có thể đến được nơi, dì ghẻ phải chén dần chén mòn số táo mình mang đi. Còn quả cuối cùng, bà ta bơm thuốc độc vào một nửa rồi mang đến chỗ Bạch Tuyết:
- Hỡi con gái xinh đẹp của ta. Ta mang cho con quả táo này để con ăn cho thêm phần rạng rỡ. - Thần kinh à? Dở hơi à? Điên à? Trời không mưa sao mặc áo mưa? Bạch Tuyết đáp. Ai là con gái bà? Còn táo thì thôi khỏi, bảy chú lùn dặn rằng không được ăn đồ của người lạ. - Cô sợ táo có thuốc độc ư? Đừng nghĩ thế phải tội, cô gái. Bây giờ thế này nhé. Ta sẽ ăn một nửa, và đưa cho con một nửa. Vậy là OK rồi chứ gì? - Thế thì quý hoá quá. Cho cháu nửa ngon ngon kia kìa.
Vừa ăn dứt miếng táo, Bạch Tuyết giật giật mấy cái rồi ngã lăn xuống đất, và dì ghẻ, bà ta cũng giật giật mấy cái vì đau khi bị Bạch Tuyết tóm lấy tóc trước khi ngã. Đau, nhưng dì ghẻ sung sướng lắm. Làm sao mà không sung sướng cho được, khi giờ đây bà đã không còn đối thủ về nhan sắc. Hạnh phúc tuyệt đỉnh, bà chạy một mạch về lâu đài, băng băng qua những con suối, nhảy vút qua các khóm bụi rậm, và giành giải nhất cuộc thi marathon vượt rào đang tình cờ được tổ chức trong vương quốc...
Hôm nay, khác với mọi ngày, bỗng nhiên cả bảy chú lùn đều cảm thấy trong lòng có điều gì bất ổn. Tình trạng vẫn không khá hơn, sau khi cả bảy chú đã xơi gọn 7 gói xôi to vì ngỡ rằng mình đói. Trên đường về, khung cảnh dường như khác thường hơn. Thú rừng chạy tung tăng khắp nơi vì không còn lo bị những viên đạn được bắn ra từ súng săn của một ai đó nấp trong nhà. Còn chim chóc thì đậu kín trước sân. Thường ngày lấy đâu ra chim do chúng sợ sập bẫy của Bạch Tuyết đặt trước cửa nhằm cải thiện bữa ăn. Bảy chú lùn linh cảm thấy một điều gì chẳng lành khi tiến đến gần ngôi nhà. Bỗng một tiếng rú vang lên, tiếp theo là 6 tiếng rú khác: Họ nhìn thấy Bạch Tuyết nằm sõng xoài bên cửa ra vào, và trong tay nàng là một nắm tóc...
Biết rằng Bạch Tuyết đã bị dì ghẻ hãm hại, bảy chú lùn đau đớn lắm. Từ đây, cơm nước chẳng ai lo, áo quần không ai giặt. Họ khóc ròng rã ba ngày liền, đêm vẫn đi ngủ. Họ muốn chôn cô, nhưng khi thấy sắc mặt cô vẫn ửng hồng như lúc còn sống thì lại không nỡ. Họ đặt cô vào trong một chiếc quan tài bằng thuỷ tinh trong suốt, khắc tên cô bằng chữ vàng, và ghi rõ cô là một nàng công chúa. Họ mang quan tài cô lên núi rồi thay phiên nhau ngày đêm trông giữ. Ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác, Bạch Tuyết nằm trong quan tài vẫn tươi tỉnh như khi chưa nằm trong quan tài. Da nàng vẫn trắng như tuyết, tóc vẫn đen như gỗ mun, môi vẫn đỏ như máu, và răng thì vẫn vàng khè...
Một ngày nọ, có một hoàng tử tình cờ đi ngang qua. Biết được câu chuyện do các chú lùn kể lại, hoàng tử xin được mang nàng về để nhìn cho sướng. Được các chú lùn đồng ý, chàng bảo thị vệ khuân quan tài thuỷ tinh xuống núi. Bỗng nhiên, một người thị vệ vấp phải rễ cây khiến cho quan tài bị xóc mạnh. Miếng táo trong miệng Bạch Tuyết văng mạnh ra ngoài. Bạch Tuyết sống lại, và thay vào đó là một chú chó chết nhăn khi đớp phải miếng táo đó.
Nghe hoàng tử kể lại đầu đuôi câu chuyện, tất nhiên là sau khi đã thêm mắm thêm muối cho tăng phần sinh động, Bạch Tuyết liền đồng ý theo hoàng tử sang Đài Loan về ra mắt nhà bố mẹ chồng. Lễ cưới được tổ chức vô cùng sang trọng. Trong số khách mời, có cả mụ dì ghẻ độc ác. Vừa nhìn thấy Bạch Tuyết, cơn tức giận dâng trào, mụ liền ngã lăn ra chết
Tuy sống trong hạnh phúc bên hoàng tử, Bạch Tuyết vẫn không quên bảy chú lùn. Nàng xin phép chồng đón bảy chú về cung và tìm được bảy cô lùn giúp các chú an hưởng tuổi già. Họ đã cùng ở bên nhau cho đến cuối đời. |
|
C | H | B | T | N | S | B |
| | | | | |
1
|
2
|
3
|
4
|
5
|
6
|
7
|
8
|
9
|
10
|
11
|
12
|
13
|
14
|
15
|
16
|
17
|
18
|
19
|
20
|
21
|
22
|
23
|
24
|
25
|
26
|
27
|
28
|
29
|
30
| | | | | | |
Có khi nào trên đường đời tấp nập Ta vô tình đi lướt qua nhau Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu...
Vào một đêm trăng thanh gió mát. Hiếm hơn nữa là đêm ấy có trăng khi toàn thành phố... mất điện, mất điện thì mới thấy ánh trăng, thấy ánh trăng lung linh lại sinh ra sự... lãng mạn.
Vợ chồng trẻ nọ nằm trên giường nhìn trăng và cùng thủ thỉ về... chuyện ấy.
Anh chồng trêu vợ:
- Em chưa biết đó, ở Mỹ mỗi lần nam nữ quan hệ, chàng trai bao giờ cũng được cô gái boa 1 trăm đô.
- Liên quan gì đến anh?
- Có thể anh sẽ bay ngay sang Mỹ... “kiếm việc”!
Cô vợ cười rũ:
- Nếu anh sang thì em cũng phải sang theo.
Anh chồng lấy làm ngạc nhiên:
- Thế em sang bên đó làm gì?
- Không làm gì cả.
- ?
- Em sang đó chỉ để xem: Anh sống thế nào với 2 trăm đô trong một tháng!
|
Bình luận
Unregistered