(♥ Góc Thơ ♥)
Truyện cười
Tin nhanh
Blog bạn bè
Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 5)
Tập 12 : Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 4) Tập 10 : Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 3) Tập 6 : Lại nói về Hoa Đà.. Tương truyền lúc Khổng Minh biết mình không... Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 2) Tập 4: Lại nói đến Lữ BỐ, Trương Liêu cùng chư tướng bị Tào Tháo bắt... Tam Quốc Ngoại Truyện Tập 1 : Lại nói về Điển Vi... Điển Vi là dũng tướng của Tào Tháo, ngoài... Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Giới thiệu các trang WEB hay
Trước Khi Lấy Vợ
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non
Ra đường ai biết cháu hay con Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc Bán cả bàn thờ sắm phấn son Lấy vợ xin anh lấy vợ non Tóc thề mườn mượt xõa eo thon Mắt sáng, môi hồng, da tươi thắm Đỡ tiền mua sắm những phấn son. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già Ra đường ai biết chị hay bà Sanh hai ba lượt mình teo nhếch Má hóp, xương lòi, ốm như ma Lấy vợ xin anh lấy vợ già Ra đường em biết chuyện gần xa Lỡ anh đi lạc thì em nhắc Cũng tốt cho anh đó thôi mà. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn Chồng cao vợ thấp khó đi chung Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng. Lấy vợ xin anh lấy vợ lùn Áo quần em mặc, vải hay thun Người cao một bộ, em hai bộ Tiết kiệm cho anh gấp bội phần. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào Rủi khi đau bụng đi cầu cá Lớ ngớ quều quào, lọt xuống ao. Lấy vợ xin anh lấy vợ cao Chúng mình đùm bọc lẫn cho nhau Cây trái anh thèm, em tay với Đỡ mất công anh bắc thang trèo. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu Rủi khi bà mớ đè lên bụng Dẹp xác ông chồng khóc hu hu. Lấy vợ xin anh lấy vợ ù Tay em đầy đặn, tối em ru Kê đầu anh ngủ "êm hơn gối" Mộng đẹp, hiên ngoài gió vi vu. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm Người toàn xương xẩu, làm sao ôm? Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom Lấy vợ xin anh lấy vợ ròm Bỡi vì vừa đủ"một người" ôm Đỡ tiền ăn vặt, đỡ tiền cơm. Nuôi em còn dễ hơn nuôi kiến Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen Áo quần khi xé rách teng beng Rủi hôm cao hứng chồng về trễ Bể chén, bể ly, bể cái đèn. Lấy vợ xin anh lấy vợ ghen Vì anh, em gác cửa cài then Vì anh, em mới làm như thế Nên đành phải thức trắng đêm đen. Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng Giận con lè lưỡi tựa bà chằng Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn. Lấy vợ xin lấy vợ sún răng Đỡ tiền nha sĩ, ngại sâu ăn Sáng, trưa, chiều, tối em ăn cháo Khỏi phải mua bàn chải đánh răng. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô Hàm răng lởm chởm nói bô bô Rủi khi bả giận ôm chồng cắn Đổ máu phu quân chạy thấy mồ. Lấy vợ xin anh lấy vợ hô Lỡ sau mà có gặp côn đồ Em cười, chúng tưởng Chung Vô Diệm Hồn xiêu phách lạc cõi hư vô. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu Ra đường thiên hạ bảo trèo cao Về nhà bị vợ đì giặt áo Mất mặt trượng phu đấng anh hào. Lấy vợ xin anh lấy vợ giàu Mặc người thiên hạ bảo gì nhau Chúng mình có phận nên duyên nợ Anh đừng nghi kỵ dạ em đau. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo Ông bà cha mẹ khó ăn theo Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ Tội đàn con nhỏ đói leo nheo. Bởi nghèo "chung thủy" mới đi theo Sáng chiều em phụ lo cơm áo Anh sẽ vì em thấy tự hào. Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to Đêm nào đi ngủ cũng khò khò Tội đức lang quân nằm kế cạnh Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho. Lấy vợ xin lấy vợ ngáy to Lỡ bề ăn trộm nó hăm ho Đêm khuya thanh tịnh em ngay ngáy Trộm tưởng thiên lôi chạy cao giò. KHI YÊU TA BẮT ĐẦU NÓI DỐI Thầy văn học đọc cho chúng tôi nghe câu phương ngôn Định nghĩa Chết
Chết có phải là Tử hay không ????? Đàn ông
Đàn Ông Giống Như ...
*Đàn ông giống như : trẻ sơ sinh- ban đầu thì rất đáng yêu, nhưng để yêu thì rất mệt *Đàn ông giống như : cafê- loại ngon nhất thường rất đặc và có thể khiến bạn mất ngũ cả đêm *Đàn ông giống như : máy tính- tính toán rất nhanh nhủnh bộ nhớ bao giờ cũng thiếu *Đàn ông giống như : tủ đá- cho đầy bia vào và bạn có thể tha hoặc lôi đi bất cứ lúc nào *Đàn ông giống như : thanh chocolate- ngọt mềm nhưng có thể là nguyên nhân khiến bạn to bụng *Đàn ông giống như : điều khiển tv - đơn giản, dể xữ dụng và thường nằm ở đâu đó wanh TV *Đàn ông giống như : film truyền hình dài tập - xem cũng thú vị, nhưng đừng dại ma tin *Đàn ông giống như : những chiếc gối- loại tốt nhất cũng có lúc mềm và bẹp đi *Đàn ông giống như : lốp xe cũ- khi lốp này mòn thì cần phải dự trữ 1 cái lốp mới để sẳn sàng thay thế *Đàn ông giống như : giấy gói nilon- rẻ có thể nhìn thấy wwa và luôn dính sát vào *Đàn ông giống như : lời thầy bói- hầu như chẳng bao giờ đúng *Đàn ông giống như : khăn trải bàng ăn- chỉ xuất hiện khi có đồ ăn trên bàn *Đàn ông giống như : mâscara- thấy có đàn bà là chảy (chạy) *Đàn ông giống như : mũ bảo hiểm - chỉ có ích khi xảy ra tai nạn, còn bt thì trông sao thô kệch *Đàn ông giống như : bãi đậu xe- chỗ tốt bao giờ cũng đã bị người khác đạu trước *Đàn ông giống như : tài khoản ngân hàng- ko có tiền bên trong thì cũng không co lãi suốt *Đàn ông giống như : cái váy ngắn- ko để ý là no co hớt lên phía trên *Đàn ông giống như : wả chuối- càng già thì càng nẫu *Đàn ông giống như : ngày nghỉ- chăng bao giờ đũ dzài *Đàn ông giống như : xi măng- cần 1 thời gian mới cưng lại *Đàn ông giống như : bão tuyết- bạn ko biết bao giờ nó đến và nó sê ở lại bao lâu Đàn Ông Thích Gì ?
|
- Đồ khốn - Mụ bực tức làu bàu. Rồi mụ chạy về phòng hỏi chiếc gương:- Gương thần, hãy cho ta biết Bạch Tuyết đang ở đâu ? Gương thần chạy phần searching 2 phút rồi trả lời:“ Bạch Tuyết đang hưởng cần saTại nhà của bảy chú lùn xa xa “Mụ dì ghẻ ngồi trầm ngâm suy tính. Rồi mụ đứng dậy với quyển sách phù thuỷ và đi xuống hầm điều chế thuốc độc. Mụ sử dụng những loại thuốc kích thích mạnh nhất, mới nhất, rồi theo một tỷ lệ nhất định, đầu kia của cái nồi phù thuỷ nhỏ ra một viên thuốc nén ... Nhìn một lúc, mụ huýt một con cún vào và cho nó uống thử, thật kinh khủng, con chó vừa nuốt viên thuốc vào đột nhiên lắc giật dữ dội, vừa lắc vừa tru lên những tiếng ghê rợn.. rồi nó vật ra chết. Mụ dì ghẻ mừng không để đâu cho hết, vậy là mụ đã điều chế ra một loại thuốc kịch độc, mụ đặt tên cho nó là thuốc lắc. Thế là mụ dồn hết tâm trí điều chế ra một viên lớn với liều lượng gấp đôi. Rồi mụ hoá trang và nhằm hướng nhà bảy chú lùn đi tới. Buổi sáng hôm ấy, như thường lệ, bảy chú lùn lại lên đường ra đồng. Một mình Bạch Tuyết ở nhà. Nàng dọn dẹp qua loa nhà cửa, làm ít đồ ăn nhanh rồi quay vào lấy cuốn sổ ghi hàng ra để tính toán. Nhìn nàng ngồi bên cửa sổ đăm chiêu tính toán, trông thật thơ mộng và dễ thương. Bất chợt Bạch Tuyết vươn vai ngáp dài một cái, và mắt nàng nhìn thấy một bà già đang đi qua cầu tiến về phía nhà. Bà già trông hom hem lắm, đầu quấn một cái khăn đen, tay cầm một cái giỏ lủng lẳng. Bà già tiến đến rồi cất tiếng:- Con gái ơi, cho già xin ngụm nước, già khát quáBạch Tuyết thấy vậy cũng thương bà già, nàng đứng dậy lấy nước cho bà, vừa rót nước vừa ngáp ngắn ngáp dài. Bà già thấy vậy tiến lại đỡ cốc nước rồi vỗ vai hỏi:- Trời, người đâu mà xinh đẹp thế này. Cho già hỏi, có phải con dùng bột trắng phải không??Bạch Tuyết chột dạ “ Oái, sao con mẹ này biết được nhỉ “. Nhưng nàng chợt hiểu ra, vì nàng ngáp nhiều quá mà mắt thì đã lờ đờ rồi. Bởi vậy nàng đành gật đầu đồng ý. - May quá, ta đang có một món hàng rất tốt đây. Nó có tác dụng mạnh hơn hẳn các loại thuốc trước đây. - Bà già hồ hởi nói. Bạch Tuyết sáng mắt lên. Trong đầu nàng các con tính chạy rất nhanh, nếu đúng như bà già nói thì nàng có thể có cơ hội hốt bạc lớn đây, như vậy băng của nàng có thể bành trướng thế lực, nàng không còn phải e sợ mụ dì ghẻ tâm địa độc ác nữa rồi. Nghĩ vậy nàng thỏ thẻ trả lời:- Thưa bà, cháu cũng có dùng chút ít cho đỡ buồn. Thỉnh thoảng cháu có bán lẻ cho mọi người xung quanh dùng để cuộc đời thêm hồng. Nếu bà quả thực có nguồn hàng tốt như vậy, cháu có thể đứng ra bao tiêu giúp bà được không?Bà già khẽ cười:- Thuốc này quý hiếm lắm, nguồn của già không có nhiều, nhưng nếu con có mối già cũng sẵn sàng. Già tặng con một viên dùng thử xem sao. Bạch Tuyết nghe vậy mừng lắm. Nàng cũng muốn xem tác dụng thật của thuốc mới ra sao. Bởi vậy nàng cầm viên thuốc bỏ tọt vào miệng. Hỡi ôi, đầu óc nàng bỗng nhiên quay cuồng, mọi vật xung quanh nàng chao đảo mờ ảo, nàng thấy một cảm giác khó tả, rồi vô thức, nàng lắc giật một cách điên cuồng, không thể nào cưỡng lại được... miệng nàng ú ớ theo giai điệu Lose yourself không dứt.... Rồi nàng ngã gục xuống, người vẫn co giật, nhưng miệng thì đã im bặt rồi. Bà già cười lên một tràng khả ố vô cùng. Thì ra đó là mụ dì ghẻ. Thật là vô cùng thâm hiểm. Mụ cười rất lâu rồi trỏ Bạch Tuyết mà rằng:- Bạch Tuyết ơi là Bạch Tuyết, ngươi cầm đầu một băng đảng mà ngây thơ vậy sao. Ta hoá ra còn thông minh hơn ngươi nhiều, thực là hữu danh vô thực. Ha ha... Bạch Tuyết chợt cố gắng mở mắt, nàng thu hết sức tàn mà thều thào:- Trời đã sinh ra ta, sao còn sinh ra mụ.. Đoạn miệng thổ một búng máu tươi, vật xuống co giật tiếp, hai mắt đã trợn ngược rồi. Mụ dì ghẻ độc ác vứt cái giỏ lại chạy một mạch về nhà và lại vác gương ra hỏi, lần này thì mụ đã nhận được lời trả lời như ý. Chiều tối, như có linh tính báo trước, bảy chú lùn đang phê ngoài ruộng, đột nhiên thấy nhói trong người. Biết có sự chẳng lành, bảy chú vội lảo đảo chạy về nhà. Đến hiên nhà, họ đã thấy Bạch Tuyết nằm đó rồi, thân thể co giật lắc lư dữ dội, hai tròng mắt trắng dã. Các chú tưởng nàng thiếu thuốc nên bị thế, nhưng chú út nhanh nhảu chạy vào xem bịch thuốc rồi chạy ra hốt hoảng:- Không phải đâu các anh, nàng đã dùng hơn nửa chỗ thuốc rồi, không thể có chuyện thiếu thuốc. Hay là nàng trúng độc rồi... Nghe vậy anh cả đưa tay bắt mạch nàng rồi im lặng khóc lóc. Biết sự chẳng lành, cả sáu chú còn lại cũng khóc lóc ầm ĩ. Các chú tìm một cái quan tài bằng thuỷ tinh, rồi đặt nàng nằm vào trong đó, cùm chặt tay chân nàng để khi lắc khỏi vỡ quan tài. Chiếc quan tài rung lên bần bật, chứng tỏ thuốc đó cực độc. Chú út nước mắt lưng tròng chạy ra trang trại thu gom bột đem về để các anh em dùng dần. Rồi các chú ngồi canh bên quan tài của Bạch Tuyết, ròng rã ngày này qua ngày khác, vừa khóc lóc vừa phê thuốc, không còn biết ngày đêm nữa. Các chú chờ, chờ mãi, chờ tới ngày Bạch Tuyết tỉnh lại và thôi lắc. Nhưng vô vọng. Thuốc thang cũng sắp cạn rồi, họ vẫn quyết tâm ngồi lỳ bên cạnh quan tài nàng, chích choác có điều độ hơn để dè xẻn, bởi vậy bảy anh em họ phải thay nhau ngủ để giảm bớt cơn thèm thuốc. Bỗng một buổi chiều, khi cơ số thuốc đã gần như cạn hẳn, bảy chú lùn thèm thuốc nằm vật vã cạnh quan tài Bạch Tuyết, các chú vừa vật, vừa khóc, trông cảnh tượng thật thương tâm. Một chàng trai trẻ tuấn tú cưỡi con ngựa từ từ tiến đến, miệng ngẩm tẩu, bên hông lủng lẳng túi đồ khá to. Chàng thúc ngựa tiến lại gần cỗ quan tài thuỷ tinh và nhìn thấy cảnh tượng thương tâm đó. Không nén nổi xúc động, chàng xuống ngựa tiến lại gần bảy chú lùn, rồi trân trối nhìn Bạch Tuyết. Bỗng tiếng rên rỉ bên tai khiến chàng sực tỉnh, chàng chạy tới từng chú lùn xem xét, rồi rút từ trong bọc ra một chút bột trắng rắc rắc vào lỗ mũi các chú lùn. Như có phép màu, cả bảy chú tươi tỉnh hẳn và từ từ đứng dậy. Người anh cả cảm động chắp tay thi lễ:- Thực đa tạ huynh đài quá. Xin mạn phép được hỏi các hạ từ phương nào tới vậy.?Chàng trai cũng vội chắp tay tạ lễ mà rằng:- Chẳng giấu các huynh đệ, tại hạ vốn là hoàng tử xứ Côlômbia, giang hồ vẫn gọi tại hạ là Escoba. Nhân dịp vương quốc vừa thu hoạch vụ côca , vua cha sai tại hạ đi tiếp thị cho các vùng lân bang xa gần được biết. Đến đây thấy các vị nhân huynh lăn lộn, tại hạ đoán chắc các vị có vẻ thèm thuốc nên mới thử, ai ngờ hiệu nghiệm đến vậy-Chẳng hay huynh đài cho bọn tại hạ sử dụng loại thuốc gì vậy , tại hạ cảm thấy có phần hơi lạ.. Hoàng tử cả cười:- À, đó là côcain. Lúc nãy tại hạ có đi qua 1 đồn điền cây anh túc, hoá ra ở đây thịnh hành hêrôin hơn. Nhưng các vị phải thử hàng của bổn tiệm mới biết là chất lượng ra sao. Cả bảy chú lùn cùng nhìn nhau và gật đầu, họ có cảm giác mới lạ về loại thuốc vừa rồi, nhưng cũng thấy đã lắm. Đột nhiên hoàng tử chỉ vào quan tài hỏi:- Vị cô nương mặt ngọc trong chiếc tủ kính này là ai vậy?Nghe đến đó cả bảy chú lùn lại khóc lóc trả lời:- Đó là Bạch Tuyết công chúa, nàng chẳng may trúng phải kịch độc của địch nhân mà không có cách nào hoá giải được. Chúng tại hạ đồ chừng là do mụ dì ghẻ độc ác hạ độc thủ. Thấy vậy, hoàng tử mở nắp kính ra, ngón trỏ chỉ vào huyệt bách hội, ngón nhẫn thúc vào huyệt Hội âm của Bạch Tuyết. Nàng vẫn lắc giật điên cuồng khiến hoàng tử phải khó khăn lắm mới chẩn bệnh được. Đoạn chàng thở dài bảo với các chú lùn:- Nàng bị trúng phải thứ chất kịch độc mà tại hạ không sao hoá giải được, nó dường như là một loại chất kích thích, tương tự như amphêtamin vậy.. Thôi, để tại hạ thử cách khác xem sao. Rồi chàng ngồi suy nghĩ bảy ngày bảy đêm, đến phút cuối một ý nghí loé trong đầu chàng.. “ Phải rồi, dĩ độc trị độc, sao mình lại không nghĩ ra nhỉ” . Chàng mở trong túi đồ mang theo, lấy lọ và dây truyền. Rồi chàng nhờ các chú lùn lắp đặt giá treo. Xong xuôi đâu đấy, chàng ôm một bình thuỷ tinh trong suốt to nối vào dây chuyền và truyền thẳng vào động mạch vành của Bạch Tuyết. Các chú lùn lấy làm lạ lắm, chú út nhanh nhảu hỏi:- Cái đó là gì vậy hoàng tử. Phải chăng là huyết thanh, hay nước tinh khiết ?? Chàng định lọc máu cho Bạch Tuyết sao... Hoàng tử trầm ngâm rồi trả lời:- Không, đó là hai lít Moócphin, ta chờ truyền đủ chỗ này vào người nàng, hy vọng nó sẽ hoá giải được thứ thuốc kích thích khiến nàng lắc giật kia.. Tất cả cùng ngồi chờ đợi trong yên lặng. Trong thời gian đó, hoàng tử lấy thêm một bịch côcain ra để chàng và bảy chú lùn cùng thưởng thức và chờ đợi. Rồi cả tám người cùng phê và từ từ ngã xuống thiêm thiếp ngủ. Bỗng họ cảm giác thấy có tiếng Bạch Tuyết nói, tiếng nói rất khẽ, và từ từ to dần:- Đây là đâu, tại sao tôi lại nằm ở đây, các chú lùn của tôi đâu cả rồi, sao tôi mệt thế này...??Hoàng tử lảo đảo đứng dậy đỡ lấy Bạch Tuyết và dìu nàng ra ghế ngồi. Chàng rút một điếu thuốc lá ra rắc một ít bột trắng rồi châm, đưa cho Bạch Tuyết:- Nàng làm một hơi cho tỉnh táo, tại nàng lắc suốt một thời gian dài nên mệt mỏi đó, với lại do tác động của Moócphin xung đột với chất độc gây lắc trong người nàng nên khiến nàng đau đầu đó thôi. Bạch Tuyết cầm điều thuốc rít vài hơi, nàng định thần trở lại rồi nhoẻn cười:- Chàng là ai hỡi chàng trai trẻ. Phải chăng thiếp đang mơ. Không, thiếp không mơ, phải chăng đây là sự thực, chàng đến để giải cứu thiếp à?- Đúng vậy, hỡi người đẹp. Nàng không mơ đâu. Ta đến để đưa nàng về sống với ta. Thề có ánh nắng đang dát vàng trên những cánh đồng côca của cha ta, ta nguyện yêu nàng tới trọn đời... Bạch Tuyết cảm động lắm. Nàng họp bảy chú lùn lại, quyết định thu hoạch nốt số anh túc còn lại, một phần chế ra bột nâu, số còn lại chế thành bột trắng, giữ lại vài cây để làm giống. Rồi họ gói ghém đồ đạc lên đường theo hoàng tử về đất nước của chàng. Nghe hoàng tử kể về những cánh đồng côca trải dài gãy cánh cò bay, Bạch Tuyết cứ mê đi cười tít mắt, giờ đây nàng có thể thoả thuê xài thuốc, bất cứ loại nào mà không sợ mụ dì ghẻ độc ác ám hại nữa rồi. Bảy chú lùn cũng thích chí lắm, họ quấn quít bên hoàng tử và Bạch Tuyết, nghĩ về những buổi phê triền miên mà không còn phải nặng nhọc ra đồng... Cuộc đời thật đẹp biết bao. Còn mụ dì ghẻ, vào một ngày , mụ chợt thích nghe gương thần thủ thỉ. Bởi vây, mụ treo gương lên vào lại hỏi như xưa. Lần này gương thần đỏ bầm lên rồi nói:“ Ngày xưa Bạch Tuyết lắc lưNgày này Bạch Tuyết khật khừ lên tiên “Mụ choáng váng khi nghe tin như vậy. Thẫn thờ, mụ trút gần một cân bột trắng vào ống tiêm rồi tiêm thẳng vào tim, mụ ta sốc thuốc chết thẳng cẳng. Thật đáng đời con người gian ác. |
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 5)
Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 4) Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 3) Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 2) Tam Quốc Ngoại Truyện Chí Phèo thời Blog Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn phần 1 (version 2) Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn phần 2 (version 2) Thạch Sanh - Lý Thông thời @ (version 2) Tết và 5 điều con gái cần nhớ Bình luận mới
nai_be' trong
Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 4)
Guest_nhung_* trong Một số Link truyện hay hu trong Một số Link truyện hay Guest_anhke8074_* trong Một số Link truyện hay DD trong Một số Link truyện hay viêt trong Tam Quốc Ngoại Truyện [email protected] trong Tây Du Hí (phần 9) tunn trong Đăng ký và sử dụng Box.net để lưu trữ dữ liệu bongtoivotinh trong Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn phần 1 (version 2) Guest_chuong_* trong Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 2) Ơ clock kìa
Tâm sự riêng
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu... Kiếm việc
Vào một đêm trăng thanh gió mát. Hiếm hơn nữa là đêm ấy có trăng khi toàn thành phố... mất điện, mất điện thì mới thấy ánh trăng, thấy ánh trăng lung linh lại sinh ra sự... lãng mạn. 20 điều tôi thích bạn!
Download Story
Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 1 http://www.box.net/shared/csfdmy3ezc Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 2 http://www.box.net/shared/nzjdljz6xj Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 3 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 4 http://www.box.net/shared/lgeygvoj5f Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 5 http://www.box.net/shared/k93pjkie7a Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 6 http://www.box.net/shared/ld6td3llzg Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 7 http://www.box.net/shared/2rbhbrcy46 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 8 http://www.box.net/shared/gp4n5f2526 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 9 http://www.box.net/shared/qpspzj8fy8 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 10 http://www.box.net/shared/nt77u995ob Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 11 http://www.box.net/shared/1mmgqqtpcy Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 12 http://www.box.net/shared/ta7ou9eirz Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 13 http://www.box.net/shared/lu360ez9yr Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 14 http://www.box.net/shared/ohk7gaiqpz Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 15 http://www.box.net/shared/jjtjds1igb Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 16 |
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com |