Xưa kia ở tuốt trên trời.
Ngọc Hoàng thượng đế thảnh thơi thấy buồn. Sai bắt một chú chuồn chuồn. Xịt vô mười lít nước tương đem hầm. Bỏ vô một ký ớt bầm Chanh chua năm trái, me dầm sáu tô. Nước mắt cá sấu bảy tô. Dịu dàng một xíu, tám tô dử chằn. Nêm thêm chín chú lăng quăng Mít khô, mít ướt, cằn nhằn, ghen tuông. Hai trăm(gr)nhõng nhẽo giận hờn. Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn đề. Ngọc Hoàng hứng chí hề...hề... "Sản phẩm" hoàn tất không chê chổ nào." Sai thiên lôi lấy bột nhào. Bắc Ðẩu canh lửa, Nam Tào quạt than Cuối cùng một tiếng nổ vang. Thế rồi "con ấy" tàn tàn bước ra. Bèn đặt tên nó "EVA" Còn gọi "con gái" hay là "cô em" Sau khi tạo ra con gái Ngọc hoàng hối hận áy náy quá trời Ngang ngược là nhất trên đời Có cô làm biếng ko rời khỏi chăn Cô thì tính cứ lằng nhằng Cô thì hung dữ bà chằn cũng chê Cô thì ăn hàng mãi mê Cô thì nhiều chuyện ngồi lê suốt ngày Nam tào ra ý kiến này Tạo ra một đấng anh tài thế gian Mục đích để trị mấy nàng Ý kiến hay quá ngọc hoàng chuẩn phê Nam nhân ra đời vì thế Làm cho con gái chết mê ....khà khà |
Nước Mắt Tương Phùng
Tuổi thơ diệu kỳ
Bài viết cuối
Bình luận mới
sea_stars trong
Bạn có biết rằng....
Guest_thuyvy_* trong Tình bạn là mãi mãi thuylinh trong Bói Tây Phương LÊ VĂN HUYÊN trong Dấu bộ tứ (Chương 5) Guest_thuyvy_* trong Cảm ơn một người cho tôi một lần biết yêu Tik Tik Tak
|