I only love

   Trong: Teen Story
 
Ai có dịp ghé qua Trường tiểu học Ái Tân ở làng Bảo Sơn, huyện Khoan Điểm, Liêu Ninh (một tỉnh miền đông bắc Trung Quốc - TQ) cũng không khỏi chạnh lòng khi chứng kiến khung cảnh im ắng và đìu hiu của nó. Đây là ngôi trường duy nhất tại TQ và có lẽ trên thế giới, được mở ra cho chỉ một học sinh.

Cậu học trò đặc biệt của trường là Lương Lương (tên nhân vật đã được thay đổi). Cha em là người đầu tiên ở huyện Khoan Điểm mang trong người virus HIV sau khi đi lao động ở nước ngoài về.

Do không biết về tình trạng của mình nên ông đã vô tình lây bệnh cho mẹ em. Ngày Lương Lương chào đời cách đây tám năm cũng là ngày em đeo trên mình bản án tử hình khắc nghiệt của một bệnh nhân HIV/AIDS.

Ngày tựu trường năm ngoái, Lương Lương háo hức xách cặp đến Trường tiểu học Bảo Sơn. Điều cậu nhận được trong ngày đầu tiên đến lớp chính là thái độ sợ hãi và xa lánh của bạn bè. Ngày thứ hai, nhiều học sinh nghỉ học hoặc xin chuyển trường.
Ngày thứ ba, giáo viên gọi Lương Lương lên, khuyên em nghỉ học. "Các bạn không muốn chơi với em vì sợ bị nhiễm bệnh" - Lương Lương buồn bã nói.

Ở làng Bảo Sơn, nơi mà điều kiện y tế và giáo dục còn nghèo nàn lạc hậu hơn so với những thành phố lớn, nhắc đến AIDS là người dân nghĩ ngay đến một căn bệnh khủng khiếp cần phải tránh xa.

Dù phòng y tế và phòng giáo dục địa phương đã tổ chức họp mặt để tuyên truyền kiến thức phòng chống AIDS và thuyết phục dân làng cho Lương Lương đi học, nhưng câu trả lời mà họ nhận được là "không".

Để bảo đảm quyền đến lớp của cậu bé, chính quyền quyết định mở một ngôi trường dành riêng cho em, đặt tên là Ái Tân.
Ngôi trường mang tên tình thương này thật ra là một phòng làm việc của hội đồng làng được sửa sang lại chút ít. Trường cũng có đầy đủ bàn ghế và bảng đen giống như ở Trường Bảo Sơn, nơi Lương Lương từng được học trong ba ngày ngắn ngủi.

Chi phí hằng năm của trường lên đến 2.250 USD (cao hơn rất nhiều so với chi phí bình quân mà Chính phủ TQ dành cho một học sinh tiểu học), được các phòng giáo dục của huyện, thị xã và làng chia nhau đóng góp.

Giáo viên duy nhất của trường là thầy Vương Lê Quyền, một nhân viên làm trong ngành văn hóa về hưu, tuổi đã ngoài 60. Thầy vừa kiêm vai trò giáo viên dạy toán, Hoa văn, âm nhạc và thể dục, vừa là người bạn duy nhất của Lương Lương.

Do điều kiện sức khỏe nên cậu bé chỉ đi học một buổi/ngày. Trong giờ thể dục và những giờ nghỉ sau khi học xong, hai thầy trò cùng nhau chơi các môn bóng rổ, bóng bàn, bóng chuyền và thậm chí cả... bắn bi.

"Tôi chỉ cố làm hết sức mình để cậu bé có việc để làm và luôn cảm thấy vui vẻ khi đi học. Nhưng thật sự, Lương Lương cần có bạn bè đồng trang lứa. Cậu bé quá cô đơn" - thầy Vương ngậm ngùi nói khi nhìn cậu học trò bé nhỏ đang đứng tần ngần bên cửa sổ lớp học.

Ánh mắt của em hướng về Trường Bảo Sơn, nằm cách đấy chưa đến 30m, nơi các cô bé cậu bé bằng tuổi mình đang vui vẻ chơi đùa.

Đến nay, đã có bốn người ở huyện Khoan Điểm có HIV/AIDS dương tính. Lương Lương là bệnh nhân trẻ em duy nhất trong số đó. Vì vậy mà có thể Trường Ái Tân sẽ mãi là ngôi trường cô đơn dành riêng cho một mình cậu.


   Trong: Teen Story
 
Sau Lưng Mùa Hạ Cũ
Trương Nam Hương


Và lại đến cái mùa hoa phượng đỏ
Kỷ niệm ơi chìm khuất ở nơi nào
Tiếng ve vỡ ra trăm nghìn mảnh nhớ
Em không về nhận một tháng năm sao !

Dành cả đấy cho em - dành cả đấy
Anh gom mây ngũ sắc bọc thơ tình
Em nhón gót cho thời gian tụ lại
Tay học trò giọt mực rớt lem xanh

Dành cả đấy cho em - dành cả đấy
Nguyên cơn mưa không thiếu hạt nào
Mắt mùa hạ trong veo nhìn thấu đáy
Nở phập phồng bóng nước tán me chao

Dành cả đấy cho em - dành cả đấy
Mượn thời gian hăm mốt tuổi, anh đền
Để mùa hạ nắng mưa là trai gái
Phượng cũng từng hồi hộp lúc kêu tên !

Và lại nhớ vòm trời hoa phượng cũ
Khép rưng rưng mùa ha. giữa tay cầm
Cửa lớp mở với một người trong đó
Vẽ lên bàn và hát những lời câm

Ai bảo nhớ, bảo dành cho em hết
Anh tìm em mắt cứ nhóng lên trời
Câu thơ viết tan vào mây ngũ sắc
Cuối sân trường vô vọng xác xe rơi !


   Trong: Teen Story
 
When I fall in love ....
Tớ thấy mình hình như ... hâm hâm! Tớ nhìn thấy ở cuộc đời những điều dễ thương kinh khủng mà 17 năm x 365 ngày trước chưa bao giờ tớ nhận ra. Tớ đến lớp và cười toe với đứa bạn hình như tớ đã lâu lắm ko nói chuyện, lâu đến nỗi tớ chả nhớ đã nói với nó lần trước là lúc nào nữa !?!
Và tớ làm trước bài tập cho tận tuần sau của môn học tớ ... ghét nhất!
When I fall in love ....
Tớ nhìn ảnh người ta và tưởng tượng một ngày nào đó nụ cười "dễ thương" kia sẽ thuộc về mình, còn nụ cười này sẽ chỉ dành cho người ta mà thôi. Rồi tớ ngồi tự liệt kê những điều về bản thân mình để đem ra so sánh. Tớ sẽ buồn mất mấy ... phút khi thấy mình hình như hơi .... xấu xí và ko được tốt cho lắm<_<, nhưng bù lại, tớ rất hiền lành và dễ tính. Tớ cũng thấy mình thông minh nữa, thế thì chẳng có lí do nào để người ta không thích tớ cả. Nhưng mà sao vẫn lo lắng quá ....
When I fall in love ....
Tớ vô cùng sung sướng khi phát hiện ra nàng thích đi dạo --> giống tớ, nàng lại còn thích đi bộ nữa chứ. Và trời ơi có phải ông trời muốn tớ phải thích nàng mới được không?
When I fall in love ....
Và thế là.... ten ten ten tèn ... tớ nhất định phải lập kế hoạch "trái tim bên phải" để chinh phục nàng! Tớ hỏi về những điều con gái thích và ko thích, tớ tìm hiểu sở thích riêng của người ta thật kĩ càng. Và tớ sẽ cố gắng biến tớ - chính bản thân tớ chứ ko phải cái gì khác - trở thành hình ảnh dễ thương nhất quả đất này trong mắt nàng!
When I fall in love ....
Tớ đã có dopin để học, để bồi dưỡng tâm hồn mình. Tớ có lòng tin chắc chắn, nàng sẽ phải để ý tới tớ trong một ngày đẹp trời đầy nắng gió gần nhất!


Lần đầu tiên tớ "nói chuyện riêng" với nàng ....

 
Thông tin cá nhân

buicuong
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31



(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

Truyện cười

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com