www.maiyeuhan.so1.vn

Ý nghĩa các loại hoa hồng
:excited:User Posted Image
:excited:HOA HỒNG   
Hoa hồng (màu hồng):       Tỏ lòng ái mộ, tỏ sự hạnh phúc vinh dự.
Hoa hồng gai            :      Tỏ lòng tốt.
Hoa hồng đỏ           :       Một tình yêu mảnh liệt và đậm đà, tỏ sự hạnh phúc vinh dự.
Hồng trắng             :    Tình yêu trong sáng và cao thượng.
Hoa hồng BB            :      Tình yêu ban đầu.
Hoa hồng bạch          :      Ngây thơ duyên dáng và dịu dàng.
Hoa hồng nhung          :      Tình yêu say đắm và nồng nhiệt.
Hoa hồng vàng           :      Một tình yêu kiêu sa và rực rỡ. Tình yêu sút giảm và               
                                     sự phản bội tỏ ý cắt đứt quan hệ.
Hoa hồng phớt           :       Bắt đầu một tình yêu mơ mộng.    
Hoa hồng đậm           :       Người đẹp kiêu kì.
Hoa hồng thẩm           :      Tình yêu nồng cháy.
Hoa hồng cam           :      Tình yêu hòa lẫn với ghen tuông.
Hoa hồng viền trắng   :      Tình yêu kín đáo, sâu sắc, sẵn sàng hy sinh cho người
                                     mình yêu
Hoa hồng phấn           :      Sự trìu mến.
Hoa hồng tỉ muội    :      Khi được tặng, nếu là bạn trai thì cần hiểu rằng: Bạn
                                     là một đứa em ngoan.:excited:



Tik Tik Tak

Blog bạn bè
Nước Mắt

Đừng cố che giấu những giọt nước mắt. Hãy khóc để là chính...



Khi Cô Đơn

Khi Cô Đơn

Khi cô đơn bạn sẽ thấy mình tuy có nhiều...

Trang nhật ký của một người con gái

Sáng hôm nay khi đến công ty . Vẫn như mọi ngày vẫn cafe - rồi ngồi nói...



Anh đã quen rồi...!

Em !
Giờ là tháng 5 rồi . Tháng 5 với anh đầy cô đơn và lặng lẽ .
Đã...



Có phải mình quên nhau rồi ?
 Sáng nay trời lạnh quá - cái lạnh đâm sâu vào tim , buốt giá cả tâm...


...ẤY ƠI...
¯`·.º-:¦::..:: ẤY BIẾT KHÔNG ::..::-:¦:-º.·´¯)

...Không biết bao nhiêu lần tớ nhìn lên bầu trời đầy sao để ước nguyện......Tớ ước rằng chúng ta sẽ mãi ở bên nhau......Tớ ước rằng tới sẽ mãi là người lau những giọt nước mắt lãn trên má của Ấy, sẽ luôn là người để Ấy chia sẽ niềm vui nổi buồn......Và Ấy õi điều ước quan trọng nhất là gì Ấy có biết không? Tớ ước rằng Ấy sẽ là người hạnh phúc nhất trên thế gian để Tớ là người hạnh phúc sau Ấy.

...ẤY ƠI...

Giá như những lúc ngồi cùng Ấy thời gian cứ kéo dài mãi. Giá như Tớ có thể bước vào tâm hồn của Ấy. Giá nhý Tớ có thể ghi nhớ một cách rỏ ràng hình ảnh Ấy trong tâm trí. Giá như Tớ có thể mõ về Ấy hằng đêm. Giá như Tớ biết Ấy nghĩ gì về Tớ. Giá như mà có Ấy ở đây! Giá như Ấy là con mắt phải, Tớ là con mắt trái thì mình sẽ mãi mãi ở bên nhau, chẳng có con mắt thứ 3 nào cả. Giá như thế gian là một buổi hoàng hôn, Ấy là mặt trời và Tớ là biển rộng. Giá như Tớ chẳng bao giờ phải hoài nghi về câu chuyện cổ tích, hoàng tử lấy vợ, công chúa lấy chồng, sẽ chỉ có những đứa trẻ thôi dắt tay nhau qua cánh đồng cỏ nội. Giá như chúng ta hiểu nhiều hõn những ðiều chúng ta biết: rằng mọi dòng sông đều đổ ra biển nhưng không phải sông nào cũng sâu, cạn nhý nhau.

...VÀ ẤY ÕI...

Giá mà Tớ có thể biến mọi cảm xúc thành lời. Giá mà Tớ có thể gửi những yêu thương vào gió. Giá như thương yêu không bao giờ phải là ngọn cỏ để vô tình bị dẫm nát dưới chân qua. Giá như thế gian chỉ có một ngôi nhà để chúng ta có chung ô của sổ, chung cửa đi và chung một mái nhà. Giá như mà Ấy biết những điều giản đõn chẳng thể nói thành lời. Giá nhý mà tớ chẳng bao giờ phải ngần ngại mỗi khi nhìn sâu vào đôi mắt Ấy, không phải đắn đo điều gì đó vô tình. Giá nhý Tớ hiểu được điều giản đõn sau những tiếng thở dài, sau ánh mắt, nụ cười, sau cái nhìn xa xôi, sau những nét trầm tý trên gương mặt Ấy và mỗi khi nghĩ về tớ...Giá nhý Ấy đừng bao giờ nghĩ rằng Thi sĩ biết làm thõ...bởi vì thế mà họ mõ rất giỏi...Giá nhý Ấy đừng bao giờ nghĩ rằng Nhà vãn biết viết truyện...bởi vì thế mà họ bịa rất tài...Tớ có thể là Thi sĩ, là Nhà vãn hay một Người viết kịch, tớ có thể tô màu lên những điều nhợt nhạt của cuộc sống nhưng dường như trái tim Tớ lại là ðiều mà chẳng bao giờ Tớ có thể viết hết thành lời. Ðõn giản vậy thôi....!

...TỚ YÊU ẤY...!

......Và giá như có một sự đọc ngược trở lại để đừng bao giờ có một dấu "chấm" sau tất cả những ðiều được viết ra từ những nỗi niềm vô hạn !


Dù sao đi nữa, tớ vẫn lun iu ấy....

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31

SMS đẳng cấp
"Đố em noh ssiW nghĩa là gì? Chỉ cần xoay ngược lại điện thoại, em sẽ biết ngay. a nhớ e!"

"Thông báo: thời tiết đếm nay rất lạnh! số máy 090******x gửi tặng 1 chút ấm áp cho người đang đọc tin nhắn này!"

"Trời hôm nay mưa , bỗng nhiên nhớ đến 1 ng , ko biết ng đó có nhớ đến mình ko nhỉ"

"Bé biết anh ngồi đâu để nhắn tin cho bé ko? gần ngọn cây đấy, trên đây dưới đất ko có sóng. Vì anh nhớ bé rất rất nhiều".

"Lo học đi, h còn lôi điện thoại ra đọc tin nhắn à" ( tin nhắn dành cho các pé đang thi)

"Dậy đi bé ơi, oánh răng, rửa mặt rồi còn đi thi, anh đã dọn đường rồi, ko sợ tắc đường nữa đâu"

Rủ pé đi ăn tối : "Xin nữ thí chủ cho bần tăng tý cơm tối"

"Theo thông tin từ trung tâm khí tượng thủy văn, sáng mai trời vẫn tiếp tục mưa và lạnh, nhắn số điện thoại này sáng đi làm nhớ mặc ấm và mang áo mưa. Còn bây giờ: Chúc em ngủ ngon"

"Ngủ ngoan nhé, ko được đạp chăn ra đâu, lạnh lắm đấy! Anh ngủ đây"

"Nếu có bản án dành cho anh vì đã yêu em thì anh xin đứng trước toà và nhận bản án chung thân được bên em suốt đời..."

"Nếu vẫn còn buồn trong lòng, hãy gọi đến số 09....... Đó là số tổng đài 1080 của riêng em đấy."

"Mặt Trăng là vệ tinh của Trái Đất, còn em là vệ tinh của cuộc đời anh"

"Kể từ khi mặt phẳng trái tim anh bị đường vuông góc từ ánh mắt em hạ vào, anh không thể xác định nổi bán kính để vẽ vòng tròn tình cảm của mình nữa"

"Trên Trái Đất có 8.000.000.000 người. Và anh không hiểu vì sao anh chỉ nhắn tin cho mỗi mình em. Có lẽ vì 7.999.999.999 người còn lại không thể thay thế được em"


"Châu Âu ngủ, Châu Á cũng đang ngủ, Châu Mỹ đang tối dần, chỉ có đôi mắt đẹp nhất trên thế giới này đang đọc tin nhắn của anh"

"Lúc em chào đời, trời đã mưa. Đó là trời khóc vì tiếc rằng đã để mất một thiên thần tuyệt vời như em"

"Mọi người dạy cho anh biết rằng một giờ có 60 phút, một phút có 60 giây, nhưng không ai dạy anh rằng một giây thiếu em là một giây bất tận, một phút vắng em là một phút vĩnh hằng"

"Làm sao em có thể bắt trời không mưa khi trên trời dày đặc mây đen? Làm sao em có thể bắt lá vàng không rụng khi mùa thu đã tới? Làm sao em có thể bắt anh không yêu em khi em có trên đời này?"

"Anh chỉ ước một thảo nguyên đầy chó. Một nông trường bát ngát lá mơ xanh. Một dãy Trường Sơn trồng đầy sả ớt. Một dòng sông chứa đầy rượu Jonny. Ðể nơi ấy tháng ngày anh tu luyện. Xa bụi trần và quên lãng bóng hình em ........"

"Buồn cười cực em à, anh vừa mơ thấy em rủ anh đi chơi vườn hoa rồi sau đó ... hun anh! Anh hỏi là em thích anh à, thì em gật đầu! Sau đó chúng mình đi chơi tiếp vui lắm!
Này, mơ thôi đấy, không có vấn đề gì đâu! He he!"

Nếu bất chợt emnhận ra rằng mình đang trong 1 căn fòng tối, nhìn thấy máu và sự ẩm ướt ở khắp mọi nơi. Đừng lo em ạ, emđang ở một nơi rất an toàn - trái tim anh

Trên thiên đường có 10 thiên thần: 5 thiên thần đang chơi đùa, 4 thiên thần đang nói chuyện và 1 thiên thần đang đọc tin nhắn này...

Thầy Toán dạy anh 1 giờ = 60 phút, 1 phút = 60 giây, nhưng thầy chẳng nói với anh 1 giây không có em lại bằng tới 100 năm. Nhớ em!

"Nếu anh ở dưới địa ngục và em ở trên thiên đường. Anh sẽ ngước nhìn và hân hoan cùng em. Nhưng nếu anh ở trên thiên đường và em ở dưới địa ngục, anh sẽ cầu Trời gửi anh xuống bởi anh biết rằng thiên đường sẽ ko phải là thiên đường nếu thiếu em!

Anh đã đánh rơi một giọt nước mắt vào biển khơi, và khi một ai đó tìm thấy nó thì đó là lúc anh ngừng yêu em

Anh có chữ “I”, anh có chữ “L”, anh có chữ “O”, anh có chữ “V”, anh có chữ “E”, và hãy cho anh biết làm thế nào để anh có “U”

Mỗi ngày, khi Chúa mở cánh cửa thiên đường, Ngài nhìn anh và hỏi: ”Điều ước hôm nay của con là gì?!”. Anh trả lời: Xin Người hãy bảo vệ người đang đọc tin nhắn này!

Một ngày nào đó khi anh chết đi hoặc đi đâu đó thật xa, anh sẽ viết tên em lên tất cả những vì sao, để người người có thể ngước lên nhìn và hiểu rằng em có nghĩa với anh nhường nào.

Nếu giọt nước là những nụ hôn, anh sẽ trao em biển cả
Nếu lá là những ôm ấp vuốt ve, anh sẽ tặng em cả rừng cây
Nếu đêm dài là tình yêu, anh muốn gửi em cả trời sao lấp lánh
Nhưng trái tim anh không thể dành tặng em được vì nơi đó đã thuộc về em

Anh viết tên em trên cát nhưng sóng biển cuốn trôi đi, anh viết tên em trên bầu trời nhưng gió thổi bay mất, nên anh viết tên em trong trái tim anh nơi mà nó sẽ ở mãi …

Anh mời em một chuyến du lịch đặc biệt:
Hướng đi - các vì sao.
Người lái - tình yêu.
Phương tiện giao thông - trái tim.
Hành khách - em và anh.
Vé không được trả lại bởi anh đã mua bằng 3.000 cái hôn

Anh đã chuyển 2.000 giấc mơ và 1.000 ý nghĩ ngọt ngào vào tài khoản trong trái tim em. Những khi không có thời gian dành cho anh, em hãy lấy chúng từ tài khoản.

Tin gửi lúc nửa đêm: "Tự nhiên anh nghĩ em đang lạnh và buồn vì phải ngủ một mình, đang sắp mơ những giấc mơ hãi hùng... Vì thế anh quyết định nhắn tin để đánh thức em...".

Giáng sinh năm nào chúa cũng xuống trần gian, pé bit để làm rì hem?để tìm thiên thần xinh đẹp nhất của ổng bị lạc xuống đây, nhg mòa a hem cho ổng bít thiên thần của ổng đang đọc tn này đâu, lỡ ổng mang pé về thì Search Engine Optimization!?!?

"Có đôi khi lý trí anh bảo con tim anh, thoy hok iu hok zận hờn hok nhớ..., nhưng trái tim anh vốn là tên quái gỡ, cứ cồn cào tha thiết gọi tên em.!"

"Em ạ! Anh nhờ bưu điện gửi đến em một món quà. Đó là nỗi nhớ
anh dành cho em lúc này. Nhưng thật tiếc họ đã từ chối. Họ bảo nó
quá lớn không thể gửi được. Um, anh phải làm sao đây?"

"Thuê bao quý khách đang dùng hiện đang bị 1 thuê bao khác để ý. Đề nghị quý khách chú ý."

Em đã ngủ chưa , nếu mơ thấy ác mộng thì anh là con quỷ trong ác mộng đó , còn nếu ko ngủ được , hãy gọi cho anh nhé , đừng ngại gì cả, anh tắt máy rồi.


Có 1 lần Chúa hiện lên và hỏi anh "Nếu phải chọ giữa 1 người yêu hoàn hảo và $1000000000, con sẽ chọn gì?""anh trả lời anh chọn $1000000000, vì anh đã có em là người yêu hoàn hảo , cần thêm làm gì ?


" Nếu e thích đi chơi, a sẽ đi cùng e...nếu e vui, a sẽ cười cùng em...nếu e khóc, a sẽ khóc cùng em...còn e ko ngủ đc thì a chịu thôi...vì a ko thể ngủ cùng em ... ^ ^"

Em có rảnh rỗi không?
Có, sao hả anh?
Vậy để anh nhắn tin cho em xoá ...

"You can fall from the sky, you can fall from a tree, but the best way to fall is in love with me"

" ............................" Chỉ cần thế là cả 2 đều hiểu rồi đúng ko?


"Nếu sắc đẹp là 1 tội ác. Em xứng đáng bị tử hình"

"Xin chào bạn. Đây là tổng đài tin nhắn . Ấn phím 1 để có 1 lời khen. Phím 2 cho một lời chúc tốt đẹp. Phím 3 cho 1 nụ hôn. Phím 4 cho 1 cuộc hẹn. Nếu muốn tất cả hãy bấm số của tôi" 






Gửi người tôi yêu !

http://www.maiyeuhan.co.cc

Tôi làm website này để gửi đến người tôi yêu một chút ấm áp , một chút lắng đọng . Với tôi " tình yêu " là phải hy sinh , hy sinh vì người mình yêu , hy sinh để người yêu được hạnh phúc .
Nếu một ngày tôi và người không ở bên nhau được nữa thì tôi vẫn luôn cầu mong cô ấy sẽ hạnh phúc bên người cô ấy chọn .
Nếu đoạn đường cô ấy đi có đôi khi vấp ngã tôi sẽ động viên cô ấy " hãy đứng lên " . Tôi sẽ luôn dõi theo bước cô ấy đi , luôn ở bên cạnh cô ấy !


38 Trang « < 22 23 24 25 26 > » 

Các bài viết vào Friday 8th January 2010

 

Các chuyên gia sinh vật vô cùng sửng sốt khi tìm thấy một chủng vi khuẩn hoàn toàn mới ở độ sâu 2,8 km dưới lòng đất. Chúng tồn tại mà không cần tới ánh sáng mặt trời và oxy.

Loài vi khuẩn được tìm thấy khi người ta khoan thăm dò mỏ vàng Mponeng, gần thành phố Johannesburg của Nam Phi. Khi thấy nước trong một khe nứt ở khối đá bazan, các nhà khoa học của Đại học Princeton (bang New Jersey, ) và Phòng thí nghiệm quốc gia Lawrence Berkeley (bang California, ) tiến hành phân tích những mẫu gene mà họ tìm thấy trong nước để tìm hiểu xem có bao nhiêu vi sinh vật sống trong đó. Kết quả cho thấy 99,9% ADN thuộc về một loài vi khuẩn chưa từng được biết tới. Họ đặt tên cho loài mới là Desulfotomaculum

Trong môi trường có nhiệt độ lên tới 60 độ C, không hề có ánh sáng và oxy (O), Desulfotomaculum tồn tại mà không cần tới quá trình quang hợp để tạo ra thức ăn. Phát hiện này khiến nhiều nhà khoa học tin rằng, những vi khuẩn tương tự có thể tồn tại trên các hành tinh khác.

"Đây là lần đầu tiên giới khoa học tìm thấy một cộng đồng sinh vật mà trong đó chỉ có một loài vi khuẩn duy nhất. Điều đó có nghĩa là chúng phải tạo ra mọi thứ cần thiết cho sự sống từ một môi trường chết.", Carl Pilcher, Giám đốc Viện Sinh vật học vũ trụ của NASA, phát biểu.

Tất cả vi sinh vật mà chúng ta biết đều cần tới quá trình quang hợp và ánh sáng mặt trời một cách trực tiếp hoặc gián tiếp. Chẳng hạn, những vi sinh vật ở dưới đáy đại dương không nhận được ánh sáng mặt trời, nhưng chúng sử dụng oxy hòa tan trong nước. Mà oxy hòa tan lại được tạo ra nhờ quá trình quang hợp của những sinh vật phù du trên bề mặt.

Dylan Chivian, chuyên gia của Phòng thí nghiệm quốc gia Lawrence Berkeley, nhận thấy Desulfotomaculum lấy năng lượng từ uranium và các nguyên tố phóng xạ khác trong đá bazan. Nó có một số gene để tách carbon © từ carbon dioxide (CO2) hòa tan và nitơ (N) từ đá. C và N là hai nguyên tố quan trọng đối với sự sống, vì chúng tạo nên protein, amino axit. Desulfotomaculum có những gene để sản xuất tất cả amino axit mà nó cần.

Desulfotomaculum tránh những tác nhân có hại từ môi trường bằng cách tạo ra lớp vỏ cứng (bào tử trong) để bảo vệ ADN và ARN khỏi tình trạng mất nước và sự xâm nhập của hóa chất độc hại. Nó có một roi để định hướng.

"Người ta từng đặt câu hỏi: Sự sống có tồn tại trên các hành tinh khác? Có sinh vật nào đủ khả năng tồn tại mà không cần tới ánh sáng mặt trời? Giờ đây tôi có thể trả lời là có và Desulfotomaculum chính là bằng chứng", Dylan phát biểu.

Chris McKay, một chuyên gia về sinh vật học vũ trụ của NASA, cho rằng từ trường hợp của Desulfotomaculum, các nhà khoa học có quyền hy vọng rằng một ngày nào đó, chúng ta sẽ tìm thấy một loài vi khuẩn sống bên dưới bề mặt của sao Hỏa, sao Thổ hoặc một hành tinh nào đó trong hệ mặt trời.


 

Những ngày qua, có rất nhiều người hiếu kỳ ở nhiều nơi kéo tới ấp 4, xã An Hoà, huyện Long Khánh, tỉnh Đồng Nai để “xem tận mắt” bé gái 3 tuổi có thể nổi trên mặt nước nhiều giờ. Đó là bé Ngô Thục Trinh.

Trinh07.jpg
Bé Trinh có thể nổi trên mặt nước nhiều giờ mà không hề chìm

Anh Nguyễn Quốc Bình - người nhận nuôi bé Trinh từ nhỏ cho biết: Mẹ của Trinh quê Bến Tre, không có chồng, lại bị mắc bệnh tâm thần. Năm 2006, thương hoàn cảnh khó khăn của mẹ con Trinh nên anh Bình đã đón hai mẹ con về nhà mình ở Đồng Nai.

Xung quanh nhà nhiều ao, bé Trinh lại hay nghịch nên anh Bình rất lo mỗi khi đi vắng. Anh quyết định cho bé Trinh tiết xúc với nước sớm để làm quen. Một lần, anh Bình bế bé Trinh (khi đó mới gần 2 tuổi) ra ao tắm nhưng không may bị trượt tay xuống nước. Anh hốt hoảng nhảy xuống vớt, nhưng anh chợt phát hiện thấy bé Trinh không hề chìm xuống.

Không tin vào mắt mình, anh Bình quyết định thả bé Trinh xuống nước lần nữa và theo dõi thì thấy cháu không chìm, tay chân không hề cử động. Lúc đó anh mới tin thực sự rằng, bé Trinh có khả năng nổi trên mặt nước. Nhiều người trong khu vực thấy lạ nên mỗi lần thấy bé Trinh tắm đều đứng xem khả năng đặc biệt của em.

trinh07a.jpg
Khi ở dưới nước, bé Trinh có thể nói chuyện, ăn và hát được

Ngoài khả năng nổi trên mặt nước, bé Trinh còn có thể nghe rất rõ những tiếng động, hay tiếng nói chuyện của mọi người ở trên bờ. Khi lật úp người xuống nước thì cơ thể của bé nổi ngược lại. Lấy tay dìm xuống thì bé Trinh lại nổi lên mặt nước như chiếc phao bơm hơi.

Mỗi lần có người đến nhà chơi, mọi người đều muốn chứng kiến khả năng của bé. Khi xuống nước, bé chỉ biết giơ tay lên và nổi cả người trên mặt nước nhiều giờ. Điều đáng nói, bé Trinh chưa từng học bơi và không hề biết bơi.


 

” có tên đầy đủ là Bùi Văn Toán, sinh năm 1958, ở xã Tiền Phong, huyện Đà Bắc, tỉnh Hòa Bình. Hơn 30 năm về trước, do đổ vỡ trong hôn nhân, chán đời, ông bỏ làng vào rừng trú ẩn.

Sau đó, một người dân trong làng tình cờ đi bẫy thú trên ngọn núi Lắm vô tình phát hiện ra ông đang sống trong một hang đá với hình dạng không một mảnh vải che thân.

Bị vợ phản bội, bỏ vào rừng sống

Trong số những người dân đang sinh sống ở xã Tiền Phong thì Bùi Văn Tiệp ở xóm Phiếu là người đã từng có nhiều dịp tiếp xúc với “”. Cách đây năm năm khi người trong xóm xôn xao về thông tin có một gã “”, hình dáng cổ quái, leo trèo như sóc sống trong hang đá trên núi Lắm, Tiệp đã cùng một số người dân trong làng không quản ngại đường xa, nguy hiểm lặn lội vào hang xác minh sự thật.

Giường của “” trong hang đá.

Tiệp kể: “Khi mọi người vào hang, “” lập tức lủi sâu vào trong trốn. Phải thuyết phục rất lâu gã mới chịu rời chỗ nấp ra gặp mọi người. Sau một hồi gặp gỡ, trò chuyện, chúng tôi mới biết rằng “” chính là anh Bùi Văn Toán đã mất tích khỏi làng hơn 25 năm về trước. Gã bỏ làng vào rừng cũng chỉ vì một lý do chẳng giống ai: “bị vợ phản bội”. Chẳng là sau khi kết thúc chiến tranh, gã Toán rời đơn vị về quê sum họp gia đình. Ai ngờ, về đến nhà gã nhận được tin vợ con mình đã theo đàn ông khác. Quá đau khổ, gã đóng cửa nằm lỳ trong nhà suốt cả tuần rồi rời làng vào hang núi Lắm ở ẩn”.

Ông Bùi Văn Chức, trưởng xóm Phiếu, vốn là bạn của “” khi trao đổi với chúng tôi cũng xác nhận người sống trong hang núi Lắm chính là Bùi Văn Toán. Ông Chức cho biết đã nhiều lần vào hang thuyết phục “” về làng sinh sống nhưng đều bị từ chối với lý do sống ở đây quen rồi nên chẳng có gì phải sợ sệt. Vì thế, mọi người cũng chỉ còn biết cách thỉnh thoảng mang vào hang cho ông vài bộ quần áo và một ít gạo, muối.

30 mùa giá rét không một mảnh chăn

Biết chúng tôi muốn vào hang gặp “”, Tiệp không ngần ngại làm người dẫn đường. Để vào được nơi “” trú ngụ, phải vượt hơn năm km đường rừng và mất khá nhiều thời gian mới trèo lên được đến hang.

Cái hang, “nhà” của “”, thực chất là một hốc đá nhỏ, sâu độ 4 m, rộng 2 m. Gia sản của ông chẳng có gì đáng giá ngoài hai tấm phản và mấy bộ quần áo cáu bẩn. “” hiện ra trước mặt chúng tôi với thân hình gầy guộc, nước da đen sạm nhuộm màu nắng gió. Thấy có người vào chơi, lại vác đồ đạc lỉnh kỉnh, máy ảnh lạ mắt khiến “” cứ nhảy lên như con choi choi. Mọi thứ mặc trên người chúng tôi đều khiến ông ngạc nhiên. Ông sờ mó quần áo, nắm tay, nắm chân từng người một. Khi chúng tôi chụp ảnh, ánh đèn flash lóe sáng khiến ông hốt hoảng chạy tót vào trong hang. Phải vất vả lắm anh bạn dẫn đường mới gọi được ông ra ngoài để trò chuyện.

Trong câu chuyện với “”, chúng tôi hoàn toàn kinh ngạc bởi sức chịu đựng dẻo dai của ông trước sự khắc nghiệt của thời tiết núi rừng. Tính đến nay, ông Toán đã “an cư” ở khu đồi Lắm này gần 30 năm. Nắng nóng 40 độ C rồi lạnh âm 5 độ C nhưng ông vẫn “bình yên vô sự”.
 

Đồ ăn của ông Toán ở rừng không có gạo mà chủ yếu là rau, thú rừng và thịt chuột.

Tiệp kể: “Mùa đông năm ngoái, khi thấy trời rét đậm, nhiệt độ xuống thấp, nhiều người trong làng bấm bụng phen này “” khó lòng chịu được, thế nào cũng mò về làng lánh nạn. Vậy mà hết mùa đông, chẳng thấy gã mò về. Nhiều người lo xa nghĩ gã đã chết. Đến khi vào hang thấy gã vẫn khỏe như vâm. Hỏi ra mới biết bí quyết để gã qua được đợt giá rét là luyện võ trong hang, đốt thật nhiều lửa sưởi ấm và cố gắng luôn no bụng. Đồ ăn của gã ở rừng không có gạo mà chủ yếu là rau, thú rừng và thịt chuột”.

Cuộc chiến sinh tử với hổ, báo

Ông Toán kể: “Hồi mới vào rừng, khu vực núi Lắm có nhiều thú quý hiếm, trong đó có cả những loài nguy hiểm như hổ, báo. Nhiều lần tôi tưởng đã cầm chắc cái chết nhưng may rủi thế nào tôi vẫn cứ thoát nạn. Sau đó, tôi đã nghĩ ra cách đối phó các loài thú hung dữ bằng cách làm dụng cụ bắt hổ với lưới, bẫy, cũi”.

Không có sẵn dụng cụ, ông tìm được cây sót để đan lưới từ vỏ của thân cây này. Ông chặt cây sót, bóc lấy lớp vỏ dài, tròn. Vỏ được xử lý bằng cách lấy khúc gỗ khác đập dập, rồi ngâm trong nước vài ngày để cho bột gỗ rã ra, chỉ còn trơ lại sợi. Sợi được xe bện chắc lại thành dây to bằng ngón tay cái. Lưới được đan bằng các dây bện đó.

Trong suốt năm năm ròng ông Toán đã chiến đấu với không dưới 10 con hổ. Thế nhưng mỗi lần bắt được chúng, ông không giết mà gỡ lưới từ từ cho chúng đi, còn mình thì đi nơi khác. Báo hại cũng vì thả hổ mà có lần ông đã suýt phải bỏ mạng, đó là khi ông bẫy được và thả một con hổ to chừng 200 kg. Do hổ quá khỏe, đã phá được lưới lao ra, may mà ông trèo được lên cây, còn con hổ thì bị một dây lưới cột lại nên không truy đuổi được. “Tôi quý hổ lắm nên không nỡ giết nhưng chẳng hiểu sao dạo gần đây chẳng thấy xuất hiện nữa. Có lẽ nó đã bị săn bắt hết cả rồi”, ông Toán nói.

Chúng tôi hỏi sao ông không rời hang về làng sinh sống thì ông nói rằng đã quen với cuộc sống nơi đây nên sẽ suốt đời ở lại đây. Ông chỉ mong muốn thỉnh thoảng có người mang rượu lên cho ông để uống cho ấm trong những ngày mùa đông giá rét…

 
Một nữ Việt kiều Mỹ trước khi mất có để lại di nguyện: “khi sống chung nhà thì chết cũng muốn được ở chung” nên người nhà đã chôn người phụ nữ ấy tại chính giữa ngôi biệt thự mà chị đã bỏ tiền xây dựng.

 

Mộ và ban thờ chị Liên được đặt trang trọng giữa phòng khách.

 

Một ngày đầu tháng 6, chúng tôi về ấp Tân Thi An, xã Tân Thạch, huyện Châu Thành, tỉnh Bến Tre để tìm hiểu thực hư về một ngôi mộ có một không hai ở đây.

Đi dọc theo bờ sông Rạch Miễu, cách bến phà cũ chừng 500m, chúng tôi tìm đến một căn biệt thự rất đẹp. Bước vào cổng chính của căn biệt thự, đập vào mắt chúng tôi là một ngôi mộ khá lớn, gây cảm giác ớn lạnh.

Bốn bề ngôi mộ được ốp đá hoa cương màu vàng, phía trên có ghi tên, tuổi người đã khuất, đặc biệt có 4 câu thơ:

“Liên ơi thôi đã thôi rồi/ Liên nay đã mất, Sen vàng còn đây”

(người đã khuất tên Liên) và

“Giai nhân tự cổ như danh tướng/ Bất hứa nhân gian kiến bạc đầu”.

Làm theo di nguyện của người đã mất

Tiếp chúng tôi là anh Trần Văn Tuấn (39 tuổi), em trai của người đang nằm trong ngôi mộ chính giữa nhà. Khi chúng tôi hỏi về ngôi mộ, anh Tuấn nói ngay: “Gia đình chúng tôi làm theo di nguyện của chị nên chôn chị ngay đó”.

Rồi anh Tuấn kể cho chúng tôi nghe về cuộc đời của chị mình. Chị tên Trần Thị Kim Liên (SN 1960), vốn có một cuộc sống rất khó khăn, sống bằng nghề gánh cá mướn. Năm 18 tuổi, chị yêu và cưới một người chở ghe cá.

Năm 1981, 2 vợ chồng chị qua Mỹ sinh sống. Tại Mỹ, chị sống bằng nghề làm móng và kinh doanh đồ trang trí nội thất. Dù công việc phát đạt, nhưng sau khi gom được chút vốn liếng, chị gom tiền trở về quê hương cho mẹ xây nhà.

Kể đến đây, anh Tuấn xúc động: “Chị nói là từ nhỏ cuộc sống khó khăn nên có ước mơ là sau này sẽ cố gắng làm nhiều tiền để xây một căn nhà lầu để ở”. Điều đó đã trở thành hiện thực khi một căn biệt thự hoành tráng được xây lên vào năm 2006. Theo anh Tuấn, chi phí xây ngôi biệt thự đó vào khoảng 1,7 tỷ, tất cả đều là tiền chị Liên gửi về.

Tuy nhiên, biệt thự mới xây, chị ở chưa được bao lâu thì phát hiện mình bị bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối. Theo anh Tuấn nói, chị Liên có ở chừng 3 tháng rồi về Mỹ và đến tháng 5/2007 thì chị Liên mất.

Toàn cảnh ngôi biệt thự nhìn từ ngoài vào.

 

Trước đó, biết mình sống chẳng được bao lâu nữa nên chị Liên có di nguyện để lại việc hậu sự của mình. Chị Liên nói khi sống chị sống cùng mẹ và em thì khi chết chị cũng muốn được ở cùng gia đình, nên chị yêu cầu được an táng ngay trong căn biệt thự mà chị đã bỏ tiền xây dựng.

Trong ngôi biệt thự có một phòng nhỏ cạnh phòng khách phía trước mà theo anh Tuấn nói là chị Liên định làm chỗ để xe hơi, biết mình sắp chết chị Liên muốn được chôn ở đó. Tuy nhiên sau đó chị Liên đổi ý và yêu cầu gia đình chôn mình ngay chính giữa nhà, tức là tại phòng khách.

Sau khi chị Liên mất, gia đình đã có gửi đơn lên chính quyền địa phương xin được chôn chị trong nhà và được địa phương đồng ý. Thi thể chị Liên được chuyển từ Mỹ về và được quàn trong một chiếc quan tài rất đẹp. Đám tang được gia đình tổ chức chu đáo, hoành tráng.

Việc chị Liên được chôn ngay tại phòng khách ngôi biệt thự đã thu hút rất đông người đến viếng cũng như đến “xem” đám tang.

Bước vào cửa nhà sẽ thấy ngay ngôi mộ

Như vẫn còn sống cùng gia đình

Theo anh Tuấn, việc chôn cất chị Liên không xảy ra một trở ngại nào. Nhiều người cho rằng chôn ngay trong nhà sẽ không đảm bảo môi trường nhưng từ lúc chôn cho đến bây giờ (gần 2 năm) gia đình vẫn không thấy có biểu hiện gì của việc ô nhiễm. Không ai trong gia đình mắc bệnh hay có những vấn đề gì đó về sức khỏe.

Anh Tuấn nói thêm, từ đó đến nay, cuộc sống của gia đình không có gì thay đổi. Mọi người đều cảm thấy như chị Liên vẫn sống cùng gia đình. Anh Tuấn thừa nhận mới đầu chứng kiến cảnh các thợ đào huyệt trong nhà ai cũng ớn lạnh nhưng rồi cũng quen dần. Giờ thì chỉ nghĩ như chị đang nằm ngủ ở phòng khách mà thôi.

Anh Tuấn dẫn chúng tôi lên thăm căn phòng của chị Liên ở trước khi mất. Mọi vật dụng, đồ dùng của chị vẫn được giữ nguyên như khi chị còn sống.

 

Hỏi về những tranh chấp vật chất có thể xảy ra sau này, anh Tuấn cho biết: “Giấy tờ xây dựng, nhà cửa hiện do tôi đứng tên. Bên cạnh đó, ngôi mộ đã được chôn ngay trong nhà thì chúng tôi sẽ sống mãi với nó chứ không có chuyện bất cập gì đó xảy ra”.

Anh Tuấn cho biết thêm, hiện tại sống trong căn biệt thự này có mẹ của anh đã 76 tuổi, vợ và 2 con cùng người anh thứ 3 của mình. Cuộc sống cũng bình thường như những gia đình khác.

Qui định của pháp luật (Nghị định 35-2008):

Việc táng người chết phải được thực hiện trong các nghĩa trang, trường hợp táng trong các khuôn viên nhà thờ, nhà chùa, thánh thất tôn giáo phải bảo đảm vệ sinh môi trường và được sự chấp thuận của chính quyền địa phương theo phân cấp của Ủy ban nhân dân các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương (sau đây gọi tắt là Ủy ban nhân dân cấp tỉnh).Việc táng phải phù hợp với tín ngưỡng, phong tục, tập quán tốt, truyền thống văn hóa và nếp sống văn minh hiện đại. Diện tích sử dụng đất cho mỗi mộ hung táng và chôn cất một lần tối đa không quá 5 m2.


 
Trong một lần quẫn bách chuyện chồng và mẹ chồng, người phụ nữ trẻ đã ra tay sát hại đứa con chính mình đẻ ra mới 4 tuổi rồi tự sát. Đằng sau những nhát dao oan nghiệt là một đáng buồn của đôi vợ chồng trẻ ở một làng quê.

 


Nỗi ám ảnh về cái chết của con sẽ theo Gái đến hết cuộc đời

 

5 năm trước Vũ Thị Gái kết hôn với anh Nguyễn Văn Tặc ở thôn Sơn Đồng, Chương Mỹ, Hà Nội. Bé Nguyễn Thị Tươi ra đời là kết quả của cuộc tình đẹp giữa Gái và anh Tặc. Cuộc sống vất vả nhưng đôi vợ chồng son không xảy ra mâu thuẫn. Năm 2008, anh Tặc có dự định đi xuất khẩu lao động, đúng vào thời kỳ Gái có thai đứa thứ hai.

Niềm vui có thêm đứa con chưa đến thì Gái bị sảy thai. Mọi mâu thuẫn trong gia đình cũng xuất phát từ đây. Gái đau ốm, không làm ăn được, chỉ một mình anh chồng vừa đi học, vừa lo tiền nuôi vợ con, và chạy vạy tiền đi xuất khẩu. Gia đình khó khăn, tiền thuốc cũng không có để chăm sóc sau khi bị mất đứa con thứ hai, Gái phải chạy về bên nhà mẹ đẻ xin tiền.

Thỉnh thoảng, Gái bị chồng mắng chửi. Có lần cô phải về nhà mẹ đẻ để tá túc nhưng sau đó vì con, cô lại quay về. Gái tâm sự, bản thân vừa mới trải qua một việc đau lòng, chồng không có lời an ủi động viên, lại chửi, đụng chân, đụng tay khiến cô bức xúc và thấy tủi thân. Sự mâu thuẫn dồn nén đến ngày 12/7/2008, khi mẹ chồng qua nhà Gái ăn cơm trưa. Sau khi ăn uống, vẫn còn mệt mỏi nên Gái nằm nghỉ trong giường với con, bát đũa chưa rửa, lợn chưa cho ăn.

Thấy vậy, anh Tặc bảo vợ: "Cô ăn rồi thì phải cho lợn ăn chứ", Gái cự nự một vài câu rồi sau đó cũng đi rửa bát và cho lợn ăn. Lúc này, gần 13h, anh Tặc phải đến lớp học ngoại ngữ, trời đang mưa nên tìm bộ quần áo mưa. Khi ấy, hai bên đã xảy ra to tiếng, anh Tặc đánh vợ. Bà mẹ chồng cũng tham gia vào chuyện cãi cọ của con trai. Trước khi bỏ đi học, anh Tặc còn mắng nhiếc vợ vài câu.

Vào nằm trong giường với con, Gái suy nghĩ đến việc không có tiền, không đi làm gì vì đang yếu sau khi sảy thai. Trong lúc quẫn bách, chị ta nghĩ tự sát để kết thúc cuộc đời "khốn khổ" của mình. Lúc này, Gái nghĩ tới con, bụng bảo dạ sợ mình chết đi bé Tươi sẽ khổ nên quyết định "đưa con đi cùng". Trong khi bé Tươi nằm ngủ, Gái đi mua hai gói mì tôm và một chiếc bánh mì để được ăn no trước khi quyên sinh.

Về nhà, Gái gọi con dậy. Đứa trẻ vô tư ăn chiếc bánh mì mẹ mua mà không hề biết đó là bữa ăn cuối cùng. Chị ta cũng đi úp một gói mì ăn vài miếng rồi bế con vào lòng. Gái lấy chiếc dao nhọn để dưới đầu giường đâm một nhát vào bụng con, rồi tự đâm vào bụng mình. Con trẻ quằn quại vì đau đớn, Gái muốn kết thúc nhanh nên tiếp tục đâm con tổng cộng thêm 6 nhát, còn chị ta cũng tự đâm mình thêm hai nhát. Đứa bé tử vong ngay sau đó.

Gái được chồng phát hiện và đưa vào bệnh viện cấp cứu. Một tuần sau, người mẹ sát hại con hồi phục vết thương, thoát khỏi lưỡi hái tử thần. Hai tháng sau, Gái bị bắt giữ về hành vi người. Vụ án xảy ra hơn 7 tháng trước và Gái bị đưa ra xử tại TAND TP Hà Nội, cơ sở 2 vào sáng nay.

Gái vẫn còn mệt mỏi và suy nhược tinh thần. Bị cáo được dẫn vào phòng xét xử khá muộn. Không có người ruột thịt tham dự, chỉ có gia đình chồng ngồi hàng ghế đầu. Chủ tọa cho phép bị cáo ngồi nếu cảm thấy mệt nhưng Gái vẫn đứng được và trả lời các câu hỏi từ phía HĐXX. Trên gương mặt người phụ nữ 27 tuổi còn chất chứa nhiều nỗi dằn vặt, xót xa khi hành động tự sát không thành. Chỉ có đứa con nhỏ không tội tình thì ra đi vĩnh viễn.

Anh Tặc và mẹ đẻ đến phiên tòa từ khá sớm. Suốt buổi xử, anh không có lời gì để động viên cho bị cáo - người vợ đang đứng trước vành móng ngựa. Gái khai nhận lại trước HĐXX về việc ra tay sát hại bé Tươi. Giữa chừng những lời khai, chị ta phải dừng lại để ngăn sự xúc động, nỗi đau do chính mình gây ra cho con. Giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt Gái.

Chủ tọa phiên tòa nói như tâm sự với bị cáo rằng, chỉ vì mâu thuẫn vợ chồng mà Gái làm việc "tày đình". Gái khóc và nói bản thân giờ ân hận cũng đã muộn, nếu không có suy nghĩ nông nổi thì con bé không bị chết oan. Chị ta xin HĐXX xem xét và giảm nhẹ hình phạt.

Anh Tặc trong phần tham gia thẩm vấn với tư cách đại diện cho người bị hại cũng đã nhận mọi hành vi đánh, chửi vợ trong thời kỳ Gái bị sảy thai. Nhưng khi HĐXX hỏi về phần lỗi, anh này nói bản thân không có lỗi gì về vụ vụ xảy ra. Một thành viên trong HĐXX chia sẻ: "Trong vụ án, anh cũng có lỗi một phần. Anh phải nhận thức được điều đó để sau này ứng xử tốt hơn vì cuộc sống còn khá dài phía trước". Người chồng cúi đầu lắng nghe.

Trong phiên xử, người ta nói nhiều đến lương tâm của những bên liên quan nhưng ở các góc độ khác nhau. Dù có bị phán quyết thế nào từ pháp luật nhưng việc làm của Gái sẽ đeo đẳng chị ta mãi sau này. Ngay bản thân anh Tặc, các vị trong HĐXX cũng đề cập đến chữ "lương tâm" khi hỏi về hình phạt cho vợ, mẹ của con gái anh. Anh Tặc cho rằng, trước đó cũng nghĩ đến việc xin giảm nhẹ hình phạt cho Gái nhưng giờ đối diện với nhau tại tòa, anh cảm thấy bức xúc.

Chủ tọa khuyên nhủ, con là của hai người, không chỉ anh mới đau xót, bị cáo thoát chết do được cứu chữa kịp thời nhưng chính vậy sẽ là nỗi đau theo Gái suốt cuộc đời. "Anh cũng phải cật vấn lương tâm trong cái chết oan uổng của con", vị chủ tọa nói.

Kết thúc phiên tòa, HĐXX sau khi xem xét các tình tiết vụ án đã tuyên phạt Gái 15 năm tù. Gái lặng lẽ đón nhận mức án nhẹ hơn so với đề nghị từ đại diện Viện kiểm sát (18-20 năm). Anh Tặc cũng bình thản khi nghe mức án Tòa tuyên. Vợ chồng giáp mặt nhau phút cuối ngay trước vành móng ngựa, cả hai không nói với nhau điều gì.

Chiếc xe thùng đưa Gái lăn bánh khỏi Tòa, phía sau những người nhà anh Tặc mới lại bàn đến việc xin giảm nhẹ cho cô.


38 Trang « < 22 23 24 25 26 > »  
Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com