Yi's Blog

Thông tin cá nhân

taychoi88ls
Họ tên: Lương Tuấn Nghĩa
Nghề nghiệp: Có Thì Sẽ Nói !
Sinh nhật: 19 Tháng 10 - 1988
Nơi ở: Lạng Sơn
Yahoo: taychoi88ls  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Thành công lớn nhất là đứng dậy sau mỗi lần bị ngã --- Sống là không bao giờ hối hận vì những gì mình đã làm --- Sống hết mình,sống như ngày mai bạn sẽ chết --- Nhớ nhé !!

Tik Tik Tak

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30

Tin nhanh

Bạn bè
lionking729
lionking729
whylove
whylove
proudofyou
proudofyou
nguyen hoai nam
nguyen hoai nam
goro_toro
goro_toro
phongnhu
phongnhu
nữ hiệp sĩ tóc trắng
nữ hiệp sĩ tóc trắng
Honey !!!
Honey !!!
autumn
autumn
glennlong
glennlong
Xem tất cả

Giá Vàng

Tỷ giá

Thời tiết

   Trong: Bóng Đá
 
Nếu bạn thấy một người cầu thủ với vóc người nhỏ bé nhưng lại có khả năng đoán hướng bóng cực tốt và một sự nhạy bén đến kỳ lạ trên sân cỏ Italia thì đó chính là Roberto Baggio.
Nếu bạn không tin rằng bóng đá thật quyến rũ và không thiếu những điều kỳ diệu, hãy xem thứ bóng đá mang tên Roberto Baggio…
Một người cầu thủ đã 37 tuổi, đã chơi bóng hơn 20 năm, đã từng chơi cho 7 CLB khác nhau ở Italia và chưa bao giờ đầu hàng trước những thách thức của cuộc sống, chẳng ai khác ngoài “đuôi ngựa thần thánh” Roberto Baggio.
                           Nhớ anh lắm, Roby...

TUỔI THƠ & NHỮNG BÀN THẮNG

“Nếu những quyển sách mà tròn thì Roberto là thầy của chúng tôi”, thầy giáo của Baggio đã than phiền như thế khi anh thường xuyên không làm bài tập mà chỉ dành thời gian để đá bóng. Cả ngày anh ở sân bóng. Nắng thì đá ngoài trời, mưa thì vào cửa hàng của ba anh, để rồi “làm đổ bể mọi thứ và bị đét mấy cái vào mông” là chuyện thường ngày, anh kể. Nhưng chính những ngày tháng ấy đã làm nên một Roberto Baggio thần thánh trong những pha dứt điểm hay những cú sút phạt trực tiếp chuẩn xác mà ngày xưa, những cái bóng đèn đường là… nạn nhân cuả anh.
Mọi người đều nói sự nghiệp của anh đạt đỉnh cao ở Juventus nhưng thật ra, anh đã là một ngôi sao khi còn ở Fiorentina. Còn nhớ, mùa bóng 1986-1987, bằng một pha dẫn bóng thần kỳ từ phần sân nhà, anh vượt qua cái ngáng chân của một hậu vệ Napoli, tiếp tục đi bóng qua một cú xoạc khác của hậu vệ đối phương, rê bóng qua thủ môn và nhẹ nhàng đưa bóng vào lưới. Đó là bàn thắng đầu tiên của anh ở serie A, một bàn thắng mà theo các chuyên gia thì “sẽ không cầu thủ nào có thể làm được như vậy, ngay cả khi anh đã giải nghệ”. Roberto cũng nói đó là bàn thắng anh thích nhất trong sự nghiệp, “một bàn thắng hơn cả sự mong đợi”. Và ngòi nổ ấy đã đưa anh vào Azzurri, để anh được sống cùng giấc mơ của mình “được khoác áo tuyển QG”. Dù phải ngồi dự bị nhưng chàng trai áo tím Viola bé nhỏ đã kịp để lại dấu ấn bằng một bàn thắng tuyệt vời vào lưới Tiệp Khắc. Và bàn thắng này đã đứng thứ 2 trong cuộc bình chọn “Những bàn thắng đẹp nhất qua các kỳ World Cup”, chỉ sau bàn của Diego Maradona. Con số bàn thắng của anh giờ đã là 316, trong đó có 203 bàn ở serie A. Từ những quả penalty, những quả phạt trực tiếp, những cú vô lê đầy uy lực, cho đến bàn thắng đặc biệt được ghi từ một quả phạt góc… tất cả đều nói về một người cầu thủ có thể ghi bàn trong mọi tình huống, mọi vị trí…

PENALTY & WORLD CUP

Thế nhưng, sự nghiệp của anh lại gắn với những quả penalty định mệnh. Mùa World Cup đầu tiên góp mặt, quả penalty vào lưới Argentina của anh đã không đủ để giúp Italia đi tiếp. Năm 1990, Italia về thứ 3. 4 năm sau, khi tài năng đã chín muồi và anh được cả thế giới công nhận thì… quả bóng lại bay cao đến 3m từ chấm phạt đền trong trận chung kết với Brazil. Những giọt nước mắt đã rơi xuống cùng ánh mắt xanh sâu thẳm… “Chỉ một số ít người đủ can đảm nhận đá penalty nhưng họ lại sút hỏng”, anh cay đắng thừa nhận trong quyển tự tuyện của mình. Và người ta đã ngoảnh mặt với anh ngay sau đó…
Nhưng người hùng một thời của Italia đã trở lại, cùng đội tuyển ở France’98. Và một lần nữa, anh kịp cứu vớt Azzurri ngay trên chấm 11m năm nào. Bóng đen đã không thể kìm hãm con người ấy… Một Baggio “không bao giờ đầu hàng” đã chiến thắng chính mình, anh lại là Baggio của ngày xưa: được cả cầu trường tung hô, được hạnh phúc trong vòng vây các tifosi và nước mắt lại khẽ rơi… Nhưng cuối cùng, người Ý đã dừng chân trước bàn thắng vàng của người Pháp! Baggio một lần nữa lỗi hẹn với chiếc cúp vàng.
Đến World Cup’02 vừa qua, anh vẫn còn đó khát khao được cống hiến nhưng người ta đã thẳng thừng từ chối anh bằng một lí do khá buồn cười: “Anh không đủ sức thi đấu”. Dù trước đó, anh đã bị một chấn thương rất nghiêm trọng nhưng 77 ngày bình phục kỷ lục và 2 bàn vào lưới Fiorentina cuối mùa giải cũng không thể thay đổi được gì… Azzurri của 2002 đã không thể tiến xa hơn vòng 1/8. “Chẳng thể nào đi xa hơn nữa nếu không có Baggio”, các tifosi Italia ngậm ngùi. Bởi từ lâu rồi, họ đã luôn hy vọng anh sẽ mang đến điều kỳ diệu, sẽ làm cho những giấc mơ thành sự thật, vì một lẽ anh là “nghệ sĩ của những giấc mơ”…
Thời gian lại qua đi và một World Cup mới rồi sẽ lại đến, World Cup’2006 có lẽ sẽ không thể dành cho Baggio được nữa, “Tôi đã già rồi…”, anh thú nhận.

CHẤN THƯƠNG…

Tính đến nay, anh đã 6 lần phẫu thuật đầu gối và theo anh thì “chân tôi giờ chằng chịt như một cái bản đồ vậy”. Anh đã từng bị những chấn thương rất nghiêm trọng, đã từng được các bác sĩ khuyên hãy thôi đá bóng để giữ lại đôi chân từ hồi anh còn là một cậu bé. Nhưng anh vẫn liều… Anh vẫn tiếp tục chơi, tiếp tục niềm đam mê của mình để thắp sáng trận đấu bằng những pha bóng đầy ngẫu hứng.
Chính sự kiên nhẫn, đạo Phật, gia đình và tình cảm chân thành của các CĐV đã giúp anh đứng lên, để đối mặt với những nỗi đau và chịu đựng chúng bằng một y’ chí mạnh mẽ… “Khi mọi việc càng trở nên khó khăn thì tôi càng phải vững tâm và cố gắng tìm ra sức mạnh nội tại của mình”, anh thổ lộ. Anh thật sự là một chiến binh dưới mắt mọi người, một chiến binh không hề mệt mỏi và luôn khao khát chiến thắng…

…VÀ MỘT ROBERTO BAGGIO KHÔNG BÓNG ĐÁ

Dù cho người ta có xem anh là thần thánh hay một anh hùng quốc gia thì anh vẫn luôn khiêm tốn: “Tôi vẫn giống như mọi người đã thấy. Tính cách của tôi vẫn thế, vẫn như khi chưa được ai biết đến. Một ngày nào đó, sự nghiệp của tôi sẽ kết thúc và tôi sẽ lại trở thành một người bình thường như khi chưa nổi tiếng”.
Người ta không chỉ yêu Baggio của bóng đá mà còn là một Baggio giản dị và lạc quan trong cuộc sống. Anh không ưa những nơi ồn ào, sự phô trương hay thói huênh hoang; trong anh chỉ có niềm đam mê cho bóng đá, niềm vui cho gia đình và thiên nhiên. “Tôi nhận ra rằng mình không thể chơi bóng suốt đời được. Cuộc đời tôi sẽ không kết thúc sau khi tôi từ giã bóng đá. Vì thế, tôi cố gắng giữ cho nó đơn giản hơn, theo cách tôi muốn”. “Trong cuộc sống, có nhiều lúc mọi việc không như ta mong ước nhưng điều quan trọng là không được nản chí bởi bất cứ ai hay bất cứ điều gì và ta cần phải làm việc thật tốt để luôn trong trạng thái sẵn sàng”, anh nói đầy lạc quan.
Hiếm thấy cầu thủ nào sớm nổi tiếng mà không sa ngã, Roberto được cả thế giới biết đến nhưng anh không đánh mất chính mình. “Rất giản dị. Cậu ấy không bao giờ tự xem mình là thần thánh theo cái cách mà vài cầu thủ có được chút ít tài năng vẫn làm”, Azeglio Vicini, cựu HLV tuyển Italia nhận xét. Và điều đó ly’ giải tại sao người ta lại yêu anh nhiều đến thế…

“Tôi sẽ treo giày vào cuối mùa bóng này”, anh khẳng định. Người cầu thủ xuất sắc của 50 năm bóng đá Italia sẽ quay lưng bước đi trên sân SanSiro của Milan trong trận cuối cùng của mùa giải, vào ngày 16-05 này. “Dù niềm đam mê vẫn còn nhưng cuối cùng tôi cũng phải dừng lại. Và với những chấn thương luôn đeo đẳng, tôi nghĩ giờ là lúc tốt nhất để nói điều này”, anh tâm sự. Dẫu rằng, bắt đầu và kết thúc là tất yếu nhưng những ai yêu bóng đá, yêu con người tài năng và luôn khiêm nhường này đều không muốn anh kết thúc. Các tifosi hy vọng anh sẽ hoãn lại việc giải nghệ như 2 mùa bóng trước nhưng anh đã quyết định… Và những lời cuối cùng của anh là dành cho các CĐV: “Tôi rất tiếc phải giã từ cuộc chơi này, đặc biệt tôi xin gởi lời xin lỗi đến tất cả các fans đã luôn cổ vũ, động viên tôi suốt ngần ấy năm… Cảm ơn tất cả những khoảnh khắc vui buồn mà tôi đã có. Hơn tất cả, xin cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôi và tôi biết rằng mình sẽ không bao giờ cảm thấy cô đơn”.

Baggio, cảm ơn anh đã mang đến cho chúng tôi những khoảnh khắc tuyệt vời nhất cũng như đau buồn nhất… Cảm ơn thứ bóng đá quyến rũ, đầy chất thơ mà anh đã cống hiến hơn 20 năm qua. Chúng tôi, những CĐV trung thành của anh, sẽ mãi nhớ về anh, không chỉ ở VN mà còn ở khắp nơi trên thế giới, sẽ luôn nhớ rằng: quả bóng này, thảm cỏ này đã từng in đậm dấu giày của “đuôi ngựa” Roberto Baggio.
Và những tràng pháo tay là tất cả những gì chúng tôi dành tặng anh hôm nay…
Tạm biệt anh, Baggio!!!


 

> Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 


Truyện cười

(♥ Góc Thơ ♥)


Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

(¯`*•.¸ CHAT CHIT ¸.•*`¯)


Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com