|

Khi 1 người con gái đã gây được cái tình yêu cứu rỗi và có 1 tâm hồn khá cao thượng để chấp nhận nó, ko cần nhớ đến quá khứ khi người đó lăn xả vào. Và cuối cùng, khi người đó yêu như người đó đã được yêu, người con gái ấy chỉ trong một lần, làm cạn tất cả những cảm xúc trần tục của mình. Và sau cái tình yêu đó, quả tim của cô ta sẽ đóng kín trước bất cứ mối tình nào khác. Người ta làm hao mòn dần dần trái tim người ta, thân xác người ta, sắc đẹp người ta. Người ta bị ghê sợ như 1 con thú dữ, khinh bỉ như 1 tên cùng khốn. Người ta bị bao vây bởi những kẻ luôn luôn đến để đòi hỏi nhiều hơn là ban phát. Và 1 ngày nào đó, người ta chết như 1 con chó chết sau khi đã làm hư hỏng những người khác và làm hư hỏng ngay cả chính mình.
Khi 1 người đang đứng giữa cái chết và sự sống........sẽ như thế nào?..... ....toàn thân rã rời, tim đập liên hồi, thở dốc, miệng khô hốc, đôi môi như đã bị vắt cạn kiệt nước, ko nhấc nổi tay lên, muốn uống 1 ngụm nước cũng ko thể cách nào với lấy chiếc ly đang nằm ngay đó, đầu quay cuồng, mắt lở đờ như 1 tên nghiện ngập thiếu thuốc, đến hơn 10 lần muốn mở miệng gọi 1 ai đó để đưa đi bệnh viện vì càng về sáng càng cảm thấy cơ thể gần như đi vào cõi chết........hình như vậy..........mê man, nửa mê, nửa tỉnh........nhưng thôi, chịu đựng vậy. Ngay lúc này, ước gì có ai đó bên cạnh, vuốt ngực, nắm bàn tay đang như lửa đổt kia dịu lại đi 1 chút thì hay biết mấy. Nhưng..........ko ai cả. Là nó.........đêm qua.......nó rơi vào trạng thái của 1 cơn shock thuốc. Hơn 10 lần nó muốn nhập bệnh viện, hơn 10 lần nó nghĩ đến giường bệnh và cơn đau của những ngày trước,...........ko muốn gọi ai và đành chịu 1 mình. 1 giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt, giọt nước kia đang cố trườn qua sống mũi để rơi xuống gối nhưng dường như là điều ko thể.......yếu ớt như chủ nhân của nó trong lúc này vậy.....Nó tủi thân. Nó đang tự thương hại mình. Nó muốn gặp lại những người đã từng đi qua cuộc đời nó. Và nó muốn gặp mẹ. Chỉ vậy thôi.
Sáng nay, nhà nó mắng........nó chỉ nằm bất động trên giường, như 1 cái xác..........và hồn đã lìa khỏi. Neo vẫn vậy - mỗi sáng sớm đều đánh thức nó dậy, nhưng sáng nay ko cách nào ngồi dậy huống gì tập thể dục theo lời Neo. Neo để nó ngủ thêm chút nữa, và cũng đánh thức nó lần nữa bằng cuộc điện thoại.........nhưng cũng ko thể nhích tay lên thì làm sao ngồi dậy?.........Hoa hồng xanh của nó đã héo, Neo trồng để tặng nó nhưng giờ héo rồi, chưa kịp nhận.............đêm qua nó có 1 ý nghĩ ko biết là ngốc nghếch? hay là khi người ta đang đứng bên bờ vực?..............nó ước gì khi chết đi........nó sẽ là........hoa hồng xanh! ùhm, là hoa hồng xanh. Chưa ai biết nó thích "hoa hồng xanh"..........tất cả những người nó quen biết đều ko hề biết........hỏi nó cũng ko nói......chỉ cười......bởi nó chỉ muốn giữ sở thích đó cho riêng mình....thỉnh thoảng nó tự đi mua và coi như đó là quà tặng để nó tự thưởng cho bản thân mình. Cũng chính vì ko nói đó, ai cũng nhầm rằng nó yêu hoa hồng đỏ như bao cô gái khác, đó là 1 điều thật sai lầm. Mỗi lần nhận hoa, là mỗi lần trong lòng thoáng chút buồn, "lại ko phải loại hoa mình thích". Tệ thật!
Lần đầu tiên, trong đầu nó có ý nghĩ "tự kiếm tiền". Vào sáng nay. Một buổi sáng thật đẹp, 6h30 thức giấc.....ko mệt mõi, ko thèm ngủ như bao tháng ngày qua, ko nằm nướng. Nó đánh thức Neo - 1 người bạn, được xem là giống nó. Neo - nội tâm.
Nó muốn kiếm tiền, ít ỏi cũng ko sao nhưng nó muốn có gì đó để làm, muốn bận rộn nhiều, muốn kill time. Nhưng ko biết làm gì và cũng ko có gì để cho nó làm, chán thật! Nó đang cố gắng thực sự để thay đổi cách sống bấy lâu nay đã trở thành thói quen, nó sẽ sống khác, sẽ tốt hơn.....Sure! Thay đổi cách sinh hoạt hằng ngày, thay đổi chỉ để muốn khi mum trở về thấy nó ngoan như bây giờ sẽ vui lắm. Trước đây, mum la mắng, nói ko biết bao nhiêu lần về cách sống bê tha, trì trệ, mệt mõi của little girl......nhưng vẫn ko thay đổi được, trở nên chai lì. Nhưng giờ, ko biết vì điều gì làm nó có thể thay đổi?........lý do duy nhất.......sống tổt. Ùhm, là phải sống. Chỉ có điều đó mới có thể để mom nó vui, nó nhớ mẹ. Những đêm nó phải ngủ ko có mẹ bên cạnh, những đêm mưa........nó nhớ mẹ vô cùng, Mum ơi! con nhớ mum. Mẹ nói đúng, trên đời này chỉ có mẹ luôn yêu thương con và ko bao giờ rời bỏ con trừ khi mẹ ko còn trên đời này nữa. Yêu thương, tin tưởng, đặt tất cả cuộc sống của con vào mẹ.........đó là tất cả những gì con có thể làm. Cám ơn cuộc đời này, cám ơn mẹ vì mẹ là mẹ của con, cám ơn mẹ đã đem lại cho con những gì tốt đẹp nhất trong cuộc đời này. Cám ơn mẹ - tất cả.

Sai rồi, đã sai thật rồi. Từ sai lầm này đến sai lầm khác, tổn thương......tồi tệ.....ai đó ko ngủ được, ai đó bất ngờ, ai đó đau thực sự.......lại sai nữa rồi. Anh kìm nén, anh che lấp sự hụt hẫng và đau đớn trước mặt em............và em có thể cảm nhận được nỗi đau đó trong con tim anh, giờ em phải làm sao đây? sao trong lòng em lúc này rũ rượi quá? sao tội lỗi vây lấy em? anh ơi! em sai rồi. Tại sao em ko trọn vẹn mỗi anh thôi? tại sao em lại làm vậy với anh chứ?.......đêm nay.......đêm nay....em đánh mất 2 người........tình yêu là vậy? cuộc đời là vậy?.........Love is a game?.........Tình yêu nào phải trò chơi? uhm.......trò chơi?.......tình yêu là con dao 2 lưỡi...lưỡi dao kia đâm nát con tim của người đã yêu nó, lưỡi dao còn lại....găm sâu trong tâm hồn đầy tội lỗi của nó....thực sự rất đau, rất khó thở...........cảm giác của anh giờ thế nào rồi? anh đau.....trong em đầy tội lỗi........em ko tốt, em xấu xa... Đã lâu rồi nó đã ko khóc...đêm nay, nó đã khóc....nó khóc vì cái gì đây? vì ai đây? ko ai cả.....chỉ cho chính bản thân nó thôi. Những giọt nước mắt kia có thể cuốn trôi tất cả tội lỗi của nó đã mang đến cho 2 người kia ko? nước mắt lên láng trên mặt....những tiếng nấc nghẹn ngào trong đêm, nó cảm thấy cô đơn quá, nó cảm thấy kinh tởm.....ghét bản thân.....tâm hồn nó sao giờ đây đầy những nhơ nhớp và tội lỗi như thế? tại sao? thì ra.......nó đã sai. Đêm nay, nó mới thực sự nhận ra.....nó đã thay đổi, thay đổi đến nỗi nó giật mình kinh ngạc....nó hoảng hốt, nó sợ....sợ 1 ngày nào đó...nó hoàn toàn ko còn là nó nữa...nó ko còn nghĩ đến cảm giác của người khác, nó ích kỷ, nó cố tình gạt bỏ những điều nó đã từng cho là thiêng liêng nhất, nó cố tình làm đau người khác.....lúc này, chính nó cảm thấy đau. Nó ko chịu nổi khi Andy của nó đau, nó ko thể chịu nổi những giọt nước mắt Andy rơi xuống, lòng nó thắt lại, con tim nó co giật bất thường, tâm trí nó nổi loạn.....đó là tất cả cảm giác của 1 kẻ có tội. Cặp mắt nó cay, đỏ, bộ dạng nhếch nhác...phải làm sao đây? giờ nó có thể làm gì đây? nó ko mong sẽ có 1 sự tha thứ nào cả...cứ hận nó, cứ trách cứ nó, cứ ghét nó...nhưng....nó chỉ mong....Andy của nó có thể quên nó đi. Andy! xin lỗi anh. Cám ơn anh. Hơn 8 tháng qua...cám ơn Andy của Kat.
|
|