làm ơn chỉ dùm em cách nhấn nút give credits ở đâu vậy ? em đọc ở phần trên nhưng mà không đọc được mấy bài viết cuối, không biết Matbao sẽ ra sao nhỉ ?
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
Gửi huyenanh : cám ơn bạn đã quan tâm. mb vẫn là mb và vẫn luôn ở đây. Không có chuyện gì với mình cả. Vì một số lí do cá nhân nên mb mới hide bài viết này. Chứ thực ra chẳng có chuyện gì cả. Không muốn những nỗi nặng nề trong lòng mình đè lên các bạn nên mb mới làm như thế. Dù sao cũng cám ơn bạn đã quan tâm.
P/S : bây giờ bạn có thể thấy bài viết của mb mà không cần dùng tag [give]
Phần nội dung ẩn: Ngày... (Mượn chỗ này chút thôi!)
Hôm nay con khóc, không phải vì những lo lắng mà vì một người bạn. Không có gì đau bằng một người bạn mình luôn tin tưởng lại quay lưng lại chính với mình. Có lẽ bố và P.A luôn đúng. Con không nên để tình cảm nặng quá, cũng không nên tin tưởng vào nhiều người quá. Có những người nên dừng lại ở mức quan hệ xã giao. Nhưng con luôn nghĩ rằng mình cho đi niềm tin thì mình sẽ nhận lại được những thứ tương đương. Con đã sai... Con sẽ quên đi, nhanh lắm. Nhưng nỗi đau thì vẫn còn. Một người bạn phản bội lại chính con... Như đã hứa, con sẽ không làm bố buồn nữa. Con sẽ gói mọi chuyện, sẽ không còn thấy con ở nơi này. Con hi vọng bố sẽ không buồn vì con
Hihihi, thấy không. Tưởng mình là ai chứ ? Chắc chưa nghe câu : "Vắng cô thì chợ vẫn đông. Cô đi lấy chồng thì chợ vẫn vui" bao giờ?! Hay tưởng mình là trung tâm vũ trụ thế?! Nghe cái tên cũng thấy banana rồi, hihihi. Tớ không bao giờ vội vàng đánh giá một ai khi chưa biết rõ họ đâu. Nhưng với người này thì khác. Nông cạn và tự phụ. Năm từ đó đủ để đánh giá rồi. Còn nếu muốn hơn thì có lẽ khó nghe lắm. Đúng không? Đây là lần cuối cùng tớ đáp ứng yêu cầu của cậu. Đừng năn nỉ thêm vì cậu biết tớ khá mẫn cảm với một số chuyện. Cũng đừng mang tớ thành trung tâm của mọi sự chú ý. Có nhiều người tò mò hơn tớ tưởng, và họ thì luôn muốn mình hơn người khác. Tớ không thích. Đừng nói bất cứ điều gì về tớ. Chúng ta vẫn chẳng gặp mặt nhau hàng ngày là gì? Một tuần thôi nhé. Nếu muốn thì save, hoặc không tớ sẽ share cho cậu, nhưng không phải ở đây. Tớ đi ngủ đây, cậu ngủ ngon.
P/S : tớ thấy buồn cười vì bài viết ấy đấy hihihi, làm như chỉ có mình mình làm cho đông vui hay sao ấy. hihihi....
còn việc sakervn vô đây ko phải để đọc cóp nhật kí của mb mà để nghiên cứu xem vì seo ở đây viết trả lời nhìu hơn linh tinh kí của sakervn. Phải cạnh tranh mới được.
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
Ko hứa bậy nên ta ko phụ ai,Ko tin bậy nên ko ai phụ ta!
Phần nội dung ẩn: Gió,gió,gió và một chút nắng ấm. Ngày valentine của năm 2006
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu laị trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác.(XUKHOMLINXKY). Để kiếm chút tiền ms quyết định mở thêm các dịch vụ sau: - Tìm Theo yêu cầu: + software (150 xiền/1request), + game, (200 xiền/1request) + ebook, (100 xiền/1request) + music, (50 xiền/1request) + tutorial (100)... Giá có thể thương lượng tuỳ theo hàng và loại hàng. Đảm bảo là hàng xịn, no spy, no virut. - Nhận thầu cá độ bóng đá, cờ bạc đỏ đen. Mọi chi tiết xem tai day - Nhận tư vấn tình cảm - Nhận giới thiệu làm quen cho bạn trẻ nào có nhu cầu. Mọi yêu cầu pm cho ms hoặc qua nick yahoo: masodeptrai.
Mình cứ tưởng chỉ có mình mình là người tò mò. Hihihihi... mấy cái linh tinh viết cho khỏi buồn mà cũng có người muốn đọc. hihhihi...
Gửi saker : cái này toàn mb viết chứ có ai viết mà nhiều bạn mb là người chuyện nhiều mà
Gửi maso : muốn cạnh tranh đất cũng mb hả , phải "trả tiền" nhé không lần sau là không được đâu đấy
Cho riêng mình : không Valentine, không hoa, không chocolate. Tỉnh dậy thấy ngày qua từ lâu, thôi thì Valentine năm sau lại đến. Buồn làm gì cho mệt, những cái đang đến với mình cũng đủ mình mệt rồi. 1, 2, 3 cười nào
Cuối cùng thì cũng gặp được người ta, nói được những điều cần nói. Thấy trong lòng như vừa trút bỏ được gánh nặng, nhưng sao... muốn vỡ oà. Vẫn chỉ là một đứa trẻ, nông nổi và nông cạn...
Hihihi, có nhiều hơn 1 người tò mò. Cũng chẳng sao, ai cũng có thói đó mà. Bản năng gốc. Thôi, cũng nên để mọi người biết mình đang nghĩ gì chứ... Haizzzzzzzzzzz...
Nói nhỏ cho riêng mình : sao nghe câu ấy thấy buồn cười thế. Chống chế một cách thừa thãi...
Giờ thì mình hiểu tại sao cả một tuổi thơ lại không có nhiều ký ức về nơi chôn nhau cắt rốn như thế. Cả ông bà, cả mẹ... tất cả những ký ức ấy đều nhạt nhoà... Sự thật đau như một vết cắt sắc lẹm, không kịp chảy máu... Nhưng tại sao lại nói cho mình biết vào ngày mình cần sự chia sẻ như thế. Không thể khóc... nhất định không thể khóc...
Mỗi ngày trôi qua là một cuộc trải nghiệm. Thấy cuộc sống đôi khi không như mình tưởng. Hỉ, nộ, ái, ố... tất cả đều như một giấc mơ, giấc mơ có thật. Đã qua đi những ngày tưởng như tận cùng. Qua cả những giấc mơ, đối diện với sự thật, trần trụi như chính cuộc sống. Lại thấy mình ko đủ can đảm. Làm gì cho chính mình, cho tương lai??? Làm gì khi có quá nhiều vướng mắc... ??? Đã ko còn trẻ để có thể nông cạn mà hành động, cũng ko quá lớn để có thể có những suy nghĩ chín chắn... Buồn đến độ ko còn gì để buồn.
Hai bà mẹ, một đứa con. Đứa con đứng giữa ngã ba. Lựa chọn cho mình một mái nhà để có nơi nương tựa. Đặt lên bàn cân. Một người có công sinh. Một người có công dưỡng. Chênh vênh giữa hai lối để rồi ko biết chọn theo lối nào. Dở dang...
Hai ông bố, một đứa con. Một người ra đi từ khi người con chưa kịp cất tiếng khóc chào đời. Một người mang về nuôi coi như con ruột của mình. Chọn một. Tất nhiên là muốn hạnh phúc và được yêu thương...
Một bà mẹ sẽ đau vì đứa con chỉ chọn một. Có cách giải quyết khác ... ???