Bình Yên đi Bình Yên đến. Cuộc sống nhiều thay đổi, nhưng em vẫn là em- người đi tìm Bình Yên.
Bình yên không có chân để chạy cũng chẳng có cánh để bay. Nhưng bình yên không ở yên một chỗ. Vì bình yên gắn liền với người, mà người thì luôn di chuyển. Người đi và tâm hồn người thay đổi kéo cả bình yên đi theo. Thế nên em đi tìm bình yên, bình yên của em, cái bình yên đơn giản mà phức tạp, nhẹ nhàng mà dứt khoát. Em tìm bình yên ở trong gió. Không phải tự nhiên em yêu gió. Những luồng không khí chuyển động khắp không trung, không màu, không mùi, không vị nhưng ai cũng cảm nhận được. Gió vô hình nhưng sự hiện diện của gió lại hữu hình. Người ta thấy gió khi tóc ai bay theo cơn gió hối hả về phía chân trời. Người ta thấy gió khi chiếc lá rơi xuống nhảy múa giữa không trung. Người ta thấy gió khi những giọt sương rung rinh trên lá. Người ta thấy gió khi hạt mưa bóng mây xiên xiên trong nắng. Gió mang nhiều tâm trạng vì ai cũng gửi những nỗi niềm của mình vào trong gió mong gió sẽ mang đến bên người mình yêu quý. Nhưng chẳng vì thế mà gió nặng lòng, gió vẫn vô tư thoải mái đi khắp chốn cùng nơi. Gió luôn nhẹ nhàng, luôn mát dịu và tình cảm. Đã có những lúc lòng em nặng trĩu những suy nghĩ không đâu và em tìm đến gió. Em đến 1 nơi lộng gió, chỉ có gió và em, chỉ có em và gió rồi thấy mình như đang bay theo gió. Em thấy sắc vàng của nắng trong gió, em nghe âm thanh của nước trong gió, em ngửi mùi hương của hoa trong gió. Em phiêu cùng gió và em cười, cười vì cái bình yên dịu dàng gió mang lại cho em. Em tìm bình yên ở màu đen cô độc. Mọi người nói màu đen mạnh mẽ, màu đen cá tính, màu đen lạnh lùng. Màu đen trong mắt em lại khác. Màu đen ở trong em mạnh mẽ bên ngoài mà yếu đuối bên trong. Màu đen của em lạnh lùng bên ngoài mà nồng ấm bên trong. Màu đen của em vụng về lắm, tình cảm nhưng không biết thể hiện những rung động của mình. Màu đen của em ngốc nghếch lắm, cứ luôn tự tin và mạnh mẽ trước mọi người để che đi những vết thương sâu trong lòng, che đi những buồn đau sâu trong tim. Khi em buồn em hay cầm cây bút chì đen vẽ ra trước mắt những hình khối không có chủ đích, những câu chữ chẳng có ý nghĩa gì, những cái gì đó chính em cũng chẳng hiểu. Tâm hồn em đó, nghệch ngoạc và xấu xí. Trái tim em đó, vụng về và rời rạc. Em đó, phóng khoáng đến mức bộp chộp, thiếu suy nghĩ đến mức vô tâm. Em nhìn những nét bút ấy rồi quẳng chúng vào 1 góc nào đó để mở cửa đi đến những nơi chốn mới. Và bình yên của em ở nơi đó. Em tìm bình yên ở rock. Những âm thanh chói tai của trống, những giai điệu mạnh mẽ của bass, những tiếng gào thét đến lạc cả giọng. Em thấy bình yên khi nghe rock. Tiếng lòng của em đó. Em không hét được, em không nói ra được những bâng khuâng và bối rối trong lòng em, em không viết được những câu chữ đơn giản mà sâu sắc ấy. Em không phải rockfan cũng càng chẳng phải rocker. Em nghe rock, cảm nhận rock theo cách riêng của em. Em chỉ đơn giản là người tìm thấy tiếng tim mình đập trong những âm thanh chẳng êm dịu mấy ấy. Em chỉ đơn giản là người thấy bình yên trong những âm thanh ấy. Và em yêu những bản rock có tiếng dương cầm nhiều như em yêu sự kết hợp của cam và đen vậy. Mạnh mẽ và sâu lắng, cuồng nhiệt và trầm lặng. Rock - mãi mãi là bình yên 1 cách mạnh mẽ. Em tìm bình yên ở blog. Entry đầu tiên của em chỉ có 1 câu thật ngắn ngủi và không có một tấm ảnh nào. Em viết entry đó cho chính em, không cần ai hiểu, không cần ai đọc, viết chẳng để làm gì - ích kỷ và độc đoán. Dần dần entry của em dài ra, đôi khi dài đến mức em cũng chẳng muốn đọc. Dần dần blog của em nhiều màu sắc hơn. Em viết dài hơn vì em không viết cho riêng em nữa. Em viết cho những cô em, những người luôn kêu ca em chẳng bao giờ tâm sự chuyện gì với chúng nó, luôn trách em không cho chúng nó hiểu những suy nghĩ trong lòng em. Em viết cho những người em không quen, những người thật xa lạ nhưng lại có những cảm nhận về cuộc sống giống em. Em viết cho những người em yêu thương, em viết cho một người đặc biệt là anh. Đối với em blog mãi mãi vẫn chỉ là những chữ cái được sắp xếp theo 1 trật tự nào đó, mãi mãi vẫn chỉ là những suy nghĩ vớ vẩn, những cảm nhận vô thưởng vô phạt của em, mãi mãi vẫn chỉ là 1 cái cầu nối mỏng manh mà vững chắc giữa em và những tâm hồn đồng điệu khác. Blog - 1 nơi bình yên cho em trải lòng, để ai gần sẽ gần em hơn và ai xa sẽ xa em mãi. Em tìm bình yên ở trong em. Em thích ở 1 mình, lúc vui cũng như lúc buồn. Em thích những lúc như thế, chỉ có em và em. Không có ai để em lẩn tránh những cảm xúc và suy nghĩ của mình, để hướng tâm trí và tình cảm của em đi 1 nơi nào đó thật xa. Không có ai để em yếu đuối và nũng nịu. Em vẫn nhớ 1 lần em ngồi một mình trong quán cafe nghe nhạc, em thấy cuộc sống này thật nhiều điều kỳ diệu. Ngày hôm đó em đã thấy trái tim em tràn ngập tình yêu với tất cả mọi thứ, tất cả mọi người trên đời. Ngày hôm đó em đã thấy mình sống thật có ích vì em có đam mê để sống chết với nó, có mục đích để cố gắng đạt được, có tự tin để cười và nói thật nhiều. Em vẫn nhớ 1 buổi tối tự thưởng cho mình một ly kem và ngồi ở đó chỉ một lúc thôi để thả mình vào gió, vào nước. Em của lúc đó vô tư nhưng không vô tâm, vô lo nhưng không vô tình. Khác hẳn với 1 em lạc lối. Em của bây giờ biết bình yên của mình ở đâu nhưng cứ mải miết đi tìm. Vì cuộc sống của em thay đổi nhiều rồi. Bình yên đã đi theo những kỷ niệm nhường chỗ cho những bình yên mới. Em vẫn là em, dù đã thay đổi cùng với cuộc sống xung quanh em nhưng vẫn là em - một người đi tìm bình yên.... Em đi tìm bình yên ở trong anh. Mỗi khi ở cạnh anh, em thấy bình yên đến lạ, nụ cười thật tươi của anh làm em nao lòng. Em thích ở cạnh anh, thích đi xem phim cùng anh, thích mỗi buổi sáng đi làm cùng anh, thích được ngồi cạnh anh dù chỉ trong im lặng. Từ khi có anh, em lại luôn đi tìm bình yên và em nhận ra rằng anh luôn là chốn bình yên trong em! Bình yên một thoáng cho tim mềm... Bình yên để gió đưa em về… |
Dust in the wind
Sinh ra và lớn lên ở HN,tuổi thơ của tôi gắn liền với hàng me,với cây sấu già cuối phố,cả cây bàng thật to chúng tôi vẫn thường trốn ra ném quả vào mỗi trưa hè.Dường như trong ký ức của tôi HN vẫn không thay đổi.Vẫn cây sấu già,hàng me và cây bàng cuối phố...chỉ có tụi trẻ con ngày nào giờ đã lớn . Tôi nhớ mỗi khi vào đông,gánh ngô nướng thơm nức đầu ngõ thu hút lũ trẻ chúng tôi nhất.Dành tiền mua vài bắp ,chia nhau ăn thấy vui và tình cảm biết bao.Đến tận bây giờ chúng tôi vẫn thường nhắc với nhau về tuổi thơ,về những kỷ niệm...Không ai nói với ai,nhưng trong lòng chúng tôi ai cũng có một tình yêu HN của riêng mình. Tôi yêu HN,yêu mùa đông HN thật lạnh nhưng cũng thật ngọt ngào.Yêu hương hoa sữa thơm nồng ngai ngái quyện trong gió lạnh mùa đông.Yêu những đóa hoa,những cành đào phong nụ e ấp trong gió. Dù có đi xa đến đâu chăng nữa ,tôi vẫn luôn nhớ về HN,nhớ mùa đông HN.Với tôi ,mùa đông dẫu có lạnh giá bao nhiêu thì lòng người vẫn luôn ấm áp. Ai đó nói rằng:nguyện ước khi sinh ra một lần nữa mong được trở thành cây.Còn tôi:nếu được sinh ra môt lần nữa tôi ước mình là một cơn gió mùa đông ấm áp với trái tim biết yêu thương.Một cơn gió mùa đông HN Bạn hãy lắng nghe Bản tình ca mùa đông đang vang lên,bạn sẽ hiểu vì sao tôi lại yêu mùa đông như vậy. Love
Nothing gona changer My love for you.
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Bình luận mới
Pisces_vnvista trong
Gửi người chưa quen
Pisces_vnvista trong Đặt tên cho tháng năm.... [N][H][A][T] trong Đặt tên cho tháng năm.... catlee trong Gửi người chưa quen Pisces_vnvista trong Gửi người chưa quen tieu_luc_xa trong Gửi người chưa quen Pisces_vnvista trong Haizz tieu_luc_xa trong Haizz Pisces_vnvista trong Haizz tieu_luc_xa trong Haizz Thực đơn người xem
(♥ Góc Thơ ♥)
Truyện cười
Bạn bè
Tình yêu muôn mầu
Lý do em yêu anh
Pisces
Pisces ( Song Ngư ) 19/2 - 20/3
Biểu tượng của Song ngư là cách điệu của hai con cá. Truyền thuyết cung này có từ thới Sumer, nhưng câu chuyện được biết đến nhiều nhất có từ thời Hy Lạp . Aphrodite và người con trai Eros đã bị con quái vật Typhon rượt đuổi. Họ thoát chết trong gang tấc khi nhảy xuống nước và biến thành cá. Người tuổi Song Ngư thường trốn mình trong biển cả của trí tưởng tượng. Lúc mới yêu
Blog bạn bè
Bạn có bao giờ làm thế không?
Bạn có bao giờ gối đầu bằng chiếc gối của một người bạn gái... Giả sử??? Trong một ngày mưa lất phất của tháng 7 khi bạn không rời khỏi nhà để kiếm... Mù quáng????? Bấy lâu chìm đắm trong yêu thương, trong giận hờn, trong tiếng cười và... Đoạn kết buồn. Thả tôi ở đọan xe buýt gần nhà cô ấy phóng vút như bay đến công ty vì đã... Chuyện của tôi Hôm nay là ngày bao nhiêu rồi nhỉ ? Có lẽ quá quen, đã quen nên không còn có... |
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com |