Già chết gọi là LÃO TỬ Cha chết gọi là PHỤ TỬ Mẹ chết gọi là MẪU TỬ Chồng chết gọi là PHU TỬ Vợ chết gọi là THÊ TỬ Em chết gọi là ĐỆ TỬ Con trai chết gọi là NAM TỬ Con gái chết gọi là NỮ TỬ Thầy giáo chết gọi là SƯ TỬ Học trò chết gọi là SĨ TỬ Lính chết gọi là QUÂN TỬ Người trong hoàng tộc chết gọi là HOÀNG TỬ Kẻ quý phái chết gọi là QUÍ TỬ Người chết vì lạnh và thiếu mặc gọi là HÀN MẶC TỬ Nhiều người chết cùng lúc gọi là ĐỒNG TỬ Bị chấy rận cắn chết gọi là CHÍ TỬ Bị điện giật chết gọi là ĐIỆN TỬ Bị té ngựa chết gọi là MÃ TỬ Bị đánh bầm dập mà chết gọi là NHỪ TỬ Bị kẻ thù chặt ra nhiều khúc mà chết gọi là THÁI TỬ Bị Thiên lôi đả chết gọi là THIÊN TỬ Chết vì yêu thì gọi là ÁI TỬ Chết vì bị phong hàn thì gọi là CẢM TỬ Chết vì tò mò thì gọi là THÁM TỬ Chết mà không tìm ra xác gọi là BẤT TỬ Chết sau khi mọi việc đã hoàn tất gọi là CHU TỬ Chết trong khi đang thi hành công vụ gọi là CÔNG TỬ Chết vì đập đầu vô của gọi là CỦA TỬ Chết đuối dưới sông gọi là GIANG TỬ Chết một cách lãng xẹt gọi là LÃNG TỬ Chết một cách từ từ nhẹ nhàng gọi là NƯƠNG TỬ Chết vật vã dữ dội gọi là ĐỘNG TỬ Chết mà thân thể còn nguyên vẹn gọi là NGUYÊN TỬ Chết mà thân thể rữa nát gọi là PHÂN TỬ Chết một cách chậm chạp từng phần gọi là PHẦN TỬ Chết để bảo vệ Phật pháp gọi là PHẬT TỬ Chết trong rừng gọi là LÂM TỬ Chết trong nhà thờ gọi là THÁNH TỬ Chết trong trang viên, nông trại gọi là TRANG TỬ Chết trong chùa gọi là TỰ TỬ Ngồi đọc báo mà chết gọi là BÁO TỬ Do cứu người khác mà chết gọi là CỨU TỬ Ăn ỏ hiền lành mà chết gọi là HẢO HÀI TỬ Hiếu thảo mà chết gọi là HIẾU TỬ Người to lớn mà chết gọi là KHỔNG TỬ Không ốm đau mà chết gọi là MẠNH TỬ Nô đùa nghịch ngợm mà chết gọi là NGHỊCH TỬ Khó đẻ mà chết gọi là SANH TỬ Hy sinh chịu chết thay cho người khác gọi là THẾ TỬ Ra trận mà chết đầu tiên gọi là TIỀN TỬ Uống nước Yến mà đau Bung chêt gọi là TIỂU YẾN TỬ
Quảng Cáo
cuoi Ha ha
Một tiều phu bị rơi rìu xuống sông, anh đang ngồi buồn rầu nhìn dòng nước xoáy thì Bụt hiện lên an ủi: "Đừng buồn! Ta sẽ mò chiếc rìu cho con". Dứt lời, Bụt biến mất và loáng cái ông đã ngoi lên, tay cầm chiếc rìu bằng vàng.
- Đây có phải rìu của con không?
- Thưa Bụt, không phải rìu của con.
Bụt lại lặn xuống nước mò lên một cái rìu bạc, chàng tiều phu vẫn không nhận. Lần thứ ba, Bụt mò lên cả ba chiếc rìu vàng, bạc và sắt, anh chỉ nhận chiếc rìu sắt là của mình. Thấy anh nghèo túng mà thật thà chất phác, Bụt liền cho anh cả ba chiếc rìu...
... Vài năm sau, tiều phu nọ đi dạo cùng vợ trên bờ sông xưa, không may cô vợ trượt chân ngã xuống nước. Anh chàng thở phào nhìn xoáy nước, định bỏ về thì Bụt lại hiện ra bảo:
- Ta sẽ mò vợ lên cho con, đừng buồn!
Anh tiều phu chưa kịp mở miệng thì Bụt đã hiện lên trên mặt nước cùng Cindy Crawford và hỏi:
Trước cơn thịnh nộ hiếm thấy của Bụt, chàng đốn củi tội nghiệp quỳ xuống nghẹn ngào:
- Mong Bụt hiểu cho, nếu con nói "không" thì Người lại mang lên Claudia Schifer và tiếp tục "không" thì người sẽ vớt đến vợ con, khi ấy con mà bảo "đúng" thì Bụt lại cho con cả ba nàng. Thế thì con chết mất! Không thể nào kham nổi! Hu hu!
music----music
chàng khờ thủy chung
Tôi yêu em và tôi chỉ biết yêu em Từ lúc ánh mắt đó chạm vào trái tim tôi Một khi yêu ai, tôi sẽ yêu hết mình Từ nay tôi chỉ có mình em
Tôi xin em và tôi khuyên em hãy tin tôi Vì tôi là chàng khờ dễ thương Sẽ không ai yêu em như chính tôi lúc này Trừ khi tôi không còn trên đời nữa
Chẳng bao giờ chàng khờ này nói dối em đâu Vì yêu là tôi đã nói hết chân tình Chẳng bao giờ chàng khờ này thay đổi tình yêu đâu Vì tôi là chàng khờ thủy chung
Và bây giờ tôi nói tôi sẽ yêu em, tôi sẽ bên em suốt đời Và tôi thề tôi hứa có muôn trăng sao sẽ chứng nhân cho tình tôi Còn khi nào em nghe tôi Để em tin tôi một lần Thì tôi còn chờ đợi em Và bây giờ tôi nói tôi sẽ yêu em tôi sẽ bên em suốt đời Và tôi thề, tôi hứa tôi luôn yêu em và chỉ yêu em mà thôi Còn khi nào em nghe tôi Để em tin tôi một lần Thì tôi còn chờ đợi em Đến suốt (cuộc) đời
Không biết bao nhiêu lần anh nhìn lên bầu trời đầy sao kia để ước nguyện. Anh ước rằng chúng mình sẽ mãi ở bên nhau..... Anh ước rằng anh sẽ là người lau những giọt nước mắt lăn trên má của em,sẽ luôn là người để em chia sẻ niền vui nỗi buồn....... Và em ơi!điều ước quan trọng nhất là gì em có biết không? "Anh ước rằng em sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian để anh được là người hạnh phúc thứ hai sau em." Giá như những lúc ngồi bên em thời gian cứ kéo dài mãi. Giá như anh có thể bước vào tâm hồn em. Giá như anh có thể ghi nhớ rõ ràng hình ảnh em trong tâm trí. Giá như anh có thể mơ về em hằng đêm. Giá như anh biết em nghĩ gì về anh. Giá như mà có em ở đây! Giá như em là con mắt phải và anh là con mắt trái thì mình sẽ mãi ở bên,chẳng có con mắt thứ ba nào cả. Giá như thế gian là một buổi hoàng hôn,em là mặt trời còn anh là biển rộng. Giá như anh chẳng bao giờ phải hoài nghi về câu chuyện cổ tích,hoàng tử lấy vợ,công chúa lấy chồng,sẽ chỉ có những đứa trẻ thui,dắt tay nhau qua cánh đồng cỏ nội. Giá như chúng mình hiểu nhiều hơn những điều chúng mình biết,rằng mọi dòng sông đều đổ về một biển nhưng kô phải sông nào cũng sâu,cạn như nhau. Và em ơi!Giá mà anh có thể biến mọi cảm xúc thành lời,giá mà anh có thể gởi những yêu thương vào gió. Đơn giản vậy thôi....!Anh yeu em....và giá như sự đọc ngược lại đừng bao giờ có 1 dấu chấm sau tất cả những điều được viết ra từ những nỗi niềm vô hạn. Để tình yêu chúng mình sẻ sống mãi như Dãi Ngân Hà kia,chẳng ai biết nó bắt đầu từ đâu và kết thúc ở chỗ nào,có phai như vậ không em. Và điều cuối cùng anh muốn nói với em: "Ước chi trăng đừng tàn soi tình yêu chúng ta, Những ánh sao băng qua trời xin lặng im lung linh Thì thầm anh nói với em một lời... Em có biết được trái tim...anh yêu mình em...!!
Mới đây, tôi đến lượt được mua một chiếc xe hơi. Sau khi nhận phiếu báo của cửa hàng, tính lạc quan truyền thống của tôi tiêu tan hết sạch. - Sao trông con mặt mũi ỉu xìu thế kia? – Bà mẹ vợ hỏi với vẻ hoài nghi. - Làm thế nào mà không ỉu xìu được - Tôi rầu rĩ nói - Xe hầu như có rồi đấy. Song tiền thì lại không đủ. - Thế còn thiếu bao nhiêu nữa? - Tốt nhất là mẹ hãy hỏi xem chúng con hiện có bao nhiêu! - Năm trăm rúp - Vợ tôi nhanh nhảu đáp - Với số tiền ấy thì chỉ đủ mua bốn chiếc lốp – Bà mẹ vợ hách dịch tuyên bố. - Với cả săm nữa chứ - Tôi bổ sung. - Con đừng buồn, ta cho con thêm một cầu trước và cầu sau. - Thế tôi là ai đối với nó?- Mẹ tôi hét toáng lên, tay cầm cuốn sổ tiết kiệm. - Tôi thì thua gì những người khác - Ông bố vợ tôi vừa lầu bầu nói vừa rút ví ra. Em gái tôi chạy đi tìm chồng của nó rồi hai người cùng nhau lôi ra một món tiền. Vợ tôi làm một phép cộng còn nhanh hơn máy tính rồi kêu lên: - Còn thiếu hai nghìn nữa! - Có dì đây, các cháu ạ! - Dì tôi vội nói và giơ lên một nắm công trái quốc gia.… Và thế là trong sân nhà chúng tôi xuất hiện một chiếc ôtô mới khự màu cánh cam. Suốt một tuần, các thành viên trong gia đình tôi không chui ra khỏi xe. Thậm chí người ta còn quy định trình tự xem ai, đi đâu, lúc nào và đi bao nhiêu lâu. Tôi lái xe mệt bở cả hơi tai. Bà mẹ vợ bảo: “Con ơi, chúng ta sẽ đi Dzhvani!”, và tôi cho xe leo lên núi. Mẹ tôi rủ tôi đến Svekhovili, bố tôi thì thích chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Anamini, cô tôi lại rất mê vùng Galati, còn dì tôi thì hết lời ca ngợi tu viện Ilorski… Trong suốt một tuần, vợ tôi vẫn chưa được một lần nào ngồi vào xe. Trên cơ sở đó đã nổ ra một cuộc xung đột giữa hai vợ chồng tôi. - Chỉ thiếu một chút nữa là họ hàng nhà cô sẽ biến chiếc ôtô này thành buồng ngủ. Tôi mở đầu một cách khá ôn hòa. - Có thể nghĩ rằng họ hàng nhà anh ngồi trong cốp xe đấy hẳn - Vợ tôi nhận xét. - Bà dì của cô trắng trợn đến mức là bắt đưa xe xuống phà và cứ thế vượt sông về làng mình - Tôi nói. - Thế anh muốn dì tôi bơi qua sông hay sao? - Vợ tôi thốt lên. - Thôi được - Tôi hét thật to và quên cả phép lịch sự truyền thống – Từ mai trở đi, cả họ hàng nhà tôi lẫn họ hàng nhà cô cấm được ngồi vào xe của tôi. Tôi còn bao nhiêu là việc phải làm. Tôi đâu phải người lái taxi mà là phó phòng của một cơ quan có tầm cỡ. Không hiểu khi tôi chưa có chiếc “Zhiguli” này thì họ sống như thế nào? Đúng lúc ấy mẹ tôi bước vào phòng. - Này con - Bà nói - Sáng mai chúng ta sẽ đi Gori. Người ta bảo rằng táo ở đó rẻ lắm. - Chồng tôi không phải là tài xế của bà - Vợ tôi quát. Bà mẹ vợ và dì tôi bước vào phòng. - Này anh bạn, sáng mai anh hãy đưa chúng tôi đến Viện Thủy lý - Mẹ vợ tôi nói. - Chồng của con gái bà không phải là tài xế của bà đâu nhé - Tôi hét lên. ... Đêm hôm ấy, tôi đánh một giấc ngủ rất ngon. Sáng mai thấy rất sảng khoái khi tỉnh dậy, và với cảm giác của người giành được tự do, tôi bước ra ban công. Tôi nhìn xuống sân, nơi đậu chiếc ôtô, và suýt nữa thì ngất xỉu. Mấy gã lực lưỡng như bò mộng dưới sự chỉ huy của tất cả các thành viên trong đại gia đình hòa thuận của tôi đang tháo tung chiếc xe của tôi ra từng bộ phận. Dì tôi khuân đi đâu đó tấm kính trước và tấm kính sau. Mẹ vợ tôi và bố vợ tôi dùng xe bò kéo đi chiếc cầu trước và cầu sau. Còn bố mẹ tôi thì đặt ở giữa sân tấm đệm trước và tấm đệm sau và đang ngồi sưởi nắng ấm ban mai… Khi tôi chạy ra tới sân thì cái ôtô chỉ còn trơ lại bốn chiếc lốp. Có lẽ cả săm nữa
Anh? Xau'
khi cô đơn em nhớ ai
nhạc flash(take me yuor heart)
Hiding from the rain and snow Trying to forget but I won't let go Looking at a crowded street Listening to my own heart beat
So many people all around the world Tell me where do I find someone like you girl
(Chorus) Take me to your heart take me to your soul Give me your hand before I'm old Show me what love is - haven't got a clue Show me that wonders can be true
They say nothing lasts forever We're only here today Love is now or never Bring me far away
Take me to your heart take me to your soul Give me your hand and hold me Show me what love is - be my guiding star It's easy take me to your heart
Standing on a mountain high Looking at the moon through a clear blue sky I should go and see some friends But they don't really comprehend
Don't need too much talking without saying anything All I need is someone who makes me wanna sing