jun_dat's Blog

   Trong: Nghệ thuật sống
 

Cha nó có nguy cơ bị bệnh tiểu đường? hay đúng hơn là đã bị… nó không thể nghĩ gì hơn điều gì tồi tệ hơn vậy?

Cha… tiếng gọi thân thương mà nó vẫn dành cho người đã sinh thành dưỡng dục ra nó. Nó không biết tại sao tại sao phải gọi là “Cha” mà không phải là “Ba” hoặc là “Bố”, nhưng khi nó cất lên tiếng gọi “Cha” thì nó cảm thấy thân thương và ấm áp lạ kỳ. Nhiêu đó là đủ, cần gì nghĩ cho nhức đầu hihihi.

Dưới lăng kính  của nó, “Cha” là người tuyệt vời nhất như Mẹ vậy. Cha có cách quan tâm và chia sẻ của Cha, và Mẹ có cách quan tâm theo cách riêng của Mẹ. Cha ít nói, ít khi đánh mấy baby của Cha, nhất là khi tôi là một ngoại lệ đặc biệt (người ta vẫn gọi tôi là con mót, vì cách 10 năm từ khi ông anh tui ra đời mới đến tôi). Cha ít đánh nhưng chưa bao giờ nó dám nghĩ Cha hiền cả, mấy ông anh cũng “rét” Cha một cây. Không biết sao chỉ cần Cha nhìn vào mắt nó là nó đã thấy run xèn xẹt khi mình  vừa làm điều gì có lỗi. Dưới con mắt đầy nghiêm nghị và cương trực của Cha, tôi nhỏ bé và run rẩy như chú chim gãy cánh, như con cá mắc cạn … và chỉ cần Cha nẹt thêm vài tiếng nữa thôi là coi như nó xanh mặt và làm theo răm rắp(khác với Mẹ luôn quan tâm nhưng cũng luôn cằn nhằn nó phải thế này thế kia mà nó ít nghe). Cha mới chỉ dành cho nó một trận đòn duy nhất  từ khi nó sinh ra đến giờ, một trận đòn vì tội ham chơi mà quên học. Hôm đó nó trốn đi tắm suối (luôn luôn vậy vì xin thì sẽ không bao giờ được đi), vì không kìm chế nên nó đã ngâm mình qua luôn cả giờ học. Khi nó về tới nhà thì overtime, Cha đã đợi sẵn và … (chuyện gì đến đã đến).

Nó là thằng con trai may mắn nhất xóm (tự nó cảm thấy vậy). Nó luôn tự hào vì Cha thương nó nhất nhà và luôn dành cho nó những phần quà mỗi lần cha đi Sài Thành về. Nó tung tăng chạy đi khắp xóm, khắp làng, bùm bùm chéo chéo (tiếng súng, cha mua súng và mua cả xe dây cót cho nó nữa) cho lũ bạn lác mắt keke. Đi ngủ nó cũng để bên cạnh mình (nó là trùm ngủ với Mẹ, tật này hình như qua cấp 3 mới bỏ được vì nó là con út và vì lúc đó phòng ốc còn nhỏ hihi), nó sợ mấy ông anh sẽ cướp mất của nó hiiihi.

Cha thường cõng nó trên lưng, chạy vòng vòng và đùa giỡn với nó. Cha cõng nó đi khắp xóm du lịch … nó chỉ còn nhớ rất ít, và bây giờ còn đọng lại chỉ là một cảm giác, một điều gì đó xa xăm không rõ những đủ để nó nhận ra.

Nó bị bệnh, hễ trở trời là bệnh. Căn bệnh mà chính nó tự gây ra cho nó. Lục lại trong ký ức nó không thấy hình bóng Cha bên cạnh nó lúc nó lâm bệnh. Sao vậy nhỉ? nó nhớ rõ mồn một Mẹ nó làm gì, nói gì khi nó bị bệnh. Mẹ sát chanh lên lưng nó cho đỡ sốt, nói với nó những câu trấn áp, nó thấy yên tâm hơn. Nhưng nó hay tủi thân, hễ có người khác tới thăm mà nói câu gì có vẻ thương cảm la nước mắt nó lại lăn dài, kỳ lạ. Bởi vậy nó không muốn người khác tới thăm mà chỉ muốn ngồi với Mẹ. ah`, đúng rồi, lúc đó Cha đi mua thuốc hihih. Chắc rồi, vì Cha biết nó uống thuốc ở đâu thì sẽ hết bệnh. Nó chỉ hợp với một chỗ duy nhất, và hễ mắc bệnh thì chỉ cần 3 liều là bệnh tan biến.

Cha bị bệnh, uh chẳng gì lạ. Cha bị tiểu đường, đó lại là vấn đề khác. Nó đã từng vật lộn hàng đêm không ngủ khi nghe hung tin Mẹ bị bệnh tim. Nó thường suy nghĩ nếu không còn Mẹ, đời nó vô nghĩa. Uh, nó thương thương Mẹ lắm, nó không dám nghĩ… nếu điều đó xảy ra. Và bây giờ khi Mẹ đã lành bệnh, nó lại biết tin Cha. Cũng như Mẹ, khi được hỏi thì Cha sẽ nói không sợ vì quy luật tự nhiên là vậy, nhưng sâu trong mắt Cha và phía sau lời nói ấy là một sự lo lắng vô bờ, đó cũng là điều tất nhiên khi còn người ta cảm thấy bất lực trước một thế lực không thể chống lại.

Nó bắt Cha ở lại, bắt anh ở lại. Mai nó phải đi làm, và anh sẽ chở Cha đi khám bệnh. Nó muốn anh chở Cha tới bệnh viện mà Cha nghe người ta nói là sẽ chữa được để Cha yên tâm. Nó sẽ cầu nguyện cho Cha, nó sẽ làm tất cả để Cha vui, tự hào về nó. Nó sẽ tự tạo ra đôi mắt nghiêm nghị của Cha trên mỗi bước chân của nó, mọi nẻo đường nó đi để nó cảnh giác và không lạc bước, sa ngã. Nó đã khóc, nước mắt nhoè… thôi đi qua chở Cha đi bệnh viện


 

> Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Thông tin cá nhân

jun_dat
Họ tên: Nguyen Van Hoan
Nghề nghiệp: Sinh viên
Sinh nhật: : 10 Tháng 3 - 1986
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Cuộc sống không có con đường cùng - chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải làm sao để vượt qua được những ranh giới ấy” (Nguyễn Khải)

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31



Bình luận mới
Cafe trong Hãy để em yêu anh lần nữa!
loni195 trong Yes I can !
Huỳnh thị mộng lành trong Tìm tên mình trên Google
Trần Nhật quang trong Tìm tên mình trên Google
Guest_huyen_* trong Chuyện về một loài chim vô danh
Guest trong Chuyện về một loài chim vô danh
2 trong Luận về "giao thông"
jun_dat trong Lạnh!
MU trong Anh tôi,
Guest_KOP_* trong MU vs KOP

Truyện cười

Tin nhanh

Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

THƠ TỰ BIÊN
              SAO 13*

    Sao buồn? sao ngẩn? sao ngơ?
Sao như chiếc lá bơ vơ giữa dòng.
    Sao mưa rơi mãi trong lòng?
Sao mây che khuất trời trong tâm hồn.
    Sao tôi cứ mãi bồn chồn?
Sao nào thoáng xẹt đưa buồn mênh mang.
    Sao tôi mãi nghĩ miên man?
Sao yêu? sao nhớ? sao mà ... tại sao?

Nồng nàn
NỒNG NÀN

Ta dặn người: hãy cố lãng quên nhau
Nhưng thật lạ tâm hồn ta hoài nhớ.
Tình yêu thực phải đâu là cơn gió
Mãi vút lên cao vào khoảng hư không.

Em dặn rằng: thôi cứ để dòng sông
Cuốn trôi hết đừng mong một bến đợi.
Nhưng tình anh như mặt trời chói lọi
Sưởi ấm em bằng lửa cháy nồng nàn.

Ta nhủ thầm: thôi cứ để thời gian
Gặm nhấm dần vết thương lòng quá khứ.
Nhưng tình anh vẫn ngày dài thương nhớ
Cảm xúc xưa đè nặng khoảng tâm tư.

Rồi có lúc trên đường đời tấp nập
Ta vô tình lại thoảng lướt qua nhau.
Ánh mắt nhìn, bước chân lơ đãng quá
Cảm xúc dâng trào hoá những bài thơ.

                                 Đêm nhớ.
Q.Huy


Suy nghĩ --- Số phận
- Hãy chú ý đến suy nghĩ của bạn; chúng sẽ trở thành lời nói.:undecided:

- Hãy chú ý đến lời nói của bạn; chúng sẽ trở thành hành động.:decided:

- Hãy chú ý đến hành động của bạn; chúng sẽ trở thành thói quen.:liuliu2:

- Hãy chú ý đến thói quen của bạn; chúng sẽ trở thành tính cách.:tease1:

- Hãy chú ý đến tính cách của bạn; chúng sẽ trở thành số phận của bạn!551.gif:shakehand:

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com