...Nỗi buồn không phải nằm ở trái tim, mà là nằm ở những giọt nước mắt...Vì vậykhi buồn bạn cứ khóc đi và nụ cười sẽ lại rạng rỡ trên khuôn mặt bạn.
...Hãy cám ơn cuộc đời vì mỗi sáng sớm mai thức dậyta được thêm một ngày nữađể yêu thương. ...Cuộc sống này không phải là cổ tích, nhưng cuộc sống luôn có điều kì diệu. Hạnh phúc là có thật....và nó bắt đầu từ những giấc mơ...
Place Of Wish...!
______ ........Xa xa nơi đó tận phía chân trời là những ước mơ hoài bão của tôi.Có thể tôi ko bao giờ với tới chúng đc,nhưng tôi có thể nhìn lên và ngắm vẻ đẹp của chúng, tin tưởng chúng và cố gắng thay đổi chúng !
12 Cung hoàng đạo
...- = Love Me Now= -...
....If you are even going to love, Love me now while I can know The sweet and tender feelings Which from true affection flow.
Love me now while I am living Do not wait until I am gone And then have it chiseled in marble Sweet words on ice-cold stone.
If you have tender thuoght of me, Please tell me now... If you wait until I am sleeping Never to awaken, There will be death us
And I won't hear you then So if you love me, even a little bit... Let me know if while I am living So I can treasure it.
Cũngđã lâu lắm, có thể là rất lâu đối với nó, hiếm khi nào nó ngồi viết gì mới cho blog của mình. Có lắm lúc muốn viết một cái gì đó thật hay để lưu giữ lại từng khoảnh khắc đó, nhưng nó lại không biết phải bắt đầu từ đâu và phải viết thế nào…Có lẽ cái chùng chình của xã hội làm nó thay đổi, thay đổi cả cách sống và nhận thức… Không chỉ nó, mọi người xung quanh nó cũng thay đổi… Dần dà nó thấy bản thân mình nhàm chán, vô vị như chính cuộc sống đang hiện hữu xung quanh nó… Mấy hôm nay trời cứ mưa suốt, không biết mưa như vậy có đủ làm ướt những tâm hồn vốn đã lạnh vì mưa hay không...? Mỗi lần thấy mưa nó lại có cảm giác trống trải trong lòng. Nó hay tự hỏi vì sao mưa lại buồn… Những nỗi buồn thì có gì là xấu. Có buồn mới biết trân trọng những niềm vui. Chỉ có điều, dường như nỗi buồn nhanh quá, choán quá nhiều chỗ. Đi kèm với nỗi buồn là sự mệt mỏi, nhàm chán. Cứ như thế từng ngày qua chúng chiếm hết chỗ của những niềm vui… Và thế là nỗi buồn vẫn cứ thoát ra, đeo bám, ám ảnh nó từng ngày… Vào lớp, nó nghĩ hôm nay sẽ có nhiều thời gian hơn, sẽ cố gắng bắt chuyện... Nhưng cái cảm giác là lạ ấy cứ bám lấy nó, nó cũng muốn lắm chứ nhưng không thể… Nó đành chấp nhận cách trốn tránh, có thể là không tốt cho nó, nhưng thử nghĩ xem, có cách nào tốt hơn... Chỉ còn hơn một tháng nữa thôi, thời gian cứ như rút ngắn lại đến ngạt thở. Có những điều nó đã cố nói… Thất bại, không phải trong công việc, mà trong cách xử lý các thứ lòng vòng liên quan đến cuộc sống làm nó mệt mỏi… Shut down máy tính, nó ngồi bó gối nhìn ra ngoài trời… Sài Gòn đêm trở gió…
...That I love you I have loved you all along And I miss you Been far away for far too long I keep dreaming you'll be with me And you'll never go Stop breathing if I don't see you anymore...
Cứ mải quăng mình vào công việc, Một chút chiều- chẳng phải của riêng. Blog nhỏ không người thăm viếng, Tựa trăng đầu mùa, khuyết một mảnh-tình riêng. Rồi bất chợt dạt về miền ký ức, Trong cơn mưa đầu hè ướt nhòa kỷ niệm xưa. Ly cafe đắng hỏi người chia sẻ ? Tựa hạt mưa chiều, mang nỗi nhớ-rất riêng !
Right here waiting...!
Missing you is my Hobby...
Caring you is my Job...
Make you happy is my Duty, and...
Loving you is my Life..