NƯỚC MẮT ANH CHẢY NGƯỢC VÀO TRONG
Khi sinh ra, Em cũng như anh - chào đời bằng tiếng khóc. Lên ba, Trượt chân ngã Ánh mắt mẹ nhìn xót thương Anh giống em, vỡ òa, nhập nhòa đôi mắt. Lên mười, Mải chơi không về nhà ăn cơm Ba thương - cho roi, cho vọt Anh lại giống em - nghẹn nấc. Tuổi mười tám, đôi mươi Tình yêu đầu - nông nổi Hai đứa cùng - rưng rức - một niềm đau. Và, đêm nay, hai đứa bên nhau Tiếng nấc em... vỡ òa. Người đàn ông trong anh Nhắc bảo - mình là bờ vai - nương tựa Nước mắt anh... chảy ngược - vào trong. Nhớ
Anh đã từng qua những miền đất xa xôi Những vạt rừng nắng cháy Những con suối, những vòng cua ngả ngiêng xe chạy Những tên đất tên người để nhớ không nguôi Có một điều rất thật em ơi Khi nhìn những mảnh nương trên đồi như miếng vá Miếng vá trên lưng áo mẹ Miếng vá trên vai áo cha Miếng vá trên vạt áo của ông, của bà Trên áo em thơ mùa đông không đủ ấm Miếng vá cứ vô tư... tím một triền đồi sẫm Tháng ba ngày tám gieo neo. Miếng vá cứ bạc trôi Thành đọt lúa củ khoai trong bát cơm của những mái tranh nghèo Những ngôi nhà như nốt ruồi của núi Miếng vá, nốt ruồi cứ bình yên đêm tối Chờ bình minh lên để bạc tóc nuôi nhau. Viếng Thầy Vượng
Một nén hương cho thầy Người về với đất. Ta sinh tuổi Tuất (*) Ngọn lửa ở đầu non Nhớ nghe con Folklore (**) - vàng đấy. Hãy giữ cho mạch nguồn không ngưng chảy Một đời yêu nhé, con! Thầy! Gánh nặng nước non Chúng con nhận về Nhiều lắm. Thầy - người cha kính mến. Thầy - người bạn của chúng con. Cuốn từ điển sống, tập giáo trình Nét chữ thầy để lại cho con Bình dị mà yêu thương nhiều lắm. Thầy! Nụ cười luôn tươi tắn Giờ tắt lịm... Thầy ơi! Lòng bỗng chơi vơi Được tin thầy về nơi cuối trời Im, Im lặng. Hà Nội hôm nay, trời mưa hay nắng Vô định... Con thắp nén nhang Nghiêng mình trước linh cữu Bàng hoàng Đất trời như không tồn tại. Thầy ơi đừng đi mãi Mai về với chúng con. (*) Thầy sinh 12/12/1934 - năm Giáp Tuất (**) Văn hóa dân gian NHỚ - YÊU
Anh đã vượt qua uy nghiêm của dãy Trường Sơn Vượt qua cả không gian, thời gian Để phương Nam em - hiện ra trước mặt Dưới cánh bay là biển khơi con sóng xô dìu dặt Hạnh phúc nào bằng tim đập những nhip vui. Tân Sơn Nhất đón anh - nắng vàng nhảy khắp nơi Sài Gòn hoa lệ vào đêm Bến Nhà Rồng ngợp mắt anh Và gió sông cứ thổi Nỗi nhớ em trào dâng bổi hổi Ước được kề bên... Đêm Sài Gòn không được thấy trăng lên Nhớ Hà Nội em Trăng nhú cuối hồ Tây Là khi anh bên em nao lòng con sóng Bình minh ngày mai Sài Gòn đón chào anh với muôn ngàn tia nắng Hạnh phúc nào bằng - tái sinh. VIẾT CHO CHÚNG MÌNH
Gửi chung vào đâu đó đi em Của anh, của em, của một thời quá khứ Nỗi buồn em - anh, ta nhắc chi cho đủ Gấp lại, nhé em. Đêm về khuya anh quạt gió mềm Ngủ đi em, đừng buồn, đừng thổn thức Anh bên em - người mà em yêu thương nhất Có gì bằng, em. Ngày mai, Ngày mai, khi bình minh lên Mở toang cửa sổ phía đông, đón chờ bình minh ngày mới Em trộm nhìn anh... chút gì bối rối Muốn nói một lời... Mình bên nhau mãi, nhé anh. GỬI ANH
Có thể một ngày, em sẽ như anh Xa Hà Nội vào một ngày không nắng Chỉ gió mùa thu làm cây không yên lặng Cho ai đó một lần... đưa tiễn... ai đi. Biển ngoài kia từng lớp sóng thầm thì Ru ai ngủ bình yên bằng câu hát Câu hát Ngọc Tân chứa chan nước mắt "Hà Nội và tôi" (*), "Hà Nội - Ngày chia xa" (**) Có gì đâu tình yêu trong ta Mãi bình lặng dẫu tim không thức đập Dòng máu nóng vẫn tràn căng nhịp sống Truyền cho nhau tự sâu thẳm tim mình Để thơ một người gửi lại mãi hồi sinh Bầu nhiệt huyết vẫn còn dang dở Vĩnh biệt anh - nay xa rồi, mãi nhớ Bao yêu tin ta nhận bởi ân tình Ôi cuộc đời, vui lắm ánh bình minh Cứ tỏa sáng nơi chân trời xa ấy Cho đôi lứa yêu nhau và... thơ anh mãi vậy Cho biển mãi thầm thì nhắc gọi... một người đi. --------------------------------------------------------------------- (*) sáng tác của Lê Vinh http://nhacso.net/Music/Song/Tru%2DTinh/20...05/10/05F5E85B/ (**) sáng tác của Hữu Xuân http://nhacso.net/Music/Song/Tru%2DTinh/20...06/03/05F60B9F/ Đây là hai nhạc phẩm đã được cố ca sỹ Ngọc Tân thể hiện rất thành công. KHÔNG BAO GIỜ CÓ THỂ ĐÂU EM
Không bao giờ có thể... đâu em Bởi tình ái có ai đo - được, mất Dẫu em có dại khờ góp nhặt Đống tro tàn như gió bụi mà thôi. Tình ta trót trao... giờ đã muộn mất rồi Hai đứa yêu thương mà con tim khờ khạo Anh gieo gió để em gặt bão Cuối cuộc tình mưa giăng mắt, em ơi! Em có cố tìm thì cũng thế mà thôi Tình đã trao thì xin đừng trách giận Tình còn không... ừ, tính chi được mất Để dằn lòng khi mắt chợt gặp nhau. Con tim dại khờ chấp nhận đớn đau Để bình yên sau một lần đại phẫu Bình minh lên, Biển sẽ lại xanh Tim sẽ hồi sinh Và, huyết quản trong em lại chảy Sự sống lại bắt đầu, em nhé - hãy tin! CHO MỘT NGƯỜI
Tôi thắp cho người nén nhang Một người hàng xáo (*) Dưới mưa... dáng người hư ảo Hình hài nghiêng chao Người hàng xáo. Tảo tần hạt gạo gởi trao Sàng sảy bốn mùa - mưa nắng Ra đi, bát cơm quả trứng Đủ đầy đôi đũa so nhau. Thương, Rau cháo có nhau. Buôn có bạn Bán có phường Nhận ra nhau qua dáng liêu xiêu và bờ vai bạc trắng Bước chân choãi ra Bươn bải ngược xuôi phố, phường, người mua, kẻ bán Tối về... tiền rách nâng niu. Tôi lặng nhìn những đôi mắt đìu hiu Những đôi mắt tiễn đưa một người nằm xuống. Đâu rồi những lo toan? Đâu rồi tính toán? Giờ còn Hai chữ... THƯƠNG NHAU. (*) Nghề hàng xáo là nghề buôn gạo: Mua thóc về xay, sàng sảy thành gạo để bán (giờ thì xay máy, chứ không dùng cối giã như ngày xưa...)... ANH ĐÃ MẤT EM
Ly cà phê đen như mái tóc em đen Anh ngồi bên ly cà phê đắng Em ngồi bên ai, để hồn anh lạnh cóng Giữa muôn người... anh lặng lẽ... mình anh Vẫn quán góc đường với tán lá xanh Nhưng rất lạ bởi hoang tàn, mỏng manh, dễ vỡ Anh gần bên em tưởng nghe từng nhịp thở Nhưng em lại gần kề bên ấy với "người ta" Giữa chúng mình là khoảng trống bao la Anh vô vọng... tìm đâu nơi bấu víu Hương cà phê - vô tri như muốn nói Nói hộ một lời, rằng: Anh đã mất em. NGẢI ĐẮNG
Một đời trên núi Chỉ chọn nơi đầy nắng thừa gió Ngải xanh vào trời xanh. Loài hoa đắng lòng Nồng nàn, hăng hắc Xanh ngăn ngắt như quên mình đang đắng Xanh ngăn ngắt dù không bao giờ thiếu nắng Bỗng nhiên thơ ấu đất - trời Bỗng nhiên thơ ấu em - anh. |
Bạn bè
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Bình luận mới
^^ trong
Dê đen và dê trắng
Guest_tigon15_* trong Tháng Ba Guest trong Nhớ Khai nguyen trong Gốc đa sẽ là Hà Nội Guest trong Gốc đa sẽ là Hà Nội K.Phương trong Viên ngọc trai lãng quên trong Gốc đa sẽ là Hà Nội Guest_Khải Nguyên_* trong Phiên chợ vùng cao Guest trong Phiên chợ vùng cao Guest trong Nước mắt anh chảy ngược vào trong (♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Truyện cười
|