ANH ĐÃ MẤT EM
Ly cà phê đen như mái tóc em đen Anh ngồi bên ly cà phê đắng Em ngồi bên ai, để hồn anh lạnh cóng Giữa muôn người... anh lặng lẽ... mình anh Vẫn quán góc đường với tán lá xanh Nhưng rất lạ bởi hoang tàn, mỏng manh, dễ vỡ Anh gần bên em tưởng nghe từng nhịp thở Nhưng em lại gần kề bên ấy với "người ta" Giữa chúng mình là khoảng trống bao la Anh vô vọng... tìm đâu nơi bấu víu Hương cà phê - vô tri như muốn nói Nói hộ một lời, rằng: Anh đã mất em. |
Bạn bè
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Bình luận mới
^^ trong
Dê đen và dê trắng
Guest_tigon15_* trong Tháng Ba Guest trong Nhớ Khai nguyen trong Gốc đa sẽ là Hà Nội Guest trong Gốc đa sẽ là Hà Nội K.Phương trong Viên ngọc trai lãng quên trong Gốc đa sẽ là Hà Nội Guest_Khải Nguyên_* trong Phiên chợ vùng cao Guest trong Phiên chợ vùng cao Guest trong Nước mắt anh chảy ngược vào trong (♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Truyện cười
|