Đôi khi tự hỏi mình sống để làm gì ? học vì cái gì ? Tự hỏi rùi cũng tự mình đưa ra câu trả lời . Tất nhiên cuộc sống này ko fải tự nhiên mà mình có , bởi đó là do ba mẹ cho mình nên nếu chỉ nói một câu dẹp bỏ hết tất cả là xong .. 17 năm trời ... đâu thể vì 1 lúc mà .. còn gia đình , bạn bè .. bỏ cho ai ?
***************
Xoảng .. vỡ nát hết cả ... ko còn gì sót lại .. hoàn toàn .. lòng kiêu hãnh .. nứt nẻ , đầy những vết dán ...
Ngày xưa ...
- Sai mấy câu ?
- 3 câu bà ạ , đi lun con 10 của tui rùi ! Tức wá .. lại 9 , chán .
- Thì thui , mấy đứa kia tụi nó 8 thui là mừng hết lớp rùi , bà 9 còn muốn gì nữa ?
- Uhm .. nhưng sai 3 câu cũng 9 , sai 7 câu cũng 9 . Bất công !
- Thế mới là trắc nghiệm , biết chưa ?
- Hiểu mừ
........
- Bạn Pi mấy điểm nào ?
- 9 , bằng bạn Be thui . Sai 3 câu ...hix hix
- Ha ha , Be cũng sai 3 câu .. hay wé ,có đứa chung cảnh ngộ rùi .
Chút tự hào , ít ra mình vẫn còn có cái để mà khoe khoang , hãnh diện , để ko cảm thấy kém cỏi trước bạn bè , ko có cảm giác ko xứng đáng có được những người như thế làm bạn , ko xứng đáng ngồi tại lớp này ....
Đầu năm học ...
Lặng im .. ko tin vào bản thân nữa , vô hồn .. như một quán tính , cứ đọc đề rối lại tô đen .. ko quan tâm nó sai hay đúng .. bất cần .. sai 5 câu , cũng 9 điểm .. bất giác mỉm cười , ko hẳn , chính xác là 1 cái nhếch mép ..
10 điểm .. kinh thật .. con điểm từ lâu mình mong muốn , thấy được nó đó , nghe được nó đó .. nhưng .. nó đâu fải của mình .. nó là của bạn mình - my close friend .. Yes , it is ..
Có cái gì trong lòng .. nhức nhối .. đâu hay vết nứt đã bắt đầu .. lan rộng .. lòng kiêu hãnh thôi ko nguyên vẹn nữa .. ko như ngày xưa ...
- Thi SLEP đi Be !
- Thôi , ko thi nữa . Thi rùi , chán .Ko có gì dzui hết !
- Vậy để bạn Pi thi !
- Uhm ...
1 kì thi đã từng thử sức , kết quả hiển nhiên ko tồi .. nhưng .. đó lại là ngày xưa .. còn giờ đây .. sao mày ko thi hả ? mày sợ gì ? 1 kì thi ? hay chính bản thân ? .. ko rõ .. khi chút vốn tự hào đã có tì vết .. chắp víu bằng những hy vọng . Ko , đó chỉ là ảo tưởng mà thui .. ảo tưởng về một ngày trở về ... như lúc xưa ...
Kết quả kì thi SLEP
....
1 cái tên quen thuộc ... 52 điểm
Những cái tên ko quen biết .. ít có cái nào hơn 52 điểm ... bạn mình cũng khá wá đi chứ .. 1 chút tự hào , vì có người bạn này .. vì lớp mình cũng ko thua kém ai .. ươc gì mình cũng thi nhỉ ? ..
Nhưng .. mình sẽ được bao nhiêu ? 50 ? 51 ? hay thậm chí là thấp hơn năm ngoái ? chẳng biết ... đợt ktra vừa rồi đã vắt kiệt sức của nó .. mệt mỏi và xen lẫn chút sợ hãi .. niềm kiêu hãnh nứt ra những mảnh lớn hơn .. rớt rơi .. từ từ .. ko vội vã .. đau ...đau thật đấy .. !
Nguôi ngoai....
Diễn kịch .. ko còn chút âu lo nào về cái gọi là học tập . Kết quả đợt thử sức đầu tiên ko tệ nhưng cũng ko quá tốt .. tạm an lòng .. thỉnh thoảng , vài đợt sóng ngầm nổi lên nhưng muốn fá sụp chút niềm tin còn sót lại .. nhưng đâu dễ thế .. bởi ta còn muốn giữ nhiều thứ lắm và ta ko muốn mất nó đâu .. ko muốn mất nó đâu ..
Còn bây giờ .. ?
Tính tóan , dò lại tất cả .. thẫn thờ .. 6 câu .. 5 rồi lại 6 , kì sau sẽ là bao nhiêu đây ? 7 hay 8 ? điểm 9 hay 8 ? ... càng ngày càng lùi dần ...dù đã cố gắng ... giấc ngủ chưa tròn 3 tiếng đồng hồ của mình chỉ có giá như thế thôi sao ? ...hoang mang , chới với ... bất chợt vang lên , vẫn lại là tiếng nói quen thuộc .. "Chẳng biết 9 điểm hay 10 nữa mày ạ " ... 9 hay 10 điểm ? nghĩa là 2 hay 3 câu .. còn mình ? 6 hay 7 câu gì đó .. sao nó thì cứ tiến lên trong khi mình lại cứ lùi dần ? .. cả 2 cùng xuất fát tại 1 điểm , học cùng thầy , ngồi cùng lớp .. mình thậm chí có lợi thế vì đã từng học ở 1 nơi ai cũng mơ tới .. tại sao ? .. suy sụp .. những mảnh vá bung ra .. cố bấu víu .. gắng gượng .. nhưng nó sụp đổ nhanh quá .. nhanh quá .. ko đỡ kịp .. và ..
ẦM !!! .. vỡ vụn .. nát tan .. khóc vì cái gì hả ? .. ta chẳng biết .. ko biết vì sao mà cũng khóc ư ? đúng là vô dụng .. ừ , vô dụng thật ...con người chỉ biết khóc thôi sao ? .. ta đã cố hết sức rùi , ra sức học hành , lao tâm khổ trí , để giờ ta đuợc gì hả ? chẳng được cái gì cả ! Mất hết , ta mất hết , chẳng còn gì cả ..
*****************
Chưa bao giờ mình khóc nhiều như thế .. cả 1 ngày chú chẳng ít .. còn một môn nữa thui .. qua rùi thì sẽ ổn .. mong là thế !