*-_-*-_-*Tâm sự đời tôi!Những điều cần chia sẻ!*-_-*-_-*

(♥ Góc Thơ ♥)

Truyện cười

Thơ hay
[b]Đừng nhặt con ốc vàng
Sóng xô vào tận bãi
Những điều gì dễ dãi
Sẽ chẳng được bền lâu



Đừng nhặt con ốc nâu
Chìm sâu vào đáy biển
Những điều gì vĩnh viễn
Chẳng thuộc về ta đâu!
[b]

Thơ hay
XÚC CẢM MÙA THU

-Đỗ Thành Công-


Trời trong xanh mây trắng nổi bồng bềnh
Nắng dát vàng trên đồng lúa mông mênh
Cơn gió nhẹ vuốt ve làn tóc xoã
Hương thu về lan tỏa khắp đâu đây...

Phía cuối vườn thấp thoáng những hàng cây
Đã hiện lên những sắc màu thu nhạt
Đàn chim non đua nhau về ca hát
Không gian chiều rộn rã tiếng chim kêu
Mùa thu về bất chợt mà đáng yêu
Chiếc lá vàng giật mình rơi vội vã
Làn gió thu nhẹ nhàng bay hối hả
Từ đồng xa mang hương cốm vào nhà.


Mùa thu về gợi nhớ tuổi thơ qua
Đêm trăng sáng rước đèn,phá cỗ
Chị Hằng Nga những đêm rằm sáng tỏ
Đẹp tuyệt vời trong tâm trí trẻ thơ
Vầng trăng tròn thắp sáng cả trong mơ
Hương nếp thơm vương lẫn vào giấc ngủ
Hơi lạnh đêm thu tràn qua cửa sổ
Kéo hồn ta bay bổng với trời sao!

Thơ hay
Với Hàn Mặc Tử

-Hoàng Cẩm Giang-
THPT Lam Sơn,Thanh Hóa


Cạn thế kỷ rồi sao trăng vẫn cô đơn?
Vẫn cứ xanh trên mồ ai lặng lẽ
Xanh như tóc ai khi về đất mẹ
Chưa kịp yêu cho chín trái tim mình.

Năm tháng bụi mờ
Con chữ long lanh
Có phải thi nhân chắt thơ từ nước mắt
Nước mắt chảy vào trong
Thơ trào ra thế tục
Không chảy giữa đời mà trôi với sao trăng

Hồn mặn mòi như con sóng Qui Nhơn
Xin hãy thức mà nghe lòng biển sót
Để đẩy thuyền đi đến bến bờ có thực
Cả cuộc đời không kịp"bến sông trăng"



7 Trang « < 4 5 6 7 >

   Trong: tình yêu
 
Ngày thứ nhất.


Tôi đếm thời gian không chỉ bởi lời khuyên của cậu bạn mà còn bởi không muốn mình bế tắc,không muốn mình tuyệt vọng.Em đẹp,đó là điều khiến tôi xao động,nhưng ấn tượng đầu tiên của tôi không phải vậy.Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày bắt đầu xuống định cư tại đây-xóm trọ Sinh Viên.Buổi tối,trong thứ ánh sáng mờ mờ,đục đục,nhìn sang khung cửa bên đó chỉ thấy tahaps thoáng mấy chùm hoa giấy phấp phới bay trong làn gió nhẹ.Phòng tôi cách phòng em chắc chỉ bằng một bước nhảy nhưng cái ngõ đi vào sao mà xa xôi quá.Tôi muốn làm quen,muốn nói chuyện chân thành chứ không phải chỉ là ngó nhìn qua khe cửa hẹp của một khung cửa sổ.Nhưng mỗi lần nghĩ đến phải đi vào con ngõ nhỏ chạy dài,tôi lại chẳng giám hạ quyết tâm.Cũng có thể đó chỉ là cái cớ để bao biện cho sự nhút nhát của tôi nhưng sự thật là tôi vẫn chưa một lần đến được căn phòng của em.Tôi đành"rút ngắn khoảng cách" bằng việc lắng nghe.Cũng may là qua hai khung cửa sổ,tôi cảm nhận được tiếng đàn của em.Mỗi buổi tối,khi mà những ồn ã náo nhiệt đã lùi xa nhường chỗ cho sự tĩnh lặng,trầm mặc của không gian,tiếng guitar cất lên từ phía căn phòng bên cạnh làm tôi mê muội như lạc vào cõi vô tận mênh mông.Cái cảm giác được bay bổng trong một thế giới thần tiên,nơi chỉ có những điệu đàn,những bài hát và những thiên thần đang mơ mộng cứ trào dâng trong tôi.Ngày nào cũng một bản "chiều Matxcova",ngày nào cũng chỉ 15 phút,thật ngắn ngủi nhưng cũng đủ xua tan đi trong tôi những vất vả ngày thường.Với tôi,giấc ngủ dài quí giá nhất của một ngày nằm cả trong 15 phút đồng hồ ấy.Những điệu nhạc ru dương chạy dọc bóng đêm,hòa quyện rồi òa vỡ và thăng hoa,lan tỏa vào từng ngõ ngách của đêm tối,rồi lại đột ngột hội tụ,đổ ào xuống cuốn trôi những mệt mỏi của tâm hồn.Tôi mê đắm tôi say sưa nó tự lúc nào...!


 
Khi ta còn ở nơi xa xôi nào đó,không mẹ không cha không cả tiếng khóc cười,thì vầng trăng kia đã sáng tự bao giờ,đang chơi vơi trên tấm thảm nhung đen ngòm của bầu trời vạn thuở.
Rồi đến khi ta có mặt trên đời,bên cạnh ta là mẹ là cha là cõi trần gian bao la rộng lớn.Ta nhận ra trong tình thương trời biển,có một vầng trăng trong cổ tích của bà.
Từ thuở răng ta mới khấp khểnh thời gian,ta đã muốn được một lần"ngồi gốc cây đa" chăn trâu cùng chú Cuội.Cây đa kia không chỉ phủ bóng một vùng mà đã phủ lên tuổi thơ ta những ánh kim vàng chói.Tới khi ta lớn thêm mấy tuổi,vầng trăng vàng vẫn ngự trị trong hồn.Ta không hề vui trước xa mã vàng son mà hạnh phúc với chiếc đèn trong đêm rằm tháng Tám.Ta mơ là chị Hằng Nga duyen dáng,bay đi muôn nơi với ánh sáng diệu kỳ.Nhưng lại thấy cảm thương biết bao cho chú Cuội,vẫn phải ngồi trông trâu dưới gốc cây đa.Sau cái tết rằm chỉ của riêng ta,tỉn dậy trong hương cốm tỏa trong nhà,ta vẫn không quên vén tấm màn cửa sổ,để khắc ghi thêm hình ảnh ánh trăng vàng.
Ta lớn dần lên qua mỗi lần trăng khuyết,trong lòng ta vầng trăng không còn địa vị độc tôn,bên cạnh đó là hình bóng của người ta yêu mến.Ta yêu trăng yêu cả một con người.Cũng chính bởi trăng làm ta thấy yêu đời.Một đêm trăng dưới triền đê xanh cỏ,ta với người kia ngồi bên nhau tâm sự,lời yêu đầu có ánh sáng chiếu soi...
Răng ta rồi cũng lung lay số phận,nhưng ánh trăng dường như chẳng thấy già.Ta cảm thương cho luân lạc của đời người,nhưng cũng vẫn yêu đời khi có trăng làm bạn.Ta trao lại cho con những lời mẹ dặn ta thuở trước,trao cả cho đời sau câu chuyện cổ tích về trăng....!



14/09/2004

 
Con lại về thăm chốn quê xưa
Một buổi trưa gió ru hoài hơi đất
Con đê dài oằn mình trong tất bật
Bóng mẹ già nhễ nhại quảy nắng đi!


Con lại về thăm chốn quê xưa
Một buổi chiều trời nhập nhòa sắc đỏ
Cha trầm ngâm bao giãi dầm nắng gió
Mắt rưng buồn trong trăn trở áo cơm!


QUÊ NGHÈO!
Những khoai sắn mẹ trồng đã cho con lớn khôn
Gánh hàng trưa còn hằn trên vai mẹ...
QUÊ NGHÈO!
Thao thức mắt cha những đêm dài không nghỉ
Khói thuốc lào còn cay mãi trong con!
QUÊ HƯƠNG...

 
Lối mòn thời nhỏ dại
Đi qua tuổi ấu thơ
Hương cỏ may ở lại
Ngẩn ngơ đến bao giờ?


Thuở nhỏ bước tới trường
Qua lối mòn trước ngõ
Cỏ gà như bỡ ngỡ
Nghiêng mình nghe lao xao

Thời gian sao trôi mau
Lối mòn xưa còn đó
Chẳng còn ai bước nữa
Cỏ gà buồn vu vơ

Chỉ còn những vần thơ
Cùng lối mòn kết lại
Cho cánh chim bay mãi
Tới chân trời bao la!

 
Mới nghe đến từ"người bạn cũ mới quen"thì có lẽ ai cũng nghi ngờ.Nhưng với tôi thì quả thực là như thế.
Tôi quen Hương từ khi còn học tiểu học rồi trung học.Nhưng bẵng đi một thời gian tôi xa mái trường Lại Thượng để bước chân vào trường chuyên Thạch Thất.Xa Hương và những người bạn quê nhà.Mất 9 năm mới gặp lại nhưng chẳng hề chơi với nhau nữa hay nói đúng hơn là tôi đã thu mình lại.Rồi đến một ngày,tôi gặp lại Hương,vô tình nhưng lại là may mắn.Chúng tôi nói chuyện,tâm sự tất cả những gì có thể nói ra được,những điều ẩn chứa trong những tâm hồn học trò.Hương giờ là sinh viên đại học,cũng ra dáng lắm.Nhưng một thứ vẫn luôn ngời sáng trong Hương,ấy là tình bạn tuổi thơ đối với tôi.Thật cảm động khi có được một người bạn như thế.Cảm ơn Hương nhé.Mình hi vọng chúng ta mãi mãi là bạn của nhau.

7 Trang « < 4 5 6 7 > 
Thông tin cá nhân

lyphonglong
Họ tên: do thanh cong
Nghề nghiệp: sinh vien
Sinh nhật: 21 Tháng 2 - 1982
Nơi ở: ha tay
Yahoo: liveandlearn_phonglong  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Cuộc đời có nhiều thứ mà chỉ khi mất đi mới thấy thật đáng quý...

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31



Tik Tik Tak

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com