Thông tin cá nhân
Bạn bè
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Bình luận mới
truong ngoc trung trong
Lịch sử ngày valentine và nhưng biểu tượng của nó
nữ hiệp sĩ tóc trắng trong anh sao bang |
Noel của nhện vàng ![]() Cây Noel đã được chưng dọn sẵn sàng, nhưng người ta khóa nó lại trong phòng kín để bọn trẻ khỏi tò mò nhìn trước giờ. Thế mà vẫn có những cặp mắt nhìn thấy đấy! Cây Noel mới đẹp và óng ánh làm sao cơ chứ! Cặp mắt xanh lè của chú mèo đã thấy. Cặp mắt nâu đậm của con vện già đã được nhìn. Đôi mắt xanh lơ của cô mèo con cũng đã được chiêm ngưỡng. Và hai ánh mắt huyền của chú hoàng yến cũng vậy. Nhưng chung quanh nhà, trong những góc ấm ở lầu trên, trong góc tối mát lạnh của hầm rượu, sau vựa củi gần lò sưởi, dưới tàn cây bên khung cửa sổ, trong một kẽ nền nhà đằng sau giá treo mũ áo còn rất nhiều cặp mắt chưa được chiêm ngưỡng cây Giáng sinh. Đó là những đôi mắt của các chú nhện xám, nhện đen tí xíu, nhện nâu vừa vừa, và một chú nhện bự màu đen sọc vàng. Mùa hè vừa qua chàng ta lẩm cẩm đi lầm vào nhà, rồi khoái chí chàng ở lì lại và nghỉ mùa đông ở đây luôn. Đã lâu rồi dòng họ nhà nhện rắp tâm xem cho kì được cây Noel. Nhưng chẳng may một cuộc bố ráp quét dọn nổ ra. Các thử chổi rễ, chổi bông, chổi lau, chổi cùn ùa vào các góc tới tấp. Rồi lại còn phất trần nữa chứ! Chưa hết, những chổi vải úng nước tung hoành khắp nền nhà và nước nhỏ xuống đầy cả các khe nứt hầm trú. Người ta tung chiến dịch làm sạch láng khắp nơi để đón Chúa Hài Đồng. Thành ra họ hàng nhà nhện chạy có cờ. Các đại biểu nhện thu mình sau một đòn tay và tổ chức họp đại hội đồng. Các bạn biết rồi chứ? Các chú nhện biết rõ tình hình đang diễn biến ra sao và các chú cũng muốn nhìn thấy tất cả mọi sự. Đặc biệt các chú muốn chiêm ngưỡng cây Noel xinh ơi là xinh. Nhện đen phát biểu đột xuất: -Mình câu xin Chúa Hài Đồng giúp đỡ... Nhện xám vặn lại: -Liệu có được không cơ chứ? Nhện nâu đỡ lại: -Biết đâu, may ra được đấy! Nhưng nhện đen sọc vàng là tay thạo tình hình thời sự nhất, phát biểu: -Chắc chắn là được. Thế là cả bốn lên đường tìm Chúa Hài Đồng. Gặp rồi, chúng phủ phục dưới đất và nhất trí trình bày yêu cầu: -Kính lạy Chúa Hài Đồng thân yêu của chúng con. Đại diên cho giống dòng nhà nhện, chúng con xin Chúa một đặc ân. Chúa biết chúng con là dân yêu nghệ thuật. Cứ nhìn các mạng nhện của tụi con là Chúa biết. Chúng con thích chiêm ngưỡng những công trình xinh đẹp mà hơn hết là cây Noel. Nhưng chúng con không dám vào trong phòng. Có một giàn kh1 giới hiện đại, chổi bông, chổi rễ, chổi lau, chổi cùn sẽ thanh toán chúng con tức thời nếu chúng con mon men mò tới... Thấy tội nghiệp dòng họ nhà nhện, nên khi cả nhà đi lễ hết, Chúa Hài Đồng gọi chúng đến và bảo chúng tự do và xem, xem cho chán mắt thì thôi. Từ lầu trên, chúng ồ ạt nhảy dù xuống phòng dưới. Từ hầm rượu chúng đã chui ra. Từ các hố cá nhân dưới nền nhà, chúng lóp ngóp bò lên. Sau những túm lá ngụy trang, chúng lũ lượt lộ diện. Nhưng chúng phải tuyệt đối giữ im lặng để đảm bảo an ninh. (Riêng chú nhện đen sọc vàng phải lăn mình vào bồ hóng trước khi nhập đoàn rước. Vì ban tổ chức hành hương cây Giáng sinh e rằng màu sắc sặc sỡ cao bồi của chú sẽ gây chú ý nếu chẳng may có người bất ngờ bước vào phòng) Khi tất cả đàn nhện đã đến bên cây Noel, chúng đứng xung quanh rồi mở to mắt nhìn. Rực rỡ, yêu kiều làm sao, ôi cây Giáng sinh! Chưa từng thấy cái gì đẹp hơn trên cõi đời này. Rồi chúng nhất loạt tới sát cây Noel. Chúng phải xem từng nhánh, từng phiến lá. Chúng phải sờ đến từng bóng điện, từng quả màu chói lọi. Thế là chúng leo lên ngang dọc khắp nơi. Một phen tung hoành khoái chí. Từ thân leo ra cành nhánh óng ánh những vì sao, chúng dán mắt nhìn...Từ nay suốt đời nguyện sẽ không bao giờ quên. Chúng nán lạ cho tới khi không còn gì để xem nữa. (Các bạn có thể an tâm quả quyết về điều này). Rồi từ từ, lặng lẽ, hồ hởi, chúng trở về nơi trú ẩn an toàn. Trước hừng đông, khi trời vẫn còn tối mịt, Chúa Hài Đồng đến làm phép cây Noel cho bọn trẻ. Nhưng khi ngài nhìn thấy cây Noel...CÁC BẠN THỬ NGHĨ XEM ĐIỀU GÌ ĐÃ XẢY RA NÀO? Từ đỉnh ngọn cho đến cành xuối cùng, toàn là mạng nhện. Những sợi tơ mảnh mai ấy cuốn trong cuốn ngoài khắp nơi trên toàn cây Noel. Chúa sẽ xử trí sao đây? Bà mẹ của gia đình chắc sẽ thất vọng khi nhìn thấy cây Noel phủ đầy mạng nhện...Chúa giơ bàn tay bé bỏng của Ngài lên và hóa phép cho tất cả mạng nhện biến thành những sợi chỉ vàng óng ánh, mơ màng, kỳ ảo...Ôi cây Noel tuyệt vời! Mặc dầu trời còn tối đen mà hàng ngàn hào quang đã lóng lánh chiếu sáng từ những sợi chỉ vàng. Và cũng từ đó, cây Noel nào cũng được trang trí bằng những sợi kim tuyến Lễ Giáng Sinh thật tuyệt diệu ![]() ![]() Một hôm anh Jonas hỏi tôi: -Em thích cái gì-mặt trời, mặt trăng hay những vì sao? Tôi bảo tôi thích tất cả, nhưng có thể là tôi thích những vì sao hơn một chút vì chúng tỏa sáng rất đẹp vào đêm Noel, và tôi rất yêu đêm Noel. Tôi vẫn trông đợi được trượt tuyết vào lễ Giáng Sinh nên cứ sợ là hôm ấy sẽ không có tuyết. Lotta muốn tuyết xuống là bởi nó cũng muốn đi trượt tuyết. Đêm trước lễ Noel, khi chúng tôi đi ngủ, Lotta nói: -Em đã hỏi xin bố mẹ xe trượt tuyết, nhưng em phải xin tuyết của Chúa, nếu không em không trượt xe được. Nó lầm rầm cầu nguyện: -Chúa kính mến, xin hãy cho tuyết xuống ngay đ. Chúa hãy nghĩ đến những bông hoa tội nghiệp. Chúng cần có một cái chăn ấm để đắp trong khi ngủ trên mặt đất giá lạnh. Sau đó nó nhìn lên mép giường và thì thầm với tôi: -Bây giờ em rất khôn. Em không kể cho Chúa nghe là tuyết cần cho xe trượt tuyết của em. Thử tưởng tượng em chúng tôi khoái chí biết chừng nào khi sáng mai dậy đã thấy tuyết rơi đầy! Anh Jonas, Lotta và tôi còn mặc quần áo ngủ đứng bên cửa sổ ngắm tuyết rơi xuống vườn nhà chúng tôi và cả vườn nhà bà Berg. Chúng tôi mặc nhanh quần áo và chạy ra ngoài. Chúng tôi nặn những hòn tuyết, ném nhau và làm một người tuyết rất đẹp, để đến khi về nhà bố sẽ đội cho nó cái mũ của bố. Chúng tôi đùa vui cả ngày, mẹ vui lòng cho chúng tôi chơi ngoài trời, bởi vì bà Fransson đang giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa nhân lễ Noel. Lotta thích được nói chuyện với bà Fransson. Nó gọi bà là "Fransson". Bà Fransson cũng thích nói chuyện với Lotta, nhưng mẹ bảo bà không trả lời khi nó gọi bà là "Fransson". Trong bữa trưa hôm chúng tôi làm người tuyết. Lotta bảo bà Fransson: -Fransson, hãy sờ xem đôi găng tay của cháu ướt không này. Bà Fransson không trả lời, và Lotta lại nói: -Fransson, bà đã xem người tuyết của chúng cháu chưa? Nhưng bà Fransson vẫn không trả lời. Lotta im lặng một lúc lâu, và sau đó nói: -Thật đáng nguyền rủa, tại sao bà lại giận cháu thế, Fransson? Lúc đó mẹ bảo: -Lotta, con biết là con không được phép nói "nguyền rủa", thêm nữa, con phải nói là "bà Fransson" chứ. -Thế thì con sẽ không nói chuyện với bà ấy nữa-Lotta nói. Bà Fransson bảo là bà thích nói chuyện với Lotta và xin phép mẹ cho phép Lotta gọi bà là "Fransson". Khi đó mẹ cười và nói rằng thôi thế cũng được. -Và cả từ "nguyền rủa" nữa hả mẹ?-Lotta hỏi. -Không, không được nói "nguyền rủa"-Mẹ nói. Khi mẹ đi khỏi, Lotta bảo: "Cháu biết là cháu phải làm gì rồi. Khi cháu muốn nói "nguyền rủa" cháu sẽ nói "Fransson", bởi vì bây giờ mẹ đã cho phép cháu nói "Fransson". -Fransson, lễ Noel thật tuyệt vời! Và thực sự như thế- tôi muốn nói là lễ Noel thật sự tuyệt vời. Anh Jonas, tôi và Lotta giúp mẹ chuẩn bị các thứ cho lễ Noel. Chúng tôi xúc tuyết ở trong sân và dựng cái bàn Noel cho những con chim. Mẹ nói là chúng tôi rất được việc. Mẹ bảo: -Mẹ không biết là sẽ làm thấ nào nếu không có các con cùng làm. Lotta đang lau chùi dao rất cẩn thận và nói: -Tôi không biết làm gì nếu chỉ có một mình. Nhưng, ồ, Fransson, cháu phải làm việc đầu tắt mặt tối như thế đấy. Mua quà cho lễ Noel thật hết sức thú vị. Đi ra cửa hàng khi mặt đất phủ đầy tuyết thật là thích. Ở chợ đầy cây thông Noel, và mọi người ra ra vào vào cửa hàng tấp nập. Một hôm chúng tôi đem con lợn bỏ ống tích cóp suốt năm và đi ra thị trấn mua quà Noel. Anh Jonas và tôi muốn mua cho Lotta con búp bê nhỏ chơi trong bồn tắm, nên chúng tôi bảo nó đợi ở ngoài đường để chúng tôi đi vào cửa hàng đồ chơi. -Nhưng mày không được nhìn trộm đấy. Tôi bảo nó: -Em hãy nhìn sang cửa hàng bánh ngọt ấy. Lotta rất khoái, vì có rất nhiều kẹo hình con lợn và bánh ngọt trong quầy hàng nhà ông Karlman. Lúc anh Jonas và tôi ra khỏi cửa hàng đồ chơi, thì Lotta đã biến mất. Chúng tôi nhìn ngược nhìn xuôi, và sau đó thấy nó đi ra khỏi quầy hàng nhà ông Karlman. -Em làm gì đấy?-Jonas hỏi nó. -Em mua cho anh, chị món quà Noel, Lotta nói. -Em mua gì thế?-Jonas hỏi. -Một cái bánh kem xốp-Lotta nói. -Sao em ngốc thế?-Jonas nói-Không thể giữ kín được đến lễ Noel à? -Em biết điều đó,-Lotta nói,-cho nên em đã ăn rồi. Chúng tôi nhìn thấy bố đi dọc theo phố. Bố không biết là chúng tôi đi mua hàng trong thị trấn một mình. -Hình như là trước đây tôi đã thấy lũ trẻ này ở đâu rồi-Bố nói-Chúng trông rất ngoan, nên tôi nghĩ là tôi sẽ thết chúng một cái gì đó. Chúng tôi nhảy cẫng lên. Bố cho chúng tôi uống cả chocolate nóng và bánh ngọt mà chúng tôi thích. Chúng tôi ngồi lại trong căn phòng màu xanh ở cửa hàng ông Karlman nhìn mọi người xách quà Noel. Ở bên ngoài, tuyết vẫn rơi xuống đường phố và bánh xốp kem của chúng tôi có rất nhiều kem.Một người đàn bà tên là bà Friberg đi về phía chúng tôi và nói chuyện với bố. Anh Jonas và tôi ngồi nghe. Nhưng Lotta còn nói nhiều hơn cả bà Friberg. Cuối cùng bố bảo: -Lotta, không được ngắt lời người lớn khi họ nói chuyện. Hãy yên lặng, để bố và bác nói chuyện xong đã. -Ồ!-Lotta nói- Con đã cố gắng, nhưng không được bởi vì họ không bao giờ ngừng nói. Khi đó bà Friberg cười phá lên và nói rằng bà ấy phải về nhà để làm bánh gừng hình người. Ngày hôm sau chúng tôi cũng làm bánh gừng hình người-chỉ có chúng tôi tự làm. Chúng tôi làm nhiều đến nỗi anh Jonas, Lotta và tôi mỗi người được một bình đầy. Chúng tôi cất ở trong buồng riêng. Chúng tôi định để dành đến Noel. Nhưng trong một ngày Lotta đã ăn hết phần của nó và sau đó không thể nào ăn tối được nữa. Nó bảo: -Em ăn hết bởi vì không thể giữ được đến đêm Noel. Ngày ngày nó xin anh Jonas và tôi chia phần cho nó. Nó bảo: -Hãy cho người ăn mày nghèo khổ chút gì đó để ăn đi. Cuối cùng đã đến đêm Noel. Đó là ngày tuyệt vời nhất trong năm. Vừa ngủ dậy chúng tôi chạy xuống bếp. Mẹ đã ở trong đó, pha cà phê. Sau đó chúng tôi đều ngồi trước lò sưởi trong phòng ăn sáng, ních đầy bụng bánh nướng vàng rộm, bánh gừng và kẹo. Cây Noel thơm lừng đặt trong phòng. Ăn sáng xong, chúng tôi, gồm bố, anh Jonas, Lotta và tôi trang hoàng cây Noel. Còn mẹ thì nấu bữa trưa ở trong nhà bếp. -Ngôi nhà của chúng ta đẹp quá-Anh Jonas nói- Anh nghĩ đây là ngôi nhà đẹp nhất trong thành phố. -Và nó có những mùi vị thơm nhất-Lotta phụ họa. Mẹ đã cắm những bông hoa dạ hương đang nở mùi rất thơm, còn nến thì chỗ nào cũng có, trông vừa khác lạ vừa thơm hơn ngày thường. Tôi thích lễ Noel có mùi thơm khác thường. Chúng tôi ăn suốt ngày, nhúng bánh mì vào nồi nước dùng to tướng đặt trên bếp lò. Đó là truyền thống của chúng tôi vào các lễ Noel. Chiều hôm đó mẹ sang nhà bà Berg và tặng bà vài món quà Noel, còn bà Berg cho mẹ ít kẹo và bánh hạnh nhân nướng. Bà Berg cũng cho Lotta cái mũ lưỡi trai màu đỏ xinh xắn bà tự đan. -Nếu con đội cái mũ này vào, con có thể trở thành ông già Tuyết-Lotta nói. Đêm hôm đó ông già Tuyết "thật" đã đến. Ông giậm chân bên ngoài, gõ mạnh cửa và đi vào với cái bao tải sau lựng đựng đầy ắp quà Noel. -Tôi không phải hỏi là có đứa trẻ nào ngoan ở đây không, bởi vì tôi thấy chúng đều ngoan cả-Ông nói. Sau đ1o ông quay về phía Lotta- Bây giờ, đừng nhìn đi chỗ khác nhé. Nhưng Lotta vẫn đứng đó và nhìn chằm chằm vào ông bằng đôi mắt to tròn xoe. Ông già Tuyết đi ra và đem vào hai gói to. Một đựng đôi giày trượt của tôi và cái kia là xe trượt tuyết của Lotta. Nhưng Lotta vẫn đứng đó không cử động cho tới khi ông già Tuyết đã đi khỏi. -Tại sao con im lặng thế?- Mẹ hỏi. - Bởi vì nhìn ông giả Tuyết con cứ thấy buồn cười-Lotta nói với bà Fransson-Fransson ạ, cháu buồn cười quá. Đêm hôm đó, chúng tôi được phép thức khuya tùy thích. Chúng tôi cắn hạt dẻ và ăn cam trước lò sưởi và nhảy múa trước cây thông Noel. Mọi vật đều tuyệt diệu. hôm nay, sáng ngày lễ Noel, chúng tô dậy rất sớm để đi lễ nhà thờ. Cái bàn mà chúng tôi dựng lên cho chim đã phủ đầy tuyết. Chúng tôi quét tuyết xuống nên những con chim sẻ có thể ăn được. Trời lúc đó còn quá sớm, những ngôi sao vẫn chưa lặn. Đó là lý do tôi yêu những ngôi sao nhất. Khi những ngôi sao chiếu sáng đường phố chúng tôi, mọi vật đề mờ mờ ảo ảo. Hầu hết các nhà đã lên đèn, và trên nóc tòa nhà thị chính có một ngôi sao lấp lánh-ngôi sao to nhất mà tôi nhìn thấy từ trước tới nay. -Có lẽ đó là ngôi sao Noel- Lotta nói. |
My time
Nhạc tháng 2 (Hot....Hot)
(♥ Góc Thơ ♥)
Truyện cười
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: |
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com |
![]() |