Nếu Em Đã Quên

Chào Mừng Bạn Ghé Thăm "Nếu Em Đã Quên"!
                          user posted image

Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     


Music Online

Lời Tỏ Tình Hay Nhất
Nudiepvien ơi...
Chẳng biết tiếng kêu tuyệt vọng của anh có đến tai em không nữa..? Từ ngày nhận được PM của em thổ lộ với anh rằng em thiếu một vài tập phim "Thần điêu đại hiệp", trái tim anh đã hoàn toàn thuộc về em. Quá lạ lùng phải không em? Anh cũng không sao hiểu nổi, có lẽ là những lời ngọt ngào trong tin nhắn của em đã làm trái tim băng giá của anh tan chảy. Đôi khi anh thắc mắc không hiểu em và hiện tượng Global Warming người ta hay nói trên đài báo có quan hệ gì với nhau không mà em lại có sức nóng làm trái tim đã bao năm lạnh lẽo của anh ấm lên nhường ấy. Và tất nhiên nỗi băn khoăn của anh nào có câu trả lời.. Thời gian trôi qua, anh vẫn dõi theo bóng hình em, vẫn run lên thổn thức mỗi khi thấy nick của em online. Cũng chỉ có vậy, anh chẳng dám thốt lên lời yêu thương. Có lẽ trái tim anh đã bị nhàu nát đến nỗi anh sợ tình yêu, sợ một lần nữa bị từ chối. Mà anh đã bị từ chối lần nào chưa í nhỉ? Em thấy không? Khi nhắc tới tình yêu là anh hoảng hốt, anh do dự, anh đắn đo. Đó chính là lý do khiến anh không dám bày tỏ lòng mình? Có đúng lý do đấy ko nhỉ? Chết rồi, lại do dự rồi. Không đuợc. Phải dứt khoát. Rồi, đấy là lý do em ạ.
Lại nói về việc có tình cảm với em quá dễ dàng, mau chóng. Anh nghĩ rằng lần đầu trong nhiều năm, cái cảm giác có thể giúp đỡ một người con gái yếu đuối (nudiepvien nghe cũng không yếu lắm nhưng không sao, kiểu gì em chả yếu hơn anh), cái cảm giác được cần đến khiến anh cảm thấy mình quan trọng biết bao. Chỉ 2 cái message của em đã có sức mạnh lớn lao, đem lại cho anh sự tự tin ghê gớm không thể nào miêu tả bằng lời. Em quả là có tài động viên người khác, làm sao anh lại không thấy yêu thương nhung nhớ cơ chứ.. Em thấy có phải không em??
Mỗi ngày trôi qua, anh lại ngồi nhìn em ba hoa với bé xí xọn, bé tí và mỉm cười mơ một lúc nào đó anh xí xọn với em...
Thôi em nhé, đã đến lúc anh tạm dừng type, đi ngủ để lấy sức ngồi nhìn em khi em đi học về. Hãy cho anh kết thúc bằng 3 câu hát trong một bài bạn anh sáng tác, hát tặng người yêu nó:
Người đừng cho anh chờ mong tình yêu trong nỗi ưu phiền
Đùng cho anh nhiều đêm thẫn thờ thả hồn phiêu lãng
Thầm mong em về đây cười vui hạnh phúc với anh...
Tạm biệt nudiepvien lùn.

(A- 0106)

Vài dòng này là những gì anh muốn nói với em từ rất lâu, nhưng...chỉ biết viết lên đây ....
Tình yêu đẹp nhầt là mối tình đầu phải không em. Cuộc tình đầu tiên của chúng mình đẹp như trong những vần thơ mà em đã từng đọc anh nghe. Anh không nhớ rõ từng vần, từng chữ, nhưng vẫn còn đây cái cảm giác êm dịu khi mỗi đêm được cùng người mình yêu cùng mơ về một nơi nào đó chỉ có anh và em.
Và cuối cùng thì cũng chỉ là những giấc mơ..
Thật ra chúng ta không nên có sự bắt đầu này, nhưng trách ai được trong những chuyện yêu đương của tuổi trẻ, và khi biết đau thì đã không quá muộn màng . mối tình trên net, nói ra thì thật khó hiểu . Nhiều người cho là không thực, những người khác lạ khuyên là sẽ không có kết quả, lại còn hỏi là "Sao mà dại quá !"...
Từ ngày đầu tiên anh đã có suy nghĩ này rồi . Nhưng vì sợ em buồn nên đành chôn kín vào trong đáy lòng, mặc cho ra sao thì ra.
Khoảng thời gian mới quen biết đuợc em dù rất ngắn, nhưng cảm giác đợi chờ đêm cho tới ngày, rồi lại ngày qua ngày để được một lần thấy em online, để lại được đọc những thông điệp không dấu, những lời nói ấp ủ một tình cảm . Những dòng chữ đem lại một niềm vui khó tả, lại có một chút lo sợ , một chút phân vân . Lo rằng em lại bỏ đi , sợ rằng không thế tìm lại đuợc cái cảm giác đó .
Lần đầu tiên nói phone với em cũng thật buồn cuời . Cả hai chỉ biết ấp úng vài câu xã giao, lời nói cứ vang vang trong đầu mà không thành tiếng. Vậy mà cứ mong cho đôi bên đừng hang up.Tình yêu đầu tiên mà phải không, ai lại không vậy . Ai lại không e ngại , lo sợ , mong chờ .
Sau đó là những năm tháng hạnh phúc. Tình cảm xây đắp theo thời gian. Lúc có nhau thi mong cho thời gian ngừng trôi, lúc một mình thì uớc gì mình lại có nhau. Có đôi lúc em giận lẫy , giận yêu , làm anh bối rối, chẳng biết giải thích thế nào, năn nỉ thế nào ... Mình đã hứa hẹn thật nhiều , uớc muốn thật nhiều . Anh không biết tư` lúc nào anh trở nên yếu đuối ,anh rất cần em. Mối lo sợ ban đầu không bao giờ quên đuợc trong anh, nó như hiện ra rõ hơn mỗi khi anh không thế lo cho em đuợc lúc em bệnh . Những lúc đó, anh chỉ biết cầu xin phép lạ cho anh đuợc ở ngay ben cạnh em, cầu xin ơn trên che chở cho em .
Và điều không muốn cuối cùng cũng đên. Anh không thể thắng đuọc nỗi lo sợ đó . Anh xa em với mong muốn hai ta có một cuộc sống mới, tìm đuọc tình cảm thực sư. Thật đau khi anh không thế tìm đuợc tới em. Thật đau khi không thế nói cho em biết vì sao . Anh như một người thật xấu, thậc ác, một nguời gian dối đi tình cảm của em.
Lúc đó anh không biết là mình đã làm đúng hay sai nữa . Anh nghĨ là mình có thể quêN đuợc nhau dễ dàng . Nhưng rồi một năm , hai năm, trong nhữNg lần đuọc gọi cho em hiếm hoi đó , anh vẫn cảm nhận ra tình cảm của em. cảm nhận ra đuọc em đang cô" gắng che đậy nó .
Anh không muốn .
Em trách anh thật nhiều tuy em không nói .Anh cũng khóc thật nhiều , tuy không một giọt nuớc mắt . Anh như một kẻ vô dụng , một nguời thất hứa. Anh không đùa vui với tình cảm của em, nhưng anh không biết trân trọng nó . Anh không muốn .
" An empty street, an empty house , a hoe inside my heart..
I wonder how , i wonder why, i wonder where they are,
The days we had , the song we sang together..."
MỗI đêm, anh nghe bản nhạc em thuờng hay mở , đọc lại những lá thư, và ôm trong lòng tấm ảnh của em.
" in my heart you were the only"...
chỉ mình em thôi..


Họ Hàng Gần Xa


1. Bác Trưởng : Nguyễn Việt Nam
Ngày Sinh : ..../....../.......(sẽ cập nhập sau )
Yahoo :
Nhận Xét : Chững chạc , có dáng người lớn , vui tính , hiền lành ( hình như nói tốt hơi nhiều nhưng dù sao là bác trưởng mà chỉ cần học chăm một chút chắc nhiều cô theo hơn cả thằng em này Smilie)
2. Chị Ngọc
Ngày Sinh : 05/01/......
Yahoo : cobedemmua_0501
Nhận Xét : Xinh , Hơi Thấp Thì Phải Smilie , Vui Tính ( có boyfriend roài thì phải )
3. Chị Nguyễn Thị Hải Yến
Ngày Sinh : ...../....../1991 (Cập Nhập Sau )
Yahoo : girlhongkycity
Nhận Xét : Gần Xinh (cũng thuộc loại dễ nhìn ko sợ ế Smilie). Học giỏi , vui tính nhưng hay đố kị với mấy đứa em Smilie . Hình Như cũng có người đang theo đuổi
4: Chị Nguyễn Hồng Nhạn
Ngày Sinh : ...../...../1993
Yahoo : chisti_lina
Nhận Xét : Lùn , ko sợ ế , nhưng dễ ốm quá , thích Au và boom (Au chơi còn giỏi hơn cả thằng em )Smilie
5. Anh Việt
Ngày Sinh :....../....../......
Nhận Xét : Tuy gần 20 tuổi rùi nhưng lùn quá , ko đủ cả cân nặng để vào cảnh sát ( có 44 kg Smilie)
6. Em út Nguyễn Xuân Vũ
Cái này ở ảnh đại diện có hết rùi , chỉ cần click vào đó là thấy hết Smilie
 


2 Trang < 1 2

Các bài viết vào Sunday 8th October 2006

   Trong: -Cuộc Sống
 

Ai đem vào phố hương đồng
Mùa thu đem bán cho lòng người mua
Cái thơm thảo của cơm mùa
Heo may vào vụ gió lùa vị quê...
Tôi đã cảm động viết như thế về Hà Nội vào cái mùa mà nắng đã dìu dịu trên những tán lá cây hè phố báo hiệu thời điểm đẹp của một năm sẽ về. Mặt trời vẫn đều đặn mọc lên mỗi sớm từ phía sông Hồng nhưng đã bắt đầu lành lạnh hơi nước phả lên và chiều chiều trên Hồ Tây một dải hồng nắng muộn có mờ mờ sương khói xứ Trâu Vàng (Kim Ngưu) tỏa ra.
Mùa hè thôi nỗi gắt gao trả lại. Kinh thành cái mỏng mảnh của mỗi ban mai nắng nhẹ và mỗi chiều tà hiu hiu gió thổi cho thành phố lãng đãng vào đêm với cái gia vị tuyệt vời của không gian, thời gian của cảnh sắc mà tên gọi của nó như tên gọi một đặc sản đất nước: Mùa thu Hà Nội - Mùa của cốm đồng mang vị đất nâu sồng vào phố!
Mùa thu Hà Nội là mùa của heo may vào vụ. Gió đâu chả là gió mà sao cái gió heo may xứ Bắc, cái gió heo may của Hà Nội lại quyến người đến thế. Gió thật vô hình, vô ảnh nhưng sao lại rất hữu tình trong mơ mộng và hữu hình trong tâm khảm người ở, người đi; trong kẻ gần, kẻ xa. Tấm lòng ấy chả riêng gì chỉ có ở trong người Hà Nội mà có cả ở người ngoài Hà Nội.
Vào mùa này mỗi năm tự trong tôi thường chợt thốt lên, một giai điệu, một khúc tâm linh của một người Hà Nội viết về mùa đặc sản này của Hà Nội, cách đây đã hàng bao nhiêu chục năm mà ta nghe như vừa mới hôm qua, vừa mới bây giờ. Đó là những câu thơ của nhà thơ Nguyễn Đình Thi viết về mùa thu Hà Nội - những câu thơ rất Nguyễn Đình Thi và rất Hà Nội:
Sáng mát trong như sáng năm xưa
Gió thổi mùa thu hương cốm mới
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may...
Mùa thu Hà Nội đã vào thơ Nguyễn Đình Thi để thơ ông đi cùng những tấm lòng yêu Hà Nội vào mùa đẹp nhất của mười hai tháng đất Kinh kỳ. Những câu thơ về một biểu thời gian mà lại không hạn định thời gian thưởng thức. Nhưng để thật biết mùa thu Hà Nội, thật yêu mùa thu Hà Nội không thể không sống cùng Hà Nội, sống trong Hà Nội vào cái mùa đặc biệt này. Chỉ có trong vòng tay của yêu dấu ta mới thấm ra cái độ bền đậm của yêu dấu. Ai đó bảo trái thơm muốn ngon phải là trái giữa vườn. Hương vị ấy chẳng ai có thể hơn khi nơi nó được thưởng thức cũng là nơi sinh ra nó...
50




Ban mai Hà Nội dậy từ lúc nào làm sao có thể tính được khi mà sau lúc không giờ đã có người thức dậy. Nét lam làm của con người nơi đây đâu kể sớm khuya. Ban mai của Hà Nội có lẽ là lúc bắt đầu công việc của một ngày mới. Tôi yêu nhất ban mai của Hà Nội vào những ngày vào thu. Những ngày ấy thành phố như khỏe lại sau một đêm thanh thản ngon giấc. Những ngày ấy, cái oi bức như lặn đâu dưới những đáy hồ để cho nước, cho cây thảnh thơi tỏa mát.
Tôi nghĩ, ban mai của thành phố thức dậỵ từ bốn phía ngoại thành, đi vào đời sống đô thị từ bốn phía ngoại thành. Đấy là nắng của sông Hồng, là mây của Tam Đảo, là gió của tản Viên Sơn, là hương đất, hương đồng của Hà Tây, Hải Dương, Hưng Yên, Nam Định... Bốn phía đất trời ngoại thành mỗi sớm mai thức dậy vỗ nên màu mỡ nội thành. Những bó hoa vườn còn thẫm sương đêm. Những gánh rau xanh chưa phai vị đất trong gốc rễ. Sản vật của đồng quê cứ theo nắng, theo gió, theo người vào Hà Nội mà làm tươi mặt phố, làm ấm lòng người. Và, chuyện này nữa... ta thật bàng hoàng. Chuyện như có từ lâu rồi mà lại như bây giờ mới thấy!
- Ai cốm... ra mua!
Tiếng rao ấy từ văng vẳng ngoại thành. Cổ kính từ làng Vòng xưa kia. Mới mẻ từ Bắc Ninh sang, từ Hà Nam lên?! Nhưng khi tiếng rao ấy cất lên ai cũng nghĩ chỉ có làng Vòng mới có ngọt ngào những lời rao ấy. Cốm ủ trong lá. Cốm dẻo nơi vai gánh. Cốm thong dong trên những chiếc xe đạp. Cốm gói trong lá, trong sen, trong lời rao, gói trong bàn tay đưa đón dịu dàng rồi mở ra theo hun hút heo may rải khắp hè phố Hà Nội một vị thơm đồng điền...
Có đâu như Hà Nội, có nơi nào hơn Hà Nội...
- Ai cốm... ra mua!






Các bài viết vào Thursday 10th August 2006

   Trong: -Cuộc Sống
 
Hãy để ý phép tính kỳ diệu này 111.111.111 x 111.111.111 = 123.456.789.987.654.321
- Con chuột có thể chịu khát lâu hơn lạc đà.

- Nếu quả nho kho đề trong cốc sâm panh nguyên chất nó sẽ tự đi lên đi xuống lên tục từ đáy cốc đến miệng cốc

- Do kim loại trước đây rất quý, nên trong suốt khoảng thời gian chiến tranh thế giới thứ II, tượng trao giải Oscars đều được làm bằng gỗ.

- Số nước cờ vua tính cho 4 lần di chuyển đầu tiên của mỗi một bên chơi trong một ván cờ là 318.979.564.000

- Quả bom đầu tiên thả xuống khu vườn của Berlin trong Chiến tranh thế giới thứ 2 chỉ làm chết một con voi trong vườn thú Berlin

- Từ gốc đầu tiên của từ butterfly (con bướm) là từ “flutterby”

-Cụm từ “quy tắc ngón tay cái” xuất phát từ một từ tiếng anh cổ, điều đó có nghĩa là bạn không được phép đánh vợ mình với bất kỳ những gì lớn hơn ngón tay cái của bạn.

- Sản phẩm đầu tiên của Motorola bắt đầu được sản xuất là máy nghe nhạc dành cho ô tô. Tại thời điểm này, hầu hết các loại máy nghe nhạc được biết đến trên thị trường có tên là Victrola, nhưng họ thường gọi chúng là Motorola.

- Trên bàn tay,ngón có móng tay mọc nhanh nhất là ngón giữa và ngón mọc móng chậm nhất là ngón tay cái.

- Bang Alaska nước Mỹ là nơi có lượng người đi bộ đi làm cao nhất.

- Người ta phát hiện ra trên tóc của những người có chỉ số thông minh cao thì thường có lượng kẽm và đồng nhiều hơn.

- Và thêm một thông tin thú vị nữa: Trong cuộc thi xem ai giống Charlie Chaplin nhất, Danh hài Charlie Chaplin của chúng ta đã chỉ đạt giải ba.
21.gif 39.gif botay.gif

Các bài viết vào Tuesday 30th May 2006

   Trong: -Cuộc Sống
 


Bác sĩ khuyên tôi nên đưa mẹ về nhà chăm sóc, bởi vì thời gian sống của người còn khoảng 3 tháng. Rời khỏi phòng bác sĩ, tôi nghẹn ngào, nước mắt dàn dụa trên má. Vậy là mọi hy vọng cứu sống mẹ tôi đã tắt.

Cố nén khổ đau vào lòng, tôi lặng lẽ thu xếp đồ đạc và đưa mẹ ra sân bay trở về nhà. Dù không được biết kết quả tình trạng bệnh của mình, nhưng hình như mẹ đã linh cảm được chuyện chẳng lành xảy đến qua nỗi đau hiện trên gương mặt của tôi.

Tôi thơ thẩn đưa mắt nhìn mọi người trên sân bay. Ở đàng kia, 1 cô bé khoảng chừng 11 tuổi đang khóc tức tưởi vì phải chia tay với bố. Nhìn 2 cha con bịn rịn ko nỡ rời nhau, tôi chạnh lòng nghĩ đến mẹ. Hơn lúc nào hết, tôi chỉ muốn òa khóc,khóc nức nở như cô bé đó.

Khi lên máy bay, bất ngờ cô bé ngồi đối diện với mẹ con tôi, và dai dẳng khóc, hình như lời an ủi của mẹ cô bé ko đem lại kết quả gì cả. Bỗng nhiên, tôi nghe tiếng mẹ tôi dỗ dành:

-Này cô bé, nụ cười của cháu trốn đi đâu mất rồi. Nụ cười ơi, hãy xuất hiện đi nào!

Cô bé nín khóc, nhìn mẹ tôi, và bẻn lẽn mìm cười. Bắt được nụ cười đó, mẹ tôi khẽ reo:

-Bà biết thế nào cháu cũng sẽ cười mà. Cháu biết ko, đằng sau những nụ cười là giọt nước mắt ấm áp đấy!

Nghe những lời mẹ nói, tôi bất chợt nhớ lại ngày còn nhỏ, tôi hay bị vấp ngã, đầu gối trầy xước khiến tôi chỉ biết rên rỉ, khóc lóc. Mẹ thường nhẹ nhàng an ủi tôi:

-Đầu gối của con rồi sẽ lành, và con sẽ vui vẻ, mặc sức chơi đùa mà ko sợ bị vấp té nữa.

Đến khi lên đại học mối tình đầu tan vỡ, tim tôi tan nát. Mẹ lại đến bên cạnh dịu dàng khuyện bảo:

-Mẹ biết con đang đau đớn, nhưng nỗi đau rồi sẽ qua nhanh thôi con ah. Cuộc sống cứ tiếp diễn, con có nhiều lựa chọn và nụ cười sẽ đợi con ở sau những giọt nước mắt ấy.

...Cô bé dường như vẫn còn ấm ức nên nói:

-Nhưng con ước gì bố mẹ sống bên cạnh nhau như trước đây, và con sẽ không phải nhớ bố nữa.

-Người lớn có vấn đề riêng của họ, cũng có khi họ cảm thấy thoải mái hơn khi không sống gần nhau. Nhưng con phải yêu thương cả 2 người và mong cho bố mẹ con được hạnh phúc. Hãy luôn nhớ đến những kỷ niệm đẹp về bố mẹ con nhé!

Nghe đến đây cổ họng tôi nghẹn lại, và cố nuốt nước mắt vào lòng. Tôi muốn nói với mẹ rằng, tôi cũng có những kỷ niệm đẹp nhất, hạnh phúc nhất về mẹ. Nhìn thấy mẹ vuốt tóc và nói chuyện với cô bé, tôi cứ ngỡ mẹ đang nói với tôi, với nỗi bất hạnh sắp đến của tôi:

-Con người ai cũng phải trải qua những khó khăn thử thách. Cháu cũng vậy, nhưng hãy nhớ rằng: "Sau màn đêm u tối, lạnh lẽo thì ánh nắng mặt trời ban mai tươi sáng sẽ xuất hiện. Vượt wa những khổ đau và nước mắt thì nụ cười, niềm tin sẽ đến. Có thể nụ cười của con sẽ đến chậm và mất khá nhiều thời gian, nhưng nó nhất định sẽ đến."

Đưa mắt nhìn những đám mây ngang tầm cửa sổ và các tia nắng lấp lánh đang soi rọi khắp khoang máy bay, tôi thanh thản đối diện với nỗi đau của mình. Đoạn quay sang phía mẹ, tôi đặt nụ hôn thắm thiết lên gò má nhăn nheo của người, rồi thì thầm:

-Con cám ơn mẹ đã mang đến nụ cười cho cô bé và cho cả con nữa

2 Trang < 1 2 
CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30

Thông tin cá nhân

neuemdaquen
Họ tên: Nguyễn Xuân Vũ
Sinh nhật: 10 Tháng 8
Yahoo: rhythm_of_the_rain_151  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn




(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

Truyện cười

Tin nhanh

Nhạc Trực Tuyến

Bạn bè
p3' h3o lov3 u 4ever
p3' h3o lov3 u 4ever
boy_romance
boy_romance
Xem tất cả

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com