Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Say "hi" :)
chat chit
Bài viết cuối
IF ONE DAY.......
Rain again :)
Thực đơn người xem
[yÊu MộT NGưỜI]
* Yêu một người không có nghĩa là chỉ cần một người nắm tay sóng bước mà đôi khi chỉ cần một bàn tay nâng dậy khi vấp ngã, để biết mình có thể vững vàng hơn... * Yêu một người không có nghĩa là cần ấm áp những nụ hôn môi mà đôi khi chỉ cần một nụ hôn phớt nhẹ trên trán cũng đủ biết anh còn gần... * Yêu một người không có nghĩa là cần một bờ vai để gục đầu vào khóc mà đôi khi còn cần một người có thể lau nước mắt và kéo em đứng lên. * Yêu một người không có nghĩa là phải luôn gượng cười mà đôi khi còn phải biết tức giận, hờn dỗi và "không tha thứ"... để biết vẫn còn là chính mình... * Yêu một người không có nghĩa là yêu một bóng hình,một dáng vóc để lấp đầy nỗi cô đơn mà đôi khi chỉ là mong được sẻ chia, được quan tâm, chăm sóc ai đó (và được ai đó quan tâm, chăm sóc) * Yêu một người không có nghĩa là đợi chờ mà đôi khi thử đi tìm khi người ta không đến, biết đâu đó mới là hạnh phúc? * Yêu một người không có nghĩa là phải ở bên nhau mọi lúc mà đôi khi còn cần biến mất trước mắt nhau 1 phút để biết còn được lo lắng và để biết nâng niu, trân trọng... * Yêu một người không có nghĩa là sẻ chia hết mọi bí mật mà đôi khi giữ lại cho mình một chút suy nghĩ, 1 chút kỷ niệm dịu dàng... để còn biết mình đã yêu... * Yêu một người không có nghĩa là yêu một con người hoàn hảo nhưng đôi khi phải biết sự hoàn hảo trong tình yêu là vô cùng... * Yêu một người không có nghĩa là có quyền xét đoán Quá khứ hay Hiện tại mà đôi khi cần phải biết yêu những gì đã qua để biết mình đã may mắn đến nhường nào... * Yêu một người không có nghĩa là phải Tha thứ cho những lỗi lầm mà đôi khi còn cần phải học cách nắm tay nhau vượt qua những lỗi lầm đó... ** Yêu một người không có nghĩa là phải tin vào mọi điều người ấy nói nhưng đôi khi phải Tin - 1 - cách - trọn - vẹn vào những gì người ấy đang cố gắng làm... Blog bạn bè
Một mình
Khi rơi nước mắt không có ai dỗ dành, vậy nên học được cách trở nên... Tình yêu tựa cơn gió
Người này và người đó (2) Tác giả : Nguyễn Phong Việt
Người này và người đó (1) Tác giả : Nguyễn Phong Việt Tại sao ta chọn người này mà... Đám cưới Khi ta chọn dừng lại để một người khác nắm tay... Ta mới thật sự... Bình luận mới
bluestar47 trong
Mưa - nắng
phomuabuon trong Mắt buồn le ngoc thom trong Nhìn điện thoại đoán tính cach! Guest_Nguyễn Minh Sơn_* trong Mưa - nắng Guest_Nguyễn Minh Sơn_* trong Mắt buồn Guest_camchuongxanh_* trong Mưa - nắng hoangthi trong Mưa - nắng tieu_luc_xa trong Mưa - nắng hoangthi trong Mưa - nắng tieu_luc_xa trong Mưa - nắng
gởi anh !
Hoathuytinh.com
Rồi cuối cùng điều ấy cũng xảy ra Tất cả hay không ai là người có lỗi? Duy chỉ có tình yêu là vô tội Dẫu đã biến anh thành kẻ dối lừa Em không trách anh chuyện của những ngày xưa Chuyện một thời, ai mà chả có Nước mắt em rơi cũng không phải vì đổ vỡ Em khóc cho lòng kiêu hãnh, niềm tin Anh cứ bước đi, đừng quay lại ngoái nhìn Từ “hối hận” em sẽ không bao giờ nói Chỉ đâu đó trong tim em thẳm sâu nhức nhối Khi ký ức ngày xưa ào ạt dội về Sẽ không còn từ nay những phút đam mê Cũng sẽ chẳng còn những cơn giận dỗi Hay những câu chuyện rì rầm mỗi tối Liệu có khi nào anh chợt nghĩ tới ngày xưa Những buổi chiều về cùng nhau dưới cơn mưa Anh vẫn nói hai đứa mình thật lạ Cứ đi với nhau là trời mưa tầm tã Em thì hồn nhiên bên anh quá vô tư Anh bảo em đừng trách anh ư? Em có trách đâu, em giận em vội vã Thôi thì thêm một lần trả giá Em cũng biết rằng mình sẽ lớn khôn lên. Nỗi đau nào rồi cũng sẽ quên Em sẽ quen với cuộc sống không có anh bên cạnh Quen cả với những nỗi đau buốt lạnh Nụ cười trên môi, còn nước mắt trốn vào tim. Rain !
khi anh nắm lấy tay e..
Một bước, hai bước... cả vạn bước chân em đi giữa trời giông bão, vẫn thấy trên cao mây trắng bình thản trôi và trời xanh ngập tràn ánh nắng trong ngần soi bóng em bên anh sóng sánh nghiêng nghiêng. Em biết là anh chẳng bao giờ để em lỡ nhịp, bởi từng bước em đi luôn có bàn tay anh nắm tay em... không rời... Khi anh nắm lấy tay em, Dải ngân hà như trải ra trước mắt em vô tận.... bừng sáng những vì sao lung linh soi đường cho anh dìu dắt em qua hết những ngày chông chênh. Đường em đi thênh thang vạn lối, lối tắt lối dài nào cũng có anh bên... Khi anh nắm lấy tay em, Em biết, có một trời yêu thương sâu vời vợi anh trao gửi cho em. Em biết, một cái nắm tay đôi khi em cần hơn muôn ngàn lời nói. Em hiểu ra rằng, anh yêu em... Khi anh nắm lấy tay em anh ko nói gì cả, nhưng em biết, một lần nữa cái nắm tay lại nói hộ anh, em rút tay ra, ko khóc, nhẹ nhàng mỉm cười...bởi vì, cái nắm tay có nghĩa là "anh xin lỗi, anh ko thể làm khác được.." Em quay lưng đi... khi anh nắm lấy tay em... Bạn bè
raining... and sun
....
|
Một truyện ngắn khá hay và buồn. Nhưng nó để lại cho ta nhiều suy nghĩ..
Tôi yêu anh,ko biết từ bao giờ,tôi nhận ra tôi ko thể thiếu anh. Anh yêu vi tính,game online và dĩ nhiên,anh cũng yêu tôi.Tôi cũng thích game nữa,mỗi khi tôi than vãn vì rớt mạng,anh thường nói với tôi:”…nếu nó disconnect thì em hãy tìm cách connect nó hoặc học cách chờ đợi…” Anh login vào cuộc đời tôi,làm mọi thứ mới mẻ,anh update mọi sắc màu cho cuộc đời tôi.Tôi yêu anh và với tôi anh quan trọng.Anh luôn che chở,yêu thương tôi.Khi tôi buồn,anh ôm tôi vào lòng:”…disconnect mọi thứ đi cưng,rồi connect lại nhé…” và vì anh, tôi sẵn sàng cố gắng. Vẫn như những buổi chiều bình thường,tôi đứng chờ anh ở trường, chờ anh đến đón…Mưa,trời mưa…tôi mong anh đến nhanh nhưng cũng sợ anh dầm mưa nữa…30 phút trôi qua…có lẽ anh trú mưa đâu đó…1 giờ trôi qua…có lẽ anh tan học trễ hay cũng có thể anh ghé hiệu sách một chút…2 giờ trôi qua…tôi vẫn nói với mình có lẽ anh bận việc,nên đón tôi muộn…nhưng anh nhất định sẽ tới…anh ko bao giờ thất hẹn mà… Mưa vẫn rơi,cổng trường vắng người dần…đường đã lên đèn…tôi vẫn đứng chờ anh…tôi run lên vì lạnh…tại sao…tại sao anh vẫn chưa đến… Anh đã không đến,tôi đã nghĩ nhiều thứ trên đường về nhà…anh bận gì sao…hay anh ko khỏe…hay…chúa ơi…đừng để anh xảy ra chuyện gì… Tối đó,chuông điện thoại tìm tôi…cảnh sát báo rằng anh đã không qua khỏi trên đường đến bệnh viện…anh đạp xe qua ngã thư thì ô tô vượt đèn đỏ đụng phải…không…không thể nào là anh…sáng ngày hôm đó anh vẫn còn chở tôi đến trường…tạo sao có thể…không…xin đừng…đừng là anh… 5 năm trôi qua…tôi không thể nào quên được anh…tôi ko tin rằng anh đã mất…không…không thể…Tôi đã khóc rất nhiều,tưởng chừng như không còn khóc được nữa…Tôi vẫn thường đến nhà anh,nói chuyện với mẹ anh và ngồi trong phòng anh rất lâu…một hôm tình cờ tôi tìm thấy một món quà trong ngăn bàn,một bức thư:” …Em yêu,hai ngày nữa là sinh nhật em,em thích gì nhỉ? Anh muốn tặng tất cả những gì anh có cho em,anh có thể làm bất cứ gì vì em…Hôm nay, anh biết kết quả thi học kì,anh được loại tốt,vì em đấy!!Anh đã đi làm thêm,để mua một món quà gì đó đặc biệt tặng em.Nên em đừng nghỉ rằng anh đi chơi không nhớ đến em nhé…Chắc anh sẽ mua áo ấm cho em,trời cũng sắp chuyển lạnh rồi…cả vớ nữa nhé!Anh biết em thích bánh kem socola, buổi chiều tan học anh sẽ ghé cửa hàng mua một chiếc bánh thật đặc biệc cho em…Anh yêu em!Anh yêu vi tính,game online,nhưng anh yêu em còn nhiều hơn!Em login vào cuộc sống của anh, mang cho anh tiếng cười,cả hạnh phúc nữa…còn tuyệt vời hơn khi em luôn hiểu anh,thông cảm mọi chuyện…cám ơn em nhiều,em yêu à!Anh luôn ở bên cạnh che chở cho em,yêu thương em…connect mọi thứ khi em buồn,chán nản…nhưng chẳng may nếu một ngày anh không ở cạnh em,em hãy học cách connect lại cuộc sống,save lại quá khứ nhưng đừng để nó trói buộc em, đừng để virus u buồn xâm nhập nhé!Có thể bắt đầu bao giờ cũng khó,nhưng em hãy tin vào chính em!...Và hãy nhớ rằng,khi có “trục trặc”,hãy disconnect rồi connect lại mọi thứ,”dữ liệu” nó sẽ không mất đi nếu em biết cách giữ gìn…Anh yêu em!Chúc mừng em tròn 18 tuổi..." Rồi tôi bật khóc,tôi đã nghĩ rằng anh sẽ chẳng nhớ ngày Sinh nhật của tôi đâu…cứ trách anh không chăm chỉ học…đã nghĩ rằng anh đi chơi sau giờ cơm tối…đã có lúc tôi nghĩ anh yêu máy hơn tôi…cứ tưởng…ôi…chiếc áo ấm và vớ anh mua cho tôi…quà Sinh nhật tròn 18 của tôi…Anh đã vì chiếc bánh kem mà băng qua ngã tư ấy…ôi…Em xin lỗi…em xin lỗi anh…em đã quá yếu đuối…đã không thể một mình connect lại cuộc sống,đã không thể vượt qua… Tôi đã khóc,khóc rất nhiều,rồi tôi ôm món quà ngủ thiếp đi,trong giấc mơ,tôi thấy anh,một giấc mơ đẹp đầu tiên về anh suốt 5 năm qua,suốt 5 năm chỉ có những giấc mơ buồn,trong mơ tôi đã thấy bánh kem socola,thấy nến và quà,anh chúc mừng sinh nhật tôi,sinh nhật lần thứ 23 vào ngày hôm nay…tôi thức dậy,nước mắt cứ dàng dụa…Em yêu anh,chắc anh cũng ko muốn nhìn thấy em thế này…vâng…em sẽ sống như em đã từng,em sẽ học cách connect lại cuộc sống bằng quá khứ và vì tương lai…
|
Bình luận
Unregistered