Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Say "hi" :)
chat chit
Bài viết cuối
IF ONE DAY.......
Rain again :)
Thực đơn người xem
[yÊu MộT NGưỜI]
* Yêu một người không có nghĩa là chỉ cần một người nắm tay sóng bước mà đôi khi chỉ cần một bàn tay nâng dậy khi vấp ngã, để biết mình có thể vững vàng hơn... * Yêu một người không có nghĩa là cần ấm áp những nụ hôn môi mà đôi khi chỉ cần một nụ hôn phớt nhẹ trên trán cũng đủ biết anh còn gần... * Yêu một người không có nghĩa là cần một bờ vai để gục đầu vào khóc mà đôi khi còn cần một người có thể lau nước mắt và kéo em đứng lên. * Yêu một người không có nghĩa là phải luôn gượng cười mà đôi khi còn phải biết tức giận, hờn dỗi và "không tha thứ"... để biết vẫn còn là chính mình... * Yêu một người không có nghĩa là yêu một bóng hình,một dáng vóc để lấp đầy nỗi cô đơn mà đôi khi chỉ là mong được sẻ chia, được quan tâm, chăm sóc ai đó (và được ai đó quan tâm, chăm sóc) * Yêu một người không có nghĩa là đợi chờ mà đôi khi thử đi tìm khi người ta không đến, biết đâu đó mới là hạnh phúc? * Yêu một người không có nghĩa là phải ở bên nhau mọi lúc mà đôi khi còn cần biến mất trước mắt nhau 1 phút để biết còn được lo lắng và để biết nâng niu, trân trọng... * Yêu một người không có nghĩa là sẻ chia hết mọi bí mật mà đôi khi giữ lại cho mình một chút suy nghĩ, 1 chút kỷ niệm dịu dàng... để còn biết mình đã yêu... * Yêu một người không có nghĩa là yêu một con người hoàn hảo nhưng đôi khi phải biết sự hoàn hảo trong tình yêu là vô cùng... * Yêu một người không có nghĩa là có quyền xét đoán Quá khứ hay Hiện tại mà đôi khi cần phải biết yêu những gì đã qua để biết mình đã may mắn đến nhường nào... * Yêu một người không có nghĩa là phải Tha thứ cho những lỗi lầm mà đôi khi còn cần phải học cách nắm tay nhau vượt qua những lỗi lầm đó... ** Yêu một người không có nghĩa là phải tin vào mọi điều người ấy nói nhưng đôi khi phải Tin - 1 - cách - trọn - vẹn vào những gì người ấy đang cố gắng làm... Blog bạn bè
Một mình
Khi rơi nước mắt không có ai dỗ dành, vậy nên học được cách trở nên... Tình yêu tựa cơn gió
Người này và người đó (2) Tác giả : Nguyễn Phong Việt
Người này và người đó (1) Tác giả : Nguyễn Phong Việt Tại sao ta chọn người này mà... Đám cưới Khi ta chọn dừng lại để một người khác nắm tay... Ta mới thật sự... Bình luận mới
bluestar47 trong
Mưa - nắng
phomuabuon trong Mắt buồn le ngoc thom trong Nhìn điện thoại đoán tính cach! Guest_Nguyễn Minh Sơn_* trong Mưa - nắng Guest_Nguyễn Minh Sơn_* trong Mắt buồn Guest_camchuongxanh_* trong Mưa - nắng hoangthi trong Mưa - nắng tieu_luc_xa trong Mưa - nắng hoangthi trong Mưa - nắng tieu_luc_xa trong Mưa - nắng
gởi anh !
Hoathuytinh.com
Rồi cuối cùng điều ấy cũng xảy ra Tất cả hay không ai là người có lỗi? Duy chỉ có tình yêu là vô tội Dẫu đã biến anh thành kẻ dối lừa Em không trách anh chuyện của những ngày xưa Chuyện một thời, ai mà chả có Nước mắt em rơi cũng không phải vì đổ vỡ Em khóc cho lòng kiêu hãnh, niềm tin Anh cứ bước đi, đừng quay lại ngoái nhìn Từ “hối hận” em sẽ không bao giờ nói Chỉ đâu đó trong tim em thẳm sâu nhức nhối Khi ký ức ngày xưa ào ạt dội về Sẽ không còn từ nay những phút đam mê Cũng sẽ chẳng còn những cơn giận dỗi Hay những câu chuyện rì rầm mỗi tối Liệu có khi nào anh chợt nghĩ tới ngày xưa Những buổi chiều về cùng nhau dưới cơn mưa Anh vẫn nói hai đứa mình thật lạ Cứ đi với nhau là trời mưa tầm tã Em thì hồn nhiên bên anh quá vô tư Anh bảo em đừng trách anh ư? Em có trách đâu, em giận em vội vã Thôi thì thêm một lần trả giá Em cũng biết rằng mình sẽ lớn khôn lên. Nỗi đau nào rồi cũng sẽ quên Em sẽ quen với cuộc sống không có anh bên cạnh Quen cả với những nỗi đau buốt lạnh Nụ cười trên môi, còn nước mắt trốn vào tim. Rain !
khi anh nắm lấy tay e..
Một bước, hai bước... cả vạn bước chân em đi giữa trời giông bão, vẫn thấy trên cao mây trắng bình thản trôi và trời xanh ngập tràn ánh nắng trong ngần soi bóng em bên anh sóng sánh nghiêng nghiêng. Em biết là anh chẳng bao giờ để em lỡ nhịp, bởi từng bước em đi luôn có bàn tay anh nắm tay em... không rời... Khi anh nắm lấy tay em, Dải ngân hà như trải ra trước mắt em vô tận.... bừng sáng những vì sao lung linh soi đường cho anh dìu dắt em qua hết những ngày chông chênh. Đường em đi thênh thang vạn lối, lối tắt lối dài nào cũng có anh bên... Khi anh nắm lấy tay em, Em biết, có một trời yêu thương sâu vời vợi anh trao gửi cho em. Em biết, một cái nắm tay đôi khi em cần hơn muôn ngàn lời nói. Em hiểu ra rằng, anh yêu em... Khi anh nắm lấy tay em anh ko nói gì cả, nhưng em biết, một lần nữa cái nắm tay lại nói hộ anh, em rút tay ra, ko khóc, nhẹ nhàng mỉm cười...bởi vì, cái nắm tay có nghĩa là "anh xin lỗi, anh ko thể làm khác được.." Em quay lưng đi... khi anh nắm lấy tay em... Bạn bè
raining... and sun
....
|
Sau lần gặp đó, no mới nhớ ra là mình ko biết liên lạc với tên kia bằng cách nào,vì ngoài cái tên, chẳng ai biết về ai cái gì cả. Nhưng hình như duyên số hơi lớn thì phải, nên lại gặp hắn ở trong nhà sách. Nó luư số điện thoại của hắn bằng cái nick “tên ngốc” mặc cho hắn phản đối đủ kiểu, nhưng đối với nó, một tên con trai năm 2 ĐH mà trình độ cưa cẩm như thế ko phải ngốc là gì? Và nó cho phép hắn lưu số nó bằng cái nick anti của nó. Và hắn sau khi nghe sự tích của cái tên, chính xác là một nửa sự tích thôi, vì no ko kể về anh- nguyên nhân của hội chứng mà nó mắc phải cho Huy – đã nhận xét “em đúng là cô gái kì cục nhất mà anh từng gặp” Nhưng hắn chỉ ngốc ở cái khoản cưa cẩm đó thôi, còn những vấn đề khác thì nó phục hắn sát đất, vi tính, đồ hoạ , âm nhạc , máy móc thậm chí là luật nữa, hắn cũng đều biết tuốt. Kiến thức của hắn phong phú kinh khủng. Nếu như cho nó chọn giữa một cái kim từ điển và hắn, no sẽ chọn hắn thay cho cái kim từ điển thật ! Hắn gỉai thích cho những kiến thức hắn có đươc là do lang thang ở nhà sách và thư vịên quá nhiều “ mọt sách chính hịu” – nó nhận xét như thế về Huy. Huy nghe, chỉ mỉm cười, ko hề phản đối. Lúc đó nó nghĩ rằng quá đúng rồi, lấy gì mà phản đối nữa chớ! ----------------------------------- Vậy là đã dược một tháng từ cái ngày nó chính thức làm quân sư cho Huy, nhưng từng ấy thời gian cũng đủ để nó nhận ra mình đóan trật lất hêt về anh chàng này, hắn ko cù lần như nó tưởng, và là một “con mọt sách kì cục” – nó thay đổi nhận xét của mình như thế- bởi vì,theo đúng như định nghĩ về con mọt , thì những tên như thế ko hề biết đến gì ngoài học và đọc sách, mà Huy thì ko như thế, hắn chơi bi-a cưc giỏi, game online rất siêu, hát thì ko chê vào đâu đc.Hắn mà ngồi trước những ánh nến, ôm một cây đàn guitar, hát lên một bản tình ca thì cả khối cô đổ rầm rầm.Người như thế mà ko có một mảnh tình vắt vai thì lạ thật? Nhưng nó kết Huy nhất ở cái điểm Huy biết rõ từng ngóc ngách của sài gòn như chính lòng bàn tay mình vậy.Mỗi lần đi chung với Huy, là mỗi lần nó nhận ra đường ở SG nhìu thật.Nhất là một con nhóc nhớ đường cực dở như nó! “Anh đã bắt đầu thân với cô ấy hơn rồi nè” Nó giật mình.Chấm dứt những suy nghĩ lung tung. “uh, cố lên anh, hãy làm bạn trước đã. Điều gì cũng phải từ từ thôi. Mà nè, chị ấy sinh ngày mấy nhỉ?” Huy tròn mắt, rồi gãi đầu gãi tai, mỗi lần như thế, trông Huy tức cười kinh khủng “anh.. anh quên mát rồi, chưa bao giờ hỏi hết” Nó trợn mắt : “ trời đất, ng mình thích mà đến cái sn cũng ko b t nữa là sao tr i??? Anh làm ơn update giùm em cái thông tin đó nha. N ếu ngày mai là sn chị thì anh xui tân mạng “ok, làm liền, mà yên t âm đi, anh hên lắm, ko xui như thế đâu , ah , mà em sinh ngày mấy nhỉ” “ bảy bình phương” “là sao’ – “ là 7/7 đó, ngốc ạh. th ế còn anh thì sao?’ "23-10" “ anh thuộc cung th ần nông hà, còn em là cung cư giải, con cua đó!” “hèn chi cô ngang như cua” “kẹp chết anh bây giờ” Hai đứa bật cười. Tử vi nói nó hơp với những ngươi thụôc cung kim ngưu và thần n ông. Uh, anh cũng thuộc cung kim ngưu đấy thôi, nhưng rồi anh cũng bỏ nó mà đi mất. chẳng tin dc mấy trò bói toán này nữa. Thế những nó vẫn đoc như một th ói quen- kì cục th ật Huy đưa nó đi ăn kem rồi chở nó về.Gặp nhau chỉ mới đuơc một tháng nhưng l ại thấy như Huy t ân thiết lắm vậy. Nó phì cười khi nghĩ đến lúc Huy và m ấy đ ứa b ạn n ó g ặp nhau, ch ắc lúc đó trái đất n ày sẽ sập mất! Th ế nhưng nó vẫn quyết đinh giới thi ệu Huy cho mấy đúa bạn. Và y như nó đoán, họ hợp nhau ra trò, và lập thành một hội phá kinh khủng… và nạn nhân thường xuyên là….. nó ----------------------- tháng thứ 2: "cô ấy đã thân với anh lắm rồi nè, tuần nào cũng gặp nhau, đi chơi chung ,Nhắn tin và gọi điện hết” “thế cô ấy chú ý đến anh chưa?” “ chưa, hix, chỉ như 2 friend thui, anh mà ko gọi cho cổ, chắc cô wên anh lun” “Vội vàng gì, từ từ thui hè. Rồi cô ấy sẽ chú ý đến anh thôi mà.hãy xuất hiện đều đặn, sau đó biến mất, cô ấy sẽ nhớ anh ngay” Mắt Huy sáng lên “thật ko?nó đúng trong mọi trường hợp chứ” “sure” – nó nói mà ko hề nhìn thấy Huy sự ẩn ý trong câu noi của Huy.... Mưa, trời lại mưa, cứ khoảng tháng 6-7 thì trời mưa., và hình như năm nào nó cũng đón sinh nhật trong mưa…. “ sắp sn cô quân sư của anh rồi nhỉ” “ vậy là anh sắp phải tặng quà, hihi” “hic, biết thế ko nhắc đâu” “àh, mà chị ấy sinh ngày nào,anh hỏi chưa” “con cua y như em, hic, sao số tui khổ vậy nè” “hihi, chịu đi anh” - rồi nó lục trong cặp, rút trong cặp ra một tờ giấy và đẩy về phía Huy “ gì vậy?” “tính cách của ngươi thuộc cung cự giải. bói chơi thui” ‘ em lun mang theo những thứ này àh” Nó im lặng, biết trả lời với Huy như thế nào nhỉ. hong bít sao dạo này nó hay nhớ đến anh. Sao lại thế nhỉ, đã 2 năm qua rùi mà! Ngốc thật! Nó đứng dậy, xách cái giỏ. “Về nha anh. Hôm nay em muốn về sớm.” – nó nói với Huy Huy nhìn nó, ánh mắt như dò xét “em.., em nhớ ng iu cũ đúng ko” Nó khưng lại “ sao anh biết” “đóan thôi, em đi ra đây với anh một lát được ko?” Không hỉu sao nó lại gật đầu. Huy đưa nó vào một khu đô thị mới xây. vắng vẻ và tĩnh mịch. Nó thấy lòng mình bỗng chùng xúông. Khi xưa anh cũng đưa nó đi như thế. Và lúc đó thật sự rất hạnh phúc…. Huy dừng xe trứơc một toà nhà cao ngất ngưởng, ít ra cũng phải đến 30 tầng. “toà nhà này mới hoàn thành xong, người thiết kế là thần tượng của anh đó” “Ai?” “ba anh” “oa.. cha nào con nấy nhỉ..” Huy đưa no lên thang máy “ nhắm mắt lại đi em” “chi vậy” “ thì cứ làm theo anh đi” Không hiểu sao cái tính ương bướng của nó biến đi đâu mất, nó làm theo lời huy nói như một con bé ngoan ngoãn.Nó để cho Huy kéo nó đi với một đôi mắt nhắm… “mở mắt ra đi cô bé” “oaaaaaaa” trứơc mắt nó bây h là một khung trời rộng gió. Nó đang đứng trên sân thượng của một toà nhà cao 30 tầng.Gió lùa qua tóc nó, luớt trên mặt, như muốn xoa dịu tất cả. bầu trời bỗng trở nên gần hơn, và trải rộnng ra đến vô cùng. “AAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaa” Nó giật mình, Huy đang hét lên. “Anh có bị gì ko??!!” – nó trơn mắt hỏi Huy Huy nhìn nó, hất mặt lên và nói “ sao, nhóc làm đc vậy ko, còn lâu mới la lớn đc như anh nhé, công nhận sao mình la nghe êm ái thế. Haha” Bây giờ thì bản tính của nó trổi dậy. Nó ko thể nào cho phép một ng trc mặt nó mà tự kêu như thế đc “xí, em hét còn hay hơn anh” “dám thử ko mà nói” nó hét thật! hét bằng tât cả sức lực mà no từng có. những ấm ức trong lòng trong lòng như tuôn ra, bay theo cơn gió hết cả…. “Bây giờ thì em kể cho anh nghe dc chưa” “ kể gì” – Nó nhìn Huy “ về ng ấy của em” “…….’’ “em chưa từng kể cho ai, dúng ko” Nó gật “em chưa từng nói với ai cũng như cho ai dó biết là em buồn như thế nào, đúng ko” Nó gật. No ko thể hỉu vì sao Huy lại hiểu rõ nó như thế,nhưng hơn bao giờ hết, nó tin Huy, tin Huy một cách tuyệt đối. Nó kể cho Huy tất cả. Những suy nghĩ, những nỗi nhớ , những trăn trở của nó về anh...Gió vẫn cứ thổi. Đêm đó, lần đầu tiên sau 2 năm nay, nó có một giấc ngủ ko mộng mị….
|
Bình luận
Thực tập viên
Nhóm: Members
Bài viết: 2
Nhập: 5-July 06
Đến từ: một nơi ko bít ^^
Thành viên: 10,419
--------------------