Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Say "hi" :)
chat chit
Bài viết cuối
IF ONE DAY.......
![]() Rain again :)
Thực đơn người xem
[yÊu MộT NGưỜI]
* Yêu một người không có nghĩa là chỉ cần một người nắm tay sóng bước mà đôi khi chỉ cần một bàn tay nâng dậy khi vấp ngã, để biết mình có thể vững vàng hơn... * Yêu một người không có nghĩa là cần ấm áp những nụ hôn môi mà đôi khi chỉ cần một nụ hôn phớt nhẹ trên trán cũng đủ biết anh còn gần... * Yêu một người không có nghĩa là cần một bờ vai để gục đầu vào khóc mà đôi khi còn cần một người có thể lau nước mắt và kéo em đứng lên. * Yêu một người không có nghĩa là phải luôn gượng cười mà đôi khi còn phải biết tức giận, hờn dỗi và "không tha thứ"... để biết vẫn còn là chính mình... * Yêu một người không có nghĩa là yêu một bóng hình,một dáng vóc để lấp đầy nỗi cô đơn mà đôi khi chỉ là mong được sẻ chia, được quan tâm, chăm sóc ai đó (và được ai đó quan tâm, chăm sóc) * Yêu một người không có nghĩa là đợi chờ mà đôi khi thử đi tìm khi người ta không đến, biết đâu đó mới là hạnh phúc? * Yêu một người không có nghĩa là phải ở bên nhau mọi lúc mà đôi khi còn cần biến mất trước mắt nhau 1 phút để biết còn được lo lắng và để biết nâng niu, trân trọng... * Yêu một người không có nghĩa là sẻ chia hết mọi bí mật mà đôi khi giữ lại cho mình một chút suy nghĩ, 1 chút kỷ niệm dịu dàng... để còn biết mình đã yêu... * Yêu một người không có nghĩa là yêu một con người hoàn hảo nhưng đôi khi phải biết sự hoàn hảo trong tình yêu là vô cùng... * Yêu một người không có nghĩa là có quyền xét đoán Quá khứ hay Hiện tại mà đôi khi cần phải biết yêu những gì đã qua để biết mình đã may mắn đến nhường nào... * Yêu một người không có nghĩa là phải Tha thứ cho những lỗi lầm mà đôi khi còn cần phải học cách nắm tay nhau vượt qua những lỗi lầm đó... ** Yêu một người không có nghĩa là phải tin vào mọi điều người ấy nói nhưng đôi khi phải Tin - 1 - cách - trọn - vẹn vào những gì người ấy đang cố gắng làm... Blog bạn bè
![]() Khi rơi nước mắt không có ai dỗ dành, vậy nên học được cách trở nên... ![]()
![]() Tác giả : Nguyễn Phong Việt
![]() Tác giả : Nguyễn Phong Việt Tại sao ta chọn người này mà... ![]() Khi ta chọn dừng lại để một người khác nắm tay... Ta mới thật sự... Bình luận mới
bluestar47 trong
Mưa - nắng
phomuabuon trong Mắt buồn le ngoc thom trong Nhìn điện thoại đoán tính cach! Guest_Nguyễn Minh Sơn_* trong Mưa - nắng Guest_Nguyễn Minh Sơn_* trong Mắt buồn Guest_camchuongxanh_* trong Mưa - nắng hoangthi trong Mưa - nắng tieu_luc_xa trong Mưa - nắng hoangthi trong Mưa - nắng tieu_luc_xa trong Mưa - nắng
gởi anh !
Hoathuytinh.com
![]() Rồi cuối cùng điều ấy cũng xảy ra Tất cả hay không ai là người có lỗi? Duy chỉ có tình yêu là vô tội Dẫu đã biến anh thành kẻ dối lừa Em không trách anh chuyện của những ngày xưa Chuyện một thời, ai mà chả có Nước mắt em rơi cũng không phải vì đổ vỡ Em khóc cho lòng kiêu hãnh, niềm tin Anh cứ bước đi, đừng quay lại ngoái nhìn Từ “hối hận” em sẽ không bao giờ nói Chỉ đâu đó trong tim em thẳm sâu nhức nhối Khi ký ức ngày xưa ào ạt dội về Sẽ không còn từ nay những phút đam mê Cũng sẽ chẳng còn những cơn giận dỗi Hay những câu chuyện rì rầm mỗi tối Liệu có khi nào anh chợt nghĩ tới ngày xưa Những buổi chiều về cùng nhau dưới cơn mưa Anh vẫn nói hai đứa mình thật lạ Cứ đi với nhau là trời mưa tầm tã Em thì hồn nhiên bên anh quá vô tư Anh bảo em đừng trách anh ư? Em có trách đâu, em giận em vội vã Thôi thì thêm một lần trả giá Em cũng biết rằng mình sẽ lớn khôn lên. Nỗi đau nào rồi cũng sẽ quên Em sẽ quen với cuộc sống không có anh bên cạnh Quen cả với những nỗi đau buốt lạnh Nụ cười trên môi, còn nước mắt trốn vào tim. Rain !
khi anh nắm lấy tay e..
![]() Một bước, hai bước... cả vạn bước chân em đi giữa trời giông bão, vẫn thấy trên cao mây trắng bình thản trôi và trời xanh ngập tràn ánh nắng trong ngần soi bóng em bên anh sóng sánh nghiêng nghiêng. Em biết là anh chẳng bao giờ để em lỡ nhịp, bởi từng bước em đi luôn có bàn tay anh nắm tay em... không rời... Khi anh nắm lấy tay em, Dải ngân hà như trải ra trước mắt em vô tận.... bừng sáng những vì sao lung linh soi đường cho anh dìu dắt em qua hết những ngày chông chênh. Đường em đi thênh thang vạn lối, lối tắt lối dài nào cũng có anh bên... Khi anh nắm lấy tay em, Em biết, có một trời yêu thương sâu vời vợi anh trao gửi cho em. Em biết, một cái nắm tay đôi khi em cần hơn muôn ngàn lời nói. Em hiểu ra rằng, anh yêu em... Khi anh nắm lấy tay em anh ko nói gì cả, nhưng em biết, một lần nữa cái nắm tay lại nói hộ anh, em rút tay ra, ko khóc, nhẹ nhàng mỉm cười...bởi vì, cái nắm tay có nghĩa là "anh xin lỗi, anh ko thể làm khác được.." Em quay lưng đi... khi anh nắm lấy tay em... Bạn bè
raining... and sun
....
|
[/b]Nokia: Người chú trọng gia đình, các nhà quản lý trung niên, luôn tìm kiếm sự cân bằng và quan tâm đến sức khỏe.
[b]Motorola: Người đam mê thời trang, dưới 24 tuổi, tính tình vui vẻ và ủng hộ chủ nghĩa cá nhân. [/b]Sony Ericsson[/b]: Nam giới trẻ tuổi, tham vọng, chuyên gia hoặc người theo chủ nghĩa cá nhân. LG: Lựa chọn số một của các bà mẹ và những người tìm kiếm sự hòa hợp. Samsung: Phụ nữ trẻ, quan tâm đến công việc, chú trọng thành công và thích sự vui vẻ. Người cũ trở về
Hoàng Anh Tú Ngày ấy mình chia tay vì lý do gì nhỉ? Chẳng nhớ nữa, chỉ biết là anh và em tự nhiên không gặp nhau nữa. Không điện thoại, không đến những nơi hai đứa vẫn thường hay đến với nhau. Không nhắc đến tên nhau cũng như không ai nói với bất cứ ai về mối tình ấy. Mặc dù, nhiều lúc, kỷ niệm dội về lại hành hạ cô. Mà đau nhất vẫn là lý do tại sao chia tay của mối tình đó - Anh dạo này thế nào? Cô hỏi mà mắt vẫn không rời chiếc bút kẹp nơi túi áo anh. Chiếc bút rất quen. Hình như đó chính là chiếc bút cô mua tặng anh nhân ngày sinh nhật lần thứ 18 của cô. - Cũng tốt! Vừa chính thức được ký hợp đồng dài hạn với tòa soạn. - Ừ , tốt thật! Làm nhà báo, đúng mơ ước của anh nhé! Cô đưa mắt nhìn ra cửa. Hình ảnh tòa soạn nơi anh nhắc tới lại hiện về trong cô. Ngày xưa, cô vẫn thường lên đó với anh. Cô thấy mình ngồi nép bên cái bàn đầy thư bài bạn đọc còn anh... Xem tiếp » ![]() Mùa hoa đỗ quyên Hạ bỗng thấy lo lắng! Giá như Hạ còn giận Vũ, còn khóc vì xa Vũ, còn nhớ Vũ như những tháng ngày vừa trôi qua thì những ngày sắp tới chắc Hạ sẽ không cảm thấy mình giống như một cỗ máy được lập trình sẵn - vô thức và tẻ nhạt. Giá như lòng Hạ còn thấy nhói lên mỗi khi nghĩ tới những ngày Vũ biệt tăm rồi một lá thư cho Hạ hay rằng Vũ đã cách xa mình tới hàng vạn dặm. Vũ đã trốn chạy - đã nói dối, điều ấy đã làm phôi phai những gì linh thiêng trong trái tim Hạ. Và giờ đây nó sắp biến mất cho dù Hạ đã cố níu giữ... "Binh ... bong...". Tiếng chuông báo có tin nhắn kéo Hạ ra khỏi những miên man: "Sáng mai tôi muốn mời Hạ đi xem phim được không?". Dòng tin nhắn đầy dấu ba chấm của anh bạn cùng lớp ngoại ngữ hiện lên. Hạ uể oải nhắn lại một câu lịch sự: "Cảm ơn nhiều nhưng Hạ đã có kế hoạch rồi! Hạ xin lỗi!". Trả lời xong Hạ tắt máy rồi xoài người mệt mỏi trên chiếc ghế dài.... Xem tiếp » Tháng bẩy năm nay, vợ chồng ngâu
Khóc liền mấy ngày đến là rầu Lòng tôi cũng buồn như ngâu ấy Quên một tình yêu đến là lâu! Tháng bẩy năm nay, mưa triền miên Muốn đi dạo phố cũng thật phiền Nhưng nếu có ai thì sẽ khác Mưa đẹp như là chuyện thần tiên Tháng bẩy năm nay, mây bảng lảng Buồn vương, ngơ ngác phía trên đầu Ngưu Lang - Chức Nữ và...tôi nữa Đợi một tình yêu đến là lâu! Tác giả: Trần Lan Nhi Our Canon In D Aaron angello I wrote a song for you I don´t know if you´ll listen to But if you do I don´t think you Will understand the poetry Don´t think I´ll let you go So easily, girl you don´t know The depths to which I understand Just how much you were meant for me I had a dream last night That we somehow had made it right And everything Was new and green And we could dance eternally But then the sun came out And I woke up to face the doubt That you and I Would ever see Each other as we used to be Can´t understand How the feeling that we know we had Could just be abandoned Be tossed into the wind So easily It cannot be You know it meant too much When in the end After everything is said and done See, we chose to spend An eternity without A melody A symphony A life without out Canon in D There´s been a story told About a staircase made of gold That winds its way Up through the clouds And stops at Heaven´s door And if some day I stand Before that door without your hand Wrapped up in mine I´ll sit right down And wait forever more Can´t understand How the feeling that we know we had Could just be... Xem tiếp » CÀM NHẬN CHO CÂY - LÁ -GIÓ - NEW STORY !
Vậy thì chia tay đi ! - Tiếng An thốt lên. Huy sững người lại. Anh ko tin vào những gì mình nghe thấy. Thậm chí ngay cả trong mơ anh cũng ko bao giờ nghĩ là sẽ có một ngày An thốt lên những lời này. Hoạ hoằn lắm đôi khi anh tưởng tượng ra An một ngày nào đó khi anh nói câu này – anh nói, chứ ko fải An- Lúc đó, anh sẽ nhìn anh bằng cặp mắt tròn xoe, sau đó sẽ khóc lên. Vậy mà giờ đây, An đang là người nói lên câu ấy, và cặp mắt cô ráo hoảnh, chứ ko đẫm nước mắt như anh vẫn tưởng. Thật sự là anh ko tin vào những lời vừa rồi của An, anh thừa biết An yêu anh nhiều lắm, những lời vừa rồi của An, chắc lại do giận dỗi đây! Thế nhưng cái thằng đàn ông trong anh lại tự ái. Anh nhìn An, rồi gật! - Tuỳ cô! Yêu nhau 2 năm, An luôn là người nhường nhịn. Chắc có lẽ vì An là người nói yêu anh trước, nên anh biết mình luôn ở thế thương phong. Lần nào giận nhau, An luôn là người làm lành... Xem tiếp » Thử lòng
truyện ngắn thứ 4 của tui ^^ RẦM! Cánh cửa phòng bật mở, nàng chạy như bay vào. Lao đến bên giường chàng, nước mắt lưng tròng - Anh có sao ko? Chàng ko nói, quay mặt đi, khuôn mặt chàng bây giờ được che phủ dưới một lớp băng kín mít. Trắng xoá, vài chỗ lấm tấm màu đỏ. - Anh! Nàng gọi, với một giọng nghẹn ngào, chàng vẫn ko quay lại. Nàng không hiểu? Sao chàng lại ko nhìn nàng? Nàng đã chạy như bay đến đây khi nghe tin chàng bị tai nạn. Nàng nhận được cuộc điện thoại từ bạn chàng, nghe tin chàng gặp tai nạn, đầu óc nàng lùng bùng, nàng chỉ nhớ được thấp thoáng vài từ sau con số phòng và bệnh viện, gì đó.. 2 ngưòi.. axit… Nàng đoán là chàng mệt, nàng gạt nước mắt, bước ra ngoài. Đến gặp vị bác sĩ. Nàng phóng xe về, đầu óc lùng bùng… cái quái gì đang diễn ra thế này…? Lời ông bác sĩ như văng vẳng từ đâu xa lắm, như mơ vậy .. …“anh ấy đâm vào hai người thanh niên đang đi xe máy, người phía... Xem tiếp » Đồng nghiệp lãng mạn
Hoàng Anh Tú 1- Chia tay. Người ta nói gọn lỏn. Nhưng Biển biết người ta nói vậy chỉ để chạy trốn câu hỏi của Biển. Thực ra thì đâu cần phải thế đâu. Lý do ư? Đôi khi vớ đại một lý do nào đó từ hàng chục cuộc chia tay giữa những người trẻ với nhau, thay tên hai đứa vào là xong. Là xong. Đôi mắt người ta quay đi khi Biển nhìn. ừ thì chia tay. Biển khẽ mỉm cười (không chắc có giống nụ cười không nữa) rồi nhẹ nhàng quay gót. 2- Mở tờ 2! Số tháng 3 ra, thấy bài viết “28 ngày để quên đi một người”, Biển vồ lấy. Cần quá cho lúc này. Đọc ngốn ngấu. Anh Cường gọi điện: - Thế nào? Vẫn còn đủ bình tĩnh chứ em? Biển cười: - Yên tâm, anh! Ba chi khơ vài câu rồi cúp máy. Thấy miệng nhạt khủng khiếp. Muốn ăn một cái gì đó. Bất kể. Xuống phố. Lang thang một lúc bỗng thấy mình ở hàng bánh trôi Tàu. ở đây, chỉ mấy hôm trước thôi… Thở dài. Chẳng vào nữa. Cứ lang thang vòng vèo.... Xem tiếp »
Jan 25 2007, 12:33 PM
Bởi: hoangthi
hì, lâu wá rùi tui ko up bài bên vn nên ko biết là sever đc nâng cấp lên nhanh hơn trước nhìu wé ^^. Mừng ngày tui trở lại vn, change theme cho nó, chứ dạo nì toàn chăm chút cho "em út" yahoo, wên mất tiu đứa con đầu lòng của mình. ^^ xin hứa sẽ ko bỏ bê cục cưng nữa !
![]() VỀ CUỘC ĐIỆN THOẠI SAU NHIỀU NGÀY XA CÁCH
Rất có thể cuối cùng mình cũng sẽ lãng quên nhau như chưa nhớ bao giờ anh sẽ gọi điện, em cười như thể đã lâu rồi hai đứa mình chưa... Đã lâu rồi, như thể đã rất xưa Em hỏi anh về những cô gái khác Anh ậm ừ bịa ra tên lạ hoắc Cốt để em yên lòng Chúng mình nói với nhau cho đến nửa đêm Những câu chuyện lần hồi dần mà nhạt Nhưng chẳng đứa nào muốn ngắt suốt một đêm Anh không vào topic viết cho em Vì anh sợ thế nào anh cũng khóc Thơ không dám về nơi cỏ mọc Sợ màu xanh thương nhớ đến nhói lòng Rồi Hà Nội cũng chầm chậm vào Đông Hoa sữa rụng đau cả từng viên sỏi Hồ Gươm biếc vì điều chưa ai nói Hình như là câu chia tay- chia tay Em sẽ kể về anh bạn nước ngoài Cũng biết nói lời yêu bằng tiếng Việt Chao, lá bàng vì chưng mà đỏ biếc? Gió vì chưng mà thổi suốt tê lòng Rồi có thể và em cũng sang sông (Sến nguyên nải lúc người yêu lấy chồng) Anh chẳng ham làm anh... Xem tiếp » hay ko thể tả ^^
I’m looking for a way to feel you hold me To feel your heart beat just one more time I’m reaching back, trying to touch the moment Each precious minute that you were mine How do you prepare, when you love someone this way, To let them go a little more each day? The stars we put in place The dreams we didn’t waste The sorrows we embraced The world belonged to you and me The oceans that we crossed The innocence we’ve lost The hurting at the end I go there again, ´cause it was beautiful. It was beautiful. Some days missing you is overwhelming When it hits me you’re not coming back And in my darkest hours, I have wondered Was it worth it for the time we had? My thoughts get kinda scattered, but one thing I know is true I bless the day that I found you The stars we put in place The dreams we didn’t waste The sorrows we embraced The world belonged to you and me The oceans that we crossed The innocence we’ve lost The hurting at the end I go there again, ´cause it was beautiful. It was beautiful. [musical bridge] The rules we stepped aside The fear that we defied The thrill of the ride The fire in our hearts that burned The... Xem tiếp » Không hẳn là sang trọng nhưng rõ ràng cũng chẳng phải là quán bình dân. Cô chủ quán tỏ ra rất có gu trong cách bài trí lựa chọn đồ để biến cái không gian vừa chặn ba mươi mét vuông này thành quán cà phê… Quán đó, với không gian đó, với âm thanh đó và thêm một người phục vụ như Lâm thì quá hoàn hảo – đó là cái cách mà Minh cùng vài cậu bạn của anh thi thoảng bàn tán với nhau. Người phục vụ như Lâm tức là như thế nào nhỉ? Minh băn khoăn nhìn trộm rồi tự hỏi. Cũng phải rất nhiều lần như thế, mãi gần đây Minh mới phát hiện ra, hoá ra cái hay của Lâm chính là ở thái độ của cô. Cô hay cười, mà chỉ cười mỉm, đủ để cho khách cảm thấy nhẹ nhõm.
Thực ra, đa phần những lần nhìn Lâm nhè nhẹ mang đồ uống cho khách Minh đều có cảm giác cô giống như một con rùa. Phải nói là khi bật ra được sự liên tưởng kỳ dị này, Minh cảm thấy rất ngạc nhiên. Lâm có dáng người gày gò và mái tóc cắt ngắn như con trai. Khuôn... Xem tiếp » HÃY NÓI LÊN NHỮNG GÌ BẠN SUY NGHĨ.... Đồng hồ cát Một người đàn ông đội mũ trắng dừng xe trước cổng, yêu cầu gặp Ms. Minh Thanh, nữ thư ký mới của văn phòng thiết kế hãng K. Phải khá lâu sau cú điện thoại qua màn hình, tôi mới hiểu ra mình chính là người được tìm. Nhân viên bưu điện giao chiếc hộp giấy nhỏ, yêu cầu tôi ký tên. Không có địa chỉ người gửi. Ai có thể biết chỗ làm đầu tiên của tôi? Quay về phòng làm việc, tặng phẩm bất ngờ bối rối trên tay tôi. Phía dưới lớp giấy gói, chiếc điện thoại di động phản chiếu ánh sáng xanh bạc. Mảnh giấy gấp nhỏ cài dưới ruban cho biết số điện thoại, kèm lời nhắn: "Hãy dùng mobile để liên lạc. Kể từ lúc này, nó là của Minh Thanh". Tôi dùng máy bàn thử bấm dãy số trên giấy. Chiếc điện thoại trong hộp như cánh chim non lần đầu rung lên yếu ớt. Điệu nhạc ngân khe khẽ và hiện trên màn hình bức vẽ thuyền buồm trên sóng. Người tặng quà đã cài... Xem tiếp » Sáng tác thứ 3 của tui ^^ ( Có lẽ câu chuyện này ko thật sự hay, và cũng ko thật sự cuốn hút, nhưng người viết thông qua nó chỉ muốn viết cho nỗi lòng của chính mình qua một câu chuyện nửa hư và nửa thực! - Thực vì nó viết từ cảm xúc cũng như bắt nguồn từ câu chuyện chính tác giả, hư vì cái kết cuộc có hậu chỉ là ước mơ ! ...) ![]() Có một thành phố, tại đó, nó cũng như bao thành phố công nghiệp khác, ồn ào, nhộn nhịp, sang trọng cũng như có những vùng ngoại ô tĩnh lặng và êm đềm. Các tuyến xe buýt chạy khắp thành phố, qua khắp các con đường, mỗi năm ngừơi ta sản xuất rất nhiều xe. Vào ngày nọ, một chiếc xe bắt đầu cuộc hành trình của mình. Chiếc xe ấy rất đẹp, rất tốt và nó rất tự hào về bản thân mình.Nó đi qua rất nhiều nơi, chở rất nhiều người và dừng lại ở nhiều trạm xe. Tuyến đường của chiếc xe 29 đa số là ở những con đường trung tâm, hào nhoáng và hoa lệ, nó chứng kiến những... Xem tiếp » ![]() Hoathuytinh.com) Không biết trên thiên đường có trạm điện thoại hay không? Liệu có phải xếp hàng rất lâu không? Em không sợ phải chờ đợi... Long: Bọn họ nói với em rằng anh đã rời bỏ em rồi. Em chỉ cười thôi, bởi vì em biết rằng anh không bao giờ như vậy. Em vẫn còn nhớ, năm em 14 tuổi, em bị một đứa con trai lớp trên bắt nạt, anh đã xông ra đánh nó để bảo vệ cho em, sau đó với bộ mặt sưng tấy anh nói với em rằng: " Em Phương, về sau cả đời này anh sẽ bảo vệ em!" Lúc đó chẳng phải chúng ta đã thầm hẹn ước như vậy sao? Nhưng hôm nay là sinh nhật lần thứ 24 của em, anh làm sao có thể bỏ em một mình mà âm thầm đi như vậy? Anh có biết rằng nếu không có anh, em không thể nào sống được. Không có bàn tay anh dẫn đường, em sẽ bị lạc lối không còn biết phương hướng nào để đi. Không có chiếc áo khoác của anh che chắn, em nhất định sẽ rất giá lạnh. Không có tiếng chuông điện thoại anh gọi vào mỗi buổi sáng, em... Xem tiếp » |