Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Thực đơn người xem
Tik Tik Tak
Bài viết cuối
Bình luận mới
nhacais666org trong
CÔNG NGHỆ THỰC TẾ ẢO TRONG BÁN LẺ
bluestar47 trong MANG EM VÀO GIẤC NGỦ ĐÊM NAY Guest_hoaithuong_* trong Thơ về Quảng Ninh - hè 2011 Guest_hải ninh_* trong Thơ về Quảng Ninh - hè 2011 Guest trong MÙA HẠ CUỐI nguyen tran khanh dung trong Thơ 20-11 Ngày Nhà Giáo Việt Nam nguyen tran khanh dung trong Thơ 20-11 Ngày Nhà Giáo Việt Nam nguyen tran khanh dung trong Thơ 20-11 Ngày Nhà Giáo Việt Nam gsgvhgjhgbn1hn trong Thơ 20-11 Ngày Nhà Giáo Việt Nam gsgvhgjhgbn1hn trong Thơ 20-11 Ngày Nhà Giáo Việt Nam MÙA XUÂN CẢM TÁC
TRANG ALBUM CỦA BẠN ĐỌC
CHÙM ẢNH HOA XUÂN Truyện cười
LỜI TỎ TÌNH HAY NHẤT
(A-0205)
Nudiepvien ơi... Chẳng biết tiếng kêu tuyệt vọng của anh có đến tai em không nữa..? Từ ngày nhận được PM của em thổ lộ với anh rằng em thiếu một vài tập phim "Thần điêu đại hiệp", trái tim anh đã hoàn toàn thuộc về em. Quá lạ lùng phải không em? Anh cũng không sao hiểu nổi, có lẽ là những lời ngọt ngào trong tin nhắn của em đã làm trái tim băng giá của anh tan chảy. Đôi khi anh thắc mắc không hiểu em và hiện tượng Global Warming người ta hay nói trên đài báo có quan hệ gì với nhau không mà em lại có sức nóng làm trái tim đã bao năm lạnh lẽo của anh ấm lên nhường ấy. Và tất nhiên nỗi băn khoăn của anh nào có câu trả lời.. Thời gian trôi qua, anh vẫn dõi theo bóng hình em, vẫn run lên thổn thức mỗi khi thấy nick của em online. Cũng chỉ có vậy, anh chẳng dám thốt lên lời yêu thương. Có lẽ trái tim anh đã bị nhàu nát đến nỗi anh sợ tình yêu, sợ một lần nữa bị từ chối. Mà anh đã bị từ chối lần nào chưa í nhỉ? Em thấy không? Khi nhắc tới tình yêu là anh hoảng hốt, anh do dự, anh đắn đo. Đó chính là lý do khiến anh không dám bày tỏ lòng mình? Có đúng lý do đấy ko nhỉ? Chết rồi, lại do dự rồi. Không đuợc. Phải dứt khoát. Rồi, đấy là lý do em ạ. Lại nói về việc có tình cảm với em quá dễ dàng, mau chóng. Anh nghĩ rằng lần đầu trong nhiều năm, cái cảm giác có thể giúp đỡ một người con gái yếu đuối (nudiepvien nghe cũng không yếu lắm nhưng không sao, kiểu gì em chả yếu hơn anh), cái cảm giác được cần đến khiến anh cảm thấy mình quan trọng biết bao. Chỉ 2 cái message của em đã có sức mạnh lớn lao, đem lại cho anh sự tự tin ghê gớm không thể nào miêu tả bằng lời. Em quả là có tài động viên người khác, làm sao anh lại không thấy yêu thương nhung nhớ cơ chứ.. Em thấy có phải không em?? Mỗi ngày trôi qua, anh lại ngồi nhìn em ba hoa với bé xí xọn, bé tí và mỉm cười mơ một lúc nào đó anh xí xọn với em... Thôi em nhé, đã đến lúc anh tạm dừng type, đi ngủ để lấy sức ngồi nhìn em khi em đi học về. Hãy cho anh kết thúc bằng 3 câu hát trong một bài bạn anh sáng tác, hát tặng người yêu nó: Người đừng cho anh chờ mong tình yêu trong nỗi ưu phiền Đùng cho anh nhiều đêm thẫn thờ thả hồn phiêu lãng Thầm mong em về đây cười vui hạnh phúc với anh... (A- 0106) Vài dòng này là những gì anh muốn nói với em từ rất lâu, nhưng...chỉ biết viết lên đây .... Tình yêu đẹp nhầt là mối tình đầu phải không em. Cuộc tình đầu tiên của chúng mình đẹp như trong những vần thơ mà em đã từng đọc anh nghe. Anh không nhớ rõ từng vần, từng chữ, nhưng vẫn còn đây cái cảm giác êm dịu khi mỗi đêm được cùng người mình yêu cùng mơ về một nơi nào đó chỉ có anh và em. Và cuối cùng thì cũng chỉ là những giấc mơ.. Thật ra chúng ta không nên có sự bắt đầu này, nhưng trách ai được trong những chuyện yêu đương của tuổi trẻ, và khi biết đau thì đã không quá muộn màng . mối tình trên net, nói ra thì thật khó hiểu . Nhiều người cho là không thực, những người khác lạ khuyên là sẽ không có kết quả, lại còn hỏi là "Sao mà dại quá !"... Từ ngày đầu tiên anh đã có suy nghĩ này rồi . Nhưng vì sợ em buồn nên đành chôn kín vào trong đáy lòng, mặc cho ra sao thì ra. Khoảng thời gian mới quen biết đuợc em dù rất ngắn, nhưng cảm giác đợi chờ đêm cho tới ngày, rồi lại ngày qua ngày để được một lần thấy em online, để lại được đọc những thông điệp không dấu, những lời nói ấp ủ một tình cảm . Những dòng chữ đem lại một niềm vui khó tả, lại có một chút lo sợ , một chút phân vân . Lo rằng em lại bỏ đi , sợ rằng không thế tìm lại đuợc cái cảm giác đó . Lần đầu tiên nói phone với em cũng thật buồn cuời . Cả hai chỉ biết ấp úng vài câu xã giao, lời nói cứ vang vang trong đầu mà không thành tiếng. Vậy mà cứ mong cho đôi bên đừng hang up.Tình yêu đầu tiên mà phải không, ai lại không vậy . Ai lại không e ngại , lo sợ , mong chờ . Sau đó là những năm tháng hạnh phúc. Tình cảm xây đắp theo thời gian. Lúc có nhau thi mong cho thời gian ngừng trôi, lúc một mình thì uớc gì mình lại có nhau. Có đôi lúc em giận lẫy , giận yêu , làm anh bối rối, chẳng biết giải thích thế nào, năn nỉ thế nào ... Mình đã hứa hẹn thật nhiều , uớc muốn thật nhiều . Anh không biết tư` lúc nào anh trở nên yếu đuối ,anh rất cần em. Mối lo sợ ban đầu không bao giờ quên đuợc trong anh, nó như hiện ra rõ hơn mỗi khi anh không thế lo cho em đuợc lúc em bệnh . Những lúc đó, anh chỉ biết cầu xin phép lạ cho anh đuợc ở ngay ben cạnh em, cầu xin ơn trên che chở cho em . Và điều không muốn cuối cùng cũng đên. Anh không thể thắng đuọc nỗi lo sợ đó . Anh xa em với mong muốn hai ta có một cuộc sống mới, tìm đuọc tình cảm thực sư. Thật đau khi anh không thế tìm đuợc tới em. Thật đau khi không thế nói cho em biết vì sao . Anh như một người thật xấu, thậc ác, một nguời gian dối đi tình cảm của em. Lúc đó anh không biết là mình đã làm đúng hay sai nữa . Anh nghĨ là mình có thể quêN đuợc nhau dễ dàng . Nhưng rồi một năm , hai năm, trong nhữNg lần đuọc gọi cho em hiếm hoi đó , anh vẫn cảm nhận ra tình cảm của em. cảm nhận ra đuọc em đang cô" gắng che đậy nó . Anh không muốn . Em trách anh thật nhiều tuy em không nói .Anh cũng khóc thật nhiều , tuy không một giọt nuớc mắt . Anh như một kẻ vô dụng , một nguời thất hứa. Anh không đùa vui với tình cảm của em, nhưng anh không biết trân trọng nó . Anh không muốn . " An empty street, an empty house , a hoe inside my heart.. I wonder how , i wonder why, i wonder where they are, The days we had , the song we sang together..." Mỗi đêm, anh nghe bản nhạc em thuờng hay mở , đọc lại những lá thư, và ôm trong lòng tấm ảnh của em. " in my heart you were the only"... TRANG BẠN ĐỌC BỐN PHƯƠNG
Có những điều... của cuộc sống Triết lý của số 1 • Ai cũng chỉ có một mẹ, mẹ là người cho con tình yêu mãi mãi. Mẹ cho con tất cả, vô điều kiện. Mẹ là tài sản quý giá nhất mà con có được ngay từ khi mới sinh ra. • Mỗi người chỉ có một trái tim để giữ nó trong sạch. Trái tim hoàn hảo nhất là trái tim đã chia sẻ tình yêu thương nhiều nhất. • Mỗi cuộc đời có thể trải qua nhiều mối tình, mối tình đầu khó quên nhất, nhưng mối tình cuối mới là mối tình đẹp nhất. • Một người yêu đúng nghĩa là người mà trái tim họ có thể sưởi ấm khi giá lạnh nhất. • Một người bạn chân thành đủ khiến ta bình tĩnh, tự tin và an tâm dù trong hoàn cảnh nghiệt ngã hay nguy hiểm nhất. Đó là món quà quý báu đặc biệt của cuộc sống. • Một ánh nhìn ấm áp, nói được nhiều hơn những điều vô vị. • Một nụ cười có thể làm nên những điều kì diệu. • Ai cũng có ít nhất một khả năng hơn người, chẳng qua là họ chưa thấy được để nhìn nhận khả năng mới của họ mà thôi. • Mỗi người chỉ có một cái miệng để cẩn thận khi dùng lời nói, để không còn làm nó dơ bẩn và không làm tổn hại đến người khác. • Một cuốn sách có thể làm thay đổi con người. Cuốn sách với nội dung xấu xa đủ làm hư hỏng người đọc, nhưng không ai thành công với chỉ một cuốn sách hay. • Một người không có gì ngoài gia tài kếch xù thì không bằng một người nghèo khổ mà có tri thức, sáng tạo, kinh nghiệm và lý tưởng. • Một đồng tự lao động được quý giá hơn nhiều so với hàng ngàn đồng nhặt được hay làm việc bất chính mà có. • Ai cũng chỉ có một cuộc sống để làm việc và yêu thương hết mình. • Chuỗi ngày quá khứ đã qua, tương lai rộng mở nhiều bất ngờ. Ta chỉ có một hiện tại để sống và để tận hưởng từng phút từng giây. • Có nhiều cơ hội chỉ đến một lần trong đời. • Với thế giới, bạn chỉ là một ai đó, nhưng có thể với một ai đó, bạn là cả một thế giới. GÓC THƯ GIÃN
*Công
thức nấu món ăn đêm 30 Tết : 1. Lấy 12 tháng trong năm đem rửa sạch mùi cay đắng, ghen tị, thù oán ...rồi để
ráo nước *
Có tin khẩn cấp báo cho bạn nè... Có 4 nguời đòi tìm bạn cho bằng được, tìm được bạn họ còn nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn, người đó tên là thần tài, may mắn, hạnh phúc và sức khoẻ. Họ nói sẽ không bao giờ bỏ qua cho bạn trong năm mới này. Còn nữa, bà Phiền muộn còn dặn tui bảo bạn là, bạn đừng tơ tưởng gì đến bả nữa bả sẽ không quan tâm đến bạn đâu... riêng ông sức khoẻ còn có thư riêng cho bạn là sức khoẻ bạn phải thiệt là ngon mà đón ổng đó. * Chúc Mừng Năm Mới ! Năm
hết Tết đến - Đón Chuột tiễn Lợn - Chúc ông chúc bà - Chúc cha chúc
mẹ - Chúc cô chúc cậu - Chúc chú chúc dì - Chúc anh chúc chị - Chúc
luôn các em - Chúc cả các cháu - Dồi dào sức khoẻ - Có nhiều niềm
vui - Tiền xu nặng túi - Tiền giấy đầy bao - Đi ăn được khao - Về nhà
người rước - Tiền vô như nước - Tình vào đầy tim - Chăn ấm nệm êm -
Sung sướng ban đêm - Hạnh phúc ban ngày - Luôn luôn gặp may - Suốt năm
con Chuột. XẢ STRESS Ở ĐÂY !
Những sự khác biệt giữa Tây và Ta
Tây : Đái bậy thì giấu giấu diếm diếm, còn hôn nhau thì trước bàn dân
thiên hạ |
THẦY CHO EM |
|
“......Thời
gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỷ niệm
Kỷ niệm thân yêu ơi sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô......”
Lời bài hát như vẫn còn ngân nga mãi trong lòng của những ai đã một thời từng
ngồi trên ghế nhà trường và bây giờ dù có đi nơi đâu, làm bất cứ công việc gì
thì mỗi một chúng ta ai cũng có những ngày tháng đẹp nhất của tuổi học trò, một
thời hoa phượng đỏ.
Các bạn ạ ! Tuổi học trò là lứa tuổi thơ ngây và đầy hồn nhiên. Đến bây giờ khi
đã bước qua lứa tuổi ấy “lứa tuổi ô mai” tôi mới thấm thía được điều đó. Lứa
tuổi học trò với những khung trời mơ ước đã góp nhặt thời gian trong những
tháng ngày khó quên của một thời cắp sách đến trường. Mỗi một phút giây ở
khoảng thời gian này, mỗi một chúng ta ai cũng đã trãi qua cần phải biết nâng
niu và gìn giữ, đó là những giờ phút sum vầy cùng bạn bè dưới mái trường thân
yêu, cùng thấy cô trong những giờ giảng, những phút giây hồi hộp trong giờ trả
bài, kiểm tra, những lúc mưa nắng cùng nhau đến trường, những buổi học nhóm,
những giận hơn dễ thương, những cuộc tình thời học sinh, những phút chia tay
đầy lưu luyến trong những dịp hè, những buổi sinh hoạt, trại hè...ôi thật là
nhiều không sao kể hết được.
Mái trường, nơi mà đã dạy cho chúng ta “cái chữ”, những kiến thức, kinh nghiệm
sống quý báu để làm hành trang bước vào đời mà người Thầy được ví như con đò
cần mẫn đưa những chuyến đò sang sông, cập bến. Nhớ ơn biết bao những công lao
không tài nào kể hết được của người Thầy, thật trân trọng thay, cao quý thay !
Chính và lẽ đó, mỗi một chúng ta khôn lớn trưởng thành từ mái trường thân yêu
phải cần biết trân trọng và cảm ơn những con người ấy, phải sống và học tập làm
sao để đáp lại mong mỏi nhỏ nhoi của người Thầy là muốn học trò của mình trở
thành con người có ích cho xã hội.
Kỷ niệm thời học sinh ở cấp I thật thơ ngây, hồn nhiên và trong sáng; ở cấp II
thì ngây thơ, dễ thương, tinh nghịch và mộng mơ; ở cấp III thì vui tươi, năng
động, yêu đời và có hoài bão...nhưng cái chung nhất vẫn là một thời với bao ước
mơ cao đẹp, đó là thời khắc hình thành cho mỗi một chúng ta một đôi cánh vững
chắc để chuẩn bị bay cao, bay xa hơn với những hoài bão mà mỗi một người đã
chọn cho riêng mình. Thời gian mang đến những luyến lưu nhiều nhất là cuối cấp
III, vào thời gian mùa hoa phượng nở rực sắc trời chính cũng là thời khắc
chia tay, những giờ phút ấy như đọng lại nơi mỗi người những tình cảm lưu
luyến khó tả, đó là lúc chia tay tuổi học trò với bao nỗi nhớ miên man; những
phút giây mà mọi cảm xúc dâng trào,những tiếng nấc nghẹn ngào trong giờ phút
chia tay mái trường thân yêu, chia tay bạn bè, chia tay thầy cô...sẽ vẫn còn
mãi trong ta những kỷ niệm. Những dòng lưu bút trao tay sẻ chia tình cảm thân
thiết nhất sẽ mãi luôn trở thành kỷ niệm một thời mưa nắng đến trường.
Ngay từ bây giờ, chúng ta hãy cùng nhau góp nhặt những khoảnh khắc tươi đẹp ấy,
những màu sắc tươi nguyên ấy để tô vẽ cho bức tranh “một thời hoa phượng đỏ”
thêm rực rỡ và tràn đầy ý nghĩa. Hãy cùng nhau san chia tình cảm để rồi những
ký ức thời học sinh ấy sẽ mãi theo ta đến cuối chặng đường này, qua đó sẽ giúp
cho tình bạn mãi thân thiết hơn, chúng ta sẽ mãi luôn yêu đời, yêu cuộc sống và
yêu bản thân mình hơn.
Khoảng trời em nhuộm tím sắc bằng lăng
Ve rộn rã gõ vang thềm mùa hạ
Mây mơ ngủ gối đầu nhau trắng xóa
Em nồng nàn nắng thắp lửa chung chiêng
Khoảng trời em một thế giới thật riêng
Phượng vô tư nở cuối chiều đỏ rực
Em mướt mát cỏ non xanh rưng rức
Mưa êm rơi ngào ngạt khúc giao mùa
Khoảng trời em sóng sánh những vần thơ
Thì thầm gió nhẹ ru hời cánh võng
Bờ tre ngả bồn chồn nơi chân sóng
Em hồn nhiên, em duyên dáng say mê
Khoảng trời em bỗng một sớm hạ về
Bằng lăng tím mắt học trò nhung nhớ
Mai rồi xa, xa mãi miền phượng đỏ
Còn sân trường
giăng - mắc
khoảng - trời - em
Những điều cần lưu ý khi thi trắc nghiệm
|
|
Bên cạnh môn Ngoại ngữ
đã tổ chức thi theo hình thức trắc nghiệm từ năm 2006, Bộ Giáo dục - Đào tạo
vừa quyết định tổ chức thi trắc nghiệm thêm các môn Vật lý, Hóa học, Sinh học
trong kỳ thi tốt nghiệp THPT và bổ túc THPT tổ chức vào tháng 5.2007.
Đối với kỳ thi
tuyển sinh ĐH-CĐ tổ chức vào tháng 7.2007, tổ chức thi trắc nghiệm 4 môn Ngoại
ngữ, Vật lý, Hóa học, Sinh học; các môn khác tiếp tục thi theo hình thức tự
luận.
Đề
thi riêng cho thí sinh học thí điểm phân ban
Đối với mỗi môn thi
trắc nghiệm tốt nghiệp, thời gian làm bài là 60 phút; đối với mỗi môn thi trắc
nghiệm tuyển sinh ĐH-CĐ, thời gian làm bài là 90 phút. Thí sinh làm bài thi
trên phiếu trả lời trắc nghiệm được in sẵn và phát cho thí sinh tại phòng thi.
Đối với cả 2 loại
đề thi trắc nghiệm và tự luận, trong kỳ thi tốt nghiệp THPT và bổ túc THPT, có
đề thi riêng cho thí sinh học chương trình THPT phân ban thí điểm, thí sinh học
chương trình THPT không phân ban, thí sinh học chương trình bổ túc THPT. Đề thi
tuyển sinh ĐH-CĐ có phần chung cho tất cả thí sinh và phần riêng cho thí sinh
phân ban thí điểm, phần riêng cho thí sinh không phân ban (thí sinh chú ý chỉ
được làm 1 trong 2 phần riêng của đề thi). Đề thi trắc nghiệm được in sẵn và
phát cho từng thí sinh; tất cả các câu trắc nghiệm trong đề thi đều có 4 lựa
chọn: A, B, C, D. Số phiên bản đề thi do máy tính xáo trộn là nội dung được bảo
mật đến khi thi xong.
< |
Nếu trả lời được 8 câu hỏi sau, thí sinh sẽ có đủ tự tin để hoàn thành tốt bài thi theo phương thức mới này.
1. Có bao nhiêu dạng thi trắc nghiệm?
Theo Cục Khảo thí và Kiểm định chất lượng giáo dục (Bộ GD-ĐT) kiểu thi trắc nghiệm thường theo 3 dạng phổ biến sau: dạng quan sát, dạng vấn đáp và dạng viết.
Trong đó:
1. Dạng quan sát giúp xác định những thái độ, những phản ứng vô ý thức, những kỹ năng thực hành và một số kỹ năng về nhận thức, chẳng hạn cách giải quyết vấn đề trong một tình huống đang được nghiên cứu.
2. Dạng vấn đáp có tác dụng tốt khi nêu các câu hỏi phát sinh trong một tình huống cần kiểm tra. Trắc nghiệm vấn đáp thường được dùng khi tương tác giữa người chấm và người học là quan trọng, chẳng hạn cần xác định thái độ phản ứng khi phỏng vấn…
3. Dạng viết thường được sử dụng nhiều nhất vì nó có những ưu điểm sau:
- Cho phép kiểm tra nhiều thí sinh một lúc
- Cho phép thí sinh cân nhắc nhiều hơn khi trả lời
- Đánh giá được một vài loại tư duy ở mức độ cao
- Cung cấp bản ghi rõ ràng các câu trả lời của thí sinh để dùng khi chấm
- Dễ quản lý hơn vì bản thân người chấm không tham gia vào bối cảnh kiểm tra.
Trong kỳ thi tuyển sinh ĐH, CĐ năm nay, các đề thi trắc nghiệm sẽ được ra theo dạng thứ 3 - trắc nghiệm viết.
2. Có bao nhiêu dạng trắc nghiệm viết?
Trắc nghiệm viết được chia thành 2 dạng chính: Trắc nghiệm tự luận và trắc nghiệm khách quan.
Đối với dạng trắc nghiệm tự luận thì nhóm các câu hỏi trắc nghiệm buộc thí sinh phải trả lời theo dạng mở, thí sinh phải tự trình bày ý kiến trong một bài viết dài để giải quyết vấn đề mà câu hỏi nêu ra.
Đối với dạng trắc nghiệm khách quan, nhóm các câu trắc nghiệm mà trong đó đề thi thường gồm rất nhiều câu hỏi, mỗi câu nêu ra một vấn đề cùng với những thông tin cần thiết sao cho thí sinh chỉ phải trả lời vắn tắt cho từng câu.
Tại kỳ thi tuyển sinh ĐH, CĐ năm nay, đề thi trắc nghiệm sẽ được ra dưới dạng viết và thuộc dạng trắc nghiệm khách quan.
3. Có bao nhiêu loại câu hỏi trong trắc nghiệm khách quan?
Trong trắc nghiệm khách quan có thể phân chia ra 5 kiểu câu hỏi:
1. Câu ghép đôi: Cho 2 cột nhóm từ, đòi hỏi thí sinh phải ghép đúng từng cặp nhóm từ ở hai cột với nhau sao cho phù hợp về nội dung.
2. Câu điền khuyết: Nêu một mệnh đề có khuyết một bộ phận, thí sinh phải nghĩ ra nội dung thích hợp để điền vào ô trống.
3. Câu trả lời ngắn: Là câu trắc nghiệm đòi hỏi chỉ trả lời bằng câu rất ngắn.
4. Câu đúng sai: Đưa ra một nhận định, thí sinh phải lựa chọn một trong hai phương án trả lời để khẳng định nhận định đó là đúng hay sai.
5. Câu nhiều lựa chọn: Đưa ra một nhận định và 4-5 phương án trả lời, thí sinh phải chọn để đánh dấu vào một phương án đúng hoặc phương án tốt nhất.
4. Đề thi sẽ thiên về loại câu hỏi nào?
Trong các kiểu câu trắc nghiệm đã nêu, kiểu câu đúng - sai và kiểu câu nhiều lựa chọn có cách trả lời đơn giản nhất. Câu đúng - sai cũng chỉ là trường hợp riêng của câu nhiều lựa chọn với 2 phương án trả lời. Vì vậy trong các kiểu câu trắc nghiệm, kiểu câu nhiều lựa chọn được sử dụng phổ biến hơn cả.
5. Nắm bắt loại câu hỏi nhiều lựa chọn thế nào?
Loại câu trắc nghiệm nhiều lựa chọn có hai phần, phần đầu được gọi là phần dẫn, nêu ra vấn đề, cung cấp thông tin cần thiết hoặc nêu một câu hỏi; phần sau là phương án để chọn, thường được đánh dấu bằng các chữ cái A, B, C, D... hoặc các con số 1, 2, 3, 4…
Trong các phương án để chọn chỉ có duy nhất một phương án đúng hoặc một phương án đúng nhất; các phương án khác được đưa vào có tác dụng “gây nhiễu” đối với thí sinh. Nếu câu nhiều lựa chọn được soạn tốt thì một người không có kiến thức chắc chắn về vấn đề đã nêu không thể nhận biết được trong tất cả các phương án để chọn đâu là phương án đúng, đâu là phương án nhiễu.
Trong khi soạn thảo câu trắc nghiệm, người ta thường cố gắng làm cho các phương án nhiễu đều có vẻ “có lý” và “hấp dẫn” như phương án đúng. Thí sinh cần phải có một nền kiến thức chắc chắn thì mới không bị “lừa” bới các phương án “bẫy” này.
6. Một bài thi trắc nghiệm thế nào là hợp lệ?
Khi nhận được phiếu trả lời trắc nghiệm (TLTN), thí sinh phải điền ngay vào các mục từ 1 đến 9 (bao gồm thông tin các nhân và thông tin về phòng thi, hội đồng coi thi, môn thi, ngày thi). Sau khi nhận đề, thí sinh phải điền vào mục số 10 là mã đề thi. Tất cả thông tin này đều phải điền bằng bút bi hoặc bút mực, không được sử dụng màu đỏ. Nếu điền thiếu bất cứ thông tin nào, bài làm đều phạm quy.
Đồng thời chú ý xem lướt qua đề thi và phiếu trả lời xem có đầy đủ câu hỏi không, các câu hỏi có được in rõ ràng không. Thí sinh không làm bài trực tiếp vào đề thi mà phải trả lời trên phiếu TLTN.
7. “Bảo quản” bài làm trắc nghiệm thế nào cho an toàn?
Thí sinh trả lời câu hỏi trắc nghiệm bằng cách dùng bút chì tô đen toàn bộ khung A, B, C hoặc D. Nên dùng loại bút chì mềm (2B, 6B...) và phải mang theo vài bút chì gọt sẵn dự trữ, đề phòng trường hợp gẫy ngòi. Không nên gọt bút chì quá nhọn, nên để đầu bút chì dẹt và cầm bút chì thẳng đứng để tô đen nhanh.
Khi tô các ô tròn, thí sinh phải chú ý tô đậm kín cả ô, tô thừa ra ngoài một chút không sao nhưng tuyệt đối không tô thiếu. Trong trường hợp tô nhầm hoặc muốn trả lời lại, thí sinh dùng tẩy, tẩy thật sạch ô cũ và tô kín ô mới. Nếu không tẩy sạch, máy chấm sẽ coi như có 2 ô đen và câu trả lời đó không được chấm điểm.
Thí sinh nên để phiếu TLTN bên phía tay cầm bút, bên kia là đề thi. Tay trái giữ ở vị trí câu trắc nghiệm đang làm, tay phải dò tìm số câu trả lời tương ứng trên phiếu TLTN và tô vào ô trả lời được lựa chọn. Tuy phải tận dụng thời gian nhưng cũng cần rất cẩn thận, tránh tô nhầm sang dòng của câu khác bởi vì chỉ cần một câu nhầm dòng có thể dẫn đến sai dây chuyền toàn bộ các câu sau đó.
8. Cần tuyệt đối tránh điều gì?
Tuyệt đối không nên để trống một câu nào. Kể cả với những câu không thể trả lời được cũng nên đánh dấu vào một trong các phương án bởi nếu may mắn, thí sinh có thể trả lời đúng còn nếu trả lời sai thì cũng không bị trừ điểm.
TÌNH YÊU ĐẦU ĐỜI
Hai năm đã qua, nhưng hình ảnh người ấy trong trái tim tôi vẫn vẹn nguyên như ngày nào. Vẫn cái nhìn trìu mến yêu thương, vẫn vòng tay ấm áp chở che. Chẳng biết bao giờ trong tôi, người trai con trai ấy mới thật sự ra đi...
Mùa hè năm ấy, tôi mới là cô học trò lớp 11, ngây thơ tinh nghịch nhưng rất năng nổ trong các hoạt động đoàn thể. Theo các anh chị trong tỉnh đoàn, tôi đến thăm các trung tâm nuôi dạy trẻ mồ côi và khuyết tật trong thành phố. Chúng tôi đã cùng các em chơi đùa, dạy các em học, nắm lấy tay các em chỉnh từng nét chữ.
Có lẽ, mùa hè năm ấy sẽ trôi qua thật bình yên như thế, nếu như tôi không phải đứng lớp thay một chị trong đoàn nghỉ sinh em bé. Một lớp của chúng tôi lúc ấy thường có hai giáo viên, một ở chỗ chúng tôi và một người là sinh viên của đại học y khoa. Lúc ấy tôi đã rất ngại phải đến dạy thay lớp học đó vì nó khá đặc biệt, đó là lớp học dành cho trẻ em mù, vả lại tôi cũng chưa biết mình sẽ phải cùng dạy với ai.
Đến lớp sớm hơn thường ngày, tôi làm quen trước với các em để khỏi bỡ ngỡ, đang hỏi han từng em một, bỗng tôi nghe các em đồng loạt reo lên:
- A! Thầy đến rồi!
Tôi khá ngac nhiên bởi chỉ nghe tiếng bước chân, mà chúng nhận ra, chắc hẳn người ấy phải thân thiết với tụi nhỏ lắm. Tôi tò mò quay mặt ra cửa để xem mặt “đồng nghiệp”. Thoáng sững sờ, tôi như bị hút hồn bởi đôi mắt sâu thăm thẳm của anh. Anh bước vào lớp vui vẻ chào bọn trẻ, nhìn thấy tôi, anh tinh nghịch giới thiệu:
- Hôm nay, các em sẽ được học cô giáo mới, cô ấy rất là xinh, cả lớp vỗ tay chào cô nào.
Rồi anh quay sang tôi lúc này đang ngượng đỏ cả mặt vì lời giới thiệu của anh:
- Nào cô giáo, bắt đầu dạy được rồi chứ!
Bằng kinh nghiệm của mình, anh đã giúp tôi vượt qua sự lo lắng ban đầu, nhanh chóng quen với việc dạy những đứa trẻ khiếm thị. Những buổi học sau ngày càng thú vị, ngoài giờ dạy văn hóa, tôi dạy bọn trẻ học múa học hát, anh dạy chúng học cách tự chăm sóc, các kiến thức vệ sinh cá nhân.
Chúng tôi ngày càng thân thiết với nhau, anh quan tâm, chăm sóc tôi như một cô em gái nhỏ. Trong lòng tôi, lúc ấy đã nghĩ về anh bằng một thứ tình cảm khác lạ, một thứ tình cảm khó gọi tên. Thấm thoát ba tháng hè trôi qua, lúc những đứa trẻ đã nghe quen tiếng bước chân của tôi, cũng là lúc tôi phải tạm chia tay với lớp học nhỏ để bước vào năm học cuối cấp. Có lẽ đó là một ngày thật buồn trong cuộc đời tôi.
Trời Hà Nội đổ mưa, cơn mưa cuối mùa hạ dai dẳng, các em níu lấy tay tôi và anh không rời luôn miệng dặn "Cô, thầy nhớ ghé thăm tụi con nghe”. Tôi đã không cầm được nước mắt trước tình cảm của các em, khóc nức nở mặc cho anh và các em ôm lấy vỗ về. Mưa mỗi lúc mỗi to, chúng tôi phải ngồi lại trong lớp học vì áo mưa mang theo đã phải nhường cho các em. Chúng tôi đã ngồi nói đủ thứ chuyện rất vui, bỗng anh nhìn tôi hỏi:
- Bé này, nếu anh đi bé có buồn không?
Ngỡ anh đùa, tôi bảo:
- Thôi anh đừng đùa, mà anh có đi em cũng không thèm khóc đâu.
- Anh không đùa đâu, ba ngày nữa anh bay rồi, chắc anh sẽ đi lâu đấy, lúc anh trở về không khéo em thành bà già rồi cũng nên.
Tôi sững sốt, vội vã hỏi lại:
- Thật không? Mà anh đi đâu, lúc nào về?
Anh xoa đầu tôi, mỉm cười bảo:
- Thật, em gái ạ. Anh đi du học thôi, chắc khoảng 6 năm nữa mới về, cũng có thể anh sẽ ở luôn bên đó, vì bố mẹ anh đã qua đó hết rồi.
Tôi nhìn anh chết lặng, “em gái”, sao bây giờ tôi lại ghét cái cách anh gọi tôi như vậy. Lúc ấy tôi ước giá như, chỉ cần anh nói tôi hãy đợi anh thì dù 6 năm, hay thậm chí 10 năm tôi vẫn đợi. Nhưng anh đã không để cho tôi một chút hy vọng gì, bởi lẽ trong lòng anh lúc nào tôi cũng chỉ là một cô bé mới lớn, một cô em gái đáng yêu, không hơn không kém.
Bỗng nhiên tôi thấy giận anh, một nỗi giận hờn vô cớ, vớ lấy chiếc cặp, tôi vụt chạy ra ngoài, mặc trời mưa, mặc cho anh chạy vội theo. Chúng tôi đi cạnh nhau, anh luôn miệng hỏi còn tôi thì không trả lời. Rồi anh cũng thôi không hỏi nữa, chúng tôi yên lặng đi bên nhau. Trời mưa nên anh không biết rằng tôi đã khóc...
Ngày anh đi, tôi ốm vì trận mưa hôm trước không ra tiễn được. Anh nhờ bạn chuyển cho tôi một món quà với lời nhắn: Anh mãi mãi sẽ không quên cô em gái nhỏ đáng yêu...
Hai năm đã trôi qua, tôi đã trở thành cô sinh viên năm thứ hai. Bạn bè luôn thắc mắc vì tôi vẫn một mình. Dường như tôi vẫn chưa quên được anh, chưa quên được cảm giác trong lòng mình mà chưa một lần tôi dám gọi tên. Ở nơi ấy, tôi mong anh bình an, và một lúc nào đó vô tình anh nhớ đến tôi, mong anh vẫn giữ mãi hình ảnh “cô em gái đáng yêu” ngày nào...