Aug 16 2006, 02:07 PM
Bởi: yesterday
Mây ra đi Núi không hề níu kéo
Chỉ thẫn thờ tiễn biệt bước Mây đi Núi dõi theo cố giấu lệ vào mi Để Mây xa cho lòng người thanh thản . Mây muốn quên một bóng hình ẩn chứa Nên Núi đành nhìn theo bóng chân người Nơi nẻo xa Mây tìm lại nụ cười Núi yên lòng đứng đây mà vẫn đợi Mây biết không ? Núi buồn thương nhớ lắm Nhưng nén lòng cho Mây an lòng xa Mây cố quên một bóng hình xa vắng Nở lòng nào Núi ngăn cản Mây sao ? Núi vẫn mong một ngày Mây trở laị Sẽ cùng nhau xây dựng lại từ dầu Dù thời gian có dệt nỗi âu sầu Trong tim Mây luôn có hình Núi nhé ! Nhớ ngày xưa Mây ở gần bên Núi Vẫn cười đùa chia sẻ những tâm tư Nay Mây đi trờ thành người viễn xứ .. Núi nén lòng theo dõi bước chân Mây . Mây cứ bảo ngày nào trên nhân thế Là vẫn còn Mây có Núi trong tim Núi đừng lo hẹn một ngày gặp lại Mây sẽ về tìm lại Núi cho xem ! Lời Mây nói Núi trong lòng khắc giữ Sẽ chờ Mây thương nhớ vẫn chờ Mây Mang hy vọng một ngày Mây trở lại Mây sẽ về trong nắng ấm ban mai ... Núi đã quen một mình trong nhân thế Không khóc đâu, vẫn cứ đứng ngóng trông Núi một lòng ôm nỗi nhớ chờ mong Giương đôi mắt, mạch suối ngầm đã cạn .. Mây đi rồi để lại bao niềm nhớ Dĩ vãng này Núi ôm mãi không thôi Vẫn dịu dàng như lời Mây thường nói : Núi vẫn là Thiên thần trái tim Mây ... |
Bạn bè
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
(♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Truyện cười
ích gì quá khứ ấy ?
Em nói rằng em phải ra đi
Không thể yêu anh như lời đầu tiên đã hứa Em đã đi, anh không cách gì níu giữ Không thể thật rồi, anh cố gắng làm chi! Rồi ngày qua ngày thấm thía nỗi chia ly Em giật mình nhận ra điều không thể Có lẽ nào cuộc đời vô tình thế Để yêu nhau mà chẳng đến với nhau! Anh khóc rồi em có khóc đâu Anh là đàn ông nước mắt kia quá mặn Em không khóc nhưng thấm nhoà nước mắt Điều không thể kia thành vô nghĩa mất rồi Em muôn đời vẫn thế mà thôi Dù đến với anh có điều gì không trọn vẹn Dù quá khứ em quay lưng lỗi hẹn Có lẽ nào không thể ở bên nhau Anh khóc rồi à! đừng khóc nữa em đau Không ai biết khi nào không thể Và một ngày biết đâu lại thế Em lại trở về, có thể ở bên anh Ranh giới này thật quá mỏng manh Em đứng giữa hai điều mong manh thành có thể... Nếu một ngày anh thấy em thay đổi Những vần thơ em viết chẳng vì anh Và nụ cười tiếng hát mong manh Là khi ấy em yêu anh nhiều nhất Gửi Anh ...!
|