rua_con_1810

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31


(♥ Góc Thơ ♥)

Truyện cười

Ảnh đẹp đây
Ảnh đẹp đây:

 

1000 con hạc giấy
 
 


Sự hiểu lầm có thể làm cho con người ta mất đi vĩnh viễn 1 thứ gì đó mà ta rất yêu quý, để rồi, khi nhận ra thì đã quá muộn...
Có một chàng trai đã gấp 1.000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì sáng lạn nhưng họ vẫn luôn rất hạnh phúc bên nhau.
Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc về điều này và an ủi chàng rằng rồi nỗi đau của chàng cũng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.
Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà ngưới yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.
Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó.
Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.

Chàng trai bật khóc.

Chúng ta cũng vậy, như chàng trai kia, cũng chỉ nhận ra giá trị lớn lao về sự có mặt của một người mà cuộc đời đã ban tặng cho cuộc sống của chúng ta khi một sáng mai thức giấc, người ấy đã không còn ở bên ta nữa. Có thể họ đã chẳng yêu bạn như cách mà bạn mong đợi ở họ nhưng điều này không có nghĩa rằng họ không dâng hiến tình yêu của họ cho bạn bằng tất cả những gì họ có.
Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại.


 

> Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Thông tin cá nhân

rua_con_1810
Họ tên: Trần vĩnh Tường
Nghề nghiệp: Thanh tra tỉnh nghệ an
Sinh nhật: : 18 Tháng 10 - 1980
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
mong được làm quên tất cả bạn bè!


Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

Tình yêu của tôi
 Em có biết khi lần đầu gặp em, anh đã không tin sẽ có một ngày em là người yêu của anh.

- Em có biết khi lần đầu đi cạnh anh, cảm giác của anh là một điều khó tả, anh đã không dám nhìn thẳng vào mắt aem.

- Em có biết khi lần đầu nhận được email của em, thế giới xung quanh anh dường như toàn màu hồng.

- Em có biết khi anh gọi điện đến cho em, điều anh muốn duy nhất đó là được nghe em nói.

- Em có biết ngày mới gặp em anh thấy giọng nói của anh có một cái gì đó thực sự đặc biệt, và đến một ngày anh đã hiểu điều đặc biệt đó là gì.

- Em có biết em đã mang đến cho anh một ngày sinh nhật với rất nhiều kỉ niệm và hạnh phúc, điều mà mọi năm anh hoàn toàn không có.

- Em có biết những vần thơ anh viết, những bức tranh anh vẽ, những câu truyện anh viết, những con hạc giấy anh gấp tất cả đều chất chứa những tình cảm mà anh muốn dành cho em.

- Em có biết em đã khiến anh thay đổi 2 lựa chọn lớn trong đời đó là : Em trong cuộc sống, và máy tính trong sự nghiệp.

- Em có biết anh đã cảm thấy buồn thế nào khi có một người con trai khác cũng yêu em....

-Em có biết anh đã cảm thấy hạnh phúc đến thế nào không khi em chỉ yêu duy nhất mình anh....

- Em có biết khi lần đầu anh giận em, anh đã cảm thấy vô cùng ân hận đến thế nào.

- Em có biết tất cả những gì anh làm đều muốn em được hạnh phúc, để được thấy em cười vì anh thật sự rất thích nhìn thấy em lúc em cười.

- Em có biết mỗi khi đi trong mưa anhlại nhớ đã có ai nói : "Nếu lần đầu đi với nhau mà gặp mưa thì đó sẽ là một đôi hạnh phúc suốt đời." Và anh sẽ luôn tin điều đó.

Điều mà giờ đây anh muốn nói với em đó là : Có những điều anh  ko nói ra, nhưng tận trong sâu thẳm trái tim anh muốn nói với em rằng "Anh yêu em vô cùng, Bé con của anh ạ !!"


Vui cười

MÑ n»m, bè ch¬i con vÒ

 

Cã anh ngèc, ®Õn tuæi truëng thµnh mµ ch­ưa lÊy ®uîc vî.

HÔ ai nãi ®Õn lÊy vî lµ anh ta khua tay móa ch©n suíng l¾m.

§¸m nµo anh tíi hä còng ch¹y dµÞ Mét lÇn bè mÑ anh ta bÇy

cho anh ta c¸c nuíc ¨n nãi víi nhµ m×nh ®Þnh ®Õn ch¬i, c¸ch

chµo lóc ®Õn lóc ra vÒ. §¹i lo¹i lµ khi thÊy bè mÑ lµm g×

th× ta chµo nh­ư thÕ. Anh ®Õn ch¬i nhµ c« g¸i nä, bè mÑ c«

kh«ng thÌm tiÕp chuyÖn anh chµng ngèc, mÑ lÊy cí nhøc

®Çu ra ph¶n n»m nghØ, cßn «ng bè cø ngåi ch¬i víi mÊy

®øa ch¸ô Ch¸n qu¸ ch¼ng ai chuyÖn trß víi m×nh c¶, anh

miÔn cuìng ra vÒ  vµ chµo râ dâng d¹c:

- MÑ n»m bè ch¬i con vÒ ¹.


Tỷ giá

TRuyện nên đọc

Mẹ con nhà ốc sên!
Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ: "Mẹ ơi! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái bình vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt chết đi được!"

"Vì cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng không nhanh" - Ốc sên mẹ nói.

"Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?"

"Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm, bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy".

"Nhưng em giun đất cũng không có xương, cũng bò chẳng nhanh, cũng không biến hoá được, tại sao em ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?"

"Vì em giun đất sẽ chui xuống đất, lòng đất sẽ bảo vệ em ấy".

Ốc sên con bật khóc, nói: "Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ chúng ta, lòng đất cũng chẳng che chở chúng ta".

"Vì vậy mà chúng ta có cái bình!" - Ốc sên mẹ an ủi con - "Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chính bản thân chúng ta".


Chát cùng bạn bè

Đồng hồ tình yêu


Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com