Thi Tu Anh

2 Trang < 1 2

Các bài viết trong July 2006

 
nhớ cái tiếng nói ...cái nụ cười quá đi mất .......
.........ừh thì rồi ..là bạn thôi nhé ..ừh chỉ dừng lại ở đó thôi nhé ..
hạnh phúc ..bình yên riêng rẻ cho mọi người nhé .......
..ko như thế nữa ...ko vụt chạy nữa ..lặng lẽ bên cạnh nhau..sẻ tốt hơn ..
ko còn cảm giác đi tìm điều thật sự ..chỉ muốn ngồi góc nào đó ...cho riêng mình ..
ừh thì thôi ..mọi thứ dừng lại ..vỡ vụn ..cứa dần tim nó ..đau...
lồng ngực nhói lên từng cơn ..mún hét toáng lên ..mún nói thêm điều gì ...mún bỏ chạy ..mún né tránh ..sợ hãi ..iu thương ko còn quanh đây ......
..cho người khác đau nhói giờ thì ..tự mình làm mình đau như thé ..xứng đáng ..
chẳg dám trách ..chỉ đơn giản ..bản thân là thế ...tệ ....
chưa thể làm đc điều gì khác ...ko thể làm những gì hơn thế .....tệ ...ngốc ...mãi cũng chỉ là thế thôi ...dừng lại ..quay về cuộc sống của ngày xưa ..của chính ta........
..ko có giấc mơ ..ko có điều mộng mị ...ko có người xuất hiện ...ko bik đc nụ cười ...ko có cảm giác ấy .....hay mãi mãi chìm vào giấc mơ ko tỉnh ...để rồi tự gây ra vết thương ngày càng lớn ..nỗi hụt hẫng khôn nguôi ........
.........giấc mơ ...cũng chỉ là giấc mơ ...mơ rồi ..đừng tỉnh thức.......

 
Khi gặp nhau, tình yêu hé nở nụ cười
Nắng mai làm hồng đôi tim ấm nồng
Bao mộng mơ,ước muốn luôn luôn làm em vui
Lòng thầm mang ơn trời đã cho em gần anh
Bao ngày qua, niềm vui cũng đã nhạt màu
Với em, mộng mị cho em nỗi phiền
Bao buồn vui giấu kín
Không biết kể cùng ai
Sợ người không vui nên đành thôi
Mơ một hạnh phúc ấm áp nơi con tim em
Có quá lớn lao không em?
Hãy nói anh nghe đi em!
Để anh được sống mãi với tiếng yêu đầu chất ngất khi ta gặp nhau
Chẳng được sao em?
Mơ một hạnh phúc mãi mãi chỉ riêng anh thôi
Có quá lớn lao không em?
Hãy nói anh nghe đi em!
Để anh được thấy mãi những khi em cười
Thấy mãi em trong niềm vui
Và sẽ mãi luôn được gần bên em

-------------

giấc mơ cũng chỉ là giấc mơ fải ko? ..tại sao ko thể có 1 cơ hội cho chính nó ...đau nhói
..cái hiện tại ..cái sự thật chẳng bao giờ mún đối diện ...sống dối mình
cười cười nói nói để rồi 1 góc nào đó trong tâm hồn vỡ tan...nhói lên từng cơn ...
ko đè nén đc những cảm xúc bất chợt ..dừng lại đc ko?...có làm đc ko?...nếu thế đã ko fải như lúc này ....nước mắt rơi mặn đắng ...cảm xúc vỡ tan từng mảnh ..cứa vào tim ...đau ...gục ngã ....nước mắt rơi dài ...cơn mơ đã thức tỉnh chưa ....
...để ko tự làm đau như thế ...tỉnh thức đi ..rồi em đã ko còn thuộc về mình nữa ........ờh mà chẳng bao giờ là của mình cả ...1 vị trí thật sự cũng sẻ chẳng bao giờ có ...đừng ngốc thế nữa đc ko?....cảm ơn em ..giấc mơ thật sự hạnh phúc ...thật sự đc sưởi ấm ....1 lúc nào đó ...hạnh phúc nhé .....


 
Đó là ngày đầu tiên của năm học lớp 10, chúng tôi chỉ có một bài kiểm tra nên về rất sớm, và tôi gọi điện thoại cho cậu ấy:

Cậu đến đón mình được chứ?
Được, đợi mình 5' (5 phút)
Nhanh lên đấy nhé?
3 giờ chiều tôi đợi mãi, ...5'..10'...15'... cuối cùng cậu ấy cũng tới.
Cậu làm gì mà lâu thế, sao không ăn, không ngủ rồi tắm luôn đi
Mình xem một chương trình tivi
Cái gì? tivi? tôi leo lên xe cậu ta và không nói gì, suốt đoạn đường về nhà.

Và đó là lần đầu tiên cậu ấy xin lỗi tôi, nhưng tôi có cảm giác lời xin lỗi ấy không xuất phát từ trái tim, chỉ là lời nói cho qua thôi.
.... Tôi khóc òa lên khi cậu ấy xin lỗi lần thứ 59, rồi lần thứ 60, cậu ấy nắm tay tôi và xin lỗi, tôi có cảm giác cậu ấy có chuyện gì đó nhưng không nói với tôi.

Và tiếp tục, "mình xin lỗi" cho đến khi tôi không thể nghe thêm lời nào... tôi đập máy và hét vào điện thoại, đó là lời xin lỗi thứ 99. Từ đó tôi và cậu ấy không gặp nhau nữa, nhiều khi nghe thấy điện thoại nhưng tôi không thấy đầu dây bên kia trả lời, tôi biết là cậu ấy đã gọi nhưng tôi vẫn không thèm để ý đến.

Đến một hôm khi không thể chịu thêm được tình trạng này, tôi đã đến trường cậu ấy, tôi ngó vào lớp nhưng không gặp cậu ấy, bạn cùng lớp nói là cậu ta đã vào bệnh viện. Tôi chạy nhanh nhất có thể để vào bệnh viện.

Chuyện gì vậy? sao không gọi điện thoại cho mình, tôi vừa ngồi xuống bên cạnh cậu ấy và òa khóc, tôi khóc lạc cả giọng.

Cậu ấy lấy hết sức lực có thể và nói "mình xin lỗi" và cuối cùng cậu ấy nhắm mắt lại.

Tôi la toáng lên "đừng có mà xin lỗi, cậu mở mắt ra đi..." Tôi nắm chặt lấy tay áo cậu ấy và kéo. "Tại sao cậu lại xin lỗi, tại sao cậu không giải thích??? đừng có xin lỗi... cậu mà không mở mắt là tôi sẽ không bao giờ tha lỗi cho cậu đâu... không bao giờ.

Đó là lời xin lỗi thứ một trăm.

Cậu ấy đã thua trong cuộc chiến với căn bệnh ung thư máu... nhưng cậu ấy vẫn luôn sống trong trái tim của tôi... mãi mãi...
Và một tháng sau mẹ cậu ấy đưa cho tôi 01 hộp đựng những tờ giấy, trong đó ghi lại tất cả những lý do tại sao cậu ấy xin lỗi tôi.

"... lần thứ nhất.. mình không muốn đến trễ nhưng khi vừa bước ra khỏi nhà thì mình thấy chóng mặt quá, nhưng mình đã cố gắng đến gặp cậu, cậu tha lỗi cho mình nha!"
" lần thứ 2.... "
" lần thứ 3...." ......Lần thứ 100, là lời xin lỗi cậu ấy viết trước khi tôi đến bệnh viện.
"Mình xin lỗi, mình không muốn bỏ lại cậu một mình trên cuộc đời này nhưng một ngày nào đó sẽ khác đi, mình xin lỗi...."
Kèm theo đó là bức hình cậu ấy chụp trong xanh xao nhưng vẫn tươi cười.

Khi cậu ấy cần tôi nhất thì tôi không có ở bên cạnh,

2 Trang < 1 2 
Danh Ngôn
(A?nh hien gio ko hien thi duoc)

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31

Thông tin cá nhân

chang_ngoc_2005
Họ tên: Nguyen Dong Hieu Nghia
Nghề nghiệp: O~ Ko
Sinh nhật: 19 Tháng 7 - 1987
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Tu' Anh...Anh chu' em hanh phuc' ben gia dinh`...ben nguoi` em iu... ben canh nhung mo uoc cua~ em ....



(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

Truyện cười

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com