Nov 27 2007, 08:50 PM
Bởi: tuikobiet2011
Tình Yêu, Con Nước Một Dòng Sông
Thơ Phi Vũ Tình Yêu, con nước một dòng sông. Sáng dâng, chiều cạn biết bao lần? Ray rức, dổi hờn, mong với nhớ Thuyền ai một bóng, một dòng sông. Ngấp nghé, cõi lòng xao xuyến mãi. Đâu ngày tháng củ, hẹn trăm năm? Đã trót không chung cùng bến đổ, Sáng dâng, chiều cạn, mấy mươi lần. Tình yêu ta đó, một dòng sông. Âu yếm nào trên môi rất nồng? Nồng trong hương tóc, nồng trong mắt, Gió cuốn xuôi thuyền ngược bến sông. Thuyền lỡ vì ai lỡ chuyến đi, Lỡ bao con nước, lỡ Xuân thì, Chất ngất cung buồn ngân phím lỡ, Đưa tiễn nhau bằng khúc Biệt Ly. Tay đan tay ấm nửa vòng tay, Ôm mấy lần thương cũng chẳng đầy, Hứa tặng đời nhau mùa Xuân trước, Mô ước bây giờ như áng mây. Chim Én ngập ngừng quanh ngõ hẹp, Hàng cây nghiêng trút lá sầu Đông, Bao nhiêu lá rụng bao lần nhớ, Gom hết tơ trời ra nhánh sông. Tan tác, bập bềnh thêm suối tóc, Đếm dấu thời gian sương khói bay Đếm rừng lá úa, đếm heo may Đếm giọt nước khơi nguồn biển nhớ Đếm chuổi hoàng hôn rớt cuối ngày. |
Bạn bè
(♥ Góc Thơ ♥)
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Blog chưa có danh mục nào. Tìm kiếm: Mùa Đông Của Anh
.:.: Mùa Đông Của Anh :.:.
Ngày nào anh yêu em, anh đã quen trong cay đắng tuyệt vời. Ngày nào em yêu anh, em hẳn quên với trời hạnh phúc mới Em ơi Đông lại về từ trăm năm lạnh giá Tim anh như ngừng thở, từ sau ân tình đó... Em nghe không? Mùa đông, mùa đông Ngày nào ta xa nhau, anh bước sâu trong vũng tối nhạt nhòa Từng mùa đông theo qua, anh đã quen với đường đời băng giá Xưa hôn em một lần, rồi đau thương tràn lấp Anh yêu em một ngày và xa em trọn kiếp Nên anh yêu mùa đông, nên anh yêu mùa đông, ôi Mùa Đông của anh. Anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình ái. Anh chỉ là người say bên đường em nhìn thấy. Anh đi đi, người điên không biết nhớ và người say không biết buồn... Những cuộc tình dương gian, muôn đời không nghĩa lý... Nhưng người vẫn tìm nhau trong vòng tay tình ý Như đôi ta... niềm yêu xưa chỉ còn một vì sao anh lẻ loi. Trời lập đông chưa em, cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi Để mặc anh lang thang, ôm giá băng ngỡ thầm người yêu tới. Đêm chia ly em về, đường khuya em bật khóc... Anh xa em thật rồi, làm sao quên mùi tóc Em hỡi em, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian ... Thơ ...
Sự tinh khiết ...
![]() Dòng cảm xúc
Người ta thường cho cuộc sống là những điều to tát, vĩ đại. Người ta thường cho hạnh phúc là đạt được những ước vọng và những giá trị. Nhưng tôi thì nghĩ khác, tôi thích những cái nhỏ bé, tĩnh lặng. Tôi thích tìm hạnh phúc trong sự bình yên và giản đơn. Tôi thích những khoảnh khắc mơ hồ, mông lung để tận hưởng vẻ đẹp của cuộc sống. Cuộc sống muôn màu muôn sắc, chưa đựng vô vàn những vẻ đẹp, mà trong đó có những nét đẹp tưởng chừng như không bao giờ tồn tại... ![]() ANH KHÔNG ĐẾN
Anh ko đến lúc em buồn.
Bởi.... Nỗi buồn nào rỗi cũng sẽ vơi đi. Lời an ủi sẽ thành vô nghĩa. Anh ko đến đâu lúc em lạnh giá. Bởi trái tim rồi sẽ bùng lên như ngọn lửa. Rồi cũng có ngày lửa tàn. Anh ko thể theo bước chân lang thang. Khi nỗi buồn đi trên phố vắng. Bởi... Tình Yêu... Ko đơn giản như nụ cười. Nên anh ko đến đâu. Lúc em đang Hạnh Phúc. Chỉ khi nào người đàn bà trong em bật khóc. Anh sẽ đến... Để thấm những giọt tâm hồn. Trên đôi mắt của em! Vì sao và vì sao ?
|
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com |
![]() |