... Trong Tiếu Ngạo Giang Hồ, Lệnh Hồ Xung thường đối ẩm với người yêu là Doanh Doanh. Một nhân vật khác, Lam Phượng Hoàng, giáo chủ Ngũ độc giáo Vân Nam, cũng rất say đắm Lệnh Hồ Xung. Cô mang vò rượu Ngũ Long mỹ tửu, trong đó có ngâm năm thứ trùng độc, từ Vân Nam đến Giang Nam để chữa bệnh cho Lệnh Hồ Xung. Cảm xúc tấm thịnh tình đó, Lệnh Hồ Xung đã uống rượu cho cô vui lòng. Tác giả Kim Dung đã để cho Lam Phượng Hoàng hôn Lệnh Hồ Xung trước mặt mọi người, kể cả sư phụ của Lệnh Hồ Xung là Nhạc Bất Quần. Trong con mắt của Lam Phượng Hoàng, kẻ biết uống rượu của cô mới là người tốt.
Trong Lục Mạch Thần Kiếm, mỗi khi trở về Nhạn môn quan, Kiều Phong nhớ A Châu là tìm đến chung rượu giải sầu. Đoạn đẹp nhất trong mối tình hai người là đoạn Kiều Phong ngồi nghe A Châu tâm sự: "Đại ca ơi, tiểu nữ nguyện suốt đời đi theo đại ca về Nhạn môn quan săn chồn đuổi thỏ, sống cuộc đời ung dung khoái lạc" . Nghe cô bé tâm sự, Kiều Phong cao hứng. Trong cái quán nghèo ngoài biên giới không có một giọt rượu, ông cũng giả vờ nâng cái chén không lên, ngửa cổ ra như đang thực sự thưởng thức men rượu nồng.
Trong Thần Điêu Hiệp Lữ, có cô bé Quách Tương, 16 tuổi, say mê người anh họ mình là Thần điêu đại hiệp Duơng Qua. Mặc dù Dương Qua chạy theo hình bóng của sư phụ là Tiểu Long Nữ, không nghĩ đến mối tình si của Quách Tương, Quách Tương vẫn vượt ngàn dặm ra đi tìm anh. Trong túi hành trang của cô bé, luôn luôn có một bầu rượu. Cô chỉ có mỗi ước mong: cùng Dương Qua đối ẩm. Nhưng ước mong đó không bao giờ thành hiện thực. Quách Tương lên núi đi tu, trở thành sư tổ phái Nga Mi.
Những lứa đôi yêu nhau của tác phẩm Kim Dung uống rượu như ta uống cà phê. Họ gặp nhau là mời nhau chén rượu, trang trọng, cung kính. Không có ai uống rượu đến nỗi quần áo xốc xếch, ong bướm lả lơi. Chén rượu trong tình yêu của tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung mang theo tính cách đạo đức mặc dù khung cảnh uống rượu lãng mạn vô kể: uống trong quán khuya vắng người, uống trong căn phòng chỉ có hai người, giữa đêm mùa dông tuyết rơi lả tả, uống trên con thuyền nhỏ chơi vơi giữa đêm trăng trên dòng Trường Giang mông mênh.
Nhân vật Tiêu Tương Dạ Vũ Mạc Đại tiên sinh, chưởng môn phái Hành Sơn trong Tiếu Ngạo Giang Hồ luôn luôn gắn liền tâm hồn mình với chén rượu. Kim Dung mô tả Mạc Đại: "Tướng mạo tiên sinh điêu linh cổ quái, lúc nào cũng như ba phần tỉnh, bảy phần say". Mạc Đại có cây dao cầm rất cũ kỹ, trong cây dao cầm lại giắt một lưỡi kiếm mỏng như lá lúa. Tiên sinh xuất hiện dưới chân núi Hành Sơn, trong quán rượu đầy ấn tượng. Quần hùng gồm chín gã, uống chín chung rượu, đang ngồi nghị luận rằng võ công Mạc Đại còn kém thua sư đệ mình là Lưu Chính Phong vì Lưu Chính Phong đánh ra một đường kiếm là đứt đầu bảy con chim nhạn. Lúc đang nói chuyện cao hứng thì một ông già gầy gò đi đến, nghéo cổ nhìn các hán tử và bảo: "Các người nói thúi lắm!". Rồi bỗng dưng, các gã hán tử chỉ thấy trước mắt hoa lên một cái như có một luồng ánh sáng lấp lánh. Ông già gầy gò bỏ đi, tiếng đàn tình tang xa dần. Một cơn gió nhẹ thổi qua trên bàn ruợu, chín cái miệng chén bị cắt đứt lìa lần lượt rơi xuống mặt bàn, vỡ tan. Hóa ra kẻ lam lũ ấy là Mạc Đại tiên sinh. Ông già say ấy rút kiếm khi nào, chém chín miệng chén khi nào, đút kiếm vào đáy cây dao cầm khi nào, không ai nhìn rõ được. Chỉ với một đường kiếm tiện đứt chín miệng chung rượu thì bảy đầu chim nhạn phỏng có là bao! Rõ ràng, trong đoạn này có hai thứ rượu: một thứ rượu say sinh nói bậy của chín hán tử và một thứ rượu cực kỳ tỉnh táo của Mạc Đại tiên sinh.
Rượu trong truyện võ hiệp của Kim Dung cũng biến thành một thứ võ khí. Trong Lục Mạch Thần Kiếm, bọn Dư Bà Bà của cung Linh Thứu tung bì rượu lên thành thế Mãn thiên Hoa vũ (mưa hoa đầy trời) cho chủ nhân mình là Hư Trúc dùng Bắc minh Chân khí hóa rượu thành băng, khống chế địch thủ.
Rượu được dùng để pha độc được, trừng trị những anh háo sắc. Vợ của Mã Đại Nguyên là Ôn Thị tư tình với Đoàn Chính Thuần, em ruột nhà vua nước Đại Lý. Giận Chính Thuần lòng dạ lang chạ, Ôn Thị đã pha bình Mê xuân tửu dụ cho Đoàn Chính Thuần uống, rồi trói lại và bắt đầu... cắn từng miếng thịt của Đoàn Chính Thuần để trả thù.
Trong Lộc Đỉnh Ký, Vi Tiểu Bảo đã biết dùng Mê xuân tửu từ thuở bé. Mẹ của y là Vi Xuân Phương, làm điếm trong thành Dương Châu đã từng pha thuốc mê vào rượu cho bọn làng chơi uống, để trấn lột tiền tài vật dụng. Đắc thủ được bài học lưu manh đó khi làm quan lớn ở Bắc Kinh, Vi Tiểu Bảo cũng pha chế những bình Mê xuân tửu để hãm hại, vu cáo những kẻ thù của mình. Từ rượu độc, Vi Tiểu Bảo nghĩ ra những trò đầu độc khác tệ hại hơn và tất nhiên mực độ lưu manh hạ cấp cao hơn. Rượu trợ lực cho những màn tác oai, tác quái của bọn quan lại triều Thanh. Để hành hạ Trịnh Khắc Sảng, kẻ tình địch ngày trước của mình, Vi Tiểu Bảo đã cho tiền để bọn thị vệ dưới quyền uống rượu thoải mái. Uống xong, chúng kéo qua tư dinh Trịnh Khắc Sảng, đòi nợ cho "bá tước" Vi Tiểu Bảo. Chúng đập phá nhà cửa, tài sản, lăng nhục Trịnh Khắc Sảng và vợ con, bắt cóc, giết người rồi vu cáo...
..... Đọc tác phẩm Kim Dung, ta biết được người Trung Quốc có nhiều thú rượu danh tiếng: Thiệu Hưng Nữ nhi hồng, Thiệu Hưng Trạng nguyên hồng, Trúc diệp thanh, Mai quế lộ, Bách thảo tửu, Biên tái tửu, Hầu nhi tửu, B ồ đào tửu, Ngũ gia bì, Kim tước tửu... Đọc Kim Dung, ta mới biết được phong cách uống rượu của người Trung Quốc: rượu thường được hâm nóng trước khi uống, nhất là vào mùa đông. Thỉnh thoảng, trong vài tình huống đặc biệt, khi công nghiệp làm nước đá chưa ra đời, tác giả đã để cho nhân vật mình làm ra băng để uống rượu.
Trong Tiếu Ngạo Giang Hồ, có đoạn Lệnh Hồ Xung cùng Hướng Vấn Thiên tìm về Cô Mai sơn trang ở Giang Nam gặp gỡ Giang Nam tứ hữu. Để mời rượu Lệnh Hồ Xung giữa mùa hè nóng bức, Đan Thanh tiên sinh đã nhờ anh mình là Hắc Bạch Tử dùng Hàn băng chưởng hóa nước thành ra nước đá ướp lạnh rượu bồ đào Thổ Lỗ Phồn!
Đọc Kim Dung, ta mới biết được những cách uống rượu khác nhau. Đối ẩm là hai người uống, thường là tình nhân hoặc bạn hữu thân thiết. Độc ẩm là uống một mình, trong lòng đang lo nghĩ hoặc tưởng nhớ. Cộng ẩm hay Quần ẩm là một nhóm người cùng uống với nhau. Loạn ẩm là một đám đông cùng uống. Trong Tiếu Ngạo Giang Hồ, đoạn loạn ẩm hay nhất là đoạn bọn tà ma ngoại đạo thết tiệc Lệnh Hồ Xung để lấy lòng Thánh cô Doanh Doanh.
Thương nhau, quý nhau, người ta mới tặng rượu. Quần hào Cái bang Trung Quốc, tuy là đi ăn mày, đáng lẽ chỉ xin cơm, thì người ta còn xin cả rượu nữa. Chén rượu của Kim Dung đã làm cho những nhân vật của ông nổi tiếng. Hồng Thất Công nổi tiếng chuyên uống rượu với thịt chó. Kiều Phong nhờ rượu mới phát huy được thần oai, càng uống càng mạnh, càng tỉnh táo. Hư Trúc nhờ uống rượu mà tìm ra được cô vợ sắc nước hương trời: công chúa Văn Nghi của nước Tây Hạ. Thạch Phá Thiên nhờ uống hai thứ rượu độc mà hóa giải được sự xung đột của âm dương nhị khí, đạt đến mức thượng thừa trong võ học... ở chừng mực nào đó, Kim Dung đã nghĩ đến câu cổ thi:
Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh Xưa nay thánh hiền đều lặng lẽ Chỉ người uống rượu mới còn danh (Lý Bạch)
Tác phẩm của Kim Dung tràn đầy rượu và ruợu. Trừ những nhà sư, các nhân vật của ông ít nhiều đều biết đến chén rượu. Rượu làm nên sự hưng phấn cho cuộc đấu tranh chống cái ác, biểu dương cái thiện và lẽ công bằng ở đời.
Uống rượu nhiều tất có tình trạng say rượu xảy ra. Những người say trong tác phẩm Kim Dung cũng say một cách tử tế. Trong những hội loạn ẩm, họ xai quyền thách đố nhau hoặc cãi cọ chửi bới. Duy nhất trong muời bốn bộ truyện, có một nhân vật say rượu phạm vào tội đại ác, trở thành một thứ tửu tặc. Nhân vật đó là Thành Khôn, sư phụ của Tạ Tốn. Trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký, Thành Khôn say rượu, đã làm nhục và giết hại vợ con của đồ đệ mình. Y lẻn vào chùa Thiếu Lâm làm một nhà tu giả mạo dưới pháp danh Viên Chân. Kẻ tửu tặc ấy đã bị tìm ra, bị trừng trị nhưng rồi cuối cùng cũng được tha thứ.
Rượu trong truyện võ hiệp Kim Dung khác xa với rượu ở miền Viễn Tây Mỹ trong phim cao bồi, khác xa với rượu trong các hộp đêm trên toàn thế giới và cũng khác xa với "rượu" trong các quán bia ôm. Rượu trong truyện Kim Dung thể hiện triết lý nhân sinh gần gủi cuộc sống. Nó làm nên tình yêu, tình bạn, hận thù, sự tha thứ, mối hoài cảm, niềm hối tiếc.... The End! thật ra , bâ y giờ ..không còn cái thú tửu đạo đúng nghĩa như truyên jcủa KD ..nhưng biết đâu...anh em ta lúc nào đó..lai rai bên chén ruwọu và nghĩ về những điêu này...! ....non xanh bất cải, lục thuỷ trường lưu, hâu hội hữu kỳ......
=> sau đó còn thi nhau sử dụng khinh công và kết quả là đoàn dự mặt thì ko biến sắc vẫn dữ dc. khoảng cách với tiêu phong , còn tiêu phong thì thực sự ngạc nhiên về chú nghĩa đệ của mình món tiếu ngạo giang hồ đệ đọc khi mới lớp 8 mà hồi đoá rượu chưa nếm qua thử cho nên không để ý đoạn đó nhìu => thiệt thòi lớn . nhớ mỗi món độc cô cửu kiếm của lệnh hồ xung thôi , vài ra thì lơ mơ về nguỵ quân tử Nhạc bất quần . Túm lại hồi đó huyết khí phương cương chỉ nhớ mối mấy món tình củm nam nữ vớ vỉn thui
nói phải củ cải cũng nghe ! hoá ra lâu nay don huong cũng hiểu mình 1 tí vì cái tri âm của pé anh em mình nâng cốc chứ nhẩy nói túm lại là anh và pé có họ hàng với nhau cả , có tội là canông bắn 7 ngày ko tới thui , vì tình nghĩa máu mủ ruột già mỗ khai ân tha cho pé tội cắt lưỡi , chứ ko ông xã nhà pé lại đi ăn phở thì khổ tui
! nào nâng cốc! ha ah! ...tui khoái mấy lời của trưởng lão ôwng Thanh Phong nói với LHX.." là nam nhi đại trượng phu, sống trên đời hành động như nước chảy mấy trôi, nghĩ gi fthì làm vậy...mặc kệ ..là thị phi ..giang hồ..."
chết cha ! ai lại làm bạn với chiến sĩ diệt mồi bao giờ , lỗ to . May mà chưa thề đồng sinh đồng tử . Có lẽ bây giờ còn kịp , tui với ông trói chân trói tay pé nó lại rồi anh iêm mình lai rai sau .
thấy mọi người bàn về rượu hay quá mà không có vôn tham gia nên đành ... ngồi nhìn , bây giờ không bàn về rượu nữa mà ta bàn về mội nhậu nhé , có rượu phải có mồi mà
[quote]Đã quá muộn màng..... bi giờ tôi là nỗi ám ảnh của bàn nhậu 2 ông...đi đâu theo đó..... nhậu đâu phá đó ....
ha ha...! mai mốt bắt .ox Dh bù lại mới thôi! hay là tui với chú KNDS nhâu jđâu cũng kêu ox Đh...he he thư rxem ..có páh nổi ko??? @ngaybuonkhongem: mồi nhâu jhả..??? ngâm cả trời đất đem làm rượu nướng cả càn khôn ta...nhăm mồi... đuwọc chứ..??
Muội lo mà pha nước chanh cho SH đi. SH cũng quá xỉn rồ đây. Híc híc .... Lâu quá không gặp muội rùi
==> Nước chanh cho SH thì lúc nào chả có ... cứ lúc nào huynh xỉn nhắn cho muội 1 phát là có nước chanh liền hà ... ....Chẳng gì chứ ông xã in future thì lúc nào cũng được ưu ái nhứt
QUOTE
thấy mọi người bàn về rượu hay quá mà không có vôn tham gia nên đành ... ngồi nhìn , bây giờ không bàn về rượu nữa mà ta bàn về mội nhậu nhé , có rượu phải có mồi mà
==> Lại thịt chó mắm tôm hả anh trai .... đúng món em gái thích .... bàn típ đi anh trai ...
QUOTE
ha ha...! mai mốt bắt .ox Dh bù lại mới thôi! hay là tui với chú KNDS nhâu jđâu cũng kêu ox Đh...he he thư rxem ..có páh nổi ko???
==> Ox thiệt đang bị H "giam giữ" trong cấm cung rùi.... Có ông xả in future đó ... có nhậu nhẹt gì thì cứ gọi nha.... ... mái thoải luôn ... nhưng canh chừng nha, ổng là chủ quán Dê, tửu lượng khá lém đó
==> Lại thịt chó mắm tôm hả anh trai .... đúng món em gái thích .... bàn típ đi anh trai ...
thì tất nhiên rồi , anh là chuyên gia bắt chó ở bên này mà , toàn là bắt trộm không hà , mỗi lần nhậu là y như rằng hôm sau giám đồc vào tận phòng khiêng đi làm đó Mà thịt chó bên này mua đắt lắm .. tính coi nào khoảng 35usd 1 cân thịt ===> 16 -20 người nhậu thì bao nhiêu mồi cho đủ . Đi bắt về nhậu cho .. tiết kiệm tiền mua rượu hi hi hi