![]() ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() Sát cạnh nhà ngoại là cái đình làng, trẻ con tụ năm tủ ba để chơi trò "ông nghè về làng", trò "chồng vợ".... Hay những buổi nghe ông 3 Nghĩa đọc truyện Kiều, truyện Lục Vân Tiên... mà lúc ấy chỉ thấy đông thì vui chứ hiểu được gì. Rồi một hôm, cả vùng xôn xao chuyện ông 3 Nghĩa bị bắt, vì cái tội dám viết về cuộc sống thật của mọi người chung quanh ông. Vợ ông từ lâu theo một anh bán thuốc "sơn đông mải võ" biền biệt không quay về. Hai thằng con thì theo lính quốc gia, đứa cải tạo, đứa bỏ đi vì sợ trù dập. Niềm vui nho nhỏ của ông là mái đình, ..., cây đa... Phải hơn 10 thằng trẻ con mới ôm xuể gốc, là những buổi đọc truyện cho đám nhóc tì. Người ông gầy guộc, gân xanh nổi quanh vầng trán, dáng đi như chơi vơi trước gió, đôi mắt thì u uẩn như "đôi mắt người Sơn Tây" của Quang Dũng. - Trời ! Ổng viết gì mà bị bắt dzậy? - Ngoại tôi hỏi bà 7 trầu. - Ổng dám nói: "Rồi đến lúc không có trái Tre mà ăn". Rồi bà không nói gì, quay mặt vào tường, cố hình dung khuôn mặt ông 3 Nghĩa, xương xương mà buồn buồn. - Tiếc thật, tết nay không ai viết câu đối rồi..... Thân phận và con người,... ai cũng có số phần, kẻ may mắn, người .... vận đen. Nhưng khốn thay, hạnh phúc luôn quay mặt với họ. Những con người sống cho thân phận! sưu tầm |
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
(♥ Góc Thơ ♥)
Truyện cười
Giá Vàng
Tik Tik Tak
|