Ai trong cuộc sống lại không mong muốn rằng con đường mình đã, đang và sẽ đi luôn bằng phẳng và tốt đẹp phải không các bạn? Bởi sâu tận trong trái tim của mỗi người điều đó như một ước mơ, một điều hoàn mỹ mà mỗi người đang cố xây dựng và vươn tới cho mình.
Có một số người sống theo khuôn mẫu đã hình thành từ bé. Khi đã thành danh nên phận ngồi ngẫm lại thấy biết ơn những người đã đặt nền móng ấy cho ta biết bao. Tuy sâu thẳm trong tâm hồn họ không phải là không có trách móc, không có luyến tiếc về những năm tháng đã qua khi sự tự do cho mình đã bị đánh cắp. Họ dễ chán nản và gặp khó khăn khi muốn đi theo một ý định nào đó của bản thân. Bởi họ sợ thất bại, sợ làm sai cái khuôn đã đưa họ đến thành công, sợ phải phá đi cái quy luật đã theo họ bấy lâu.
Có một số người thì chọn cho mình cách đi riêng mà không theo khuôn mẫu đình sẵn nào cả, để được sống theo ước vọng, được trải nghiệp cuộc sống theo cách của mình. Mặc dù có không ít những lời khuyên răng nên từ bỏ lối suy nghĩ ấy và nên làm theo những gì đã được chỉ dẫn và vạch ra. Rồi họ đã có tất cả: có nước mắt chen lẫn nụ cười mỗi khi qua cơn khó khăn và cập bến an toàn. Hạnh phúc xen lẫn khổ đau khi cuộc sống thì quá rộng mà họ thì nhỏ bé biết bao. Để rồi : - Một số người không thể trỗi dậy được sau những thất bại quá lớn, sống tiêu cực và bất cần đời vì niềm tin của họ đã bị tổn thương. - Một số người vẫn cố gắng theo đuổi nhưng tinh thần đã bị lung lay và đành chấp nhận bỏ lại sau lưng những gì đã ca ngợi, đã tôn thờ bấy lâu để trở về với cái khuôn ngày xưa mà mình đã trối bỏ. - Một số người vẫn cháy hết mình cho hoài bảo của mình dù có thêm vài lần thất bại nữa chẳng sao cả. Họ vẫn tiến về phía trước và họ đã thành công. Có thể để có được điều đó họ đã đánh đổi rất nhiều thứ, nhưng họ không hề hối hận về tháng ngày đã qua bởi họ được sống cho họ, cho những ước mơ của mình, họ dám nghĩ họ dám làm.
Và các bậc phụ huynh ngày nay, họ là người hiểu hơn ai hết về sự cần thiết phải có một đinh hướng rõ ràng, một cột mốc vững chắc cho tương lai của những đứa con thân yêu của họ. Họ đã làm tất cả những điều mình có thể chỉ mong muốn rằng con cái của mình bước đi được dễ dàng hơn, thành công hơn trong cuộc đời.
Họ có những cách lựa chọn riêng của mình để khiến cho con cái họ vào cái khuôn mà họ đã định sẳn. Tất nhiên sẽ có nụ cười và sự phản đối từ chính những đứa trẻ ấy. Nhưng chẳng sao bởi điều đó cho thấy rằng họ đang đi đúng hướng và cần phải tiếp tục làm như thế. Bởi chỉ có họ mới hiểu được mình làm điều đó vì cái gì. Và cũng chỉ có những đứa bé ấy mới biết tại sao chúng nên làm vậy hoặc tại sao chúng lại phản ứng lại với điều đó.
Chân dung cuộc đời thôi hãy để thời gian vẽ dùm vậy.
Đó là những suy nghĩ có phần cá nhân của mình. Có đúng về khía cạnh nào đi chăng nữa vẫn không che dấu được sự sai lầm . Vậy còn các bạn các bạn nghĩ sao ? Bạn thích chăng một sự sắp đặt?
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi catlee: Apr 10 2007, 09:35 PM Lý do chỉnh sửa: sữa lỗi chính tả do mắt mủi kèm nhèm rồi
Tuổi trẻ, nhất là tuổi trẻ bây giờ luôn mang trong mình dòng máu thích phiêu lưu mạo hiểm thích khám phám và thể hiện mình nên thường là ít nghe theo sự sắp đặt của người lớn. Có những người làm được điều mình muốn, nhưng cũng có những người vì đi sai đường hay vì lý do nào đó mà thất bại. Nhưng nếu là người thật sự có hoài bão lý tưởng thì chắc thành công hay thất bại họ cũng sẽ vui Còn với riêng ĐH, thì chẳng có diễm phúc tự lập như ai đâu. Muốn được tự làm theo ý mình lắm mà ko được. Từ nhỏ tới giờ làm gì cũng có người sắp sẵn. Ai cũng nói sướng ... Ùh sướng chết đi được
Còn với riêng ĐH, thì chẳng có diễm phúc tự lập như ai đâu.Muốn được tự làm theo ý mình lắm mà ko được. Từ nhỏ tới giờ làm gì cũng có người sắp sẵn. Ai cũng nói sướng ... Ùh sướng chết đi được ~~> Vui mừng hay đang trách hơn đây ĐH. Cuộc sống thì đừng nên quan trọng hóa nhiều thứ như thế. Vì đôi khi những điều ta u phiền và cảm thấy khó chịu lại khiến bao người thèm muốn đó sao? Sự sắp đặt là một điều cần thiết nhưng cái quan trọng là ta có làm theo những điều đó hay không mà thôi. Cuộc sống như một bức tranh với nhiều gam màu và nét vẽ nghệch ngoạc hãy cứ để thời gian viết tiếp bức tranh nhiều màu này đi ĐH nhé.
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi catlee: Apr 12 2007, 11:18 PM
Đã gọi là xếp sẵn cho rồi thì làm sao mà ko thể làm theo được chứ . Cũng muốn vẽ tiếp lắm nhưng chẳng biết sẽ vẻ thế nào. NHiều màu lắm hả catlee, đúng vậy ko? Sao ĐH thấy nó chỉ có màu u tối vậy?
----->Còn với riêng ĐH, thì chẳng có diễm phúc tự lập như ai đâu. Muốn được tự làm theo ý mình lắm mà ko được. Từ nhỏ tới giờ làm gì cũng có người sắp sẵn------>mỗi người sinh ra đều có một số phận và hoàn cảnh khác nhau không ai giống ai cả.nếu đh nói là khổ thì có nhiều người muốn được khổ như đh lắm chứ bộ còn nói là tự do lựa chọn thì sao nó cũng chẳng vui vẻ gì cả đâu chưa có thì mong vậy thui như mình là một ví dụ này nhà mình không có điều kiện nên cái gì cũng phải tự mình lựa chọn rùi thì sao chứ học xong ra trường đi làm không đủ sống nên cái gì cũng phải nghĩ về hai mặt của nó .cái gì cũng vậy luôn có hai và dở cái chủ yếu là mình nghĩ sao và làm như thế nào mà thôi
Khổ thân chưa đã bảo không phải là họa sỹ thì đừng có mà cầm cái cây cọ rồi vẽ lung tung cho thiên hạ cười cứ để thời gian làm nốt công việc ấy đi. Sao lại cứ tìm cho mình gam màu tối rồi than thân hở ĐH, chưa có việc làm phù hợp đâu hẳn là cái tội, học xong ra đường í nhầm ra trường chưa tìm được chỗ ưng ý có phải là vực sâu đâu. Cái quan trọng chính mình tìm thấy niềm vui là được rồi há gì cứ quanh quẩn mãi mấy cái vấn đề ấy cho thêm phiền nhỉ. Cố lên nhé !!!
Trời ơi trời ơi ... Thích học đồ họa mà anh rể muốn đi học quản lý đất về làm với anh. Thế là bỏ đó mà đi. Học xong rồi ko có hộ khẩu anh nói qua làm chung với anh bạn của anh, thế là lon ton nhảy qua bên đo vẽ làm.... Chằng đâu vào đâu cả, chán chết đi dc ý Thôi mai có lẽ cứ mặc cho đời xô đây, muốn trôi dạt bến bờ nào cũng được, ko bác catlee lại nói là ko bít vẽ mà cũng bon chen vẽ vời Ừ thì cố, cố tý cho eo nó đẹp
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi doan huong: Apr 13 2007, 04:24 PM
Có thể hiểu được sự khó chịu mà ĐH đang nhận lấy đôi khi đâu phải muốn là được và ĐH đang hiểu điều đó hơn ai hết. Khi bản thân không thể độc lập về tài chính và phải bám víu vào gia đình thật là khó khăn trong mọi việc. I'm sorry .