Cuộc họp khu phố bàn xây dựng "Khu phố Văn hóa" đang rất căng thẳng. Có nhiều biện pháp được đưa ra, nhưng mọi người vẫn thấy chưa có phương án nào thực sự hữu hiệu để dẹp bỏ các hiện tượng mất vệ sinh, nói năng tục tĩu, cãi nhau...
Đặc biệt là vấn đề văng tục bừa bãi. Ai nấy đang vò đầu bứt tai thì bỗng một ý kiến cất lên:
- Theo tôi, nếu bắt được đứa nào văng tục thì cứ đánh bỏ mẹ nó đi!
- Ừ! Đúng rồi đấy, phải đánh cả thằng bố nó nữa!
Một giọng khác gay gắt cất lên:
- Gông cổ cả nhà nó lại, nhét rác vào mồm cho ăn bằng hết thì thôi!
- Nếu không hết thì bắt chúng nó đem rác của cả khu về đặt lên bàn thờ ấy.
Trùi ntn chừng nào mới văn hóa nổi vậy trời???
Quá mức yêu cầu
Một nữ chuyên gia tư vấn bắt đầu tách ra thành lập doanh nghiệp riêng. Là một phụ nữ tỉnh táo và cần mẫn, chẳng mấy chốc bà đã làm doanh nghiệp của mình phát triển đến mức cần tuyển thêm một số luật sư để làm nhân viên tư vấn. Bà bắt đầu phỏng vấn ứng viên đầu tiên: - Tôi chắc rằng anh cũng hiểu, trong một môi trường làm việc như thế này, sự chính trực của mỗi cá nhân là cực kỳ quan trọng. Hãy cho tôi biết, anh có phải là một luật sư trung thực không?
- Trung thực? - Ứng viên thốt lên - Hãy để tôi kể cho bà nghe một câu chuyện để chứng minh điều đó. Tôi trung thực đến mức cha tôi cho tôi vay 15 nghìn đôla để theo học trường luật và tôi đã trả sòng phẳng đến từng xu khi tôi tham gia tranh tụng vụ kiện đầu tiên.
- Ấn tượng đấy... - Bà chủ tương lai nhận xét.
- Còn vụ kiện đó là về cái gì vậy?
Viên luật sư ngập ngừng giây lát rồi thản nhiên:
- Cha tôi kiện tôi để đòi lại tiền.
st.
--------------------
Nhóm bạn bè:
Xem tất cả
--------------------
Từ giã hoàng hôn trong mắt em, Tôi đi tìm những phố không đèn. Gió mùa thu sớm bao dư vị, Của chút hương thầm kia mới quen.
|